Làm Lại Cuộc Đời Cho Thêm Viên Mãn

Chương 4: Quyển sách kì lạ




Ngồi thiền, cho tâm tĩnh lặng như nước, để tâm cảm nhận mọi thứ xung quanh. Cô từ từ phóng tinh thần lực ra, 50m...100m...200m...250m...300m...350m...

“Hộc hộc.” Cảm thấy có chút quá sức, cô liền thu tinh thần lực lại. Bây giờ, cô sử dụng tinh thần lực trải ra 250 m không còn cảm thấy khó chịu nữa, rõ ràng là ổn định hơn một chút. Dị năng chưa đột phá cấp một, chỉ có thể nhìn mọi thứ trong bóng tối và nhìn xa mà thôi. Chỉ cần đột phá lên cấp 1 là có thể điều khiển ám khí, giết người mà không cần động tay, lên cấp hai có thể tạo áp lực lên người khác. Trực tiếp làm tổn thương não bộ của họ, phá vỡ dị năng. Để thăng cấp, rất cần có tinh hạch. Tinh hạch còn có thể giúp con người thức tỉnh dị năng. Chỉ là, nếu thất bại sẽ trực tiếp biến thành zombie tiến hóa. Dị năng hệ không gian của cô đã đột phá lên cấp 1. Không hẳn là đột phá, từ khi cô thức tỉnh dị năng nó đã lên cấp một. Trong vài trường hợp, con người có thể thức tỉnh dị năng lên hẳn cấp cao mà không cần tu luyện.

Bình thường cô đều thu đồ vật từ bên ngoài, kể từ khi thức tỉnh chưa từng vào trong không gian. Hôm nay rảnh rỗi, cô muốn vào trong xem xét một chút. Nhắm mắt lại, mở mắt ra, đã là xuất hiện trong không gian. Bên trong đồ đạc chất đống, khá là bừa bộn. Nhưng ít ra, nó vẫn phân ra theo từng loại. Kiểm lại, có chăn đệm, bếp nến, bếp gas mini, vài bình gas, bình nước, gạo để ở một bên, thức ăn khô như đồ hộp thì để chung với bánh bích quy, mì tôm, bánh mì. Kiện vũ khí thì để một góc, xăng dầu cũng chất đống, bên cạnh đó là hai chiếc hummer và hai chiếc xe việt dã được cách tân, lắp súng và kim loại chống đạn. Hiện tại thì không còn gì phải lo về vật tư nữa, chỗ này đủ để một mình cô trong vài năm. Thịt thà không cần thiết, vì thịt của động vật biến dị có thể ăn được. Thậm chí còn hỗ trợ trong việc tu luyện dị năng. Tuy thế, cô vẫn mua vài hộp cá tươi sống ăn dần vì biển cả là nơi không lường trước, cô không sẵn sàng hi sinh tính mạng của mình để xuống biển săn cá đâu. Hứa Triệu An kiểm lại một hồi, thì cô phát hiện dị trạng. Ở một góc của không gian phát ra ánh sáng. Cô có chút tò mò lại gần nó thì phát hiện ở đó có một cuốn sách cổ cũ kĩ. Cầm cuốn sách lên, chất liệu bọc ngoài làm bằng da dê, chất liệu giấy rất cứng, ngoài việc giấy bị úa màu ra thì không hề bị rách hay gì cả. Mở trang giấy đầu tiên, Hứa Triệu An nhìn thấy.

“Chế dược?Chế dược sư? Gì đây?” Hứa Triệu An ngay lập tức xem xét kĩ lưỡng, lật qua lật lại, nhìn qua đều là những phương thuốc quý giá thuốc lành vết thương, thuốc chữa bách bệnh, thuốc cầm máu, thuốc kháng thể cấp A. Lật đến trang cuối, cô nhìn thấy có một chiếc nhẫn. Không gian giới chỉ? Đây là vật phẩm ở trong hang động mà? Tại sao lại xuất hiện trong không gian của cô? Hứa Triệu An mặc dù có chút kì lạ nhưng vẫn cắn tay, nhỏ giọt máu lên chiếc nhẫn để nhận chủ. Đeo chiếc nhẫn vào, Hứa Triệu An nghĩ đến tẩy tủy, thử nói: “Xuất!” để xem bên trong có gì. Ngay lúc đó, một chiếc bình màu trắng trong suốt nhỏ xinh đựng một thứ chất lỏng màu trắng xuất hiện trên tay cô. Đây là một bình thuốc trong hang động. Chính xác là như vậy. Tác dụng của thứ thuốc này đó là giúp cải tạo thân thể, lên gấp 2 lần người bình thường a!~ Hiếm lắm mới có đó nha! Mà mỗi người chỉ có thể sử dụng một lần, dùng lần tiếp theo sẽ chẳng có tác dụng gì cả. Hứa Triệu An sau khi chắc chắn đây là vật phẩm của hang động thì cất nó vào lại không gian giới chỉ. Khi cô quay qua quyển sách, nó đã biến mất. Không có gì kì lạ. Chắc chắn nó đã trở lại hang động. Hứa Triệu An thử đem tất cả thuốc trong không gian giới chỉ ra, tất cả đều là thuốc, mỗi loại đều có 15 bình! Dù cho số lượng không nhiều bằng kiếp trước, thế nhưng cũng thừa cho mọi người trong nhà dùng. Mấy loại thuốc cầm máu, chữa bệnh các thứ mỗi loại 20 bình, mỗi bình mười viên và nhiều loại thuốc mà cô không biết khác. Với thời gian đầu thế này, đây đúng là báu vật chúa trời.

Ra khỏi không gian, Hứa Triệu An lấy một gói mì tôm từ cuộc thanh lí ngày hôm qua ra để ăn. Vừa ăn vừa lên mạng tra cứu. Còn khoảng một tháng nữa trước khi mạng và điện bị cắt đứt, cô nên tra cứu một chút. Chà, trên mạng đã đầy rẫy các tin tức rồi. Mấy cái cách sống sót, buôn bán đồ trang sức các thứ cô không quan tâm. Tiền bạc bây giờ không khác gì giấy vụn, mấy cái người đăng tin buôn bán các thứ đúng là não tàn. Lướt xuống một chút, cô thấy một mẩu tin nhỏ.

“Chính phủ dự định xây dựng căn cứ ở thành phố...” Hứa Triệu An không do dự bấm vào và đọc.

Theo thông tin thì, Chính phủ dự định xây dựng 4 căn cứ Bắc Nam Tây Đông. Ở bốn khu vực: Thủ đô (Bắc), Thành phố A (Nam), Thành phố K (Tây) và thành phố Z (Đông). Cô không bất ngờ lắm, vì em trai đã nói từ trước. Chính phủ sẽ cử quân đội đi khắp nơi đón mọi người, dự kiến đến mỗi thành phố là 4 ngày.

“4 ngày....” Có nên đi cùng họ không nhỉ? Thôi, tốt nhất vẫn là nên đi cùng, tăng thêm việc an toàn cho mình. Hứa Triệu An lôi ống thuốc tẩy tủy từ trong không gian ra, nhìn một chút rồi quyết định uống vào.

Đau đớn lan tỏa ra toàn thân, thân thể như bị đốt cháy, từng cơn, từng cơn đau đớn ập tới, thân xác như bị xé rách, toàn thân phân rã. Cuối cùng, cô ngất đi...