Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 22: 22: Thần Tích






Đến cổng khu biệt thự, một nhóm người sống sót xì xầm bàn tán.Thông báo đến quá đột ngột và không có lời giải thích khiến họ không khỏi đoán già đoán non về chuyện gì đang xảy ra.Lộ Tiểu Bằng cũng không đoán ra được, trong lòng có một cái phỏng đoán điên cuồng, sau đó liền thở dài rời đi.Trần Hải Bình cũng đứng ngoài vạch vàng, trong đầu nhớ lại những gì Đường Vũ vừa nói ...Cảm giác thật không thể tin được!Đột nhiên, mặt đất rung chuyển.Những tảng đá chồng chất thành những ngọn núi lăn xuống từng tảng một, nhưng chúng đều rơi xuống rất đều đặn quanh vạch vàng, như thể bị một lực không thể giải thích được.Chẳng bao lâu, những viên đá này tan ra từng viên một và chìm xuống bề mặt.Khoảnh khắc tiếp theo, ầm ầm ầm!Chấn động càng lúc càng mạnh, nương theo từng viên sỏi đá hỗn loạn, 1 bức tường đen dần dần hiện ra rồi lại từ từ nổi lên.Một mét.Hai mét.Năm mét.Mười mét!Chỉ trong một vài nhịp thở, một bức tường thành hùng vĩ đã đứng trước mặt hắn!Bức tường thành màu đen dường như được kết nối với nhau, không có bất kỳ dấu vết của gạch xây, bức tường thành cao mười mét, rộng bốn mét, nặng nề thâm trầm, giống như một con thú đen khổng lồ cố thủ ở đây!Đứng trước bức tường thành, ai cũng cảm nhận sâu sắc sự tầm thường của bản thân.Trần Hải Bình dừng lại ở cổng thành, không nói nên lời hồi lâu.Hắn biết kế hoạch của Đường Vũ, sau khi chứng kiến được tòa lâu đài, Trần Hải Bình tin rằng nhà lãnh đạo có khả năng đặc biệt để xây dựng các tòa nhà trong thời gian ngắn.


Có lẽ đó là năng lực hê đất nào đó biến hóa hay là năng lực kì dị có thể kiến tạo xây dựngSau khi được giám đốc Đường thông báo rằng bức tường thành sắp được xây dựng, hắn đã rất ngạc nhiên.


Nhưng dù vậy, việc xây một bức tường đất nhỏ để bao bọc cả tòa lâu đài trong một khu biệt thự đông tây rộng lớn như vậy cũng không dễ dàng chút nào.Nhưng mà bây giờ!Bức tường đen, nặng nề, cao chót vót này vượt xa sự miêu tả của một bức tường đất, đây là một bức tường thật, một bức tường có thể chịu được sự tấn công của ma thú!Ngay cả nơi trú ẩn trước đây cũng chỉ có một hàng rào dây mang tính cảnh giác hơn là phòng thủ.Trần Hải Bình còn ngơ ngác như vậy, những người sống sót khác nhìn bức tường thành đang trồi lên, biểu cảm trên khuôn mặt của họ đã phóng đại đủ để tạo thành một gói biểu tượng cảm xúc.Họ không biết dùng từ gì để diễn tả cảm xúc của mình lúc này!Đây chính là người có năng lực truyền thuyết mà người ta hay nói đến sao ?Những người có năng lực họ từng nghe nói qua, còn lâu mới có thực lực mạnh mẽ như vậy, giám đốc chỉ dùng sức mạnh của mình dựng nên bức tường đen này bao quanh khu biệt thự.Loại hành động này thật sự là kì tích.Không phải đây chính xác hơn là phép màu của thần.Những người sống sót trở nên điên cuồng, họ là nhân chứng cho sự vĩ đại của thần!Điều khiến họ vui hơn nữa là với bức tường thành như vậy, họ còn lo nơi trú ẩn không đủ an toàn sao!Đột nhiên, phía xa vang lên từng tiếng gầm rú liên tiếp.Đây là nơi xa xa đám ma thú lãng vãng xung quanh, chúng nó bị thu hút bởi sự chuyển âm thanh những bức tường này khi xây lên, hết con này đến con khác lao tới đây.Trong số đó, một hình bóng xanh đỏ, cực nhanh đã dẫn đầu.Nó phi nước đại lên sườn đồi, trong nháy mắt đã tới gần lối vào khu biệt thự!Khuôn mặt của người sống sót thay đổi.Nỗi kinh hoàng của con ma thú chính là cơn ác mộng trong tâm hồn của những người bình thường như họ, làn da của họ bỗng trở nên nhợt nhạt.Lộ Tiểu Bằng nhìn quanh một hồi, phát hiện trong đám người, chỉ có hắn là người thức tỉnhNếu hắn không đứng lên vào lúc này, còn có ai có thể đứng lên!Không phải nó chỉ là một con sói bị ma hóa sao?Lần trước hắn cũng đối đầu với 1 con, tuy rằng lần đó không nhắc tới kết quả cũng được, nhưng hiện tại ...!nhất định hắn phải cho con sói ma hóa này xem thế nào là người thực tỉnh tự nhiên!Lộ Tiểu Bằng nâng cánh tay sải bước đi ra ngoài.Con sói ma hóa càng ngày càng gần!Hắn có thể nhìn thấy bộ lông màu lục lam, mặt trên còn có ngọn lửa màu đỏ đang bùng cháy.Con sói ma hóa này có thân hình to lớn hơn, lớn hơn nhiều so với một con sói ma hóa thông thường.Như một chiếc xe container nhỏ.Lộ Tiểu Bằng sững sờ, đây là ma thú, hình như ...!khác với lần trước hắn gặp phải?Hắn lại liếc chính mình.Với tay chân nhỏ bé, thậm chí không có vũ khí thực thụ, liệu có thể với nấm đấm này sẽ hạ gục được nó?Con sói khổng lồ xanh-đỏ dần tiến lại gần, 1 cỗ sức mạnh mãnh liệt dâng lên như thủy triều tới đây.Vào lúc này, hắn nhanh muốn khóc.

Anh Sói bớt xúc động lại 1 tí có được hay không.Lộ Tiểu Bằng muốn chạy trốn, nhưng nhìn những người sống sót sau lưng anh, trong số đó có những người bạn học quen thuộc của anh ...Hắn nghiến răng nghiến lợi chống đờ, chẳng qua chỉ là 1 sói xanh đỏ khổng lồ, chẳng lẽ không thể đối phó với nó hay sao!Chỉ cần hắn đối phó với con sói khổng lồ xanh đỏ này trong một khoảng thời gian, chờ đợi sự hỗ trợ cao thủ nơi ẩn núp, hắn cũng sẽ là một người đã từng đối phó với ma thú đáng sợ lúc đó, hắn xứng đáng với danh người thức tỉnh tự nhiên.Nghĩ như vậy, Lộ Tiểu Bằng bước lên phía trước.Liền chuẩn bị đối phó..." Là đội trưởng La Triết! "Đột nhiên phía sau anh hắn vang lên những tiếng hét kinh ngạc của những người sống sót.Theo tiếng reo hò hắn nhìn qua, Lục Tiểu Bằng nhìn thấy một người đàn ông mặc áo giáp, tay cầm trọng kiếm cường tráng, từ cách đó không xa đi tới.Lục Tiểu Bằng có ấn tượng sâu với người đàn ông cường tráng này, hắn đã nhìn thấy anh ta khi lần đầu đến nơi trú ẩn, người ta nói rằng anh ta là đội trưởng của đội tuần tra nơi trú ẩn, 1 thân sức mạnh của anh ta không tầm thường.Lúc này, Lộ Tiểu Bằng mới có thể cảm nhận được khí tức của La Triết, hắn quả thực là một cao thủ không gì sánh được, nhưng ...!hắn nhìn con sói xanh đỏ khổng lồ to bằng một chiếc xe tải nhỏ, luôn cảm thấyliền xem như đội trưởng La Triết với thực lực như vậy tại con sói khổng lồ xanh đỏ cũng không đáng kể cho lắm.Có thể xử lý nó được không.La Triết bước lên phía trước, nhìn con quái vật cao lớn và quỷ dị đang tiến đến, vẻ mặt không thay đổi.Hắn đột ngột bước ra, phiến đá đặt trên quảng trường nhỏ đột nhiên bị giẫm ra một vết nứt hình mạng nhện.Trong khoảnh khắc tiếp theo, La Triết bay ra ngoài như một quả đạn đại bác, bộ áo giáp nặng nề trên người hắn như không có gì xảy ra.Năm mươi mét ...Hai mươi mét ...Mười mét ...Người sống sót đằng sau anh ta nín thở, có người gan lớn nhìn chằm chằm vào chiến trường, còn người nhát gan đều nhắm mắt lại.Con sói khổng lồ tiến lại gần, một đôi móng vuốt sắc nhọn lớn hơn cả cơ thể con người, trên đó có ngọn lửa bùng cháy, chỗ nó quét qua đã bị cháy thành than.La Triết ánh mắt ngưng tụ, hai tay cầm kiếm." Chết-- "Một tầng ánh sáng màu đỏ tràn ngập trên thanh kiếm khổng lồ, giống như mạnh đến mức không thể tiêu tán!Kỹ năng chiến đấu: Huyết Trảm!Ánh sáng đỏ lướt qua móng vuốt của con sói khổng lồ xanh, quét qua eo và bụng của nó, bóng dáng của La Triết đã xuất hiện ở phía bên kia của con sói khổng lồ xanh.Với một tiếng nghẹn ngào, con sói khổng lồ nặng nề ngã xuống đất, chậm rãi giãy giụa hai lần, cuối cùng cũng từ từ tắt thở.Sau khi giải quyết xong con sói khổng lồ xanh đỏ, La Triết vẫn như cũng mặt không biểu tình tiếp tục bước điNhững ma thú còn lại bị thu hút bởi động tĩnh lớn, tuy không mạnh bằng những con sói khổng lồ xanh đỏ, dù có tập hợp vài con lại với nhau cũng không gây ra một chút nguy hiểm nào cho La Triết.


Rất nhanh từng con bị đánh giết, chỉ để lại đầy đất xác chết của con ma thú, có thể nói nơi này đã trải qua một ...!trận chiến khá khốc liệt.Lộ Tiểu Bằng: "..."Cái này liền kết thúc.Một con quái vật cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí mạnh hơn con ma thú mà anh từng chạm trán, lại bị giết chỉ trong một chiêu?Cho dù có sự chênh lệch khoảng cách giữa những người thức tỉnh, nhưng cái này cũng lớn quá đi, dù sao hắn cũng là người thức tỉnh tự nhiên a?Nhìn bóng lưng đằng đằng sát khí của La Triết, trái tim của Lộ Tiểu Bằng bốc lửa.Lúc này anh lại nghĩ đến vị giám đốc Đường bí ẩn của nơi trú ẩn.Ban đầu, anh nghe nói Giám đốc Đường sẽ xây lại một nơi trú ẩn trên đống đổ nát, anh chỉ nghĩ đó là một điều viển vông.Nhưng bây giờ, với bức tường thành này, có một người hung hãn như Đội trưởng La Triết..


Cũng không phải không được a.Nơi trú ẩn Thâm Lam mạnh hơn anh tưởng tượng rất nhiều..