Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor

Chương 181: Trận chiến với gã chỉ huy - Sự thật bất ngờ




Nói rồi Lunar xông lên giữa trận hình. Tôi và Rouie nhanh chóng băng lên yểm trợ cho Lunar.

Tên Noble hét lớn:

- Bây đâu, mau bắt nó lại!

- RÕ! - Quân lính tràn vào. Lunar cầm cây quyền trượng dài quất không thương tiếc những kẻ băng vào, cô đánh văng bọn chúng đập mặt vào hàng rào cổng. Tôi và Rouie không dám lại gần bởi hiện tại cô ấy không tự kiểm soát được mình.

Một tên cầm kiếm xông vào định chém tôi song tôi giơ chiếc nhẫn lên chặn lưỡi kiếm. Xong, tôi tung Andurasengan vào người hắn khiến hắn ngã xuống. Bản thân tôi cảm thấy hắn thật xui xẻo khi chém phải chiếc nhẫn. Nhặt thanh kiếm của tên lính, tôi bắt đầu xông lên.

Lunar lẩm bẩm:

- Cứ như thế này thì thật là nhàm chán đấy.

- Cái gì cơ... cô ấy nói gì vậy?

Cô ấy phẩy cánh bay lên cao rồi tạo ra một mũi tên. Rouie lẫn tôi thắc mắc:

- Cái gì vậy?

- Ả ta... bị điên sao? Chỉ với một mũi tên... - Tên chỉ huy lẩm bẩm.

- Hãy đón nhận cơn thịnh nộ của ta đi! - Lunar biến quyền trượng của mình thành một cây cung rồi giương cung.

- Nhanh lên, dựng tường trốn đi!

- OK! MỘC...

- MƯA TÊN! - Lunar bắn mũi tên bay xuống phía dưới, bất chợt nó biến ra hàng vạn mũi tên khác nhau. Tôi vội vàng tạo "mộc khiên Andura" che chở cho tôi và Rouie. Những mũi tên cắm phập phập lên tấm khiên gỗ khiến tôi nơm nớp lo sợ nó sẽ xuyên thủng bất cứ lúc nào. Cũng may là không xảy ra.

Khi tôi và Rouie giở tấm khiên ra thì vô cùng sửng sốt khi bọn lính đã nằm xuống la liệt khắp sân, mũi tên cắm vào rất nhiều. Tôi nhìn lên trời, Lunar vẫn đang bay và cười lớn:

- Ha ha, các ngươi thấy thế nào?

- Chỉ còn lác đác chừng vài chục tên thôi, chúng ta xử lí sao đây? - Rouie hỏi.

- Để em. - Tôi rút ba mũi tên dính trên tấm khiên rồi tạo một cây cung bắn về phía đám lính - Thuật nhân bản!

Hàng loạt mũi tên xuất hiện. Bọn lính hốt hoảng vội bỏ chạy nhưng không thoát được khi Lunar đã bay xuống chém mấy nhát. Thế là bọn lính tan đàn xẻ nghé chết sạch. Giờ khắp sân đều là xác lính, tôi lẩm bẩm:

- Toàn xác lính không vậy?

- Mạnh... mạnh quá! Nhóc mạnh thật đấy! - Rouie nhìn tôi với một ánh mắt đầy thán phục.

- Ha ha, tôi mà! - Tôi vỗ ngực dù biết rằng mình vẫn còn yếu lắm nhưng thôi kệ, được gái khen thì mình phải hãnh diện chứ - Nào, còn tên nào nữa không?

Tên Noble tức tối:

- Tức chết đi được.

- Bình tĩnh đi, thằng nhóc đó không là cái thá gì hết. Quan trọng là bây giờ làm sao xử lí được con nhỏ kia. - chỉ Lunar - Còn không thì thua đấy.

Lunar cười to:

- Ngươi nghĩ chỉ có mình ta là mạnh à? Ngươi coi thường họ quá rồi đấy.

- CHẾT ĐI! - Noble rút một khẩu đại bác về phía Lunar. Cô biến cây cung trở lại thành quyền trượng rồi lao thẳng tới.

Tôi thốt lên:

- ĐIÊN À? NGUY HIỂM! - Tôi nhanh chóng tạo cây chặn đạn nhưng bị tên chỉ huy bắn đạn vào người khiến chiêu của tôi bị ngắt. Tôi quay sang - Tên kia, làm gì đấy?

- Không cần nhà ngươi can thiệp, muốn động vào tên Noble thì nhà ngươi phải đánh bại được ta.

Tôi trả lời:

- Được thôi. Rouie, chuẩn bị nào.

- Vâ..vâng.

- Yểm trợ cho tôi! - Tôi băng lên.

Rouie tung chiêu:

- Thần cảnh!

Dải ánh sáng bên dưới chân của tên chỉ huy khiến hắn khựng lại một nhịp. Tôi cầm thanh kiếm mà đã nhặt lúc nãy băng lên phía trên.

- Thần ấn! - Rouie tạo một con đường ánh sáng khiến tốc độ của tôi tăng rất nhanh.

- Chết tiệt! - Tên chỉ huy bắn mấy phát đạn, tôi lách người sang một bên né đòn rồi áp sát hắn - Chuẩn bị đỡ đòn đi!

- CÁI GÌ?

Tôi rút kiếm ra:

- Chuẩn bị đi. ITTORYU IAI: SHISHI SONSON!

"XOẸT", tiếng chém vang lên. Tôi đứng đằng sau tên chỉ huy rồi đút kiếm vào trong vỏ. Bất chợt hắn ta nã ba phát đạn vào lưng tôi khiến tôi đau đớn rồi ngã quỵ xuống:

- Ư Ư...

- Chiêu của ngươi hay đấy, nhưng không gặp may rồi.

- Khiên... một chiếc khiên sao? - Rouie ngạc nhiên.

Hắn ta giơ nút like ngược ra đằng sau rồi bảo:

- Đây là khiên phản tốc, cho phép ta bất tử đồng thời kháng mọi hiệu ứng khống chế trong một khoảng thời gian nhỏ tầm năm giây, nhưng bấy nhiêu đấy cũng đủ rồi.

- Đáng ghét. - Tôi lẩm bẩm - Vậy làm sao đây?

- Đỡ này: đạn liên châu! - Hắn ta bắn liên tiếp đạn về phía tôi. Ngay lập tức, tôi dựng "Mộc khiên" chắn đạn rồi băng lên chém một phát vào vai hắn. Vai hắn toạc một đường, máu bắn ra. Tên chỉ huy ôm vai:

- Đau đấy... tên khốn...

- Đừng coi thường ta: dây leo nổi loạn! - Tôi nện tay xuống đất tạo ra hàng loạt cây gỗ xuất hiện rồi dây leo xuất hiện lao đến chỗ hắn.

- Khốn nạn! - Tên chỉ huy nhảy ra né dây leo rồi rút dao găm trong túi chém đứt một cọng dây leo xong nhảy lên cây.

- Đừng tưởng là xong! - Tôi điều khiển dây leo trói chặt chân hắn đang đứng trên cây khiến hắn chới với. Tôi giật mạnh dây leo khiến hắn ngã xuống đập đầu xuống đất.

- Ui da...

Tôi chạy băng lên rồi đạp đất lộn một vòng trên không trung rồi tung nhát chém xuống mặt hắn.

"KENG", lưỡi dao của hắn chạm lưỡi kiếm của tôi. Cả hai giằng co nhau, tôi đè mạnh xuống khiến lưỡi kiếm chém xoẹt xuống bụng hắn.

- ÁÁÁ...!!!

- Được lắm: Mộc phong ấn! - Tôi ấn tay tạo ra hai cái cây bắt chéo nhau hình chữ X trói chặt hắn ta khiến hắn bị kẹt bên dưới.

Rouie chạy đến, cô tung Thần cảnh vào hắn khiến hắn gào lên kêu đau. Rouie lẩm bẩm:

- Đừng có hòng mà bắt bọn ta.

- Hừ...

- CHẾT ĐI: ANDURASENGAN! - Tôi nện skill xuống người hắn. Ma lực quá mạnh khiến cây gỗ bị vỡ ra, tên chỉ huy thừa thế thoát ra ngoài rồi bắn đạn liên tiếp. Tôi và Rouie lách người né đòn rồi cùng nhau băng lên. Rouie di chuyển cạnh tôi cùng với nội tại "Quang tốc" khiến tốc độ của tôi tăng lên hẳn.

- HÂY YA! - Tôi băng lên tung một nhát chém vào người hắn. Tên chỉ huy nhặt thanh kiếm bên dưới đất rồi đỡ đòn. Hai thanh kiếm chạm vào nhau gãy đôi. Cả hai thốt lên:

- KIẾM DỎM À?

- HÂY! - Tôi tung cước vào mặt hắn. Hắn dùng tay đỡ đòn rồi đạp mạnh vào bụng tôi. Tôi hóp người lại né đòn rồi nắm chân hắn kéo hắn ngã xuống. Xong, tôi nện chiêu xuống nhưng hắn xoay người né đòn rồi bắn hai phát đạn vào đầu tôi.

"ĐOÀNG ĐOÀNG", hai viên găm thẳng vào đầu tôi khiến tôi ngã xuống. Rouie hét lên:

- NHÓC!

- Ha ha... - Tên chỉ huy đứng dậy phủi bụi - Tên này khá mạnh đấy.

- CHẾT NÀY! - Có một tiếng hét lớn ở phía trên. Tên chỉ huy và Rouie nhìn lên trời thì thốt lên:

- Cái gì?

Tôi bắn một mũi tên xuống bên dưới:

- Thuật nhân bản!

Hàng vạn mũi tên bay xuống. Tên chỉ huy bắn "Đạn thần quang" lên chỗ tôi cùng với hàng loạt đạn. Tôi tạo "Mộc cầu khiên" chắn đạn, song đạn xuyên thủng quả cầu bắn trúng vào người tôi, máu bắn ra tung tóe. Tôi ngã xuống đất lăn ra.

- Nhóc...

Những mũi tên của tôi vẫn bay xuống, Rouie nhận ra ngay đây là ảo ảnh liền băng lên tấn công. Rouie đấm vào mặt tên chỉ huy khiến hắn ôm mặt. Chưa kịp định thần, hắn ta bị Rouie đá một phát vào hông khiến hắn ngã xuống đất lăn mấy vòng.

- ĐỠ NÀY! - Rouie tung một tia sáng về phía tên lính chỉ huy. Hắn bị trúng một phát vào tay nhưng cố bắn liên tiếp đạn về phía Rouie. Cô né đòn rồi lao thẳng tới đạp vào bụng tên chỉ huy. Hắn dùng tay trái cố gồng giữ chặt chân của Rouie.

- Quái, hắn vẫn còn mạnh thế sao?

- COI ĐÂY! - Hắn giật mạnh chân khiến Rouie ngã chới với rơi xuống. Tên chỉ huy kéo cô lại đặt lưng Rouie tựa lên người mình rồi cầm cây súng chĩa thẳng vào đầu Rouie - Đừng có hòng mà cử động.

Rouie run sợ, cô không biết mình nên làm gì tiếp theo đành ngồi yên. Tên chỉ huy đã lấy lại được sức, hắn ta ngồi dậy, tay giương súng lên và chĩa vào người Rouie:

- Đứng đó!

- Hức hức... - Rouie muốn khóc nấc lên vì sợ song cô cố nén lại.

- Coi đây! - Hắn ta bóp cò. Rouie hoảng sợ nhắm mắt lại khóc nấc lên:

- Hu hu hu... hu hu...

Tên chỉ huy giật mình:

- Này này khoan đã! Đừng có khóc ở đây chứ!

- Hu hu!

- ... - Tên chỉ huy không nói gì, hắn không muốn nói và ôm lấy Rouie và để cho cô ấy khóc thoải mái. Nước mắt của cô rơi xuống ướt đẫm vai áo, rơi vào vết thương khiến hắn kêu lên oai oái vì đau.

Một lúc sau, Rouie ngưng khóc, tên chỉ huy mới bảo:

- Cứ bình tĩnh, tôi không làm gì cô cả.

- Hic...

- Cho tôi hỏi nhé, tên cô là gì? Tên của tôi là Laville.

Tôi nằm bẹp dí bên dưới nghe thấy cuộc nói chuyện của họ thì tôi đã nhớ ra hắn, thảo nào nãy giờ tôi có cảm giác tên này quen quen. Song, tôi lại cảm thấy có gì đó lạ lắm, bởi vốn dĩ Laville là người của cung điện Ánh Sáng, tại sao cậu ta lại nằm trong thành viên của cung điện mặt trăng?

- Tên tôi.. tên tôi là... Rouie...

Laville không nói gì và mỉm cười. Cảm thấy Rouie khá là nhút nhát, anh cố gắng tỏ ra vui vẻ và thân thiện hết sức có thể.

- Rồi, đã ghi nhớ. Tôi có một món quà muốn tặng cô, đây, một bông hoa hồng xinh xắn. Nhìn cô đẹp tựa đóa hoa hồng vậy.

- Hi hi... - Rouie mỉm cười đón nhận hoa hồng từ tay Laville, cô không một chút nghi ngờ gì cả.

- Bông hồng thì có gai, động vào nhiều lúc cũng làm tôi hơi cay. Nhưng mà tôi chẳng bao giờ làm hại một bông hoa, như tôi chẳng bao giờ làm hại cô cả.

- ỌE! - Tôi quay người lại muốn nôn khi nghe tên Laville nói sặc mùi ngôn tình. Quả thực, tôi không chịu nổi mấy cảnh này.

Tên Laville hét lên:

- Thằng kia, cút chỗ khác ngay! Chỗ ta đang tình tứ mà ngươi ở đây là thế nào?

Tôi giả vờ bất tỉnh tại chỗ, tên Laville không quan tâm nữa mà quay sang Rouie:

- Chẳng hay cho hỏi em có ngườ yêu chưa?

- Ch...chưa... - Rouie đỏ mặt, cô quay sang một bên.

- Em khá nhát nhỉ. Anh đây lại thích những người nhút nhát giống như em.

Tôi nghe thấy liền suy nghĩ, chơi liên quân mấy mùa rồi mà sao tôi chẳng biết gì về tên Laville này thế nhỉ? Nhưng cũng chẳng mấy quan tâm, tôi tiếp tục giả bất tỉnh kẻo hắn phát hiện gây chuyện gì thì chết.

- Tại... tại sao?

- Vì anh muốn chở che em.

- HỬM? HA HA HA... - Tôi không nhịn cười được mà cười tủm tỉm. Buồn cười quá, một xạ thủ đi bảo kê một trợ thủ, nghe nó phi logic thế nào ấy nhỉ.

Một chiếc dép bay thẳng vào mặt tôi. Tôi bực mình vội đứng dậy:

- THẰNG NÀO?

- Ta đây! - Laville đứng dậy.

- Á à, dám thách thức ta à? - Tôi bẻ ngón tay nghe "crốp crốp".

Rouie kéo áo Laville van xin:

- Thôi đừng đánh nhau mà.

- Em cứ ở yên đó, anh sẽ cho tên này bay màu ngay.

Tôi và Laville, hai người giằng co nhau một hồi lâu thì cả hai buông nhau ra bởi phía bên kia, Lunar đang chiến đấu với tên Noble..