Lãng Tích Hương Đô

Chương 251: Tân tân khổ khổ vài chục năm, một đêm mất trắng




Bên trong tòa biệt thự tràn ngập khí tức, mấy chục khối thân thể cứ như vậy nằm ngổn ngang trên mặt đất, không hề cố kỵ lộ diện ra trước mặt mỗi người.

Chiến đấu hăng hái liên tục 3h đồng hồ, không ai có thể kiên trì tiếp được nữa.

Sau khi Liêu Thiên Cửu nhìn thấy tình cảnh như vậy, liền nổi giận lôi đình nói:" Chúng mày...chúng mày đang làm cái gì đó? Đáng chết, tao bảo chúng mày thủ hộ nhà giúp tao, thế mà bọn mày? Dĩ nhiên mang theo mấy con đàn bà này tới chỗ này hồ đồ, tao...tao không thể tha thứ cho chúng mày!"

Hắn huy động hai tay, phảng phất như một đầu mãnh hổ đang nổi giận vậy.

Hai mươi ba người này trải qua thời gian phát tiết dài như vậy, hiệu quả của thuốc cũng đã xuất ra hết, cả đám người bọn họ đều mềm nhũn nằm trên mặt đất, phảng phất như một con cá chết vậy, một chút động đậy cũng không có, về phần sáu mươi tiểu thư kia, cùng với mụ mụ dẫn bọn họ tới đây đều giống nhau, mắt trợn trắng, không nói nổi một lời, cả ngón tay cũng không thể động đậy một chút.

Sáu mươi người nữ nhân các nàng, dĩ nhiên bị hai mươi ba người đàn ông làm thành như vậy, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, các nàng làm sao còn có thể hỗn ở vùng này được đây? Nhưng hết lần này tới lần khác lại là sự thật, hai mươi ba người đàn ông này phảng nhất như cả đời chưa nhìn thấy nữ nhân vậy, vừa nhìn thấy các nàng liền không để ý tới gì hết mà lao lên, mỗi người đều duy trì trong thời gian rất dài có thể nói là nam nhân trong nam nhân, suốt 50' cũng không có phản ứng gì cả, làm cho các nàng chỉ có thể thay nhau ra trận, nhưng ngay sau đó lại bị giết hạ ngay tại chỗ.

Cái loại cảm giác này thật sự chỉ có thể dùng một chữ sảng để hình dung.

Các nàng thân là tiểu thư, mỗi ngày đều phải tiếp rất nhiều khách nhân, nhưng không phải nam nhân nào cũng có thể thỏa mãn các nàng? Nhưng buổi tối ngày hôm nay đánh một trận, thật sự là làm cho các nàng vô cùng sảng khoái, đạt tới cao trào chưa từng có, đều hận không thể cùng những đại mãnh nam này chiến đấu thêm một hồi nữa, cảm thụ một chút cái loại cảm giác phiêu phiêu dục tiên này, cảm giác nữa sống nữa chết.

Một người trung niên thật vất vả lắm mới có thể từ trong mộng ảo tỉnh táo lại, cảm giác được cả người không còn một chút sức lực, ngay cả động đậy một chút cũng khó khăn. Hắn vội vàng kêu lên:" Anh Liêu, chúng tôi...chúng tôi đều trúng tà!"

Hắn dùng hết sức lực toàn thân muốn đứng lên, nhưng lại cảm giác được hai chân vô lực, căn bản không thể chống đở thân thể mình được.

Những thằng khác cũng dần dần tỉnh táo lại, nghĩ đến một màn vừa rồi, mỗi người đều bị dọa cho cả người đầy mồ hôi lạnh, cũng đều liều mạng hết sức muốn đứng lên, nhưng bọn họ hiện tại phảng phất như một người bệnh mất quá nhiều máu, không còn một chút khí lực nào. Tất cả đều lớn tiếng gào thét:" Anh Liêu, chúng tôi...chúng tôi trúng tà, chúng tôi không biết bản thân mới vừa rồi làm cái gì!"

Bọn họ mặc dù đều là thanh niên cường tráng, bọn họ đều đang ở vào thời kỳ huy hoàng nhất, nhưng mà cùng với những nữ nhân này điên cuồng hơn ba giờ đồng hồ, cho dù là thân thể bằng sắt cũng không chịu nỗi, cả đám người đều phảng phất như bông vậy, mềm nhũn.

Liêu Thiên Cửu sắc mặt đột nhiên cả kinh, cảm giác được chuyện này không có đơn giản như vậy nếu như 1-2 người biến thành bộ dáng này, có lẽ còn có thể nói là bọn họ sắc tâm nhộn nhạo, khó có thể khống chế để hình dung, nhưng 23 người đều biến thành như vậy, chỉ có thể dùng quỷ dị để hình dung, chẳng lẽ có người bỏ thứ gì đó vào trong thức ăn của 23 người bọn họ, làm cho bọn họ biến thành bộ dáng này?

Liêu Thiên Cửu có thể trở thành một đại nhân vật ở Nam thanh, hiển nhiên có trí tuệ hơn hẳn những người khác, hắn có thể dùng tiền thuê sát thủ để giải quyết Liễu Vi, hiển nhiên sẽ biết chuyện này sau khi thất bại sẽ như thế nào, cho nên hắn mấy ngày này thuê rất nhiều cao thủ đến bảo vệ mình, ngay cả cửa biệt thự cũng có thêm bốn con chó ngao, nhưng ai biết được lại phát sinh chuyện như vậy?

Trong đầu hắn lập tức xuất hiện thân ảnh một người, người đó ngoại trừ Lâm Bắc Phàm ra, còn có thể là ai?

Liêu Thiên Cửu sau khi nghĩ tới đây, sắc mặt khẻ biến, vội vàng hướng trên lầu đi tới, nhưng mụ mụ kia thật vất vả lắm mới chậm rãi hồi phục, vội vàng ôm lấy cánh tay của hắn, ngượng ngùng cười nói:" Anh Liêu, cái này..., tiền của chúng tôi, có thể hay không..." Nàng bất quá cũng chỉ mới 30 tuổi, đang đứng ở độ tuổi như lang như hổ, mới vừa rồi thay nhau chiến đấu với bốn năm tên đại hán, làm cho nàng trong ba mươi năm này đây là lần đầu tiên liên tục đạt tới vài lần lên đỉnh như vậy, thiếu chút nữa liền quên mất chủ ý đến đây lần này, chỉ là phía dưới vẫn còn có chút đau, còn có chút sưng đỏ lên, làm cho nàng đi lại có chút mất tự nhiên, phảng phất như mới vừa bị phá trinh vậy.

Tâm tình hiện tại của Liêu Thiên Cửu có thể nói là vô cùng xúc động, nào còn thời gian để để ý tới mấy chuyện vớ vẫn này? Bất quá ăn cơm trả tiền, chơi gái phải trả phí, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, hắn lại không thể nói là do thủ hạ của mình gọi nhiều tiểu thư như vậy, bản thân hắn không có động vào người nào. Hắn nhướng mày, phất phất tay, quát lên:" Bao nhiêu tiền?"

Mụ mụ kia vội vàng cười bồi nói:" Anh Liêu, anh lúc đầu nói chính là 50 vạn, còn nói cái gì nếu chúng tôi phục vụ chu đáo, còn có thể cho thêm tiền, anh xem chúng tôi hiện tại đều bị các anh làm cho đứng cũng không không nổi, có phải hay không là cho nhiều thêm một chút?"

Liêu Thiên Cửu trừng mắt lên so với chuông đồng còn muốn lớn hơn, hai tròng mắt thiếu chút nữa là lòi ra ngoài, thất thanh kêu lên:" Mày nói cái gì? 50 vạn? Mày có phải là bị điên rồi hay không? Mẹ kiếp, tính lừa tiền lão tử sao, có tin là lão tử diệt mày không?"

Mụ mụ kia sắc mặt lập tức thay đổi:" Anh Liêu, đây chính là anh không được rồi, anh phái người gọi điện kêu chúng tôi lại đây, còn muốn chúng tôi phục vụ mấy anh cho tốt, còn nói cái gì sẽ trả ít nhất 50 vạn nhân dân tệ, nếu như thái độ phục vụ tốt, còn có thể cho thêm tiền, chẳng lẽ anh xem chúng tôi là tiểu thư cho nên có thể khi dễ sao?"

Tục ngữ nói rất đúng, các nàng có thể vì tiền mà làm bất cứ chuyện gì, nếu như mày không có tiền, các nàng khẳng định sẽ trở mặt không nhận.

Liêu Thiên Cửu làm sao có thể để một mụ mụ kiêu ngạo trước mặt mình được chứ? Hắn tát một cái, làm cho mụ mụ kia liền xoay tròn tại chỗ bốn năm vòng, sau đó mới quay đầu lại, lớn tiếng kêu lên:" Mẹ kiếp! Cho mày mặt mũi mày còn không biết điều, mày cho rằng bọn mày là cái gì? Là đồ đê tiện, dĩ nhiên còn dám ra vẻ trước mặt lão tử, còn dám nói một câu nữa, lạo tử liền giết tất cả chúng mày!"

Mụ mụ kia nhìn thấy Liêu Thiên Cửu tức giận như vậy, nhất thời bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, không dám nói gì thêm.

Liêu Thiên Cửu vội vàng lao lên lầu hai biệt thự, đi vào phòng của mình, nhưng lại nhìn thấy tên Cao Kim Sí mà bản thân vất vả lắm mới có thể mời tới đang bất tỉnh nằm trên mặt đất, hai cái két bảo hiểm cũng rách nát không chịu nỗi, tiền mặt cùng vàng bạc trang sức bên trong đồng dạng cũng đều biến mất, hắn cảm giác được trong đầu nổ mạnh một cái.

Một tiếng nổ mạnh vang lên, ngay cả cổ họng cũng không phát ra được một tiếng nào, ngồi bệt dưới đất.

Đối phương rất là độc ác, không chỉ làm cho bản thân mất thể diện trên TV, còn làm cho bản thân tốt thất thảm trọng.

"Lâm Bắc Phàm, Lâm Bắc Phàm, mày điên rồi, tao nhất định phải giết mày!"

Liêu Thiên Cửu vất vả lắm mới có thể bình tĩnh lại, nghiến răng nghiến lợi giận dữ hét, hận không thể thể đem đối phương chém chết.

Tên đại hán kia mặc dù bị dính một đòn nghiêm trọng của Lâm Bắc Phàm, bất quá tốt chất thân thể không tệ, rất nhanh liền tỉnh táo lại, nhìn thấy Liêu Thiên Cửu xuất hiện trước mặt, vội vàng kêu lên:" Anh Liêu, anh Liêu, có một hắc y nhân xông vào, tôi ngay cả một chiêu của hắn cũng không đỡ được, liền bị hánh đánh ngất, chúng nó...chúng nó..." Khi ánh mắt của hắn rơi xuống trên cái két sắt, cũng ngây người ra.

Liêu Thiên Cửu cắn chặt hàm răng, tức giận kêu lên:" Lâm Bắc Phàm, Liêu Thiên Cửu tao nếu như không giết chết mày, thề không làm người!"

Tên đại hán kia lộ ra biểu tình kinh ngạc:" Anh Liêu, chẳng lẻ người kia chính là Lâm Bắc Phàm? Vậy công phu của hắn không phải là quá kinh khủng sao? Dường như chúng ta hiện tại không có người nào là đối thủ của hắn!"

Hắn nghĩ đến một chiêu kinh khủng kia của đối phương nội tâm liền có chút sợ hãi.

Liêu Thiên Cửu sắc mặt âm trầm, đứng dậy, xoay người đi tới đại sảnh, nhìn thấy 23 đại hán kia đã khôi phục lại một chút khí lực, hoặc là nằm, hoặc là ngồi, cả đám sắc mặt đều tái nhợt, hai mắt trống rỗng, vẻ mặt chán chường, nhìn thế nào cũng đều thấy là hậu quả của việc miệt mài quá độ. Bọn họ bình thường cũng thích chơi gái, nhưng buổi tối hôm nay không ngừng chơi gái như vậy, đây là lần đầu tiên trong đời bọn họ nhìn thấy, cho nên đã để lại một bóng ma thật lớn trong tâm lý của bọn họ, cả đám đều có chút sợ hãi.

Nguyên lai chơi gái cũng là chơi đùa với tánh mạng.

Bọn họ hiện tại nhìn thấy các tiểu thư trong đại sãnh, thật sự một chút ham muốn cũng không có, ngược lại có một loại cảm giác ác tâm.

"Anh Liêu!"

Bọn họ nhìn thấy Liêu Thiên Cửu từ trên lầu đi xuống, đều vội vàng đứng lên.

Liêu Thiên Cửu cau này, trầm ngâm một lúc mới lên tiếng dò hỏi:" Thân thể chúng mày thế nào?"

Bọn họ nhìn thoáng qua lẫn nhau, lúc này mới cười khổ nói:" Anh Liêu, chúng tôi...chúng tôi không có việc gì, chỉ cần nghỉ ngơi một đêm, là có thể khôi phục lại. Chúng tôi cũng không ngờ lại xảy ra chuyện này, thiếu chút nữa là cả cái mạng cũng không giữ nổi!"

Bọn họ kỳ thật dự đoán không sai, nước miếng của rồng của tiểu Kim quả thật có tác dụng rất lớn, nhưng lại là nam nữ ăn nhau, chỉ cần một giọt thôi, có thể làm cho ham muốn của một người tăng vọt, khó có thể tự không chế, nếu như là 4-5 giọt, có thể làm cho một người rơi vào trong dục vọng ham muốn, quên hết mọi chuyện bên ngoài, mà một khi tăng thêm một giọt nữa, sợ rằng người đó sẽ liên tục làm trong mười mấy giờ đồng hồ, cho dù là một nam nhân cường tráng, cũng không thể kiên trì lâu như vậy, kết quả cuối cùng tự nhiên là chết, thật sự là một vũ khí đáng sợ.

Liêu Thiên Cửu thầm hít sâu một hơi, lúc này mới gật đầu nói:" Thật là thủ đoạn lợi hại, tao hiện tại hỏi bọn mày, trong tay bọn mày còn bao nhiêu tiền? Cẩn thận xem lại xem!"

Bọn họ đều có chút sửng sốt, không hiểu tại sao hắn lại nói như vậy, bất quá vẫn cẩn thận kiểm tra lại túi tiền của mình một chút, cả đám đều la lớn lên:" Anh Liêu, tiền của chúng tôi, toàn bộ đều không thấy!

"Cái gì? Toàn bộ đều không thấy?"

Liêu Thiên Cửu rất là lấy làm kinh hãi.

Ban đầu hắn còn tưởng rằng đối phương chỉ là lấy cắp tiền của mình, không ngờ tới đối phương ngay cả tiền của bọn họ cũng đều lấy.

Một đại hán vẻ mặt cười khổ nói:" Anh Liêu, hồi sáng tôi mua hai chai bia, còn lại 43 khối 2 tiền, hơn nữa 2 tiền còn là tiền xu, toàn bộ đều không thấy!"

Liêu Thiên Cửu vừa nghe xong, thiếu chút nữa cả cái cằm cũng rớt ra.

Một tên đại hán khác vẻ mặt cũng cả kinh nói:" Anh Liêu, tôi ngày hôm qua mới đổi mười một đồng tiền xu, mang theo bên người chơi, cũng đều không thấy!"

"Bên trong túi tiền của tôi ngay cả một đồng tiền cũng không có!" nguồn TruyenFull.vn

Lại một gã đại hán thiếu chút nữa hộc máu

"Phù phù!" "Phù

Liêu Thiên Cửu nghe được lời của bọn họ xong, cũng ngồi bệt xuống dưới đất, thờ phì phò, cuống quít kêu lên:" Bọn chúng...bọn chúng là cường đạo, tiền của tao cũng đều bị bọn chúng lấy đi toàn bộ rồi!"

Sắc mặt mọi người đều đột nhiên đại biến, trong đầu cũng đều hiện lên một câu nói.

Tân tân khổ khổ vài chục năm, một đêm mất trắng.