Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2930: Tà Long Đồ Thánh trận (Thượng)




- Nhị ca đối với Tử Kỳ quả thực quá sủng ái, bất quá có nhị ca ra tay, thời gian vừa tới, tu vi của Tử Kỳ nhất định có thể đạt tới Vạn Cổ cảnh cưu trọng thiên. Tà long điện ta lại có một cường giả.

Dùng thiên phú của Lâm Tử Kỳ, một khi có được tu vi Vạn Cổ cảnh cửu trọng thiên sơ kỳ, lại trải qua một phen mài dũa cùng với công pháp, kiếm pháp bí truyền của Tà Long điện... Thực lực chân chính nhất định sẽ tăng lên nhanh chsong, siêu việt Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường. Chỉ cần tu vi lại tăng lên, có hi vọng trở thành Kiếm Thánh Ám Tinh cấp mới của Tà Long điện.

Lực lượng quyết định trong các thế lực lớn chính là những cường giả trong ba cấp độ kia. chỉ là người mạnh như vậy quá ít, cũng không phải tất cả thiên tài đều có khả năng đạt tới cấp độ tam đại chiến lực này.

Nếu như Tà Long điện có thêm một cường giả Kiếm Thánh Ám Tinh cấp, như vậy chiến lực cao cấp lại tăng lên.

- Có lẽ cũng sắp đóng cửa rồi.

Ngô Ngọc Tử âm thầm nói, trong lòng có vài phần chờ mong, không biết lần này mấy người tiến vào Hắc Thần bí cảnh của Tà Long điện có mấy người còn sống đi ra.

Người còn sống đi ra rất là quan trọng, chỉ cần có thể còn sống đi ra, tu vi hoặc ít hoặc nhiều sẽ tăng lên.

Sau nửa canh giờ, vòng xoáy màu đen bỗng nhiên chuyển động nhanh hơn ở trung tâm càng có một điểm đen tràn ngập, giống như là một giọt mực trong nước xanh vậy, nhanh chóng khuếch tán ra, một cỗ phong bạo mạnh mẽ từ bên trong quét qua.

Tiếng rít nổi lên bốn phía, không bao lâu sau đã thấy một chấm đen nhỏ từ trên trong xuất hiện rồi rơi xuống, là một bóng người.

- Đi ra rồi.

- Không biết có bao nhiêu người còn sống.

Hắc Thần bí cảnh cũng không phải là nơi tiêu hao hưởng lạc gì, mà là địa bàn của bí cảnh hung yêu, vô cùng hung hiểm. Muốn săn giết hung yêu thì cũng phải thừa nhận khả năng bị bí cảnh hung yêu giết chết.

Tử vong là chuyện khó tránh khỏi.

Từng đạo thân ảnh xuất hiện, không có khe hở không gian rơi xuống đương nhiên mọi người có thể bình an đáp uống mà không bị tổn thương một chút nào.

Mỗi một người trên thân đều tản mát ra khí tức cường đại, như là từng cơn bão thổi qua tám phương. Đây rõ ràng là dấu hiệu của việc sau khi tu vi tăng lên, bởi thời gian không đủ cho nên không có hoàn toàn nắm giữ được tu vi.

Những người này sau khi rời khỏi Hắc Thần bí cảnh thì nhanh chóng tản ra, tiến vào trong trận doanh của mình.

Người ngũ đại phủ thành chủ tiến vào trong, kể cả thiếu chủ của bọn họ tổng cộng có mười người. Nhưng mà lúc này còn sống đi ra chỉ có năm hoặc sáu người, tỉ vệ tử vong có thể nói là một nửa.

Thế lực khác có tám,sáu, bốn danh ngạch tiến vào... Nhưng tỷ lệ tử vong cũng không sai biệt lắm, là một nửa.

Cuối cùng trải qua thống kế, tỷ lệ tử vong gần như nửa số.

Người chết đi, nguyên thần đại bộ phận đều trở thành chất bổ cho đám hung yêu. Người sống sót rời đi, tu vi đều tăng lên rõ ràng, ít nhất cũng tăng lên một cấp độ nhỏ. Đương nhiên tu luyện giả tăng lên một cấp độ nhỏ trước khi tiến vào, tu vi bản thân tối thiểu cũng là Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong, thậm chí là Vạn Cổ cảnh cửu trọng thiên.

Tu vi càng cao muốn tăng lên, số năng lượng cần thiết càng nhiều.

- Mau nhìn Đồ Thiên Quân kìa, ta nhớ trước khi hắn tiến vào Hắc Thần bí cảnh, tu vi mới chỉ là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong mà thôi. Hiện tại không ngờ tu vi lại đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên hậu kỳ.

- Không có gì là kỳ quái cả. Ngươi nhìn Bạch Thần kìa. Trước khi tiến vào tu vi cũng là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong, hiện tài thì sao? Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong.

- Trừ Đồ Thiên Quân, tu vi mấy tinh thần khác đều tăng lên một đại cảnh giới, đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong

- Không, ngươi nói sai rồi, tu vi của đệ thất tinh thần Vô Song kiếm tinh Sở Mộ là từ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, dường như gần đạt tới trung kỳ.

Đủ tiếng nghị luận không ngừng vang lên không dứt bên tai.

Cuối cùng trải qua công tác thống kê đơn giản. Người tăng tu vi lớn nhất là một đại cảnh giới, ít nhất là một tiểu cấp độ.

- Đáng tiếc còn thiếu một chút, chỉ cần hấp thu một lần tâm hạch chi lực của Ngân giác hung yêu là tu vi của ta có thể đột phá tới trung kỳ.

Sở Mộ thầm nghĩ, chỉ thiếu một chút, hắn đã nhìn thấy hai đầu Ngân giác hung yêu, lúc hắn đang muốn xuất kiếm thì cả người không có cách nào nhúc nhích, bị lực lượng của Hắc Thần bí cảnh cưỡng ép tống ra ngoài.

Nói cách khác, tu vi của Sở Mộ hiện tại là Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, tới gần vô hạn Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên trung kỳ. Nhưng mà nếu như để bản thân hắn tu luyện, tối thiểu cũng mất mấy tháng, thậm chí là nửa năm mới có thể thành công đột phá lên.

Không tiếp tục được, Sở Mộ cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực này. Chỉ là thời gian một tháng tu vi từ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sờ kỳ, lại là vô hạn tới gần trung kỳ. Đây coi như là một lần tăng vọt về chất cực lớn.

Có thể nói đối với người có tư cách tiến vào bên trong mà nói, cả đời chỉ có cơ hội lần này mà thôi.

- Còn không tới mười chín năm nữa.

Sở Mộ thầm nghĩ, ánh mắt đảo qua đám người, chợt khẽ giật mình, đồng tử lập tức co rút lại như châm, tập trung vào một người không xa. Trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tin.

Phong Vô Ý.

Hắn lại nhìn thấy Phong Vô Ý.

- Điều này sao có thể?

Thanh âm nhỏ tới mức chỉ có bản thân Sở Mộ mới có thể nghe được, không có biện pháp nào tin nổi. Sở Mộ rất rõ ràng, trong tòa Yêu sào ở Hắc Thần bí cảnh, Phong Vô Ý đã bị hắn dùng Thiên Uy kiếm thức trực tiếp đánh trúng nguyên thần, đầu bị nghiền nát, thân thể bị tàn phá, đồng nghĩa với việc ý thức dưới chân ý của hắn trùng kích cũng đã tán loạn. Nguyên thần coi như không có bị trực tiếp phá hỏng thì cũng đang ở biên giới sắp sụp đổ.

Dưới tình huống như vậy, chắc chắn mười phần sẽ chết. Thậm chí Sở Mộ còn có thể xác định, trong nháy mắt hắn gặp mấy chục đầu Ngân giác hung yêu vây công rồi chạy thoát, sinh cơ của Phong Vô Ý đã mất hết.

Chết rồi, tuyệt đối đã chết không thể chết hơn, hiện tại sao lại vui vẻ xuất hiện ở đây được chứ?