Là Rồng Mạnh Lắm Sao

Chương 19: Chết có cam lòng




Rắn vương, nếu mà Lí Việt nghe được câu này của La Phong chắc chắn sẽ phá lên cười lớn, không nhịn được mà nhắc nhở.

Lí Việt hắn mới là tiến hóa thú cấp E, rắn vương cấp độ dù nghe rất cao siêu nhưng là xa xa hắn chưa có đạt được, cái này rắn đàn đằng sau nghe lệnh hầu hết đều là do nhân trí của Lí Việt tạo nên.

Có điều vấn đề này La Phong là vĩnh viễn không bao giờ biết được.

Gió lạnh thoáng thổi qua, hai tay một trận lạnh buốt, lưng từ lúc nào đã ướt sũng mồ hôi.

Đối mặt với như thế kinh khủng nhất thiên đại nguy hiểm, La Phong vẻ mặt càng âm trầm lại, ánh mắt lấp lóe quang mang nhìn lên rắn đàn ngày càng tới gần, sinh tử ranh giới chỉ trong nháy mắt là có thể bị phá vỡ.

Càng tới lúc quan trọng, tinh thần cùng tập trung càng phải đẩy lên cao độ, gấp rút là không giải quyết được vấn đề, trái lại bình tĩnh mới là vương đạo.

"Đúng là bây giờ ta thật sự gặp bốn bề khó khăn, nguy hiểm trùng trùng nhưng nhất định vẫn còn có một tia sinh lộ, chỉ là chưa có lập tức tìm ra." La Phong tay phải rút ra thanh lợi kiếm sau lưng, ánh kiếm lóe lên chĩa thẳng đối với Lí Việt khổng lồ thân rắn đằng sau.

Nhất thời trong lòng chiến ý sục sôi.

"Tới đi." Lí Việt trong đầu âm thầm cười lạnh, đối với La Phong chĩa kiếm uy hiếp một chút cũng không sợ, trái lại hắn là đang khích lệ La Phong tới gần là đằng khác.

Chỉ còn cách đúng một mét khoảng cách, La Phong mà bước tới chính là hoàn toàn bị bao phủ trong ngập trời tinh thần lực, đến lúc đó mệnh hắn hoàn toàn nằm gọn trong tay Lí Việt.

Song phương lẫn nhau duy trì gắt gao tư thế.

"Thử nếm một chút kĩ năng của ta."

Ngưng lại trong nháy mắt, La Phong nhếch miệng gằn từng chữ, ngón tay đưa lên miệng cho cắn nát đồng thời nhỏ từng giọt máu lên kiếm, ý niệm trong đầu tức khắc điều động.

Khống vật kĩ năng khởi.

Ngay tức thì kiếm như huyết ma điên cuồng hấp thụ toàn bộ máu tươi đi tới, toàn thân bao phủ một lớp tinh thần lực mờ ảo mà ong ong chấn động trôi nổi giữa hư không.

La Phong hành động không hề dừng lại mà trong chớp mắt lấy ra thêm mười thanh đoản đao, tay nhanh thoăn thoắt chiếu máu xuống.

"Hừ, khống vật điều khiển tới giới hạn."

Thanh đoản đao thứ mười bay lên cũng là lúc La Phong động tác dừng lại, một phần cũng là vì đây là giới hạn, phần còn lại chính là muốn giữ sức.

"Khống vương, thật lâu danh tự này ta chưa có nghe tới, có chút hoài niệm."

Theo ý niệm đại não điều động, ngay lập tức mười thanh đoản đao lấy một cái tốc độ khó có thể hình dung mà hình thành kết giới bán kính một mét bao phu khắp người La Phong, thanh kiếm còn lại chính là nhằm tới Lí Việt thân rắn.

"Kiếm tới!" La Phong hét lớn, thân hình quỷ dị bộ pháp điều động phi thẳng lên một ngõ nhỏ ngay gần đó.

Nơi hắn tiến tới lượng rắn đàn mỏng manh nhất một trong, dễ đột phá hơn nơi khác càng nhiều.

Đối diện Lí Việt phi kiếm bay cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đột phá năm mét phạm vi, sát khí theo gió mạnh bạo mãnh liệt ập tới.

"Có chút ý tứ, cũng thuộc dạng tinh thần lực điều động, đồng dạng kĩ năng."

Lí Việt mắt rắn nheo lại nhìn, thân hình một chút gấp rút cũng không có, thoải mái điều động cuồn cuồn như biển nước tinh thần lực đè nén lên kiếm tới.

Kiếm dưới áp lực đè nén ngày càng lớn ma sát tới bề mặt lóe lên hàng ngàn tia lửa điện, két két thanh âm vang lên liên tục.

Kiếm tốc độ chìm xuống đáy cốc.

Rít! Khổng lồ đuôi rắn từ phía sau, dưới lực đạo gia trì mãnh liệt quật tới, mang theo đó chính là từng luồng khí lưu xoáy thành từng vòng xoáy bay lên hòa vào hư không.

Oanh một tiếng thanh thúy vang lên, âm thanh chói tai, cực lớn hoa mĩ tia sáng lấp lóe.

Đuôi rắn nhanh như thiểm điện quật lên thân kiếm, như khủng bố thiên thạch cuồng bạo va chạm, phá ra vô số động lớn trên bề mặt, dưới nhất kích mà kết cấu tầng tầng sụp đổ gãy đôi.

"Aaaaaa, kiếm mất đi liên kết, nhanh như vậy." La Phong trong đầu truyền tới từng trận nhói đau, vẻ mặt biến sắc rất nhanh suy đoán đi ra kết quả.

Khống vật kĩ năng liên kết đồ vật bị chặt đứt, nói như vậy là đằng sau không hề hi vọng một chút gì.

Tuy nhiên hắn là một chút cũng không có quay đầu lại, quỷ long bộ thành thạo vận dụng lao thẳng lên phía trước ngõ nhỏ, chẳng mấy chốc đã tiến nhập biển rắn trùng trùng điệp điệp gợn sóng vỗ tới.

Phốc xì, phốc xì, phốc xì!

Phốc xì, phốc xì, phốc xì!

Rắn kéo tới là không ngừng bị bổ đôi thân thể, phân thây ngũ tứ, huyết nhục ngổn ngang.

Một trận quần tinh loạn vũ dần tái hiện.

Quanh thân La Phong mười thanh đoản đao lẫn nhau nối tiếp di chuyển tạo thành một cái lồng kết giới, mãnh liệt mà cứng rắn ngăn chặn lại bên ngoài rắn đột nhập.

Cứ như vậy La Phong thân thể tiến vào càng sâu, mà rắn đàn là không ngừng bị tẽ ra hai bên, chính giữa cực lớn bị đánh sâu vào.

"Tiến hóa giả kĩ năng sử dụng rất thành thạo, rốt cuộc tên này luyện tập tới như thế nào." Lí Việt trong đầu ý niệm vận chuyển cùng cọ xát trao đổi, thân rắn cũng không chậm trễ mà uốn éo ầm ầm lao đến La Phong vị trí.

Nhìn rắn đàn như vậy bị khắc chế, nhất thời kích thích Lí Việt di chuyển, nếu chậm trễ thêm một nhịp rất có thể để xổng con mồi.

Dưới cái uy kẻ đi săn, con mồi chạy mất là điều không thể cho phép, thất bại đồng nghĩa với việc đạo tâm cực lớn bị thương tổn.

Gào!!! Rắn nhỏ dưới đồng bạn tầng tầng hi sinh bảo vệ rốt cuộc cũng đột phá đoản đao kết giới, sát khí đỏ đậm theo miệng máu mở rộng tái hiện.

"Hừ, tiểu súc sinh, ngươi sinh mạng này ta thu."

La Phong tâm không hề dao động, vẻ mặt lạnh như băng nhìn, trong tay chẳng biết lúc nào đã nhiều lên một con dao găm.

Ánh dao lóe lên, trong chớp mắt rắn nhỏ thân thể chia làm hai nửa, huyết nhục là ngổn nganh rơi trên mặt đất.

La Phong cước bộ càng nhanh, sắp đột phá phòng tuyến cuối cùng.

"Chỉ còn một chút!"

Tuy nhiên rất nhanh hắn vẻ mặt tối sầm xuống, phía sau Lí Việt đằng đằng thao thiên sát khí đang kéo tới càng gần, âm thanh mặt đất chấn động ngày càng lớn.

Thật sự chạy thoát được.

"Sinh lộ một tia ngay ở phía trước không xa, ta phải nắm được."

La Phong gầm lên, các bắp chân cơ đại lượng co bóp tối đa, thân thể phút chốc vụt lên phía trước, hắn đây là đang muốn liều mạng.

"Muốn chạy thoát, đâu có dễ."

Lí Việt đằng sau ánh mắt toát ra lăng lệ mà sắc bén ánh nhìn, hai bên tường khoảng cách thực sự quá hẹp so với thân hình của hắn, đi vào di chuyển rất khó cùng khi thường chậm chạp.

Tuy nhiên tinh thần lực kĩ năng điều khiển là không để trưng ở đây, nhất là đồ vật to lớn bên cạnh rải rách rất nhiều.

"Gào gào gào gào!"

Lí Việt tinh thần lực cuồn cuồn như sóng biển ầm ầm nâng lên đại lượng ô tô xung quanh đường, dưới mãnh liệt sức ép gia trì mà bị ném mạnh lên phía trước.

Ném vị trí rơi là chuẩn xác đến không ngờ.

Ngay tại tầm mắt La Phong nhìn thấy trước mặt từng đạo tia sáng quang mang lấp lóe hiện ra, trong đầu hi vọng nhất thời kiệt lực đề thăng.

Rầm một tiếng trầm đục vang lên khiến cho đại địa nhấc lên một hồi rung chấn nho nhỏ, khói bụi cùng đất đá nồng đậm quyện vào nhau, mãnh liệt gió thổi theo đó lan tỏa.

"Cái này..." La Phong mi mắt như muốn rách ra nhìn về phía trước, sâu trong thâm tâm một trận run rẩy, quyền đầu không tự chủ siết chặt lại, khéo miệng vành môi đã bị cắn nát từ bao giờ.

Chờ cho khói bụi nhanh chóng tán đi lộ ra phía trước nhỏ bé con đường bị đại lượng ô tô chồng chất đè nên nhau, chắn đi thông lộ.

Cứ như vậy sinh lộ một tia này trong nháy mắt đã vụt mắt khỏi tầm tay, vừa mới khôi phục lại quyết tâm cùng sức sống giờ như nhỏ bé ánh lửa bất cứ lúc nào gió cũng có thể thổi tắt.

Rắc rắc rắc!

Ba tiếng kêu kim loại vỡ vụn thanh âm vang lên như mũi kiếm sắc bén xuyên thấu tim gan của La Phong, lôi kéo hắn ý thức trở về hiện thực mà đối mặt.

"Chết tiệt, cùng lắm là chết một cách oanh liệt, mười năm trọng sinh trở về hi vọng có lẽ hóa thành hư vô rồi."

La Phong vẻ mặt trở nên điên cuồng dữ tợn, dao trong tay hoa ra vô số đạo tàn ảnh chém lên không trung, tức thì vô số rắn nhỏ thi thể theo đó hiện ra.

Rắc rắc rắc! Liên tục âm thanh kim loại rạn nứt vang lên.

"Mười đoản đao kết giới sắp bị công phá, hơn nữa tinh thần của ta cũng không còn nhiều."

Chẳng lẽ chết ở đây thật.

La Phong miệng lưỡi khô khốc, có chút không dám tin tưởng sự thực này.

Mặc dù tư tưởng cực lớn giác ngộ, nếu chết là chết oanh liệt nhưng mười năm sống lại lợi thế cứ như vậy mất đi.

Chết có cam lòng.