Lặng...

Chương 5: Xuất hiện




Thấy nó đi về với bộ mặt ỉu xìu, mẹ nó hỏi- Sao vậy con? Có chuyện gì sao? - Mẹ nó

- Không mẹ ạ. Con lên phòng đây! - Nó

- Mẹ bảo đầu bếp nấu cho con cái gì nhé. - Mẹ nó

Nó chạy một mạch lên phòng, không để ý lời nói của mẹ. Nó quăng cái cặp xuống giường rồi nắm phịch xuống. Mẹ nó bưng lên cho nó bánh và sữa cùng với một cái thẻ.

- Mẹ vào con nhé! - Mẹ nó

- Vâng - Nó

Mẹ nó mở cửa bước vào, đặt bánh sữa lên bàn cho nó rồi ngồi cạnh nó

- Con này, hôm qua mẹ đã bàn với bố con và bố cũng đã đồng ý. Đây là thẻ của con. Con có thể tiêu tùy theo ý thích nhưng nhớ rằng là chỉ tiêu vào những việc cần thiết thôi nhé! - Mẹ nó đưa cho nó cái thẻ

- Con cảm ơn mẹ. Con sẽ chú ý. Mẹ là tuyệt nhất! - Nó ôm chặt lấy mẹ nó, hôn mẹ nó một cái.

- Thôi, mẹ đi xuống đây - Mẹ nó nói rồi đi xuống nhà

- Vui rồi nhớ, khao anh cái gì đi! - Anh nó đứng ở của phogf nó nói

- Khao cái gì chứ! Anh được mua xe mà đã khao em cái gì đâu. - Nó

- Thôi, kệ mày. Anh đi tắm trước đây. - Anh nó

- Này em đi trước chứ! - Nó chạy ra giành cái nhà tắm với anh nó

Cuối cùng thì anh nó thắng. Nó ngồi nhìn cái thẻ mà mẹ nó đưa rồi nhìn tờ hóa đơn. Nó dở cuốn nhật kí, chuân bị lấy bút viết. Bỗng nó thấy lạ rằng tại sao cuốn sổ của mình lại bị gập một trang. Nó nghi ngờ đã có ai đọc của nó. Anh nó tắm xong, nó tức giận cầm cuốn sổ đi ra chỗ anh nó

- Anh đọc nó, đúng không? - Nó

- Mày cáo bị làm sao không, nhật kí của mày sến lắm anh không đọc đâu. - Anh nó nói

- Vậy thì ai? À mà em đi tắm đây - Nó cầm quần áo vào nhà tắm. Cả tối hôm đó lại một lần nữa nó lại lo lắng.

Sáng hôm sau, như thường ngày, nó đi ra bến xe bus và hắn cũng ở đó. Nó nhìn hắn như muốn hỏi cái gì đó nhưng lại không nói gì. Lên xe bus, nó lại nhìn hắn nhưng lại không nói cả khi xuống xe cũng vậy. Đi ở sân trường, thấy lạ hắn hỏi

- Em có gì muốn nói sao? - Hắn

- Cuốn sổ nhật kí, anh đọc nó, đung không? - Nó nhìn thẳng vào mặt anh

- Em nói gì tôi không hiểu! - Hắn

- Tôi hỏi lại. Cuốn sổ nhật kí của tôi, anh đã đọc nó đúng không? - Nó to giọng

- Nội dung của nó thật nhàm chám. - Hắn nói

- Tôi đã từng nghĩ rằng anh là người tốt, đã từng thấy rằng tôi đã nghĩ sai về anh lúc mới vào trường, nhưng hình như suy nghĩ lúc đó của tôi hoàn toàn chính xác. Tại sao tôi lại có thể... Tôi không ngờ anh lại đê tiện như thế. Chắc anh đã nói cho toàn trường biết rồi nhỉ. À không. Ý định, ý định nói cho cả trường biết. Đây là tiền mà tôi nợ anh. Cảm ơn rất rất nhiều! - Nó lấy số tiền trả tiền nước sáng nay nó đi rút từ cái thẻ, đưa cho hắn và chạy một mạch về lớp.

Hắn cầm tiền trên tay, mặt hắn tối sầm lại. Mọi người bắt đầu bàn tán này nọ

- Mày không sao chứ? - Anh chạy đến hỏi hắn

- Không sao. - Hắn lạnh lùng nói rồi đi về lớp

Lúc đó, ở một nơi khác có tiếng nói nhỏ của hai cô gái...

- Đáng đời! Tiếp theo sẽ vui lắm đây. - Cô gái bí ẩn 1

- Tôi không biết cô sẽ giở trò gì nhưng mà Gia Minh, tôi phải có trọn anh ấy. - Cô gái bí ẩn 2

- Yên tâm, tôi sẽ cho cô toại nguyện. Công việc lần này cô làm rất tốt! - Cô gái bí ẩn 1

- Cô biết đấy, lấy cuốn sổ của con bé đó không dễ chút nào. Nhưng nó ngây thơ quá. Tôi muốn cào xé cái bản mặt của nó. - Cô gái bí ẩn 2

- Bình tĩnh, truyện đâu còn có đó. Lại đây! Tiếp theo cô cần làm.... - Cô gái bí ẩn 1

Chiều hôm đó, tuy rằng rất giận hắn nhưng nó bắt buộc phải đến CLB. Bước vào cắn phòng, nó lại một lần nữa thấy bất ngờ. Một dòng chữ " TÔI XIN LỖI" to đùng treo ở trên tường và hắn đang đứng ở đó

- Thật sự rất xin lỗi! - Hắn

- Anh nói gì, tôi không hiểu. - Nó

- Thật sự, cuốn sổ đó rất thú vị. - Hắn

- Tôi tưởng anh bảo nó nhàm chán cơ mà. - Nó

- Tôi sẽ dạy em đàn, được chứ? - Hắn

- Thật á. Ok, được rồi, nhưng kèm theo một cốc nước. - Nó nói

- Học 1 tiếng sau giờ CLB. Tôi đi đây. - Hắn

- Anh đi đâu? - Nó hỏi

- Lấy nước. - Hắn nói

Sau một phút, hắn mang lên một chai nước lọc và đưa cho nó

- Này! - Hắn

- Gì đấy? - Nó hỏi

- Em muốn uống nước còn gì! - Hắn nói

- Nhưng đây là nước lọc mà. - Nó

- Đúng đây là nước lọc - Hắn nói

- Nhưng ý tôi là... ví dụ như là... thôi cảm ơn anh nhiều! - Nó nói rồi giật phắt chai nước lọc

Hắn phá lên cười rồi anh đến.

- Kinh, kinh, kinh! Mày vừa cười đúng không? Em tài năng thật nhé là thằng này cười đến hai lần rồi. - Anh

- Mày im đi, mọi người đâu rồi? - Hắn

- Đang đến, tao nghĩ thế. - Anh nói - Alô, vâng con đang ở nhà...con về ngay đây! - Anh nghe điện thoại rồi tạm biệt hắn và nó rồi đi về nhà

- Em biết hát không? - Hắn hỏi nó

- Hát thì ai mà chả biết! Anh hỏi lạ vậy. - Nó nói

- Hát thử bài này đi. - Hắn đưa điện thoại cho nó xem

- When tomorrow comes

I'll be on my own

Feeling frightened of

The things that I don't know

When tomorrow comes.... - Nó hát

- Giọng em hay đấy. Em sẽ đảm nhiệm phần hát chính - Hắn nói

- Gì chứ? Hát chính là mình mà! Sao lại...con nhỏ đó. - My đứng bên ngoài nghe hết những gì hắn nói và tức giận bỏ đi

- Alô - Cô gái bí ẩn 1

- Tôi cần thực hiện nó ngay bây giờ. Nếu cô không làm gì con nhỏ đó thì tôi sẽ làm. - Cô gái bí ẩn 2

- Ok, tùy cô - Cô gái bí ẩn 1. Nới xong cô ta dập máy, cười nhếc mép và cầm một tấm hình vò nát nó.