Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2931: Tà Long Đồ Thánh trận (Hạ)




Cảm nhận được ánh mắt của Sở Mộ, Phong Vô ý nhếch miệng cười, hàm răng trắng noãn, hai mắt thâm thúy, nụ cười kia có một loại quỷ dị không nói nên lời, giống như là kinh hồn. Phong Vô ý nhanh chóng quay đầu lại, chân bước ra, thi triển thân pháp, hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng rời đi, tốc độ kia còn hơn Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường.

Phong Vô Ý lúc bị Sở Mộ chém giết tu vi đã đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên trung kỳ, thực lực chân chính so với Thánh cấp đỉnh phong tầm thường còn mạnh hơn mấy thành. Hiện tại tu vi lại đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong, thực lực càng cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa lại tu luyện Kinh Trập kiếm pháp cho nên vốn hắn cũng am hiểu tốc độ.

Nhìn vào bóng lưng Phong Vô ý đang rời đi, hai hàng lông mày của Sở Mộ nhíu lại, trong lòng thủy chung có một loại cảm giác kỳ quái quanh quẩn, nói không rõ được, dường như là một loại bất an, dường như cũng không phải chuyên nhằm vào hắn.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Dù Sở Mộ nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ tới Phong Vô ý đã sớm chết, hiện tại chỉ là thân thể Phong Vô ý bị một Yêu chủ thi triển Yêu chủ chuyển sinh bí thuật chiếm cứ mà thôi.

Ngoại hình nhân loại, bản tính của Yêu chủ, không biết sẽ tạo thành cơn sóng gió gì cho cả Lưu Phóng chi địa.

Nghĩ mãi mà không rõ cho nên Sở Mộ cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua.

Bên Tà Long điện, Tam điện chủ Ngô Ngọc Tử liếc mắt đảo qua, cuối cùng nhìn vào mặt Lâm Tử Kỳ.

Tà Long điện là thế lực cường đại gần với phủ thành chủ, bởi vậy có được tám danh ngạch tiến vào. Tính cả Lâm Trấn Thông bên trong là chín, lúc này chỉ có bốn người đi ra.

- Tử Kỳ? Đã xảy ra chuyện gì? Phụ thân ngươi đâu?

Ngô Ngọc Tử nhìn thấy bộ dáng vẻ mặt mờ mịt, thất hồn lạc phách của Lâm Tử Kỳ, lại đang nhìn ngó khắp nơi cho nên mới nhướng mày hỏi.

- Phụ thân ta đâu? Phụ thân ta đâu?

Lâm Tử Kỳ lặp đi lặp lại, nắm chặt tay Ngô Ngọc Tử, giống như nắm lấy cọng rơm cứu mạng vậy.

- Phụ thân ngươi cùng ngươi tiến vào trong Hắc Thần bí cảnh để bảo hộ ngươi, chẳng lẽ các ngươi không ở một chỗ?

Ngô Ngọc Tử trầm giọng quát hỏi, tiến vào Hắc Thần bí cảnh sẽ phân bố khắp nơi, không cùng một nơi. Vì để hai phụ tử đi cùng nhau cho nên Lâm Trấn Thông đã tốn rât nhiều tâm tư tìm kiếm một bảo vật có công dụng về chuyện này.

Chẳng lẽ bảo vật kia không có hiệu quả.

- Phụ thân ta không có đi ra, phụ thân ta chết rồi...

Hắn lầm bầm, thất hồn lạc phách.

Ngô Ngọc Tử giận dữ, vung tát, trực tiếp đánh tỉnh Lâm Tử Kỳ.

Tà Long điện có ba điện chủ, đều gọi nhau là huynh đệ, tình cảm cũng coi như không tệ, kết hợp với nguyên nhân thực lực, mười Lâm Tử Kỳ cũng vẫn kém Lâm Trấn Thông.

- Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Ngô Ngọc Tử bốc hỏa.

- Là hắn, tam thúc, là hắn giết chết phụ thân ta.

Lâm Tử Kỳ lúc này mới tỉnh táo lại, ánh mắt rời qua chỗ Sở Mộ, trong mắt bắn ra vẻ cừu hận vô hạn, chỉ vào Sở Mộ rồi hét lớn.

- Tà Long bí vệ, Tà Long Đồ thánh trận.

Ngô Ngọc Tử nghe xong, mặc kệ mọi việc, trực tiếp hạ lệnh.

Tiếng sưu sưu vang vọng, từng đạo thân ảnh nhanh chóng di chuyển, hóa thành tàn ảnh, nhanh chóng xuất hiện bốn phía Sở Mộ, hình thành một vòng vây.

Tổng cộng có chí người, tu vi mỗi một người đều là Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.

Phương vị chín người đứng đều khiến cho Sở Mộ có một loại cảm giác kỳ dị, khí tức giống như cộng minh, nhanh chóng kéo lên.

Sở Mộ biết rõ, đây là một loại chiến trận.

Chín cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tạo thành chiến trận, coi như là chiến trận tương đối bình thường cũng có được uy lực đáng sợ.

Không có chút do dự nào, Sở Mộ hóa thành lưu quang giống như xé rách không trung, từ trong chiến trận đang xây dựng, muốn thóa ra bên ngoài.

Quay đầu, xuất kiếm, từng đạo kiếm quang sắc bén giống như lưu tinh xé rách không trung, đánh bại trăng sáng.

Cùng lúc đó Tà Long Đồ thánh trận được xây dựng xong, khí tức cộng minh, một đầu Tà long màu đen không ngừng ngưng tụ, móng vuốt sắc bén chụp một cái, bẻ vụn kiếm quang của Sở Mộ. Cái đuôi vung lên, hư không giống như nứt vỡ mang theo uy lực khủng bố giống như núi lửa vạn năm bộc phát, đánh về phía Sở Mộ.

Thanh âm sắc bén vang lên, giống như không trung bị xé nát, nghiền nát.

Cái đuôi vừa thô vừa to của Tà long giống như bài sơn hải đảo đánh tới, muốn đập Sở Mộ thành từng mảnh vỡ, uy lực kia khiến cho sắc mặt đám người bốn phía liên tục biến đổi.

Chín cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường xây thành Tà Long đồ thánh trận, uy lực của nó đủ để so với một Kiếm Thánh Ám Tinh cấp.

Sự cường đại của Kiếm Thánh Ám Tinh cấp đã xâm nhập vào trong nhân tâm.

Đó chính là Tam đại chiến lực áp đảo Thánh cấp a, dù chỉ là một loại cấp thấp nhất trong Tam đại chiến lực thì cũng là tồn tại khiến cho người ta nhìn lên.

Cùng lúc đó Ngô Ngọc Tử cũng xuất kiếm theo.

Với tư cách là Tam điện chủ Tà Long điện, thực lực của Ngô Ngọc Tử cũng là Kiếm Thánh Ám Tinh cấp, so với Lâm Trấn Thông hơi yếu hơn một chút mà thôi.

Hắn khác với Lâm Trấn Thông, Lâm Trấn Thông am hiểu chiến đấu, mà thứ hắn am hiểu là phương diện chiến trận, bởi vậy Ngô Ngọc Tử vừa ra tay, chín cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường tạo thánh Tà Long Đồ thánh trận công kích Sở Mộ, thời cơ được lựa chọn vừa đúng.

Một kiếm chém ra, kiếm hóa thành Tà long, móng vuốt sắc bén từ trong hư không vươn ra, hung hăng chộp xuống, trảo chụp vào hư không phát ra tiếng bạo tạc.

Tà Long kiếm pháp do Lâm Trấn Thông thi triển trực tiếp mà bá đạo, tràn ngập hắc ám. Mà Tà Long kiếm pháp Ngô Ngọc Tử thi triển thì khác, Tà long màu đen như ẩn như hiện, giống như là mây mù lượn lờ, ẩn thân vào trong đó. Chỉ có một trảo vươn ra ngoài, nhanh chóng vô cùng, sắc bén vô cùng.

Cùng một môn kiếm pháp dưới thân kiếm của cường giả khác sẽ không có cùng biểu hiện. Chuyện này có liên quan trực tiếp tới tính cách của con người, tâm tính cùng với lực lượng lĩnh ngộ.

Ngô Ngọc Tử xuất kiếm, thời cơ vô cùng tinh diệu, gần như phối hợp hoàn mỹ tới Tà Long Đồ thánh trận, đối mặt với công kích như vậy, cho dù là cường giả Kiếm Thánh Ám Tinh cấp chính thức cũng khó có thể né tránh, chỉ có thể ngăn cản.

Sở Mộ được vinh dự là đệ thất tinh thần, Vô Song kiếm tinh, tu vi hắn cũng đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, đến gần vô hạn trung kỳ. Thực lực chân chính kỳ thực còn hơn cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong bình thường. Nhưng nếu nói hiện tại hắn có thể so sánh với cường giả Kiếm Thánh Ám Tinh cấp thì rất nhiều người không tin.