Lam Sắc Vi

Chương 5




“Kia…… vậy tôi hát” Shizuka Hiou khụ một cái để làm trôi cổ họng rồi hát:

“Nhớ lại lần đầu gặp nhau ngồi ở bên cạnh anh

Là ai đã từng nói rằng hạnh phúc sẽ đến với chúng ta

Tình yêu đã ở trong lòng tự do sinh trưởng

……

Anh chính là kẹo đường ngọt ngào mơ ước trong lòng em

……

Có thể cứ như vậy tiếp tục tự do du đãng hay không

Tình yêu ở trong trái tim chúng ta lặng lẽ nỡ rộ chính là thiên đường” ( chú thích: trích lời ca bài ‘kẹo đường’)

“Kẹo đường?”

“Chính là được làm từ loại đường trắng bình thường được thả vào một trong cái nồi kín, đun nóng biến thành nước,…… Ừm, chính là làm nóng nhanh, nó sẽ biến thành những tia đường nhỏ mảnh màu trắng, rất nhiều tia đường nhỏ dây dưa ở chung một chỗ như vậy sẽ biến thành kẹo đường trắng trắng mềm nhũn giống như nụ hoa nhỏ vậy, ngọt ngọt “

“Ngọt?”

“Vâng……, ngọt ở đây chính là chỉ hạnh phúc “

“Hạnh phúc?”

Có thể để yên hay không vậy? Tôi thành bách khoa toàn thư của anh mất rồi, được rồi, ai bảo tôi thích anh chứ.”Hạnh phúc là cách nói của loài người, nói như thế nào đây, ừm, chính là một loại tâm tình thỏa mãn, thí dụ như một người con trai được cùng người yêu kết hôn, đó chính là hạnh phúc”

Kuran Kaname cảm thấy thú vị nhìn nữ hài không ngừng cố gắng giải thích vấn đề của anh, không khỏi lại tiếp tục hỏi

“Vậy Kiyoshi hiểu yêu là gì?”

“Ừm…… Yêu chia làm rất nhiều loại, giống như cha mẹ quan tâm đứa con đó chính là một loại yêu, anh trai chăm sóc em gái cũng là một loại yêu, bạn bè trợ giúp che chở lẫn nhau cũng là một loại yêu. Tình cảm giữa nam nữ cũng là một loại yêu, loài người gọi nó tình yêu. Tình yêu là cái gì đây? Là một người đàn ông gặp được cô gái mình thích rồi cùng cô ấy yêu nhau rồi, ừm…… Loại thích này chính là thấy đối phương thì tìm sẽ đập nhanh, sẽ cảm thấy vui vẻ, đối phương không ở bên cạnh thì sẽ nhớ, sẽ không cần bất kỳ nguyên nhân gì để đi chăm sóc đi quan tâm đi trả giá, tóm lại là ở bên nhau sẽ cảm thấy rất vui vẻ, rất thả lỏng thoải mái, ngọt ngào vô cùng hạnh phúc.” Shizuka Hiou giải thích xong liền thở phào nhẹ nhõm, xem, tôi cũng sẽ tự hỏi tự đáp, nếu hỏi nữa thì tôi thật không biết nói gì.

Kuran Kaname thấy Kimura Kiyoshi quẫn bách, nhất thời cảm thấy buồn cười.”Kiyoshi, cô và bài hát của cô rất giống nhau “

A? Đây là ý gì?? Rất giống bài hát? Shizuka Hiou gãi gãi đầu, các lời ca từ trước đến giờ luôn được viết phóng đại sự thật, chẳng lẽ cậu ta muốn nói là cô giống trừu tượng? Nhưng là dáng người của Shizuka Hiou cô đẹp vô cùng mà, đâu phải là trừu tượng. Diện mạo đẹp như vậy, cũng có thể coi là phái trừu tượng?

Shizuka Hiou ngoan ngoãn đi theo phía sau Kuran Kaname, nhìn bóng lưng thon dài tuấn mỹ của Kuran Kaname, được rồi, so với anh, tôi vẫn chưa bằng.

Pang! Ủa? Shizuka Hiou ngẩng đầu, phát hiện mình đụng phải lưng Kuran Kaname, khẩn trương lắp bắp: “Kaname…… Kaname sama, tôi xin lỗi, tôi không cố ý”

“Đến nơi?” thanh âm của Kuran Kaname vẫn ưu nhã như cũ

“A?” Shizuka Hiou từ phía sau Kuran Kaname thò đầu ra “Đúng rồi, đi tới cửa chính công viên rồi “

Shizuka Hiou chỉ vào tòa nhà màu trắng bên kia phố nói: “tôi cùng em trai đang ở lầu hai”

“Em trai?” Kuran Kaname nhớ rằng tựa hồ nguyên lão viện không có ghi rằng gia tộc Kimura có một đứa con trai.

“Oh…… Là loài người mà ông nội nhận nuôi năm ngoái “

……⊙﹏⊙b

“Vậy, tôi về đây, Kaname sama, cám ơn ngài đã đưa tôi trở lại”

“Ừ” Kuran Kaname xoay người biến mất ở trong màn đêm……

Shizuka Hiou nhìn phương hướng Kuran Kaname biến mất, ngẩn người hồi lâu……

Anh ấy chính là Kuran Kaname, so với đứa trẻ trong trí nhớ của Shizuka Hiou đã trưởng thành lên nhiều, trở nên càng thêm thành thục, tuấn mỹ, ưu nhã, cao quý……

Ánh mắt phức tạp như vậy, cũng chỉ có thuỷ tổ vampire sống hơn một vạn năm trước mới có, trong thân thể trẻ tuổi lại có linh hồn cổ xưa như vậy, ngẫm lại thì cô 3000 tuổi cũng không coi là lớn tuổi, không thể coi là ‘bà già đi phi công trẻ’, đúng không?

Shizuka Hiou trở lại nhà trọ, úp sấp ngủ trên giường mềm mại

Ngày thứ hai.

Shizuka Hiou miễn cưỡng nằm ở trên ghế sa lon màu trắng đọc tiểu thuyết vampire hệ liệt mới nhất 《Mộ địa thức tỉnh》, tác giả là Zaria – một tác gải rất nổi danh, nghe nói bà ấy cũng là vampire.

Kiryu Ichiru ở trong phòng bếp làm bữa ăn sáng, mùi rất thơm, nhưng dù có thơm đến mức cũng không khơi nổi cơn thèm ăn của vampire, tựa như mùi hoa đối với người vậy.

Shizuka Hiou đọc xong hết cuốn tiểu thuyết, không khỏi cảm khái: văn chương được thêm thắt đủ thứ về vampire, vampire không chỉ sợ ánh mặt trời, Thập Tự Giá (十), tỏi, lửa, nước thánh, mà ngay cả nước mắt của đồng nam đồng nữ cũng sợ, tiểu thuyết nói về một cô gái tận mắt nhìn thấy cha mẹ của mình chết thảm vì bị Bá tước Dracula hút hết máu, dứt khoát quyết định trở thành một vampire Hunter để báo thù cho cha mẹ, khi cô gái chuẩn bị dùng nước mắt của mấy trăm đồng nam đồng nữ trong thôn đã ngâm qua Ngân Kiếm để giết chết Bá tước vampire, thì thủ hạ của Bá tước lại nói cho cô gái biết bí mật thân thế của cô, rằng cô là con gái ruột của Bá tước…… Đến đây, mắc kẹt rồi, không còn chương nào nữa, đoán chừng sẽ có bộ 2.

“Leng keng ——” chuông cửa nhà trọ vang lên, Shizuka Hiou kỳ quái nhìn Ichiru, sao giờ này lại có người tìm bọn họ.

Ichiru dùng ánh mắt ý bảo mình cũng không biết. Trực tiếp đi mở cửa.

Cô lại cầm một quyển tiểu thuyết khác tiếp tục đọc……

“Là một phong thư” Ichiru mở thư ra, bên trong là hai trang giấy A4 cứng, mặt trên có bốn chữ to “Thông báo trúng tuyển “, và viết tên của cậu và Kimura Kiyoshi.

Ichiru cầm trang giấy ghi ‘gửi Kimura Kiyoshi ’ lên đọc:

“Kính gửi Kimura Kiyoshi:

Ban trị sự thẩm tra của học viện Cross phê chuẩn, ngài đã trúng tuyển vào Night Class, xin hãy cầm thư thông báo đến học viện báo danh, thời hạn là từ ngày ngài nhận được thư này đến trước ngày 28 tháng 7.

Học viện Cross

X năm tháng 7 ngày 19 “

Còn thư của Ichiru:

“Kính gửi Kiryu Ichiru:

Ban trị sự thẩm tra của học viện Cross phê chuẩn, ngài đã trúng tuyển vào Day Class, xin hãy cầm thư thông báo đến học viện báo danh, thời hạn là từ ngày ngài nhận được thư này đến trước ngày 28 tháng 7.

Học viện Cross

X năm tháng 7 ngày 19”

Ichiru đọc xong liền đưa cho Shizuka Hiou.

Shizuka Hiou nghi ngờ nhận lấy, nhìn thì thấy ba chữ ‘học viện Cross’, đầu óc nhất thời trống rỗng,…… Chuyện gì đây? Cô còn đang nghĩ xem làm thế nào để nhập học vào Cross, thế mà nó lại đưa lên cửa rồi? Kỳ quái, học viện Cross làm sao mà biết cô đang ở đây? Tại sao lại mời mình đến học, thật sự là nằm ngoài dự đoán của cô.

“Nơi này còn có một phong thư nữa” Ichiru lại lấy từ trong bì thư ra một bức thư nhỏ tinh mỹ, trong thư viết rõ ‘ Gửi tiểu thư Kimura ’, trên bìa thư còn có hình hoa tường vi màu vàng kim.

Shizuka Hiou nhận lấy thư, mở ra đọc:

Kính gửi tiểu thư Kimura:

Ta vô cùng vinh hạnh đại biểu Night Class của học viện Cross trung học chào mừng cô đến.

Kí túc trưởng bộ ban đêm học viện Cross: Kuran Kaname

X năm tháng 7 ngày 19

“Kuran Kaname? Chị, là quân vương thuần huyết của Kuran gia, Kuran Kaname?”

Shizuka Hiou không thể tin gật đầu một cái, là thật, ha ha, cô được Kuran Kaname mời, ken két……

Kiryu Ichiru lo lắng phân tích, “Kuran Kaname thật không đơn giản, ngay cả chỗ ở của chúng ta cũng biết. bây giờ chị là lấy thân phận thiên kim gia tộc Kimura xuất hiện, mấy ngàn năm nay gia tộc Kimura vẫn là một phần của phe trung lập trong Huyết tộc, Kuran Kaname làm như vậy là muốn lôi kéo gia tộc Kimura!”

“Có đạo lý” Shizuka Hiou cũng không ngốc, dù chuyện ngày hôm qua khiến cô càng thêm mê luyến Kuran Kaname, mà Kuran Kaname tựa hồ đối với Kimura Kiyoshi cũng không ghét. Nhưng Shizuka Hiou không có ngu đến mức tự luyến cho rằng yêu tinh linh hồn hơn một vạn tuổi—— Kuran Kaname thấy cô đặc biệt nên thích cô. Kuran Kaname làm việc cho tới bây giờ đều là các loại tính toán và âm mưu, Ichiru phân tích đương nhiên nhắc nhở rõ cho cô. Hơn nữa ngày hôm qua cô đã bại lộ khứu giác cực kỳ nhạy cảm ở trước mặt Kuran Kaname, có lẽ anh ta cảm thấy đây cũng là một thứ có thể sử dụng trong chiến tranh của anh ta.

Shizuka Hiou ném thư trong tay lên bàn, bất đắc dĩ thở dài, Kuran Kaname, tại sao anh ta lại cứng rắn như vậy, một người bảo thủ vạn năm, đoán chừng rất khó giải quyết. Anh ta, liệu sẽ có một ngày yêu cô không? Một vạn năm, trải qua bao nhiêu sinh tử tang thương biến đổi lớn. Có lẽ hiện tại thứ duy nhất mà anh ta cảm thấy có thể bảo vệ chính là cô em gái kia, giữa thân nhân, trách nhiệm ở giữa ràng buộc mà thôi. Một trái tim chết già liệu có sống lại, nảy lên lần nữa sao?

Vẫn lòng tin tràn đầy, Shizuka Hiou đột nhiên cảm thấy những thứ mà cô chuẩn bị kỹ trở nên tái nhợt vô lực, trong lúc nhất thời mất đi tất cả lòng tin……

“Chị, chị có đi không?”

“Để chị suy nghĩ một chút, đừng quấy rầy chị!” Shizuka Hiou đi thẳng vào gian phòng của mình, kéo rèm cửa sổ lên, nhắm hai mắt lại……

——— —————— ————————— phân chia tuyến ——— ———————

Khi Shizuka Hiou mở mắt ra đã là hoàng hôn rồi, cảm thấy có chút đói, đi tới tủ lạnh trong phòng bếp lấy ra máu chó đen để uống, rồi vứt vỏ đựng vào thùng rác.

Shizuka Hiou vươn vai một cái, nhìn quanh một chút, Ủa?”Ichiru, em có ở đây không? Ichiru?”

Shizuka Hiou vội vàng bận rộn nơi nơi tìm Kiryu Ichiru, không có ở trong căn hộ. Shizuka Hiou nhìn tờ lịch treo trên bàn ăn, đã xé đến ngày 28 rồi, hôm nay đã là ngày 28 rồi, không được, tôi muốn đi học viện Cross, không biết có kịp hay không.

Shizuka Hiou lấy ra rất nhiều túi máu chó đen trong tủ lạnh để vào va-li, đơn giản sửa sang lại một chút quần áo của mình và Ichiru, mang theo tiền, thư thông báo cùng giấy tờ tùy thân, hộ chiếu

Nhìn lại đồng hồ báo thức, AAA!!! Đã bảy giờ, cô còn không biết học viện Cross ở đâu, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Trên phong thư lại không ghi rõ học viện Cross ở đâu……

“Chị, sao vậy?” Kiryu Ichiru cầm một túi thức ăn trở lại, vừa vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong nhà.

“Ichiru, mau mau gọi điện thoại gọi xe, chúng ta đi học viện Cross “

“Vâng, lập tức” Ichiru ném xuống thức ăn trong tay, vội vàng đi gọi điện thoại.

Shizuka Hiou xách toàn bộ đồ đến cửa.

“Sao rồi, mấy giờ xe đến?”

“Mười phút sau”

“Đúng rồi, Ichiru em có biết học viện Cross ở đâu không?”

“Phía bắc thành trấn Broke, ngồi xe mất khoảng chừng năm giờ”

“Năm giờ? Vậy giờ đi có kịp không” Shizuka Hiou nhìn đồng hồ, cây kim đã chỉ hướng bảy giờ rưỡi.

“Xe tới” đứng ở bên cửa sổ, Ichiru nói.

Shizuka Hiou cùng Ichiru đem đồ chuyển lên xe, Shizuka Hiou ngồi lên ghế lái phụ, kinh ngạc thấy trong tay Ichiru là chìa khóa, chuẩn bị lái xe.

Ichiru cười, “Chị yên tâm, nhất định trước mười hai giờ, Ichiru sẽ lái xe tới học viện Cross “