Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 50: Cuộc gặp gỡ xấu hổ ở chợ đêm




“Còn không phải là vì mẹ lo lắng hai đứa bận việc mà quên mất ngày cưới của mình sao! Cũng chỉ còn khoảng một tuần nữa thôi, vậy mà chẳng thấy hai đứa về nhà, mẹ sốt ruột, nên mới đến đây. Mọi chuyện thế nào? Dương Thành, đơn xin nghỉ để kết hôn của con đã được chấp nhận chưa?” 

Cao Dương Thành dùng chiếc khăn lông nóng đã được khử trùng để lau tay: “Đã xin được rồi, ba ngày.” 

“Ba ngày?” Ôn Thuần Như không hài lòng: “Không được, thời gian quá gấp, để lát nữa mẹ bảo thư ký của ba con gọi điện cho lãnh đạo bệnh viện.” 

“Mẹ đừng làm như vậy.” Cao Dương Thành cảm thấy đau đầu, nhưng anh cũng không biểu hiện ra ngoài, cũng không thể làm gì ngoài việc khuyên nhủ mẹ mình: “Là như thế này, trước khi mẹ đến đây, không may con lại bị bệnh, sau đó phía bệnh viện cũng tạo điều kiện cho con được nghỉ ngơi đầy đủ, để con nghỉ nửa tháng, mãi đến hai hôm trước con mới đi làm lại, cho nên công việc của con còn rất nhiều, bận tối mắt tối mũi, bệnh viện cho con nghỉ ba ngày cũng đã rất nể mặt rồi, vì vậy mẹ không cần bảo thư ký của ba gọi điện nữa.” 

“Con bị ốm?” Ôn Thuần Như đau lòng vuốt ve khuôn mặt đẹp trai của con trai mình: “Thảo nào mẹ vẫn luôn cảm thấy dạo này con gầy đi! Vậy giờ con đã khỏi hẳn chưa? Ôi chao, sao con bị ốm mà không gọi điện báo cho mẹ biết! Hai đứa bây giờ như thế là thế nào hả? Có chuyện gì cũng giấu mẹ đúng không?” 

“Mẹ, sao bọn con dám chứ, lần này không phải vì sợ khiến mẹ lo lắng sao?” Khuất Mỹ Hoa vội vàng lên tiếng. 

Ôn Thuần Như nắm lấy tay của Khuất Mỹ Hoa: “Mỹ Hoa à, mẹ rất yên tâm khi có con ở bên Dương Thành, suốt mười mấy ngày nay con vẫn luôn chăm sóc cho nó, vất vả cho con rồi, đợi lát nữa chúng ta đi dạo, nhất định phải bảo Dương Thành thưởng cho con, con muốn mua gì thì cứ để nó thanh toán.” 

Những lời này của Ôn Như Thuần làm cho khuôn mặt của Khuất Mỹ Hoa đỏ bừng. 

Cô ta xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên nhìn Cao Dương Thành: “Mẹ, không cần phải thưởng cho con, mẹ cũng biết thường ngày con cũng không thiếu thứ gì, lát nữa chúng con cùng mẹ đi dạo phố là được, à, đúng rồi, tối nay đúng dịp chợ đêm tổ chức lễ hội Carnival! Mẹ nhất định phải đến xem, nghe nói đây là lễ Carnival náo nhiệt nhất trong năm của thành phố A.” 

“Con đúng là một đứa bé tốt, được, nếu con đã nói vậy thì chúng ta đi thôi!” 

Cao Thành Dương chỉ yên lặng ngồi nghe, anh không tỏ bất cứ ý kiến gì về hành trình của hai người phụ nữ này. 

Ánh mắt của anh thỉnh thoảng lại nhìn về phía Khuất Mỹ Hoa, bỗng nhiên anh lại nhớ đến người phụ nữ tên Đỗ Hoàng Ngân kia. 

Người phụ nữ kia đã mang ánh mặt trời đến với cuộc sống khép kín, và nặng nề của anh! 

Con ngươi đen nhánh càng thêm thâm thúy. 

............ 

Trong chợ đêm náo nhiệt và rực rỡ, tiếng nói chuyện ồn ào, xung quanh đều giăng đèn kết hoa, âm nhạc vang lên khắp nơi, giống hệt như một thành phố không đêm vậy. 

“Mẹ, mau nhìn, mau nhìn qua phía bên kia, pháo hoa đẹp quá...” 

“Mẹ, mẹ có muốn nếm thử một miếng Takoyaki không, món này cũng ngon lắm.” 

“Mẹ thấy con đội cái này có đáng yêu không?” 

“...” 

Khuất Mỹ Hoa hiển nhiên là kiểu phụ nữ biết nịnh người lớn, liên tục gọi ‘mẹ’, làm cho Ôn Thuần Như vô cùng vui vẻ. 

Nơi này dù sao cũng là thế giới của phụ nữ, Cao Thành Dương thật sự không tiện tham gia. 

Vì vậy anh tìm một chỗ cho phép hút thuốc, rồi đứng ở đó hút thuốc một mình. 

Ngay lúc này, ở một nơi cách đó không xa, ở trước chiếc bạt của tòa nhà, có một người mặc bộ đồ hoạt hình Logger Vick đang ra sức giới thiệu hộp bao cao su trong tay của mình. 

Khuôn mặt của nhân viên tiếp thị bị đầu của Logger Vick che khuất, làm anh không nhìn được khuôn mặt của đối phương, nhưng dựa vào dáng người thì anh có thể đoán được đó là một cô gái. 

Cô gái này xem ra rất thích công việc của mình, cô ấy cầm chiếc bao cao su, liên tục hét lớn, vụng về len lỏi vào trong đám đông, cố gắng làm cho bầu không khí trở nên sôi động, khiến cho người đi đường liên tiếp dừng lại. 

Nhìn thấy hình ảnh buồn cười này, đôi môi mỏng của Cao Dương Thành cũng không nhịn được mà nhếch lên. 

Thế giới này càng ngày càng kỳ quái, lúc đầu thì có đứa bé giới thiệu bao cao su, giờ lại có cô gái tích cực giới thiệu bao cao su như vậy! 

Cao Dương Thành thu tầm mắt lại, vứt mẩu thuốc trong tay, sau đó định bước vào dòng người tìm mẹ mình và Khuất Mỹ Hoa. 

Khi anh đi ngang qua người mặc bộ đồ Logger Vick, thì nghe được đối phương đang nỗ lực chào bán hộp bao cao su trong tay: “Đi qua nhưng đừng bỏ qua, mẫu VIP mới nhất của năm 2013, trải nghiệm siêu mỏng, xoắn ốc có gai, không dùng không biết, dùng rồi thì không muốn dừng lại!! Tối nay giảm kịch sàn, tất cả đều giảm nửa giá, ai mua là người đấy có lời!!” 

“...” 

Kiểu quảng cáo khoa trương cộng với giọng nói ngọt ngào thật đúng là làm cho đàn ông muốn mua, nhưng mà giọng nói này... 

Tại sao anh lại cảm thấy quen tai như vậy nhỉ? 

“Anh gì đó ơi, dùng thử đi, dùng thử đi!” 

“Anh gì đó ơi, tôi đảm bảo là anh sẽ cảm thấy hài lòng, mua một hộp đi!” 

“Mua một hộp đi!” 

Giọng nói khẩn thiết này, quen thuộc đến mức làm cho Cao Dương Thành híp mắt lại, con ngươi đen nhánh lộ ra ánh mắt lạnh lùng sắc bén, anh nhìn chằm chằm về phía ‘Logger Vick’, giống như là muốn xuyên thủng đối phương vậy. 

“Tôi mua.” 

Bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lẽo vang lên bên tai của ‘Logger Vick’. 

Nụ cười của Hoàng Ngân phía sau mặt nạ Logger Vick còn chưa kịp xuất hiện thì đã ngưng bặt. 

Cô không ngờ mình lại có thể gặp Cao Dương Thành trong tình huống như thế này! 

Nhưng khi nghĩ đến việc bản thân đang đội chiếc mặt nạ hình ‘Logger Vick’ thì trong lòng liền cảm thấy yên tâm hơn nhiều, anh sẽ không nhận ra cô đâu nhỉ. 

Hoàng Ngân đưa một hộp bao cao su cho anh, cánh tay còn hơi run run: “Của anh, hết bảy mươi nghìn.” 

Cô cố ý gằn giọng, để giọng nói của mình thêm vài phần tục tằng. 

Nhưng cái tay của cô vừa đưa ra đã bị một cánh tay khác nắm chặt lấy: “Cô có phụ trách hướng dẫn cho khách hàng cách sử dụng không?” 

Anh dùng giọng điệu mỉm mai để trêu đùa cô, còn tay thì nắm chặt lấy tay Hoàng Ngân. 

Đôi mắt lạnh lùng kia vẫn cứ nhìn chằm chằm về phía Hoàng Ngân, làm cho cô cảm thấy tay chân luống cuống. 

Hoàng Ngân biết anh chắc hẳn đã nhận ra cô. 

Cô định bỏ chiếc mũ trên đầu xuống, chuẩn bị một trận sống mái với Cao Dương Thành, nào ngờ, khi cô vừa định gỡ mặt nạ xuống thì lại nhìn thất Khuất Mỹ Hoa và... Ôn Thuần Như đang từ trong đám người đi về phía bọn họ!! 

Hoàng Ngân hoảng hốt, khuôn mặt bên trong chiếc mặt nạ cũng trở nên trắng bệch. 

“Đỗ Hoàng Ngân, nếu như người ở bên trong bộ quần áo này đúng là cô thì cô chết chắc rồi!!” 

Cao Dương Thành cầm lấy đầu của Logger Vick, cố gắng kéo nó ra khỏi người cô. 

Người phụ nữ đáng chết này, thế mà lại biến cuộc sống của mình trở nên nghèo hèn như vậy!! 

“Anh buông tôi ra!!” 

Hoàng Ngân ra sức giữ chiếc mặt nạ trên đầu mình, chống lại anh đến cùng. 

Chết tiệt, nếu để Ôn Thuần Như biết cô đang ở thành phố A thì một nhà bốn người của cô sẽ không sống yên ổn được. 

“Tên khốn!!” Hoàng Ngân ôm lấy đầu của mình, tức giận đá Cao Dương Thành một cái, nhưng lại bị anh né được. 

Nhân lúc đó, Hoàng Ngân ôm lấy đầu của mình, mặc bộ quần áo hoạt hình, vụng về chạy trốn, dáng vẻ buồn cười này của cô làm cho người đi đường liên tục quay đầu nhìn. 

Cao Dương Thành cũng không nghĩ nhiều, lập tức chạy đuổi theo, bây giờ anh càng chắc chắn người đó chính là Đỗ Hoàng Ngân!! 

“Cô tốt nhất là đừng để cho tôi bắt được cô! Nếu không, cô chết chắc rồi!” 

Trên đường, nhiều người đến mức làm cho Hoàng Ngân muốn khóc. 

Mặc bộ quần áo này để chạy đã rất mất sức, giờ lại thêm dòng người đông đúc, làm cho Hoàng Ngân vô cùng khó khăn, nhưng may mà không chỉ có mình cô bị cản trở, Cao Thành Dương, người vẫn luôn kiên trì đuổi theo cô cũng không khá hơn là mấy. 

Hoàng Ngân thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn về phía người đàn ông vẫn đang kiên trì đuổi theo mình: “Đáng chết! Rốt cuộc là anh ta muốn làm cái gì!” 

Cuối cùng thì Hoàng Ngân cũng thoát ra khỏi dòng người, cô lại tiếp tục chạy, đến khi nhìn thấy có phòng vệ sinh thu phí, cô như thể gặp được mẹ đẻ không bằng, kích động đến mức suýt khóc, cô cũng không kịp suy nghĩ nhiều, nhanh chóng chạy vào trong nhà vệ sinh. 

Hoàng Ngân cởi mặt nạ hình Logger Vick xuống, ngồi lên trên nắp bồn cầu, thở hồng hộc. 

Bộ trang phục này là loại kín gió, cho dù bên ngoài có lạnh như thế nào thì bên trong cũng giống như lồng hấp, cộng thêm việc cô còn mặc nó chạy cả đoạn đường, nên lúc này cả người Hoàng Ngân đều ướt đẫm, mồ hôi đầm đìa, mái tóc dài cũng vì mồ hôi mà bết lại, dáng vẻ của cô lúc này cũng không khác người ăn xin là mấy. 

Nhưng, cho dù như vậy, điều đáng được ăn mừng là cô đã thành công vứt bỏ đống phiền phức kia đi rồi! 

Nói thật, cô cũng không muốn Cao Dương Thành nhìn thấy dáng vẻ chật vật như thế này của mình! 

Nhưng, cô còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, trong nháy mắt, cánh cửa nhà vệ sinh bị người ở bên ngoài mở ra. 

Sau đó, ‘rầm’ một tiếng, cánh cửa bị khóa lại. 

Hoàng Ngân trừng mắt, nghẹn họng nhìn Cao Dương Thành đột nhiên xuất hiện trong nhà vệ sinh! 

Gương mặt vô cùng đẹp trai của anh trở nên tối tăm, anh đứng trước mặt cô, lạnh lùng nhìn cô chằm chằm. 

Chiếc áo trắng của anh có phần ẩm ướt, mồ hôi làm cho chiếc áo trở nên trong suốt, khiến cho cơ bắp của anh càng trở nên gợi cảm và cường tráng, cơ ngực săn chắc cũng phập phồng theo nhịp thở của anh, hơi thở nam tính của anh được bộc lộ rõ ràng, quả thật có thể dùng kiều diễm ướt át để miêu tả dáng vẻ vừa tức giận vừa lạnh lùng này của anh. 

Nhưng bây giờ không phải là lúc để mê trai! 

Hoàng Ngân nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình, cô ngồi xuống, kiêu ngạo ngẩng cao đầu, nhìn thẳng về phía Cao Dương Thành, mang theo chút tức giận: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?” 

Đôi môi mỏng của Cao Dương Thành khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười nhạt, sau đó anh cúi người lại gần Hoàng Ngân: “Đỗ Hoàng Ngân, cô được lắm, hết lần này đến lần khác làm cho tôi phải thay đổi cách nhìn về con người cô!” 

Cho nên, anh ta đuổi theo cô lâu như vậy là vì muốn sỉ nhục cô? 

Khi cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của anh lại gần, Hoàng Ngân cảm thấy có chút khó thở, cô lùi về phía sau theo bản năng, sau đó chống lại ánh mắt châm chọc của anh mà không chút sợ hãi: “Chẳng lẽ anh không dùng thứ này nên cũng không cho người khác bán sao?” 

Sau đó, nhìn thấy anh còn đang cầm hộp bao cao su trong tay, Hoàng Ngân liền duỗi tay ra, lạnh lùng nói: “Trả tiền đi.” 

Con ngươi đen nhánh của Cao Dương Thành híp lại, đáy mắt hiện lên sự tức giận, ánh mắt anh giống như những lưỡi dao sắc bén, chỉ hận không xuyên thủng người của cô. 

Anh đột nhiên lạnh lùng mỉm cười. 

Anh duỗi tay, ngang ngược nắm lấy cằm của Hoàng Ngân, khiến cho cô ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt mình: “Đỗ Hoàng Ngân, đột nhiên tôi lại cảm thấy vô cùng hứng thú với món đồ này của cô!” 

Hoàng Ngân bị anh giữ chặt, làm cho hơi thở của hai người hòa vào với nhau, Hoàng Ngân có thể cảm giác được hơi thở nóng bỏng của anh đang bao trùm lấy cô, làm cho hơi thở của cô có phần dồn dập, mồ hôi trên trán cũng càng nhiều thêm. 

Nhưng cô vẫn cố gắng hết sức làm cho bản thân bình tĩnh lại. 

“Tốt... tốt lắm! Vậy thì bác sĩ Cao hãy mua thêm một ít nữa để khi về thử xem sao?” 

Trong giờ phút quan trọng này mà Đỗ Hoàng Ngân cô vẫn không quên đẩy mạnh tiêu thụ.