Lăng Nhục Người Yêu Của Mình

Quyển 2 - Chương 1




Tôi là Phương Thanh, có một người yêu đồng tính tên là Trần Bân, Bân ca cùng tôi quen biết lúc tôi làm việc ở quán bar. Lúc đó tôi bị người khác khi dễ, may mắn được Trần Bân ra tay cứu giúp mới thoát thân được, chỉ là không nghĩ tới tính hướng chúng tôi giống nhau, hai người ở chung càng ngày càng có cảm giác, liền thuận theo tự nhiên cùng một chỗ. Bân ca cao lớn anh tuấn, đối với tôi rất tốt, chỉ có một điểm khiến tôi vẫn thật để ý, anh có chút lãnh đạm, số lần cương rất ít, nhưng khẩu giao cùng tiền diễn của Bân ca lại là số một số hai, cho dù không có côn th*t sáp đến trong mông, cũng có thể đem tôi biến thành d*m thủy tràn lan, cả người tê dại, cao trào liên tục.

Nhưng đối với loại người thích hưởng thụ làm tình như tôi mà nói vẫn là xa xa không đủ, từ sau khi chúng tôi ở cùng một chỗ, tôi cũng thường xuyên vụng trộm cùng những người khác lên giường. Ban đầu tôi đều có cảm giác có lỗi với Bân ca, chung quy tôi vẫn thật thương yêu anh, nhưng thân thể lại không chịu nổi dụ hoặc, vì vậy từ khi tôi phát hiện ra Trần Bân có một loại đam mê biến thái, loại cảm giác áy náy này cũng biến mất.

Từ khi bị tên chủ nhà đại thúc đáng khinh đem tôi ngoan thao, Bân ca không biết vì nguyên nhân gì bắt đầu thích dùng phương diện ngôn ngữ lăng nhục tôi, thường xuyên nói tôi giống như nam kĩ để người khác tùy tiện thao, giúp anh kiếm tiền, còn hỏi tôi vì sao mông phì lớn như vậy, nhất định là bị nhiều người khác xoa nắn biến lớn, thậm chí còn dùng kế phụ dụ dỗ tôi, hỏi tôi có phải thích kê ba của lão nam nhân hay không, có phải thường được đại dương v*t thao qua thí mắt hay không. Mỗi lần nghe thấy những lời này tôi cũng không sinh khí, ngược lại càng trở nên thêm hưng phấn, d*m thủy chảy không ngừng, thậm chí còn tưởng tượng giống như nhiều người đang thao mình cùng một lúc, thật sự là dâm đãng nha......

Kỳ thật lời nói lăng nhục này nọ của Trần Bân đều là nói đúng, tôi không chỉ cho Bân ca đội một cái nón xanh, thời điểm trung học tôi đã bị kế phụ khai bao, từ đó về sau tình ái vẫn không ngừng, ngay cả hiện tại thời điểm đi đến nhà kế phụ, bất luận Trần Bân có ở đó hay không, đều sẽ bị kế phụ sờ eo nhu mông ấn ấn núm vú, có khi Trần Bân vừa ly khai, kế phụ liền cấp bách đem tôi đặt ở trên cửa, kéo quần tôi xuống, đem nhục côn hung hăng cắm vào, thao tôi đến thần hồn điên đảo. Không chỉ kế phụ, học trò của tôi Lâm Lập, học sinh cấp ba trên tàu điện ngầm, đồng nghiệp của Trần Bân, còn có rất nhiều người xa lạ đều từng thao qua tôi, tất cả chuyện này Trần Bân đều không biết. Có một lần Trần Bân nói cấp trên của mình là một tên gay, nếu muốn thăng chức liền sẽ đem tôi đưa cho cấp trên, để người khác tùy tiện đùa bỡn, kỳ thật tôi biết anh chỉ là tùy tiện nói vậy, nhưng tôi lại có chút chờ mong, thời điểm nhìn thấy thủ trưởng của Bân ca tim cũng đập gia tốc.

Hiện tại Trần Bân rất thích bật đèn ở bên cửa sổ trêu đùa tôi, lại cố ý đem bức màn kéo ra một ít, nghĩ rằng tôi không chú ý, đem tôi biến thành các loại tư thế lộ thiên ra bên ngoài cho người khác xem, kỳ thật tôi đều biết, đối diện là một tên trung niên háo sắc thường xuyên dùng kính viễn vọng xem thân thể của tôi, đem toàn thân tôi đều xem hết, tôi hoài nghi hậu huyệt cũng đều bị hắn xem triệt để, chỉ là tôi chọn không phá đi tâm tư biến thái này của Bân ca, bởi vì cái dạng này tôi lại càng thích, thật sự rất có cảm giác, Bân ca còn có thể cương, trong nhục huyệt của tôi làm một hai lần, chẳng phải càng tính phúc sao. Nếu nói Trần Bân có đam mê lăng nhục người yêu, như vậy kỳ thật tôi cũng có ham mê cho người yêu đội nón xanh, trời sinh một đôi có phải hay không?