Ký Sự Truy Đuổi Tình Yêu Ba Mươi Nghìn Feet

Chương 39




Tuy rằng thật ưu thương, tuy rằng cảm thấy để mình bị tàn phá như vậy rất bất đắc dĩ, Nam Hướng Bắc vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời Tô Hướng Vãn, từ bên dưới chạy về Vong Tình Nhai, trơ mắt nhìn Nam Cung Từ Tâm lại một lần văng xuống biển.


Trong headphone truyền đến tiếng cười khẽ dễ nghe, giống như có thể nhìn đến gương mặt tươi cười sáng lạn của Tô Hướng Vãn, cõi lòng bỗng chốc tràn đầy yêu thương, Nam Hướng Bắc lắc đầu, tiếp tục bơi vào bờ trở về Vong Tình Nhai.


"Tốt lắm, không khi dễ em nữa." Khi Nam Cung Từ Tâm trở lại đứng đối diện Tô Mạc Che chờ bị đá lần nữa, Tô Hướng Vãn ngưng cười, thanh âm cũng khôi phục ôn nhu như trước, "Đi thôi, đến miếu nguyệt lão ở Hàng Châu".


"Ừ!" Nam Hướng Bắc vui đến phát rồ nhưng không quên hồi phục nàng, nhìn bạch y nữ tử biến mất, cô vội vàng truyền tống đến Hàng Châu.


Lúc tới đó nhận được thỉnh cầu tổ đội, nhấn đồng ý xong cô liền chạy về miếu nguyệt lão, giờ này trong trò chơi là ban đêm, ngã tư đường trước miếu treo đầy hoa đăng đỏ, thật ra miếu thờ không lớn, xung quanh có rất nhiều cây hoa đào, từng cánh hoa hồng nhạt theo gió rơi rụng bay lả tả, càng tăng thêm không khí lãng mạn cho địa phương kết đôi nhân duyên này.


Trong miếu nguyệt lão chỉ có hai người bọn họ, Nam Hướng Bắc thấy Tô Hướng Vãn giao nhiệm vụ đội trưởng cho mình, cô cũng không nhiều lời, trực tiếp nhấp vào bà mối, kế đến mở tên Tô Mạc Che trong danh sách bạn tốt, chọn mục cầu hôn.


Tai nghe không hề có thanh âm nào, Nam Hướng Bắc không biết Tô Hướng Vãn giờ phút này đến tột cùng có tâm tình gì, riêng cô thì tay cầm chuột bỗng nhiên trở nên run rẩy, muốn trấn định một chút mà bất lực, cảm giác này còn khẩn trương chờ mong hơn cả khi cô tự lái máy bay lần đầu.


Nhìn chằm chằm vào màn hình, dù trước khi đăng nhập, Tô Hướng Vãn đã đặc biệt tra hết một loạt quy trình của trò chơi, thậm chí còn đọc luôn mấy bài chia sẻ về vấn đề kết hôn, vậy mà nàng vẫn chưa yên tâm, bởi vì nàng không dám chắc Nam Cung Từ Tâm nữ phẫn nam trang có thể cùng nàng kết hôn được không.


Dù Nam Cung Tiểu Túng cũng là Nam Hướng Bắc, nhưng đối với riêng nàng, nàng vẫn hy vọng mình có thể gả cho Nam Cung Từ Tâm.


"Từ Tâm?" Đợi quá lâu không thấy phản ứng gì, rốt cuộc Tô Hướng Vãn không nhịn được, nhẹ giọng gọi.


Người đang khẩn trương kia cũng nhận ra mình đang bị thúc giục, cô vỗ vỗ đầu, vội vàng chọn cầu hôn Tô Mạc Che.


[ bà mối ]: Vị cô nương này, ngươi xác định muốn ta đi gặp Tô Mạc Che cô nương để cầu thân sao?


Nam Hướng Bắc mở to mắt nhìn câu hỏi, càng thêm lo lắng không yên, cô chụp lại màn hình trò chơi rồi nhấp chọn "Xác định".


[ bà mối ]: Giữa vợ chồng nên tín nhiệm lẫn nhau, không biết Tô Mạc Che cô nương có biết ngươi cũng là cô nương?


"A......" Nam Hướng Bắc có chút bối rối, nhìn hai câu trả lời đang chờ đợi mình.


Nam Cung Từ Tâm: Đại sư tỷ, bà mối hỏi em, chị có biết em là nữ hay không, em nên chọn cái gì?


Tô Hướng Vãn nhìn đến những lời này sửng sốt một chút, do dự hồi lâu mới hỏi, "Chọn biết thì thế nào mà không biết thì thế nào?".


"Không biết nữa". Nam Hướng Bắc buồn bực gõ phím, "Đúng là rối nha, nếu em nói biết, có khi nào bà ấy sẽ nói nữ nhân cùng nữ nhân không thể thành thân? Nếu em nói không biết, rủi bà ấy lại nói chúng ta không tin tưởng nhau không thể thành thân thì làm sao bây giờ?".


Một tay chống cằm, tay kia nắm chuột, Tô Hướng Vãn cau mày suy nghĩ rồi nói, "Em chọn đã biết đi".


Trong trò chơi Nam Hướng Bắc luôn nghe theo lời Tô Hướng Vãn, cô gõ "Ok", lựa chọn "Đã biết".


[ bà mối ]: Như thế...... Nghĩ đến hai người mang tình cảm đậm sâu với nhau, lão thân liền bất chấp thiên hạ, cho các ngươi cầu thân.


"......" Nam Hướng Bắc há hốc mồm nhìn mấy chữ này, không phản ứng được gì.


"Từ Tâm?" Tô Hướng Vãn thì đang thấp thỏm không yên, thấy bên kia không có động tĩnh, nàng lên tiếng gọi.


Nam Hướng Bắc chụp lại màn hình, nghĩ mai mốt ở cùng Tô Hướng Vãn có thể lấy đưa cho nàng xem, cô vừa nhấp xác nhận xong, ngay tức khắc bà mối chạy về hướng Tô Mạc Che.


Thấy bà mối đi về hướng này, đầu tiên Tô Hướng Vãn khẽ giật mình, sau lập tức cảm khái trò chơi quả thật gần sát thực tế, kế tiếp nàng mở đối thoại cùng bà mối.


[ bà mối ]: Tô cô nương, Nam Cung Từ Tâm cô nương nhờ ta hướng ngươi cầu thân, không biết ngươi từ chối hay đồng ý cửa hôn nhân này?


Thở nhẹ ra, loại cảm giác giống như đang gặp người nhà bàn chuyện đại sự khiến Tô Hướng Vãn mang trăm mối ngổn ngang trong lòng, nàng nhấn chọn "Đồng ý", bà mối lại tiếp tục nói chuyện.


[ bà mối ]: Hai người các ngươi đều là nữ tử, tuy Nam Cung cô nương nữ phẫn nam trang, nhưng sẽ có một ngày bị người đời biết được, nếu ngươi gả cho nàng, có sợ đến lúc đó bị thiên hạ hợp lại công kích chỉ trích?


Tô Hướng Vãn nhíu mày nhìn lời thoại, nhếch khóe môi nói, "Bà mối này thật đúng là......thích xen vào việc của người khác".


"Em cũng thấy vậy!" Nam Hướng Bắc lập tức gõ chữ.


Hiện giờ, Tô Hướng Vãn không còn hồi hộp nữa, nàng nhìn nhân vật Nam Cung Từ Tâm một thân áo trắng lưng mang ống sáo, độ cong khoé miệng càng lớn thêm vài phần, thẳng tay nhấp hai chữ "Không sợ".


[ bà mối ]: Một khi đã như vậy, lão thân liền cho các ngươi đính hôn, mời các ngươi thương lượng ngày lành cùng nghi thức hôn lễ rồi báo cho lão thân biết...... Các ngươi cứ yên tâm, lão thân sẽ vì các ngươi mà giữ bí mật.


Nhìn bà mối dáng người thấp bé, dưới cằm còn có nốt ruồi to, chậm rãi xoay người trở về cái bàn trong miếu, Tô Hướng Vãn dở khóc dở cười, "Từ Tâm, bà ấy nói sẽ giữ bí mật cho chúng ta".


"Giữ bí mật?" Nam Hướng Bắc ngẩn người rồi kịp phản ứng,"...... Cho dù chúng ta muốn diệt khẩu, cũng không giết được bà ấy a".


"Đúng vậy." Tô Hướng Vãn nhìn dòng chữ của Nam Hướng Bắc, nhẹ giọng cười cười, "Vậy tụi mình kết hôn lúc nào đây?".


"A......" Nam Hướng Bắc chợt do dự, nghe tiếng cười khẽ bên kia, cô có thể cảm giác được tâm tình Tô Hướng Vãn đang tốt lắm, nhớ tới buổi chiều nay khi cô đưa Tô Hướng Vãn về nhà, nàng nói ngày mốt lại phải bay đi Dubai, hai ngày sau mới trở về nên cô liền ra quyết định, "Tối ngày mai......có thể chứ?".


Kỳ thật lúc hỏi câu đó, Tô Hướng Vãn đã đoán được Nam Hướng Bắc nhất định sẽ chọn kết hôn vào tối mai nên đương nhiên nàng thẳng thắn đáp ứng, "Ừ".


Nam Hướng Bắc trở qua tìm bà mối, chọn giờ thành thân là tám giờ tối ngày mai, sau đó nhìn mấy lựa chọn nghi thức hôn lễ, theo bản năng đưa mắt về hướng bạch y nữ tử đứng cách đó không xa, cô đưa tay cào đầu một cái, nhấp chọn hạng mục tốt nhất.


Từ trước, cô luôn nghĩ mình sẽ chọn cái này, sớm có chuẩn bị nên đã nạp đủ tiền vào tài khoản, nhưng cô không biết Tô Hướng Vãn có vì lựa chọn của mình mà nổi giận không, vì thế sau khi định xong nghi thức, Nam Hướng Bắc vẫn lo sợ bất an chờ nàng phản ứng.


"Từ Tâm ~" Nam Hướng Bắc vừa chọn thì bên Tô Hướng Vãn nhận được thông báo, tuy biết thế nào Nam Hướng Bắc cũng làm vậy, có điều nàng vẫn muốn "dạy dỗ" người này một chút.


Rõ ràng trước đó nàng đã nói qua không được khoe khoang không phải sao?!


"Đại sư tỷ." Nghe nàng kêu tên mình, Nam Hướng Bắc thành thật đánh ra một câu: "Chờ mấy trình tự này xong xuôi, em sẽ đi Vong Tình Nhai, chị muốn đá em bao nhiêu lần cũng được".


Nhìn đến những lời ấy, Tô Hướng Vãn muốn bật cười ra tiếng, bất quá vẫn cố kiềm chế, tiếp tục trầm trọng nói, "Em nghĩ rằng chị bỏ qua cho em dễ vậy sao?".


"A...... Dù sao đại sư tỷ muốn trừng phạt thế nào thì cứ trừng phạt, Từ Tâm tuỳ đại sư tỷ xử lý". Nam Hướng Bắc gõ xong còn nghịch ngợm le lưỡi.


Chuyện kết hôn đi tới nước này, cô biết ngày mai đại sư tỷ của cô chắc chắn sẽ không đào hôn, hiện giờ cô không sợ bị đại sư tỷ trừng phạt nữa, bởi vì điều mà cô sợ nhất đã không còn khả năng xảy ra.


Cách máy tính lại có thể đoán được Nam Hướng Bắc suy nghĩ cái gì, thế nhưng Tô Hướng Vãn không có vạch trần, chỉ đưa tay chạm vào nhân vật Nam Cung Từ Tâm trên màn hình, nàng đưa mắt nhìn thời gian tiếp theo nở nụ cười đầy ý vị sâu xa.


Do chọn nghi thức xa hoa nhất, lúc này hệ thống liền thông báo cho toàn kênh biết là Nam Cung Từ Tâm và Tô Mạc Che sẽ cử hành hôn lễ vào tám giờ đêm mai, toàn bộ đều nhiệt liệt thảo luận, bằng hữu ai ai cũng kinh ngạc.


[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Tiểu Túng ngươi đúng là chơi không đẹp nha, ngày mai sẽ kết hôn cùng đại sư tỷ, vậy mà trước đó không nói cho chúng ta biết.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: Đúng đó, uổng cho chúng ta còn quan tâm ngươi!
[ bang hội ] Tô Mạc Che: Là ta bỗng nhiên quyết định.


Lời này vừa phát ra, kênh bang hội im lặng vài giây, sau đó sôi trào lên lần nữa.


[ bang hội ] Phó Quân Quân: Thấy chưa, đại sư tỷ lại đang bao che khuyết điểm, các ngươi đừng có mơ khi dễ được Tiểu Túng.
......


Cười ngây ngốc với máy tính, trong lòng Nam Hướng Bắc là một trận ngọt ngào, nhìn đám bằng hữu bang hội đang tám nhảm lung tung lại có chút ngượng ngùng, nhất thời không biết nên hồi phục thế nào cho phải.


"Từ Tâm, em phát thiệp mời đi." Nãy giờ không nói gì, Tô Hướng Vãn chợt lên tiếng, "Chị còn có chút việc, ngày mai gặp nhau lúc sáu giờ, ok?".


"Ok".


Thấy hệ thống hiện lên thông báo Tô Mạc Che log out, Nam Hướng Bắc hít sâu một hơi, đánh chữ vào kênh bang hội.


[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: Ta phát thiếp mời a, mau chúc mấy lời tốt đẹp đi, nếu không, hừ hừ......
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: Tiểu Túng, đại sư tỷ đã logout, ngươi còn dám kiêu ngạo.
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Ta thấy Tiểu Túng rồi, đang ở chỗ miếu nguyệt lão Hàng Châu nè, mau đến vây hắn.
[ bang hội ] Phó Quân Quân: ai đến Hàng Châu bắt Tiểu Túng thì vào đội, bất ngờ phát thiếp mời nha, mau tới.
[ bang hội ] Hách Liên Tiểu Hách: Tổ đội.
[ bang hội ] Khấu Chung: Tổ đội.
[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: Các ngươi không thể như vậy!!!!!!


Không hề hay biết em yêu nhà mình đang bị một đám người bắt nạt trong trò chơi, sau khi đóng máy tính, Tô Hướng Vãn không có lập tức đi tắm như thường ngày mà đi qua phòng Tô Vị Tích, thấy đứa nhỏ đang ôm gấu bông, thỉnh thoảng quay đầu nhìn di động đặt đầu giường, nàng thở dài, đóng cửa phòng, bước tới ngồi bên giường.


"Mami". Tô Vị Tích vẫn giữ tư thế ôm gấu, ngửa đầu nhìn nàng, nở nụ cười đáng yêu.


Tô Hướng Vãn đưa tay muốn vuốt ve cái đầu nhỏ nhắn kia nhưng rồi lại chần chờ, rụt tay về, nàng mím môi, hồi lâu trầm tĩnh nói, "Tám giờ tối mai con gọi điện kêu Bắc Bắc kể chuyện xưa cho con đi".


"Hở?" Tô Vị Tích mang vẻ mặt ngơ ngác nhìn mami, không hiểu sao mình phải làm như vậy, bất quá theo bản năng vẫn cảm thấy nên nghe theo lời mami, vì thế con bé ngoan ngoãn gật đầu, "Dạ".