Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 475: Đề nghị của Thanh Dương Thiên Tôn




Lại qua vài ngày, Chu Hằng phỏng chừng tất cả Thiên Tôn trên đại lục này cũng nên nhận được tin tức của Tinh Hạch rồi.

Bởi vì hắn làm thịt hai Thiên Tôn, điều này khẳng định sẽ tạo thành chấn nhiếp tương đối đối với những người khác. Bởi vậy Thiên Tôn bản địa của Long Hà đại lục khẳng định cũng không dám tùy tiện ra tay, phải làm tốt chuẩn bị vạn toàn.

Ở trong mắt bọn họ, Chu Hằng khẳng định là người ngoài đến không thể ngoài hơn, hơn nữa Tinh Hạch lại đang ở trong tay hắn. Bởi vậy khẳng định sẽ giết chết hắn trước, sau đó bọn họ mới thương lượng nội bộ, quyết định phân phối Tinh Hạch.

Bởi vì Tinh Hạch nhưng là tài nguyên loại tiêu hao, cứ qua một ngày là sẽ bị Chu Hằng hấp thu thêm một ngày, chẳng những Chu Hằng sẽ bởi vậy cường đại thêm một phần cũng sẽ khiến cho ích lợi bọn họ được chia ít đi một phần!

Bởi vậy đối phương khẳng định sẽ không chờ thời gian quá lâu.

Đến đi, đến đi, vừa lúc làm đá lót chân cho hắn đột phá đến đỉnh!

Chu Hằng nhủ thầm trong lòng. Tuy rằng hắn biết năng lượng trong Tinh Hạch vô cùng khủng bố, nhưng vì suy nghĩ vạn toàn, hắn chỉ có khi tiến vào Chuẩn Tiên một kiếp mới có thể vận dụng. Có lẽ điều này sẽ lãng phí một chút thời gian, nhưng nếu là bởi vậy mà trọn đời không thể tiến vào Tiên giới, vậy thì càng thiệt.

Trong nháy mắt lại là ba ngày thoáng cái qua đi.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tám luồng hơi thở khủng bố điên cuồng ập tới, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ thành thị.

Tám vị Thiên Tôn đến!

Hơn nữa còn không phải là Thiên Tôn bình thường, ít nhất có bốn Chuẩn Tiên một kiếp!

Người đều tới rồi sao?

Chu Hằng phóng người lên, đem hơi thở bản thân buông ra, tiến hành đối kháng cùng tám luồng hơi thở kia.

Hắn căn bản không cần đem hơi thở bản thân phát huy đến mức tận cùng, cũng tạm thời không muốn làm như vậy. Bởi vì khẳng định còn có Thiên Tôn khác nấp ở trong tối, tỷ như mấy vị Chuẩn Tiên hai kiếp kia.

Hiện tại nếu là hắn biểu hiện ra lực lượng quá cường đại, như vậy những người nấp ở trong tối này khẳng định sẽ không hiện thân ra nữa.

Hắn ném ra một cái mồi to như vậy, tự nhiên phải tận khả năng mở lưới, không để lọt bất cứ người nào.

Vút Vút Vút Tám Thiên Tôn kia lần lượt hiện thân, bốn Hóa Thần tam trọng thiên đỉnh, bốn Chuẩn Tiên một kiếp. Mà bốn Thiên Tôn Hóa Thần tam trọng thiên đỉnh kia cũng đều một chân bước vào Chuẩn Tiên Cảnh, dao động lực lượng tản ra khủng bố kinh người!

Cho nên, bọn họ mới có tư cách, mới có lá gan đồng hành cùng với bốn Chuẩn Tiên một kiếp khác. Nếu không cho dù cướp được Tinh Hạch cũng chỉ là cốc mò cò xơi!

- Tiểu tử, giao Tinh Hạch ra, tha ngươi khỏi chết! Một gã Chuẩn Tiên quát, thanh âm ầm ầm, nặng nề như núi.

Chuẩn Tiên hai kiếp không ngờ một người đều không tới?

Chu Hằng không khỏi có chút thất vọng. Long Hà đại lục tổng cộng có ba gã Chuẩn Tiên hai kiếp, đối với bọn họ mà nói Tinh Hạch hẳn là càng thêm có sức hấp dẫn. Bởi vì bọn họ cũng chỉ kém một bước cuucu là có thể tiến vào Chuẩn Tiên ba kiếp, từ đó phá toái thành tiên!

Có thể nhịn được hấp dẫn như vậy, ba người này cũng quá có sức tự chủ rồi nhỉ?

Chu Hằng không làm sao tin tưởng, trên đời này quả thật có người giữ vững nguyên tắc, nhưng tuyệt đối sẽ không nhiều. Nếu có một Chuẩn Tiên hai kiếp không tới, Chu Hằng còn có thể tiếp nhận. Nhưng nếu nói ba Chuẩn Tiên hai kiếp đều là người giữ nguyên tắc như vậy... hắn thế nào cũng không tin!

Tám người này hẳn chỉ là tiên phong, dùng để thử thực lực của Chu Hằng. Ba gã Chuẩn Tiên hai kiếp khẳng định đều nấp ở trong tối.

Chỉ là khoảng cách quá xa, nếu là toàn lực che giấu hơi thở, Chu Hằng quả thật rất khó cảm ứng được.

Chu Hằng mỉm cười nói:

- Muốn Tinh Hạch thì tự mình tới cướp! Về phần lời thừa... không cần phải nói!

- Thật to gan! Một gã Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh đỉnh lạnh lùng hừ một tiếng, tay phải lật ra hướng về phía Chu Hằng bổ thẳng xuống.

Hắn không phải là không biết sự cường đại của Chu Hằng, nhưng bọn họ hiện tại lại có nhiều đến tám người, lại làm sao cần sợ đầu sợ đuôi? Chu Hằng chỉ cần phản kích liền tương đương đồng thời khiêu khích tám vị Thiên Tôn!

Dám sao?

Bốp!

Một tiếng giòn vang, Thiên Tôn kia bị một bạt tai rắn chắc, gương mặt rất nhanh sưng vù lên, để lại năm dấu ngón tay vô cùng rõ ràng.

- Thèm ăn tát! Chu Hằng dù bận vẫn ung dung thu tay, lần lượt đảo qua trên mặt bảy người kia: - Kế tiếp!

Kế tiếp? Ngươi còn tát đến nghiện?

Tám đại Thiên Tôn đều mặt đầy giận dữ. Giết người cũng chỉ là đầu rơi xuống đất, đánh mặt thật là sỉ nhục lớn nhất! Bọn họ nhưng đều là Thiên Tôn, đứng ở đỉnh của thế giới, người nào chịu được nhục nhã như vậy?

Tuy nhiên, tiểu tử này quả thật rất cường đại, rõ ràng chỉ có Hóa Thần nhị trọng thiên nhưng một tát quất tới khiến cho nhân vật Hóa Thần tam trọng thiên ngay cả thời gian phản ứng đều không có. Khó trách hắn có thể chém giết lão tổ Nguyên gia và Minh Hà Thiên Tôn.

- Liên thủ giết hắn! Tám đại Thiên Tôn đều quát lớn, nhao nhao vận chuyển Thần chích, mở rộng Vực, hướng về phía Chu Hằng bao trùm cuốn tới.

Theo bọn họ thấy, lấy tám đánh một, cho dù Chu Hằng yêu nghiệt mấy đều khó thoát khỏi cái chết!

Bởi vì trong bọn họ nhưng là có bốn vị Chuẩn Tiên một kiếp!

Ầm! Ầm! Ầm!

Hơi thở khủng bố che phủ trời đất ập tới, tám đại Thiên Tôn trong cơn thịnh nộ đều toàn lực oanh kích. Tuy rằng chưa chắc là sát chiêu mạnh nhất của bọn họ, nhưng cũng tuyệt đối không kém đến đâu.

Tám Vực mở ra, đó chính là tám thế giới bất đồng, thần huy nở rộ, chiếu rọi thiên địa.

Chu Hằng không hề sợ hãi, đemVực của mình đồng dạng mở ra, thế giới màu vàng trong nháy mắt thống trị hết thảy, trái lại đem tám thế giới kia hoàn toàn áp chế!

Đây còn không phải chiến lực toàn bộ nhất của hắn, chỉ là tăng lên tới tiêu chuẩn Chuẩn Tiên hai kiếp, nhưng dùng để trấn giết bốn Hóa Thần tam trọng thiên, bốn Chuẩn Tiên một kiếp lại là dư dả!

- Làm sao có thể!

- Đây là uy lực của Chuẩn Tiên hai kiếp!

- Chúng ta nguy rồi!

Tám đại Thiên Tôn đồng thời cả kinh kêu lên. Bọn họ đã đánh giá Chu Hằng đủ cao, nhưng lại làm sao dự đoán được Chu Hằng rồi lại cường đại đến mức có thể sánh ngang Chuẩn Tiên hai kiếp. Toàn bộ Long Hà đại lục mới có ba nhân vật vô thượng như vậy.

Đó là mạnh nhất Phàm giới, đi tới chỗ nào đều có thể chân chính xưng vương xưng bá, vô địch thế gian!

Chỉ vẻn vẹn Hóa Thần nhị trọng thiên liền có thần lực vô thượng như vậy, nếu tiến vào Chuẩn Tiên hai kiếp vậy sẽ cường đại đến mức nào?

Tám đại Thiên Tôn đều kinh hãi run sợ, đối mặt với nhân vật như vậy bọn họ căn bản không có sức chiến đấu!

Nhưng làm sao trốn đây?

Vực là ý thức võ giả hóa thành, ở trong lĩnh vực này, ý tới tức công tới, gần như không có khoảng cách đáng nói! Bọn họ tiến vào Vực của Chu Hằng, tương đương với con mồi bị quấn trên mạng nhện, sinh sát toàn bộ trong một ý niệm của Chu Hằng!

Nếu thực lực của Chu Hằng không phải là cường đại đến mức khiến người tuyệt vọng, bọn họ còn có thể chiến một trận, kém nhất cũng có thể chạy trốn. Nhưng Chu Hằng lại có chiến lực Chuẩn Tiên hai kiếp, điều này đem tất cả lòng tin của bọn họ đều phá hủy!

Bình thường bọn họ gặp được Chuẩn Tiên hai kiếp liền chỉ có mức nhìn xa mà chạy, một khi tiến vào phạm vi Vực của đối phương, nghĩa là quyền sinh sát toàn bộ giao vào trong tay người khác.

Chu Hằng sát khí lộ ra, hắc kiếm đã tế ra, nên là lúc thu gặt nhóm chiến quả đầu tiên.

- Tiểu hữu, nể mặt lão phu một cái, dừng tay ở đây, thế nào? Phương xa, một thanh âm ầm ầm truyền đến, khí thế hơn xa tám Thiên Tôn kia.

Chuẩn Tiên hai kiếp!

Được cứu rồi!

Tám Thiên Tôn đều lộ ra vẻ vui mừng. Bọn họ nhận ra được thanh âm này, chính là chí cường giả chân chính của Long Hà đại lục - Thanh Dương Thiên Tôn trong ba vị Chuẩn Tiên hai kiếp!

Chu Hằng có thể không nể mặt bọn họ, nhưng nhất định phải nể mặt Thanh Dương Thiên Tôn!

Đó là Chuẩn Tiên hai kiếp, chân chính mạnh nhất thế gian!

Cảm giác tìm đường sống từ trong cái chết thật sự là tuyệt không thể hình dung!

Xoẹt kiếm khí ngang dọc, bóng kiếm màu đen vẫn cuốn đầy trời!

Chuyện gì xảy ra?

Vì sao Chu Hằng còn chưa dừng tay!

Chẳng lẽ hắn không biết vừa rồi là Thanh Dương Thiên Tôn mở miệng sao? Ai dám không nể mặt Thanh Dương Thiên Tôn?

Phập phập phập phập bốn cái đầu người đồng thời bay lên, bốn dòng máu nóng cũng đồng thời từ trong cổ cụt phun ra, nhuộm đỏ nửa bầu trời.

Dưới một kiếm, không ngờ chém bốn Thiên Tôn!

Bốn Thiên Tôn khác đều sợ đến vỡ mật. Bất kể Thanh Dương Thiên Tôn có thể sẽ giận đến xanh mặt hay không, bọn họ cũng không muốn chết!

Tại sao mặt mũi của Thanh Dương Thiên Tôn đều vô dụng!

- Tiểu hữu, ngươi thật quá đáng! Một bóng người từ phương xa bay vụt đến, mở ra một vùng thế giới màu xám bạc, thanh thế không hề dưới Chu Hằng. Cường thế va chạm vào trong thế giới màu vàng, mạnh mẽ chiếm nửa giang sơn, cùng Chu Hằng tám lạng nửa cân.

Chuẩn Tiên hai kiếp, Thanh Dương Thiên Tôn!

Chu Hằng không hề để ý, hắc kiếm lại ra. Xoẹt một vùng kiếm quang lẫm liệt, quét về phía bốn Thiên Tôn khác.

- Lão phu nói rồi, dừng tay! Thanh Dương Thiên Tôn giận tím mặt. Hắn thoạt nhìn hơn 60 tuổi, dung nhan cực kỳ vàng võ, đầu đầy tóc trắng, như một trưởng giả đắc đạo. Nhưng lúc này hắn lại mày dựng ngược, vung ra một chưởng đánh tới Chu Hằng.

Đã bao nhiêu năm? Đã có bao nhiêu năm có người dám không tuân theo lời hắn?

Điều này không chút khiến Thanh Dương Thiên Tôn cảm thấy mới mẻ, chỉ khiến hắn cảm thấy bị khiêu khích thật lớn. Không ngờ dám miệt thị tôn nghiêm của hắn!

Chu Hằng nếu toàn lực bộc phát, có thể trong vòng mười chiêu đánh chết Chuẩn Tiên hai kiếp này, nhưng suy xét đến còn có hai người ẩn nấp chưa ra, bây giờ còn không phải là lúc hoàn toàn bày ra thực lực của mình.

Tuy nhiên, nếu hắn muốn giết người, cho dù không bày ra toàn bộ thực lực cũng không phải là một Chuẩn Tiên hai kiếp có thể ngăn cản!

Chu Hằng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ. Vút dễ dàng tránh qua một chưởng này của Thanh Dương Thiên Tôn. Đoạn kiếm giơ lên, hướng về phía bốn gã Thiên Tôn kia chém xuống.

- A...

Tiếng kêu gào ngắn ngủi vang lên, chỉ thấy bốn tiếng phập phập, bốn cái đầu người đồng thời bắn lên, lại là bốn vòi máu nóng vọt lên cao.

Máu Thiên Tôn nặng hàng tỉ cân, giống như từng đám sao rơi xuống, đem mặt đất đánh ra vô số lỗ nhỏ, trực tiếp xuyên thấu vào trong địa tâm.

- Ngươi... Thanh Dương Thiên Tôn hai mắt mở lớn, có lửa giận vô cùng sôi trào.

Chu Hằng cười nhạt một tiếng nói: - Không cần phẫn nộ như vậy. Ngươi không phải trưởng bối của ta, cũng không phải bằng hữu của ta, ta tại sao phải nể mặt ngươi?

- Tiểu tử giỏi! Thanh Dương Thiên Tôn lồng ngực phập phồng, hắn không biết đã bao nhiêu năm không có cảm xúc mất khống chế.

- Có lời mau nói, có rắm mau đánh! Chu Hằng lạnh lùng nói. Chỉ cần đối phương lộ ra một chút xíu tham lam đối với Tinh Hạch, như vậy Thanh Dương Thiên Tôn chẳng khác nào một người chết.

Thanh Dương Thiên Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, thanh âm xé rách trời cao, chấn động khiến gió mạnh điên cuồng gào thét, vạn dặm mây vần. Nhưng theo một tiếng rống giận này của hắn, cả người lại cũng trở lên tỉnh táo, nói: - Lão phu đại biểu hai vị lão hữu khác, mời tiểu hữu đi thăm dò một tòa Tiên Cung!

Tiên Cung? Cung điện của tiên nhân? Thật hay giả!

Chu Hằng mặt mày tỉnh bơ, nhưng trong lòng thì dâng lên vô cùng kỳ quái. Chuyện tốt như vậy làm sao lại đột nhiên tìm tới hắn chứ?