Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 497: Giết sạch thiên hạ thì có sao?




- Mau thả Phi thiếu ra! Phó Viễn Trần lập tức quay trở lại, hắn có thể chất pháp khí Hóa Thần Cảnh, chỉ cần Chu Hằng không tế ra Tiên khí thì căn bản không thể dùng sức trâu để mạnh mẽ tổn thương tới hắn được.

Cũng như người khác khó mà dùng sức trâu đơn thuần tổn thương được Chu Hằng.

Chu Hằng trừng mắt liếc hắn, chỉ nhàn nhạt phun ra một chữ: - Cút!

Phó Viễn Trần giận đến cả người phát run, tuy rằng hắn hoài nghi có phải Chu Hằng cũng là tiên nhân hạ phàm, nhưng nhìn khí tức của Chu Hằng toát ra, tên này càng giống như dân bản thổ Phàm giới, rõ ràng chỉ là Chuẩn Tiên hai kiếp mà thôi!

Chỉ là Chuẩn Tiên hai kiếp đặt ở Tiên giới, hắn chỉ cần hai ngón tay là nhẹ nhàng bóp chết, nhưng bởi vì đặc thù đại đạo áp chế ở Phàm giới, làm hắn không thể vận dụng được lực lượng Nguyệt Minh Vương!

- Phó hộ vệ, cứ việc ra tay, trên người ta có cấm chế của lão tổ ban thưởng, hắn căn bản không tổn thương được ta! Đặng Bộ Phi lại lạnh lùng nói, tên này có vẻ cứng rắn hơn Lệnh Hồ Huyền nhiều lắm.

Phó Viễn Trần nghe thế, trong lòng liền có nắm chắc. Đúng rồi, trên người Phi thiếu có cấm chế hộ thân của lão tổ tông để lại, ngay cả Nguyệt Minh Đế ra tay cũng có thể chống đỡ được một hai nhịp thở, nào phải Chuẩn Tiên hai kiếp có thể tổn thương được!

- Tiểu tử, bảo ngươi thả người! Hắn lại xông lên, hít mạnh một hơi, cái đầu nháy mắt trở nên cực lớn, như biến thành một cái chày, hung hăng nện xuống Chu Hằng.

Đây là tiên thuật!

Chu Hằng cảm giác rõ ràng lực lượng một đòn này đã tăng lên rất nhiều!

Cái gọi là đại đạo áp chế thật là kỳ quái, nó chỉ đè lực lượng tiên nhân xuống cùng một tầng, nhưng sử dụng tiên thuật tăng phúc uy lực thì lại không tính vào đó! Cho nên, cùng là tiên nhân bị đè xuống cùng một tầng thứ lực lượng, nhưng chiến lực lại khác.

Ví dụ như Vinh Kiếm Long, vừa đánh ra Lam Tâm Ấn, ngay cả thể chất như Chu Hằng cũn bị mạnh mẽ đánh xuyên ngực, thiếu chút lấy mạng hắn! Hoặc Thiên càng mạnh hơn nữa, trực tiếp đánh cho Vinh Kiếm Long thành cặn bã!

Đúng rồi, võ giả tu luyện, nghịch thiên đoạt mệnh, chính là đối kháng với thiên địa, cho nên phải bị đại đạo thiên địa áp chế. Nhưng bất luận là võ kỹ hay tiên thuật, đều thuận theo quy tắc thiên địa mà chế tạo thành Pháp kỹ, là thuận thiên mà đi.

Nếu như hòa hợp với đại đạo, làm sao đại đạo lại đi áp chế được?

Bởi vậy tiên nhân đến Phàm giới liền xuất hiện cảnh tượng kỳ quái, lực lượng bị áp chế, nhưng vẫn có thể thi triển tiên thuật!

Đây là Đại Đầu Công hả?

Nhìn cái đầu to lớn của Phó Viễn Trần đụng tới, Chu Hằng lại còn có tâm tình thầm châm chọc, lúc này moới lật tay trái, đánh lên vùng trời bên trên.

Phiên Thiên Chưởng!

Ầm!

Tiếng nổ nặng nề, chỉ thấy một cái đầu to bắn vụt lên cao, vèo một cái biến thành chấm đen, biến mất trên vòm trời!

Cùng là tiên thuật cũng có phân biệt ba bảy loại!

Phiên Thiên Chưởng kém xa không thể sánh với Lam Tâm Ấn, nhưng dùng để trấn áp "Đại Đầu Công" của Phó Viễn Trần thì nhẹ nhàng như chơi!

- Ngươi... rốt cuộc ngươi là ai? Những lời này lúc trước Phó Viễn Trần đã hỏi, lần này đến lượt Đặng Bộ Phi run rẩy hỏi lại.

Bốp!

Chu Hằng quất cho một cái tát, nói: - Lúc nãy hỏi ngươi mấy vấn đề ngươi đều ừ à ừ ờ, hiện tại quay sang hỏi lại ta? Muốn hỏi cũng được, dập đầu một cái hỏi một câu, công bằng chứ?

Công bằng con muội ngươi!

Đặng Bộ Phi đầy vẻ ai oán, nhưng trong lòng lại kinh hãi, tại sao Phàm giới lại xuất hiện một tên khủng bố như thế? đây tuyệt đối là kỳ tài ngút trời 10 vạn năm mới xuất hiện một lần, vốn có thể chiêu mộ được vào Đặng gia, nhất định có thể tạo ra tác dụng rất tốt cho bá nghiệp của Đặng gia!

Đáng tiếc! Đáng tiếc!

- Các hạ, xin nể mặt lão phu, thả Đặng thiếu đi! Một lão già già đến sắp mục nát chậm rãi bước ra, nhìn bộ dáng như ngọn đèo loe loét trong gió có thể chết bất kỳ lúc nào!

Nhưng nếu ai cứ nhìn chằm chằm vào thân hình hắn, sẽ lặng lẽ bị ảnh hưởng, cũng lay động theo, vĩnh viễn không thể rút ra được.

Đây là lão tổ Chuẩn Tiên một kiếp của Tiền gia, Long Hà đại lục có mấy cường giả đỉnh phong! Trước kia khi còn có Chuẩn Tiên hai kiếp, lão già này dù không coi là mạnh nhất, nhưng chỉ riêng tuổi thì hoàn toàn xứng đáng là hạng nhất.

Lão già này đã hơn 5000 tuổi, không biết là ăn thiên tài địa bảo gì, có thể đột phá cực hạn thọ nguyên khỏng 4500 năm của Hóa Thần Cảnh! Chỉ là hắn có sống thế nào đi nữa, dù sao cũng đã đến đỉnh rồi, có thể nằm ngửa thẳng cẳng xong cuộc đời này bất cứ lúc nào.

Chỉ riêng tuổi, bất kỳ ai trên Long Hà đại lục gặp hắn cũn phải hô một tiếng tiền bối.

- Nể mặt ngươi? Chu Hằng cười lạnh, lão già này sớm không ra can, thẳng cho đến khi Phó Viễn Trần thua trận, Đặng Bộ Phi rơi vào trong tay hắn mới chạy ra, đây mà là khuyên can?

Thiên vị rõ ràng quá đi chứ!

- Ngươi có mặt mũi gì? Chu Hằng không hề khách khí nói, hắn cần nể mặt ai hay sao?

Chu Hằng đột nhiên động sát khí, tuy rằng Triệu Đoạt Thiên cũng tính là thiên tài, từ Kết Thai Cảnh đến Thần Anh Cảnh có thể không cần quá nhiều thời gian, nhưng từ Thần Anh Cảnh đến Hóa Thần Cảnh mà không tích lũy một hai trăm năm thì đừng mơ!

Tuy rằng Chu Hằng để lại rất nhiều bảo vật, ví dụ như Thập Luyện Đồ, nhưng dù sao chúng không phải lực lượng của mình, cuối cùng khó mà bảo hiểm được! Nếu như hắn xử lý toàn bộ Thiên Tôn trên Long Hà đại lục, như vậy ít nhất Triệu Đoạt Thiên sẽ có sức tự vệ trước bất kỳ kẻ nào.

Cũng có thể bảo hộ được Triệu gia, bảo hộ cha mẹ của hắn!

- Lão phu Tiền Hùng Vĩ! Lão tổ Tiền gia nghiêm mặt, đột nhiên phát ra uy thế vô thượng!

Dù sao hắn cũng là Thiên Tôn, mỗi một Thiên Tôn nào phải hạng người đơn giản? Huống chi hắn còn tiến vào Chuẩn Tiên, thực lực càng thêm mạnh mẽ!

- Khi lão phu tung hoành thiên hạ, ngươi còn không biết đang bú sữa ở chỗ nào!

- Môn đồ của lão phu trải rộng thiên hạ, ai gặp lão phu cũng phải gọi một tiếng tiền bối!

- Tuy rằng thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng dù mạnh hơn nữa cũng không vượt quá hai chữ đạo lý!

Lão tổ Tiền gia miệng lưỡi lưu loát, thao thao không ngừng, như muốn dùng nước miếng dìm chết Chu Hằng.

Lão già này tu luyện thế nào mà đến được Chuẩn Tiên?

Chu Hằng cảm thấy khó tin được, hoặc nói là, khó trách lão già này đã cả đống tuổi rồi vẫn là Chuẩn Tiên một kiếp, có lẽ cũng là bởi tính cách lải nhải này!

- Mau thả Phi thiếu!

- Thả Phi thiếu ra!

Chuyện lúc nãy xảy ra đột nhiên, lúc này mọi người hồi thần lại, tự nhiên đều nháo nhào vây quanh, trợn mắt với Chu Hằng.

Mọi người thiên vị ai... còn cần lựa chọn hay sao?

Đặng Bộ Phi là thiếu gia hào môn Tiên giới, nắm giữ vận mệnh thành tiên của bọn họ, còn Chu Hằng thì sao.... cũng chỉ có thực lực mạnh mẽ một chút! Nhưng thực lực người phàm phu tục tử thì mạnh hơn nữa, có thể nào so sánh được với hào môn Tiên giới?

Tự nhiên, mọi người không chút do dự nghiêng sang Đặng Bộ Phi!

Bọn họ biết Chu Hằng rất mạnh mẽ, nhưng bên bọn họ có bao nhiêu người? Tụ tập gần như toàn bộ nửa bước tiên nhân trên Long Hà đại lục, đây là một cỗ lực lượng kinh khủng cực điểm, đủ để nháy mắt xét nát bất cứ tồn tại nào!

Hơn nữa pháp không phạt đám đông, bọn họ có thể đại biểu toàn bộ võ giả Long Hà đại lục! Chẳng lẽ Chu Hằng dám mạo hiểm làm trái thiên hạ, đánh chết toàn bộ bọn họ?

Như vậy, Chu Hằng sẽ trở thành kẻ địch chung của thiên hạ!

Dù cho thực lực của hắn mạnh hơn đi nữa, vẫn sẽ thành chuột chạy qua đường, càng sẽ tiếng xấu muôn đời!

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ áo trắng bay bay, sóng vai đứng cùng Chu Hằng, cùng đối chọi với đám đông, mặt ngọc đầy kiên quyết, còn có một loại vui vẻ không nói rõ.

Không mở miệng nói yêu ngươi, nhưng có thể sóng vai chiến đấu cùng ngươi cũng là một loại hạnh phúc! Cùng quân múa kiếm, đánh thẳng tận trời!

Chu Hằng không khỏi có chút cảm động, hắn biết rõ thực lực của mình mạnh mẽ cỡ nào, nhưng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ lại không biết, chỉ biết là hắn rất mạnh. Nhưng bây giờ gần như toàn bộ cường giả đỉnh cao trên Long Hà đại lục đều tụ tập đến đây, đây là một cỗ lực lượng khủng bố mà ngay cả Chuẩn Tiên ba kiếp cũng phải cau mày!

Có thể không chút do dự đứng ra, đúng là đủ nghĩa khí!

Nếu như Nguyệt Ảnh Thánh Nữ biết ý nghĩ của Chu Hằng lúc này, nhất định phun ngụm máu ai oán lên đầy mặt Chu Hằng!

Chết đi chứ nghĩa khí!

Chu Hằng quét qua trong đám đông, còn phát hiện ra mấy nửa bước tiên nhân đến từ Huyền Càn đại lục, ánh mắt của hắn xẹt qua một tia lạnh lẽo.

Võ giả Long Hà đại lục chống lại hắn, hắn không quan tâm, xóa sổ là xong! Nhưng võ giả Huyền Càn đại lục có thể đến nơi này, ai không phải là nhờ phúc của hắn? Hắn chưa từng nghĩ tới đòi báo đáp, nhưng không chút do dự phản bội hắn... Như vậy, là quá mức!

Đám quên ơn bội nghĩa mà!

Nếu đã như thế, dứt khoát giết sạch thì có sao? Vốn hắn muốn giết chút cao thủ, đảm bảo an toàn cho người thân, hiện tại nếu như toàn bộ đều muốn phản hắn, vậy thì dứt khoát xử lý toàn bộ!

Cho rằng hắn không dám giết người hay sao?

Năm đó giận dữ trước Thiên Môn Sơn, mấy trăm vạn đại quân phơi thây! Nếu đổi thành những nửa bước tiên nhân này thì sao, không hề có khác biệt ở trong mắt Chu Hằng, đều là người, lại đều chỉ là một đám tiểu nhân lòng lang dạ sói!

- Bên này, bên này! Những nữ nhân này là người nhà của Chu Hằng, bắt bọn họ uy hiếp hắn! Ở vòng ngoài có người hô lên.

- Oa, mấy con đàn bà này đúng là xinh đẹp, ngươi nhìn eo này, mông này, ngực kia, vừa lớn lại cao còn trắng nữa!

- Ha ha, mặc quần áo rồi làm sao ngươi biết là trắng?

- Ngu xuẩn, lát nữa lột quần áo ra còn không thấy được!

Những lời dơ bẩn vang lên, nam nhân nhìn thấy mỹ nữ liền choáng đầu váng óc, huống chi là một đống lớn mỹ nữ? Chỗ này không hoàn toàn là nửa bước tiên nhân, còn có một bộ phận là con cháu hậu bối của nửa bước tiên nhân dẫn tới, dụng ý là quan sát chiến đấu cảnh giới cao, mở rộng tầm mắt của bọn họ, thúc đẩy tiến bộ.

Có mấy người quả thật là nhân tài đáng đào tạo, nhưng cũng có một số bị chiều hư, càng có hứng thú với ăn chơi sa đọa, nhìn thấy chúng nữ Hoặc Thiên tự nhiên là dâm hứng tuôn trào, dù cho không nhìn thấy mặt, nhìn dáng người của chúng nữ cũng đoán ra được các nàng mê người cỡ nào.

- Ha ha, ha ha ha ha! Đặng Bộ Phi cười to, hắn chỉ là bị Chu Hằng chế trụ lực lượng, nhưng không khóa miệng của hắn lại. - Chu Hằng, hiện giờ biết rắc rối rồi chứ? Ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi có thể chống đối thiên hạ? Giết sạch người trong thiên hạ?

Sắc mặt Chu Hằng một mảnh lạnh băng, sát khí tuôn ra, xoay vòng quanh người hắn, hắn lạnh lẽo nói: - Giết sạch thiên hạ thì sao? Ta không dựa trời, không dựa đất, không dựa người, chỉ dựa vào một kiếm một quyền, tung hoành thiên hạ!

- Nếu có nhiều người muốn chết như vậy, ta giết sạch thiên hạ thì có sao?

Hắn hoàn toàn phóng ra lửa giận của mình, ầm, ngọn lửa màu tím hừng hực nháy mắt bao phủ toàn bộ quảng trường, từng đạo Tử Diễm Thiên Long giận dữ bay múa, thể hiện ra lửa giận trong lòng Chu Hằng lúc này!

Giết sạch thiên hạ thì có sao!

Chu Hằng cảm giác Thần chích sôi động, ý niệm thông suốt, đã có thể xông phá Chuẩn Tiên ba kiếp!

----------oOo----------