Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3412: Phách Đao Vương (Hạ)




- Nói.

- Nếu như bây giờ không nói, trước giết chết ngươi, sau đó lại giết chết Minh Kính.

Sở Mộ biết, kéo dài một khắc đồng hồ, đã là cực hạn.

- Được, ta nói.

Sở Mộ hít sâu một hơi:

- Đó là một ngày mấy tháng trước. Ta mới vừa đi ngang qua sát biên giới chiến trường Sát Lục...

- Nói điểm chính.

Diệp gia Cực Thánh Tôn cả giận nói. Hắn đã mất đi kiên nhẫn.

Sở Mộ hình như bị dọa đến sửng sốt, dừng lại ba hơi thở.

- Hung thủ chính là...

Sở Mộ mở miệng lần nữa. Vừa nói đến hung thủ hai chữ, tám cường giả Thánh Tôn của Diệp gia đều vểnh tai lên:

- Ta không biết.

Bốn chữ vừa thốt ra, thật giống như sấm sét trên trời cao trực tiếp công kích, khiến cho Tám cường giả Thánh Tôn của Diệp gia ngẩn ra. Bất chợt, trong nháy mắt bọn họ đã kịp phản ứng.

Phản ứng của bọn họ nhanh chóng. Sở Mộ sớm có sự chuẩn bị, phản ứng cũng không chậm chút nào. Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng thi triển ra. Thân hình hắn chớp hiện, biến mất khỏi vòng vây của bọn họ, xuất hiện ở cách đó vạn thước. Lại chớp hiện, đã cách xa thêm vạn thước.

- Vô liêm sỉ, lại dám đùa giỡn ta. Đuổi theo, giết hắn.

Cực Thánh Tôn hoàn toàn nổi giận, sát ý giống như núi lửa phun trào bạo phát. Hắn đầu tàu gương mẫu, truy kích trước.

Tốc độ Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng rất nhanh. So với tốc độ của phần lớn Tiểu Thánh Tôn đều muốn mau hơn rất nhiều. Thậm chí ở trên trình độ nhất định, đã có thể cùng so sánh Đại Thánh Tôn bình thường. Nhưng mà tốc độ của Cực Thánh Tôn ;ại nhanh hơn.

Chớp mắt, Cực Thánh Tôn này liền nhanh chóng tới gần Sở Mộ.

- Nhanh nhanh nhanh. Phải nhanh hơn nữa.

Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn không ngừng kích phát ra tiềm lực của mình, khiến cho tốc độ của mình càng nhanh hơn một chút.

Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng liên quan đến không gian huyền bí. Bởi vậy mỗi lần thi triển đều sẽ tiêu hao không ít lực lượng. May là hắn tu luyện Cầu Chân Công, lực lượng luyện ra được đã trực tiếp biến thành lực Đại Chân. Thời gian có thể chống đỡ dài hơn. Nhưng tiếp tục như vậy, sớm muộn gì hắn cũng bị đuổi kịp.

- Nếu như nghiền nát phù văn Chân Đạo và phù văn chấn động sát ý, lại nhận gánh nặng siêu lớn khi vận dụng lực kiếm đạo bản nguyên, có lẽ sẽ có sức đánh một trận. Chỉ có điều, thời gian rất ngắn. Chỉ là chuyện vô bổ.

Sở Mộ không ngừng suy tính.

Mặc dù đối mặt với loại cường địch Cực Thánh Tôn không có cách nào dùng lực, Sở Mộ cũng không có hoảng hốt lo sợ. Hắn không ngừng suy nghĩ không ngừng tìm biện pháp, tìm ra tất cả các khả năng. Cũng chính vì hắn bất khuất, mới có thể đi tới ngày hôm nay.

Đã đi qua vô số lần sinh tử, Sở Mộ tự tin, lần này mình tất nhiên cũng có thể vượt qua. Ngay cả phải trả giá lớn một chút, nhưng chỉ cần còn sống, thì có hy vọng.

Cực Thánh Tôn nhanh chóng tới gần. Hắn nổi giận, điểm ra một chỉ. Chỉ quang phá không lao tới, liên tục nhảy lên ở trong hư không. Mỗi lần nhảy lên, nó cũng giống như di chuyển trong nháy mắt vậy, bằng tốc độ kinh người tới gần Sở Mộ.

Nguy cơ tới gần, dưới tiềm thức, Sở Mộ trải qua muôn ngàn thử thách, theo bản năng làm ra phản ứng. Thân hình hắn né tránh, đồng thời Ly Thương Kiếm bổ ra.

Chỉ quang nhảy lên, không để ý tới sự né tránh của Sở Mộ, trực tiếp công kích đi, va chạm cùng Ly Thương Kiếm. Lực lượng khủng khiếp bạo phát, ép tới mức Ly Thương Kiếm đánh vào ngực Sở Mộ. Toàn thân hắn bay ngược ra mấy ngàn thước. Khí huyết cuồn cuộn phun lên. Sở Mộ đã biết, mình bị thương. Là nội thương, rất nặng. Hắn hít thở một chút, cũng cảm giác trong cơ thể dâng lên sự đau đớn xé rách từng đợt.

May mà bản thân Cầu Chân Công có hiệu quả trị liệu đối với thương thế rất tốt. Đau đớn từ từ giảm bớt. Nếu như hắn vận dụng bí pháp Cầu Chân Công đệ nhất trọng nhanh chóng khôi phục, sẽ khôi phục nhanh hơn.

Một đòn cách xa nhau hơn vạn thước, trải qua nhiều lần nhảy, chỉ lực uy lực suy yếu đi rất nhiều, vẫn mang đến cho Sở Mộ vết thương như vậy. Điều này khiến cho Sở Mộ vô cùng chấn động kinh sợ.

Không chút do dự nào, Sở Mộ trực tiếp thi triển ra bí pháp nhanh chóng khôi phục, tăng nhanh tốc độ trị thương thế. Bản thân hắn cũng thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, một cái chớp mắt đã di chuyển tới vạn thước. Hắn cố gắng hết mức giữ một khoảng cách cùng đối phương. Về phần tốc độ của hai Đại Thánh Tôn không bằng Cực Thánh Tôn, muốn đuổi kịp Sở Mộ, độ khó rất lớn. Năm Tiểu Thánh Tôn kia lại hoàn toàn không có chút khả năng nào.

Trở thành tình trạng như vậy, cũng là bởi vì tám người bọn họ quá mức tự tin. Bọn họ căn bản cũng không có đặt Sở Mộ ở trong mắt. Nếu không Sở Mộ cũng khó mà tìm được cơ hội.

- Bằng hữu, thế nào lại chật vật như vậy.

Một âm thanh vang lên. Đồng thời, có ánh sáng lóe lên. Bên cạnh Sở Mộ liền xuất hiện một bóng người.

- Phách Đao Vương.

Sở Mộ kinh ngạc nói.

- Ngươi bị đuổi giết sao? Ta giúp ngươi.

Phách Đao Vương nhếch miệng cười, một tay dựng thẳng, bổ ngược trở lại. Đao quang kinh thiên động địa phá không, mang theo tiếng gào thét chói tai, khủng khiếp tuyệt luân, lao về phía cường giả Cực Thánh Tôn của Diệp gia.

Đây là một đòn tiện tay của cường giả Đại Đế nửa bước Phách Đao Vương. Một đòn này lại làm cho sắc mặt cường giả Cực Thánh Tôn Diệp gia đại biến. Hắn chỉ cảm thấy hư không phía trước bị phong tỏa, không có cách nào né tránh. Hắn chỉ có thể cứng rắn chống lại. Một đòn này không chém giết hắn, lại đẩy lùi hắn, đánh cho hắn bị thương.

- Các hạ là ai, lại nhúng tay vào chuyện của Diệp gia ở giới vực Đại Thiên Không ta.

Cực Thánh Tôn cả giận nói.

- Phách Đao Vương.

Phách Đao Vương nói, giọng nói bá đạo, bộ dạng hoàn toàn không có chút khiếp sợ nào, giống như đang nói muốn chết ngươi lại tới tìm ta.

- Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ.

Sở Mộ nói với Phách Đao Vương. Lần này, thật sự nhờ có Phách Đao Vương ra tay, nếu không hắn sẽ rất phiền phức.

Lại nói tiếp, Sở Mộ và Phách Đao Vương chẳng qua chỉ mới gặp mặt một lần mà thôi, Phách Đao Vương lại ra tay tương trợ. Sở Mộ cảm kích đồng thời cũng không tránh có vài phần nghi ngờ không giải thích được và cảnh giác.

- Một cái nhấc tay thôi. Không cần khách khí.

Phách Đao Vương hào sảng cười nói:

- Ngươi có thể có được phù văn Thiên Tứ chọn làm chủ, nói rõ ngươi nhất định có chỗ hơn người. Nhân tộc chúng ta lại cần nhân tài giống như ngươi. Nếu không, làm sao có thể cạnh tranh được với các chủng tộc khác, làm sao đối đầu được với Thần tộc Ma tộc.