Là Tự Cô Đơn Phương Sao?

Chương 42: Mãnh liệt (!!!)




     "Nên... tôi muốn...đêm nay cậu thành người của tôi.."

       Kỳ Hân cười quyến rũ, tay điểm nhẹ vào đầu vai  , rồi từ từ trượt xuống nút áo trước ngực Phong Vân, nhẹ nhàng cởi từng nút từng nút:

_"Cậu.. biết làm thế nào sao?"

   Phong Vân chụp lại bàn tay đang làm loạn, đưa lên liếm vào các đầu ngón tay, rồi cười đến nham hiểm :

_"Cứ thử xem.." rồi cúi xuống tiếp tục nụ hôn lúc đầu, chỉ là lần này nhanh hơn, đến cơ hội cho Kỳ Hân thở cũng chẳng có .

    Chầm chậm nhấm nháp đôi môi mềm mại , mút nhẹ môi trên , rồi dưới , trêu đùa cùng chiếc lưỡi âm ấm, rồi bất ngờ cắn vào môi dưới của Kỳ Hân, mùi máu tươi nồng trong khoang miệng 2 người mà chẳng ai thèm để ý . Phong Vân liếm vết thương đang chảy máu kia như 1 chú mèo nhỏ , Kỳ Hân tê dại ở môi nhưng cũng thấy thích thú lạ kì , nhắm mắt lại , 1 bộ dạng như mặc người chiếm hữu.


   Buông tha đôi môi trong luyến tiếc , Phong Vân dời xuống chiếc cổ mịn màng, tham lam hít lấy, đôi bàn tay lần mò cởi bỏ áo ngủ của Kỳ Hân lộ ra vùng bụng phẳng phiu, tay phải Phong Vân nhẹ nhàng xoa tới xoa lui vùng eo , rồi nhéo nhẹ, đồng thời trên cổ cô lại mút mạnh 1 một cái làm Kỳ Hân nhíu mày :

_"Ưʍ.." một tiếng , sau đó một ấn kí đỏ tươi đã an vị trên vùng cổ Kỳ Hân , mút thêm vài cái đã có thêm vài dấu đỏ , nhìn mà hài lòng. Nói cũng thật lạ, Phong Vân cảm thấy việc mình đang làm rất quen thuộc như mình đã làm lúc nào rồi nhưng cô chẳng nhớ ra nổi .

      Không suy nghĩ linh tinh nữa,tay trái Phong Vân đặt lên vùng ngực bên trái của Kỳ Hân , cách một lớp áo grap , bóp lấy , rồi thì cả hai tay cùng làm chung 1 nhiệm vụ. Phong Vân trườn lên hôn môi Kỳ Hân , say đắm , mãnh liệt.


   Ngưng một chút , đôi tay vòng ra phía dưới tấm lưng thon thả, 'bặt' một tiếng , giải thoát bộ ngực căng tròn của Kỳ Hân khỏi áo grap đen quyến rũ, cả người Kỳ Hân đã dần dần nóng rực lên, tay cũng không quên cởϊ áσ trên người Phong Vân ra, rồi đến áo bên trong , giờ đây hai người mang trên mình cũng chỉ là chiếc quần chắc cũng sắp bị cởi ra kia .

      Đầu tiên hôn xuống bầu ngực bên trái, tay phải xoa nắn ngực bên phải , nhẹ nhàng liếm xung quanh tiểu bạch thỏ , rồi điểm nhẹ vào viên thịt trên đỉnh, tay Kỳ Hân bấu vào grap giường nhưng rồi luồng vào trong mái tóc mượt mà của người mình yêu.

   Tay phải Phong Vân nhẹ nhàng xoa xoa nắn nắn , rồi dùng hai ngón tay kẹp vào viên thịt đỏ tươi , day tới day lui, rồi lại kẹp vào, rồi lại day. Ngậm vào viên thịt bên trái , Phong Vân mút mạnh như một đứa trẻ bú sữa mẹ, dùng răng cắn nhẹ , mạnh dần rồi lại nhẹ rồi lại mạnh , làm Kỳ Hân khó chịu nhưng cũnng thoải mái, chỉ là.. muốn nhiều hơn nữa.


   Trong lúc miệng và tay đang họat động phía trên , Phong Vân nhanh chóng dùng  chân phải tách hai chân Kỳ Hân ra rồi chen vào giữa , dùng đầu gối cách một lớp vải cọ xát với vùng đang vô cùng nhạy cảm kia, cô cảm nhận được sự ẩm ướt của Kỳ Hân thấm ra lớp quần đang mặc ,cười cười , đầu gối cô đè vào nơi đó cọ xát mạnh dần lúc nhanh lúc chậm, Kỳ Hân bấu chặt grap giường , từ miệng cô phát ra những tiếng :

_"Ưm .." ma mị càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ Phong Vân hơn.

      Phong Vân chuyển qua nhấm mút bầu ngực phải , tay trái tiếp tục hành hạ bầu ngực bên kia, tay phải có nhiệm vụ mới, lướt qua vùng bụng, xuống tới vùng tam giác đang rạo rực kia. Lấy đầu gối ra, tay Phong Vân chạm vào chính giữa hai chân Kỳ Hân, chỉ là chạm nhẹ đã khiến Kỳ Hân thở dốc. Dùng tốc độ có thể nói là nhanh , Phong Vân giải thoát 2 chiếc quần trên người cả hai, quăng xuống sàn nhà , nhanh chóng tiếp tục chuyện trọng đại.
    Hôn Kỳ Hân , lần này mãnh liệt rất nhiều, chiếc lưỡi tiến quân thần tốc càng quét khoang miệng Kỳ Hân đến khi cô thở không nổi, Phong Vân mới buông tha , dời xuống vành tai mẫn cảm mà liếʍ ʍúŧ, tay Phong Vân di chuyển hai bên đùi non, rồi xoa nhẹ vào vùng tam giác, ngón cái đè vào từ viên thịt hồng hồng chạy dọc xuống khe suối, rồi lại ngược lên vân vê nó , nhịn không được ở bên tai Kỳ Hân thì thầm vài lời :

_"Cậu .. rất ướt nhaa.."

_"Thoải mái ..đúng không .."

_"Cậu ..muốn tôi tiếp tục như này hay đổi cách khác để cậu thoải mái hơn đâyy?"

   Kỳ Hân gương mặt ửng đỏ từ lâu, hai tay ôm lấy mặt :

_"Đừng..đừng nói nữa mà" giọng hay khàn khàn tựa nỉ non như lông vũ  quét qua lòng Phong Vân, ngứa ngáy.

    Lấy hai tay Kỳ Hân ra , Phong Vân hôn vào mi tâm cô:

_"Không được che , cậu bây giờ ..rất đẹp!!"
     Vừa nói tay cô vừa đè mạnh vào viên hồng châu khiến Kỳ Hân "ưm " một tiếng , phản xạ muốn khép chân lại, nhưng đầu gối Phong Vân không cho phép cô làm điều đó .

   Phong Vân trượt xuống phía dưới, đẩy hai chân Kỳ Hân lên cao, lộ ra cảnh sắc tươi đẹp , cô nuốt vài ngụm nước bọt,Kỳ Hân ngượng đến cực điểm, nói:

_"Đừng ..nhìn..."

    Vừa dứt lời đã thấy Phong Vân vùi đầu vào nơi không tính là rậm rạp kia của cô, chữ " đừng " cô còn chưa kịp thốt ra , đã bị kɦoáı ƈảʍ đánh úp lại, chiếc lưỡi ấm nóng chạm vào nơi nhạy cảm của coi, luồn lách qua khe hẹp, như một con sâu trườn tới trườn lui, lâu lâu cắn nhẹ vào viên thịt phía trên, thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ như dòng điện chạy lên đại não rồi lan tỏa khắp người khiến Kỳ Hân muốn phát điên vì nó, nhưng.....cô vẫn thấy chưa đủ, cô muốn....được nhiều hơn thế . Phong Vân bất ngờ nút mạnh khiến Kỳ Hân thoải mái "ưm ưʍ.." lớn 1 tiếng , người nào khác nghe cũng phải đỏ mặt tía tai. Muốn hơn thế , nhưng không cách nào mở miệng , Kỳ Hân đành tự mình vận động, cô nâng hông mình lên rồi hạ xuống ép sát vào miệng Phong Vân , nâng lên rồi hạ xuống, làm lưỡi Phong Vân chạy từ đỉnh viên châu xuống tới khe suối  rồi lại chạy ngược lên, Kỳ Hân thoải mái muốn chết . Phong Vân cười cười , gấp cái gì chứ, cô dùng hai tay cố định hông Kỳ Hân lại , dùng lưỡi đưa vào sâu trong khe suối rồi rút ra rồi đưa vào rồi rútra, tốc độ ngày càng nhanh, Kỳ Hân nắm chặt grap giường , lúc cô sắp đạt đến cao trào, thì Phong Vân lại bất động, làm cô tắc nghẽn khó chịu, vặn vẹo thân mình. Phong Vân cười cười :
_"Chắc cậu gấp lắm rồi nhỉ?"

  Kỳ Hân lại lấy tai che mặt đi, Phong Vân buồn cười gỡ ra:

_"Nhưng..chuyện chính tôi vẫn chưa làm tới"

   Vừa nói , ngón tay giữa của Phong Vân cũng dần dần đi vào vách thịt đang run rẩy kia :

_"Cho tôi nhé ??"

      Cảm nhận được có vật đi vào , Kỳ Hân chỉ hơi nhíu mày :

_" Giờ này..rồi..cậu còn hỏi ..câu đó sao?" Sau đó Kỳ Hân lách hông mình một cái làm ngón tay Phong Vân đi vào sâubeen trong , cũng là xuyên qua lớp màn yếu ớt, đau đớn lan tỏa , Kỳ Hân ôm chầm lấy Phong Vân cắn lên môi cô, nước mắt hạnh phúc  cũng đang lăn trên má , Phong Vân lau nước mắt cho cô:

_"Đồ ngốc này ..không đau không đau nữa rồi"

_"Tôi vốn..đã là người của cậu. .từ lâu từ lâu.." Kỳ Hân nỉ non yếu ớt.

    Đau đớn qua đi , rạo rực khí chịu lại ập đến , nhưng tên ngốc Phong Vân lại không làm gì cả , cứ để nguyên ngón tay kia trong đấy làm Kỳ Hân khó chịu đến chết đi sống lại. Kỳ Hân lại phải tự thân mình vận động , cô lại tiếp tục đẩy hông lên xuống , nuốt trọn lấy ngón tay Phong Vân , kɦoáı ƈảʍ đến , tiếng rêи ɾỉ tràn ngập cả căn phòng:
_"Ưm ưm a..a.."

   

    Phong Vân lại rút tay ra , không cho Kỳ Hân tiếp tục hành động:

_"Xem ra cậu hết đau rồi..."

_" Giờ cậu muốn làm gì nhở , tự làm vậy hoài tốn sức lắm nhaa..."

     Kỳ Hân uốn éo cả cơ thể :

_"Tôi ..khó chịu..giúp tôi.."

_"Gíup làm sao ?" Phong Vân đưa 1 đốt ngón tay giữa vào khe thịt rồi lại rút ra rồi đưa vào "...làm như vầy à??"

      Lưu manh lưu manh lưu manhhh!!!!! Kỳ Hân mắng trong lòng , nhưng khao khát vẫn còn đó . Cô khó khăn lên tiếng:

_"Đừng như vậy ..mau lên.."

_"Cậu phải nói tôi mới làm mau lên được chứ ..!!" tiếp tục lưu manh

_"Tôi ...muốn cậu ...đi vào trong đó..nhanh lên!!"

_" Cậu nói 'cậu' là cậu nào cơ ??"

Thở dốc...

_"Là.. Phong ..Vân .., aaaa!!!"

   Chỉ mới nói xong, Phong Vân đã đưa mạnh ngón giữa vào trong Kỳ Hân, sâu bên trong, lấy ra gần hết rồi lại đâm vào , một ngón rồi hai ngón, tốc độ nhanh dần ,  cảm giác lấp đầy, Phong Vân cũng không quên chăm liếʍ ɭáρ đôi gò bồng phía trên, kíƈɦ ŧɦíƈɦ hai chỗ mẫn cảm khiến Kỳ Hân tê dại , chìm đắm trong kɦoáı ƈảʍ du͙ƈ vọиɠ, tốc độ ra vào của Phong Vân nhanh dần rồi nhanh dần, vách thịt hút chặt lấy tay Phong Vân co rút dữ dội, rồi thắt chặt lại cái cũng là lúc Kỳ Hân:
_"Axxx...!!!!" lên đến đỉnh điểm khoái hoạt, thứ dịch màu trắng kia tuôn ra thấm ướt cả 1 mảng giường lớn, Kỳ Hân xụi lơ , mệt mỏi thiếp đi, đầu tóc bị mồ hôi thấm vào mặt , nhìn sao cũng ra phong phạm câu nhân, Phong Vân vẫn chưa thỏa mãn , nhưng nghĩ đây là lần đầu nên thôi , hôn vào môi Kỳ Hân 1 cái , rồi cô nhanh nhảu đi lấy thau nước ấm lau mình cho Kỳ Hân , lau sạnh sẽ thân thể cả hai người , rồi cô đỡ đầu Kỳ Hân gối lên tay mình , ôm cô ,cùng cô mười ngón tay giao nhau , hôn lên má cô:

_"Ngủ ngon nhé ,bảo bối !!"

-----------------------------------------------------------------

   (T/g: tui kh có gì để  nói về chương này ngoài 1 chữ" ngượng" 😳 , mong các bn tiếp tục ủng hộ truyện, cầu bình chọn , bình luận luôn nhaaa😍)