Kiếm Tu Cùng Phòng Của Tôi

Chương 11




052

Ăn cơm xong, tôi liền buồn ngủ.

Tuy rằng ăn xong ngủ ngay thì không tốt lắm, nhưng mà tui buồn ngủ quá đi.

Giường của Nguyên Quy Nhất bên cạnh cửa sổ, gió nhẹ thổi tới từng đợt, rất thoải mái.

Tui liền ngủ lại trên giường của Nguyên Quy Nhất

053

Tôi hình như đã mơ một giấc mơ, mơ thấy tôi và Nguyên Quy Nhất về quê của anh ta.

Quê anh ta biển thật rộng lớn.

Trong mơ, Nguyên Quy Nhất luyện kiếm bên bờ biển, nước biển xao động ầm ầm, một đám hải sản tươi sống bị hất lên bờ.

Nguyên Quy Nhất luyện kiếm bên bờ biển, tôi ở bên bờ biến nhặt cua đồng.

Thật nhiều thật nhiều cua đồng.

054

Hình như tui bị cua đồng kẹp vào miệng.

055

Lúc tôi tỉnh lại, Nguyên Quy Nhất đang ngồi bên cạnh nhìn tôi.

Giường ngủ ở ký túc nếu hai người nằm sẽ hơi chen chúc, thế nhưng tôi và Nguyên Quy Nhất đều gầy, nên tôi cũng không thấy khó chịu lắm.

Tôi hơi lúng túng chút.

Bởi vì tui đặt chân lên trên đùi Nguyên Quy Nhất.

Tôi hỏi, sao cậu không gọi tôi dậy.

Nguyên Quy NHất bình tĩnh trả lời, em ngủ rất ngon.

Tui lau nước miếng ở khóe miệng, cảm thấy càng lung túng hơn.

056

Tôi ngủ là ngủ liền mấy tiếng, lúc tỉnh lại mặt trời sắp xuống núi rồi.

Nguyên Quy Nhất hỏi:

–  Ăn tối không? Em muốn ăn gì?

Tui tự nhiên cảm thấy mình là heo.

057

Nhớ lại giấc mơ ban nãy, tôi hỏi Nguyên Quy Nhất :

–  Chúng ta chọn thời gian đến nhà anh chơi đi.

Nguyên Quy Nhất hỏi :

–  Em muốn ăn hải sản tươi ?

Khà khà khà.

Người hiểu tôi chỉ có Nguyên Quy Nhất.

058

Tôi và Nguyên Quy Nhất bàn bạc xong, thừa dịp cuối tháng trường học tổ chức tuần lễ nghệ thuật được nghỉ học, bọn tôi sẽ đến nhà anh ta chơi.

Dù sao bọn tôi cũng không tham gia tuần lễ nghệ thuật.

Từ giờ đến cuối tháng còn vài ngày.

Không biết tại sao, nghĩ đến hải sản là tui lại kích động.

059

Nguyên Quy Nhất nói, gia đình anh ta có cha mẹ và một chị gái.

Cả nhà bọn họ đều là kiếm tu.

Cái này tôi đã sớm biết.

Tôi cũng nói cho Nguyên Quy Nhất biết, cả nhà tôi đều là pháp tu, cũng mời anh ta có dịp đến nhà tôi chơi.

Sợ Nguyên Quy Nhất không đồng ý, tôi quyết định dùng đồ ăn ngon dụ dỗ anh ta.

–   Ở nhà tui có điểm tâm sáng rất ngon, anh ăn bánh tôm tẩm bột ma vương chưa?

Quả nhiên Nguyên Quy Nhất nói chưa từng được ăn.

–   Không chỉ mỗi món ấy, còn rất nhiều rất nhiều, chờ tôi mang anh đi sẽ biết.

Nguyên Quy Nhất lại cười.

Anh ta nói: “Ừm.”

060

Tôi cảm thấy, Nguyên Quy Nhất cười rộ lên rất đẹp trai.