Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3759: Trảm Thi Minh Tử (Hạ)




Đó là một nam tử làn da xám trắng, nhìn không ra tuổi, không khí trầm lặng, hương vị như hủ thi làm cho người buồn nôn, trên người hắn mặc quần áo quái dị, giống như chắp vá lung tung mà thành, lộ ra lộn xộn, tay phải thì cầm một cây gậy, như cây đại tang của Vô Thường trong truyền thuyết.

- Thực lực rất mạnh, không hổ là người có thể giết chết Âm Minh Tử.

Bị Sở Mộ một kiếm bức ra, người này rất kinh ngạc, mở miệng dùng thanh âm khàn khàn khô khốc nói, nghe cực kỳ chói tai, để cho da đầu người run lên.

- Thiên Minh Thất Tử, ngươi là thứ mấy?

Sở Mộ không có bất kỳ kinh ngạc, ngược lại hỏi, từ khi cảm giác được khí tức màu xám trên người, là hắn biết, sẽ bị Thiên Minh giáo đuổi giết.

- Ta là U Minh Tử.

Người này vừa mới nói xong, trong nháy mắt thân hình biến mất không thấy gì nữa, chín Ngạ Quỷ bị đánh lui cũng nhanh chóng di động, vây quanh Sở Mộ chạy như điên, hóa thành chín tia chớp màu xám, nhanh chóng giao thoa, thanh âm đáng sợ, phảng phất như toàn bộ không gian bị xé nứt.

Chín con Ngạ Quỷ thân hình giao thoa, phóng tới Sở Mộ, trong nháy mắt tới gần Sở Mộ liền lách qua, quỹ tích trở nên càng thêm khó lường.

Ở trên không Sở Mộ, một đạo quang mang màu tro bạch oanh kích xuống, nhìn kỹ, là cây gậy quái dị kia, vô thanh vô tức đánh rớt.

Chín con Ngạ Quỷ di động rất nhanh, nhưng thật ra là dùng để mê hoặc Sở Mộ, tốc độ nhanh như vậy, dưới tình huống bình thường sẽ bị hấp dẫn, tiến tới cảnh giác phòng bị, do đó xem nhẹ ở trên đầu.

Một gậy oanh rơi, vô thanh vô tức, thẳng đến tiếp cận đỉnh đầu Sở Mộ, mới bộc phát ra uy thế kinh người, dưới tình huống bình thường đối mặt tập kích như vậy, coi như thực lực không kém hơn đối phương thậm chí cao hơn đối phương, cũng khó có thể tránh đi.

Nhưng đáng tiếc, Sở Mộ không phải Tu Luyện giả bình thường, thực lực của hắn, không phải đối phương có thể tưởng tượng được.

Một gậy tự cho là nhất định đắc thủ oanh kích xuống, lại đập nện thất bại, để cho người này vô cùng kinh ngạc, trước mắt, một vòng kiếm quang tách ra, quá mức nhanh chóng, nhanh đến hắn phản ứng không kịp, hai con ngươi bị chiếu xạ, toàn bộ thế giới chỉ còn lại một đạo kiếm quang kia.

- Ta mệnh xong rồi!

Trong nội tâm bay lên một ý niệm, còn lại, cũng chỉ có hắc ám.

Một kiếm chém giết, chín con Ngạ Quỷ kia cũng giống như mất đi lực lượng, lập tức ngã xuống đất.

Sở Mộ nhanh chóng kiểm tra một phen, chín con Ngạ Quỷ hoàn toàn chính xác đều chết hết, là thật chết rồi, đã mất đi hết thảy lực lượng, sau đó, hắn thu lại Không Gian Giới Chỉ của U Minh Tử, kiểm tra một phen.

- Thi Minh Kinh.

Sở Mộ từ trong Không Gian Giới Chỉ, lấy ra một bản sách lụa.

- Nguyên lai thằng này là Quỷ Minh Tử, vậy mà dối xưng mình là U Minh Tử.

Sở Mộ âm thầm cười nói, bất quá hơi chút tưởng tượng cũng có thể minh bạch, người biết rõ Thiên Minh Thất Tử, cũng biết bài danh của Thiên Minh Thất Tử, hắn rõ ràng là Thi Minh Tử thứ bảy, lại dối xưng mình là U Minh Tử thứ hai, thác loạn tin tức sẽ để cho người phán đoán sai lầm, có chút giảo hoạt.

Lật xem Thi Minh Kinh, Sở Mộ mô phỏng tu luyện một phen, liền có phát hiện ngoài ý muốn.

- Thi Minh Kinh cũng không trọn vẹn, nhưng cùng Âm Minh Kinh tầm đó, có một loại quan hệ bổ trợ lẫn nhau.

Sở Mộ làm ra một suy đoán:

- Hẳn là, Thiên Minh Thất Tử tu luyện công pháp đều không trọn vẹn, chỉ có hợp lại, mới nguyên vẹn hay sao?

Cái suy đoán này, cũng không phải là không có đạo lý, dù sao Âm Minh Kinh cùng Thi Minh Kinh đều không trọn vẹn, cả hai chúng nó lại có một loại liên quan, cho nên Sở Mộ phỏng đoán có được đạo lý nhất định.

- Đã như vầy, ta phải bắt hết Thiên Minh Thất Tử mới được.

Thiên Minh Thất Tử sẽ ngoan ngoãn giao công pháp cho mình sao?

Đáp án hiển nhiên là không, như thế, cũng chỉ có như Âm Minh Tử cùng Thi Minh Tử, chém giết bọn chúng, cướp lấy Không Gian Giới Chỉ cùng công pháp.

Hiện tại mình giết chết Âm Minh Tử, còn giết Thi Minh Tử, chắc hẳn không cần mình đi tìm bọn họ, năm tên còn lại có lẽ sẽ đến đuổi giết mình mới đúng.

- Không bằng, ta ở chỗ này, chờ bọn hắn đến là tốt rồi.

...

Thiên Minh giáo.

- Thi Minh Tử bị giết, năm người các ngươi cùng nhau xuất động.

Thanh âm phiêu hốt vang lên, đó là thanh âm của Thiên Minh Chúa Tể.

Năm người Thiên Minh Tử hết sức kinh ngạc, Thi Minh Tử vậy mà cũng bị giết chết, xem ra, địch nhân lần này rất không bình thường.

Thiên Minh Chúa Tể đã có lệnh muốn bọn hắn xuất động, vậy thì toàn bộ xuất động, nhìn xem rốt cuộc là người phương nào, lại có thể giết chết Âm Minh Tử cùng Thi Minh Tử.

Tuy Thi Minh Tử ở trên Minh Đế Bảng bài danh thứ hai mươi, nhưng thủ đoạn của hắn không bình thường, năng lực bảo vệ tánh mạng rất mạnh, đủ để xếp vào Top 10, hắn cũng bị giết, nói rõ hung thủ thực lực rất mạnh, có lẽ đủ để xếp vào Top 5 Minh Đế Bảng.

Thiên Minh Thất Tử còn thừa lại năm người nhao nhao đi ra.

Một người mặc trường bào màu đen, trên trường bào hiện đầy phù văn kim sắc nhỏ vụn, có một loại cao quý đặc biệt, như Tử Vong Quân Chủ, đúng là Thiên Minh Thất Tử đệ nhất tử Thiên Minh Tử.

Một người mặc trường bào màu xám đen, thân hình ở vào hư ảo cùng sự thật tầm đó, nhìn sang, có một loại cảm giác hoảng hốt, tựa như u linh, rõ ràng là Thiên Minh Thất Tử đệ nhị tử U Minh Tử.

Cái thứ ba, là trường bào màu đen, nhưng phía trên không có phù văn kim sắc, toàn thân màu đen, đen đến thâm thúy, phảng phất như sẽ thu nạp hết thảy ánh sáng, đúng là Thiên Minh Thất Tử đệ tam tử Ám Minh Tử.

Về phần đệ tứ tử Âm Minh Tử đã bị Sở Mộ giết chết.

Cái thứ năm, là quỷ khí um tùm xoay quanh người, thỉnh thoảng biến hóa ra ác quỷ dữ tợn, đúng là Thiên Minh Thất Tử đệ ngũ tử Quỷ Minh Tử.

Cái thứ sáu mặc chiến giáp màu xám, trên chiến giáp hiện đầy gai ngược, cực kỳ dữ tợn, khóe miệng treo lên, tà khí lẫm nhiên, đúng là Thiên Minh Thất Tử đệ lục tử Tà Minh Tử.

Về phần đệ thất tử Thi Minh Tử, đã ở không lâu phía trước, bị Sở Mộ chém giết.

Đứng tại nguyên chỗ, Sở Mộ chờ đợi những người khác của Thiên Minh Thất Tử đến, một bên nghiên cứu Âm Minh Kinh cùng Thi Minh Kinh.

Âm Minh Kinh cùng Thi Minh Kinh ngoại trừ ghi lại Âm Minh Công cùng Thi Minh Công ra, còn có nguyên bộ vũ kỹ, ví dụ như Âm Minh Tử thi triển qua Âm Minh Chỉ, Âm Minh Chưởng cùng Âm Minh Ba, mà nguyên bộ võ học của Thi Minh Kinh thì ít hơn, chỉ có hai loại, một loại tên là Tang Hồn Bổng Pháp, một loại tên là Thi Quỷ Luyện Pháp, là phương pháp luyện chế Thi Quỷ.