Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3886: Lựa chọn truyền thừa (Thượng)




Bởi vì hắn tu luyện song kiếm, dị tộc này cũng tu luyện song kiếm, khiến cho hắn có chút hứng thú.

Bất quá cũng chỉ có một tia hứng thú mà thôi. Sau khi cảm ứng được khí tức chấn động của Sở Mộ, chiến ý của hắn không nhấc lên được một chút nào. Người có thể trở thành đối thủ của hắn, bài danh không được thấp hơn hắn.

Lực lượng phòng hộ bên ngoài Cổ Kiếm Tôn mộ kiên cường, dẻo dai vượt quá dự đoán của mọi người. Tùy ý để cho hai mươi mấy người thay phiên công kích một điểm đồng nhất nhưng vẫn không bị phá, chỉ có gợn sóng không ngừng lan tràn ra mà thôi.

Càng như vậy, trong lòng mọi người càng thêm nóng bỏng.

Theo bọn họ biết, nếu như là di tích cường giả cấp Hoàng Kim còn sót lại, lực lượng phòng hộ tuy rằng cường đại, nhưng mà cường giả trong top một trăm Thiên Hà bạch ngân bảng ra tay vẫn có thể đánh nát. Hiện tại hai cường giả top một trăm trên Thiên Hà bạch ngân bảng và ba mươi mấy cường giả luân phiên ra tay cũng không có cách nào đánh bại đủ để chứng minh Cổ Kiếm Tôn mộ trăm phần trăm chính là di tích còn sót lại của Chí cường giả Bán Thần Chí tôn.

Suy đoán và khẳng định mang tới sự kích động hoàn toàn khác nhau.

Huống chi không phải ai cũng là cường giả trong top một trăm trên Thiên Hà bạch ngân bảng hoặc là Minh Hà bạch ngân bảng. Nhưng mà thực lực những người khác đều có thể xếp vào trong Thiên Hà bạch ngân bảng. Bọn họ liên thủ công kích như vậy, trải qua một thời gian ngắn mà vẫn không thể đánh bại lực lượng phòng hộ bên ngoài, như vậy đủ để nói rõ thực lực của Cổ Kiếm Tôn này trong Vương giả cấp cũng không phải là tầm thường.

Động lực mười phần, rốt cuộc dưới công kích cường độ cao của bọn hắn, lực lượng phòng hộ bên ngoài Cổ Kiếm Tôn mộ cũng bị phá một điểm, bị tổn hại, làm cho mọi người nhìn thấy hi vọng.

Lại là liên tiếp công kích, điểm tổn hại dần dần mở rộng ra, cuối cùng giống như là lỗ kiến trên con đê ngàn dặm vậy, nhanh chóng khuếch tán ra, xuất hiện một lỗ hổng cực lớn.

- Phá vỡ rồi.

- Rốt cuộc cũng mở ra.

Vẻ mặt mọi người kích động, kinh hỉ. Vì phá vỡ lực lượng phòng hộ bên ngoài mà trước sau bọn hắn tốn những vài ngày, không ngừng luân phiên công kích, không có chút gián đoạn nào.

- Khôi phục một chút rồi lại tiến vào.

Ám Cổ Song Tuyệt nói, cho dù hắn rất muốn độc chiếm, nhưng mà có Kiếm Minh Bồ Nguyệt ở đây, hắn không có cơ hội kia.

Mọi người nhanh chóng lấy ra các bảo vật khôi phục lực lượng. Rất nhanh, khí tức toàn thân dâng lên, lực lượng cũng khôi phục như lúc đầu.

Thân thể Ám Cổ Song Tuyệt lóe lên, phóng về phía lỗ hổng trước mắt. Thân thể Kiếm Minh Bồ Nguyệt như gió, không chút chậm trễ nào, hai người cơ hồ đồng thời nhảy vào trong lực lượng phòng hộ. Sau đó là những người khác, bay vọt vào bên trong.

Lúc Sở Mộ tiến vào, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đổi.

Ở bên ngoài lực lượng phòng hộ cho nên không cảm nhận được khí tức bên trong. Nhưng sau khi tiến vào, một cỗ phong mang cực hạn đập vào mặt, giống như là thiên kiếm treo trên bầu trời, lại gióng như là rơi vào trong biển kiếm khí mênh mông, khó có thể tự kiềm chế.

Loại phong mang cực hạn này lại ẩn chứa một cỗ hàm xúc không gì sánh nổi. Mỗi một lần hít thở đều có thể cảm nhận được rõ ràng loại hàm xúc cổ xưa này. Làm cho cảm ngộ trên phương diện kiếm đạo của Sở Mộ không ngừng tăng lên.

- Thực sự là một nơi tốt để tu hành.

Sở Mộ thầm nghĩ, nếu như tu luyện ở đây một đoạn thời gian ngắn, lý giải của hắn về kiếm đạo lại tăng lên không ít.

Bất quá nếu như đứng ở chỗ này đã có chỗ tốt như vậy, nếu như tiến sâu vào bên trong thì sẽ thế nào đây?

Chỉ là, phải làm như thế nào mới có thể tiến vào được?

Một tòa mộ nhìn như rất lớn, nhưng mà lớn thế nào cũng chỉ là mộ, không tìm thấy cửa vào. Không chỉ có Sở Mộ không có tìm thấy cửa vào, những người khác cũng như vậy, trong lúc nhất thời cảm giác vui sướng khi phá vỡ lực lượng phòng hộ tiến vào lập tức biến mất không còn gì nữa.

Vòng quanh mộ phần, cẩn thận kiểm tra một phen, nhưng rốt cuộc vẫn không có tìm được cái gì.

- Chẳng lẽ phải dùng man lực mạnh mẽ phá vỡ hay sao?

Ám Cổ Song Tuyệt trực tiếp xuất đao, song đạo nối liền rồi đánh xuống. Trong lúc vô thanh vô tức, lực lượng vô hình vô sắc bắn thẳng vào trên mộ. Đao mang vo hình lập tức nghiền nát, hóa thành hư vô, mộ phần không bị ảnh hưởng một chút nào. So với lực lượng phòng hộ bên ngoài không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Trừ Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh ra, những người khác liên tục ra tay công kích. Vô số quang mang bắn tứ tung, lực lượng mạnh mẽ chấn động, toàn bộ đều đánh vào trên mộ phần. Nhưng thủ chung vẫn không thể làm gì được mộ phần.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào mộ phần hồi lâu, đại não không ngừng chuyển động, tự hỏi. Chợt hắn đi tới mộ bia hình keiems cực lớn trước đó, bắt đầu định thần nhìn chằm chằm vào bốn chữ lớn trên mộ bia - Cổ Kiếm Tôn mộ.

Sở Mộ có thể khẳng định một màn trước đó nhất định không phải là ảo giác, trong đó có lẽ ẩn chứa ảo diệu đặc thù gì đó.

Nhìn kỹ, Sở Mộ lại tưởng tượng mình cầm một kiếm, xẹt qua bút tích bốn chữ trên mộ bia. Tinh khí thần hợp nhất, dần dần ngưng tụ như một với văn vự sống động trên mộ bia.

Bỗng nhiên một hồi chấn động xuất hiện, bao trùm toàn thân Sở Mộ, không thể kháng cự.

Tiếp theo, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người chung qunah, Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa.

- Người dị tộc kia sao lại không thấy đâu?

- Chẳng lẽ hắn tiến vào kiếm mộ hay sao?

- Có lẽ phương pháp tiến vào trong mộ phần ở ngay trong bia mộ.

Một người nói ra, cả đám lập tức đi tới trước mộ bia nghiên cứu.

Hai mắt Ám Cổ Song Tuyệt lóe lên quang mang nguy hiểm, hắn vô cùng khó chịu. Không ngờ lại không phải là hắn tiến vào trong kiếm mộ đầu tiên, mà là một tộc nhân dị tộc. Kiếm Minh Bồ Nguyệt mặc dù không thấy khó chịu, nhưng mà lại có chút kinh ngạc. Cảm giác dường như mình đã xem thường người dị tộc kia.

Nhưng mà bất kể thế nào, việc cấp bách hiện tại chính là phương pháp tiến vào kiếm mộ.

...

Dưới lực lượng không thể kháng cự, Sở Mộ tiến vào trong kiếm mộ.

Kiếm mộ này từ bên ngoài nhìn vào giống như là một tòa cung điện vậy, không gian bên trong cũng là như thế. Thực sự là một tòa cung điện rất là cổ xưa, toàn thân tràn ngập khí tức năm tháng tan thương, cổ xưa.

Bốn cái cột lớn đứng sừng sững ở bốn phương vị. Trên mỗi một cây cột đều có thương long chiếm giữ, từ trên mặt đất kéo lên trên, giống như Thương long muốn bay lên trời vậy.