Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor

Chương 207: Đội quân thây ma - Sự hi sinh của Lunar




Lunar quay lại nhìn tôi:

- Gì vậy... ANH HÙNG! - Cô ấy giật bắn mình khi một tảng đá lớn đang bay đến chỗ tôi. Ngay lập tức, cô ấy bay lại chém nhuyễn tảng đá - Cẩn thận!

Tôi đơ người:

- Nguy... nguy hiểm quá!

- Chậc, bọn chúng đông quá. Làm sao đây?

"RẦM RẦM", đạn đá vẫn đang bay tới. Lunar, Sakura và Namz lãnh trách nhiệm bảo vệ mọi người. Những tảng đá lớn bay đến đều bị ba người họ chém tan thành từng mảnh.

Lunar vừa chém đứt một tảng đá lớn thì một tảng khác bay đến. Cô đơ người ra không kịp trở tay:

- Chết...

- CHỊ LUNAR! - Lumica gào lên.

"ẦM", một tia sét giáng xuống trúng vào tảng đá khiến nó nứt toác ra rồi vỡ vụn. Lunar thở hồng hộc, cô chống cây quyền trượng xuống đất:

- Hộc hộc... nguy rồi...

- Ba lần bảo vệ đã hết, nếu giờ dính đòn nữa chắc chắc cô ấy sẽ...

Volkath cười to:

- Ha ha ha, con Lunar mất hết lớp bảo vệ rồi, xông lên bắt nó!

- LÊN! - Quân lính của phe địch tràn lên chỗ Lunar.

Tel"Annas chỉ đạo:

- Bảo vệ Lunar.

- RÕ! - Quân đội Athanor dâng lên. Cả hai phe chém nhau hỗn loạn. Tel"Annas (Đ) và Payna (Đ) quyết định đột phá cánh bên phía của Tel"Annas.

Payna và Rayna đang bị thương nặng và đang phải tự chữa cho mình. Lunar bảo tôi:

- Anh mau đến bảo vệ Tel"Annas, nếu cô ấy bỏ mạng là hỏng bét đấy.

- Nhưng còn em thì sao?

- Em tự lo được, anh cứ yên tâm.

Tôi nhanh chóng chạy lại chỗ Tel"Annas. Cô ấy ngạc nhiên:

- Nhóc?

- Em sẽ bảo vệ chị.

- Được, chiến thôi! - Tel"Annas kích hoạt ưng nhãn rồi bắn liên tục về phía địch. Tôi vận ma thuật Andura vào tay tạo thành một chiếc shuriken:

- Andura Shuriken!

Tuyệt chiêu bay đến chỗ Payna, cô ấy dùng cây quyền trượng chặn đòn:

- HỰ!

- Xem đây: Hỗn mang tiễn! - Tel"Annas bắn chiêu về phía kẻ địch khiến cả hai người họ bị choáng, tuyệt chiêu của tôi trúng hai người bọn họ nổ tan tác.

Payna (Đ) ngã gục xuống, còn Tel"Annas (Đ) ở phía sau nhận ít sát thương hơn nhưng quần áo tơi tả, tay chân dính rất nhiều vết chém.

- Hự...

- ĐỠ NÀY! - Tôi tạo một chiếc phi tiêu bằng đá mặt trăng rồi truyền ma thuật mặt trăng vào. Phi tiêu đã trở nên sắc bén hơn bao giờ hết.

Ném về phía Tel"Annas (Đ), tôi vận ma thuật:

- Thuật nhân bản!

Từ một chiếc phi tiêu, nó nhân ra thành hàng loạt chiếc. Tel"Annas (Đ) bắn mấy mũi tên để đáp trả:

- ĐỠ NÀY! Ảo ảnh thôi chứ gì!

Nhưng không, những mũi tên chạm vào những chiếc phi tiêu phân thân lại biến mất, mũi tên rơi xuống.

- HỰ... AAAA~ - Tel"Annas (Đ) trúng đòn đau đớn rồi ngã khụy xuống.

Tôi ngơ ngác:

- Ủa, đáng lẽ nó là ảo ảnh chứ.

- Đó là bán ảo ảnh! - Lumica thốt lên.

Tôi nhìn lên trời hỏi:

- Bán ảo ảnh hả?

- Đúng vậy. Thuật nhân bản có ba cấp độ, nhóc vừa thực hiện cấp độ hai. Ma thuật mặt trăng chính là thứ tạo ra thuật nhân bản cấp độ hai, tạo ra bán ảo ảnh bằng 1/2 sát thương so với bản thực.

- Ngon.

- Nguy hiểm nhóc! - Lumica lao tới đấm vỡ tảng đá đang bay đến chỗ tôi và Tel"Annas - Tập trung vào.

Trong khi đó, Lunar đang lãnh đạo quân đội đánh bại đám lính. Maloch luyện ngục bay đến phe địch rồi chém một nhát quỷ kiếm, đám lính ngã ra như rạ.

Bọn lính kia thấy Maloch thì bỏ chạy. Maloch hút hồn của bọn chúng:

- Coi đây!

Bọn kia đang chạy thì bị mất tốc độ, chúng cố chạy.

"ẦM", một tảng đá lớn bay đến chỗ Maloch. Khói bụi văng lên mù mịt. Bọn lính hào hứng quay lại nã đạn.

- Đơn giản!

- Cái gì, sao hắn ta...

- Hồn của các ngươi đã làm giáp cho ta. - Nói rồi Maloch chém một nhát, bọn lính ngã như rạ.

Hai tảng đá lớn bay đến, lần này thì Maloch không chặn được, cậu ta ngã xuống và bị thương nặng. Veera vội bay đến:

- Ngài Maloch! Ngài không sao chứ?

- Đau quá...

- Cẩn thận, đá đến nữa kìa!

"XOẸT", Sakura bay đến chém vỡ tảng đá. Cô bảo:

- Đem Maloch đi chữa thương, nhanh lên!

- Được. - Veera cõng Maloch bay đi.

Trong bụi rậm, Lucifer và Medusa đang ẩn náu và bắn tỉa. Khẩu M82B được Lucifer tận dụng triệt để, những kẻ nào lọt vào tầm ngắm của cậu ta đều bỏ mạng.

- Ở trong này đố ai phát hiện.

- Bọn chúng trong kia, ném lựu vào đi! - Một tốp lính hét lên. Lucifer hoảng sợ:

- Tiêu rồi.

Medusa băng ra cắn mạnh vào cổ một tên lính. Hắn ngã xuống, gào thét rồi hóa thành zombie.

- Cái gì... này cậu ơi... - Đám lính hoảng sợ lùi ra xa.

- Nghe đây, ngươi mau lây nhiễm cho binh lính của tên Volkath kia. Đừng có lây nhiễm nhầm đấy.

- Vâng thưa chủ nhân! - Hắn đáp rồi quay sang cắn người đồng đội của hắn. Từ hai tên, chúng bắt đầu lây nhiễm rộng.

Đang đánh nhau, bất ngờ đội quân thây ma tiến đến chỗ Lunar khiến cô không kịp trở tay. Medusa và Lucifer nhanh chóng chạy theo.

Đám lính phe ta hoảng sợ và lùi lại, Lunar giơ quyền trượng:

- ĐỪNG LẠI GẦN...

- Đừng sợ! Chúng là của tôi. - Medusa chạy đến - Nào, tiến lên phía trước thôi.

- RÕ! - Nói rồi chúng dâng lên tuyến đầu.

Ilumia hét lên:

- Nào, tấn công luôn anh em!

Volkath chỉ đạo:

- Bắn đá cho ta.

"ẦM ẦM", những viên đá lớn bay thẳng đến chỗ đội quân thây ma, chúng bẹp dí và chết sạch sẽ. Lunar ngơ ngác:

- Ơ...

- HURA! HẠ ĐƯỢC RỒI! - Đám lính bên kia ăn mừng như bắt được vàng.

Medusa cười khẩy:

- Hè, tưởng đơn giản vậy sao?

Đám thây ma bất ngờ xuất hiện phía sau của kẻ địch khiến tên Volkath không lường trước được. Đám lính bắn đá hoảng sợ vội bỏ chạy. Lunar ngơ ngác:

- Là sao?

- Đội quân thây ma của tôi có khả năng hồi sinh nếu không bị cận chiến, đặc biệt chúng có khả năng đặc biệt nữa đó.

Lunar thở phào:

- Vậy được rồi. Tôi... tôi... - Đang nói, Lunar ngã bịch xuống đất. Tôi giật mình vội chạy đến:

- EM!

Lumica sà xuống, đặt tay lên trán rồi thở phào:

- Không sao, chỉ kiệt sức thôi. Đưa cô ấy vào chỗ nào đó an toàn đi.

- Được. - Tôi cõng Lunar vào trong bóng râm gần cửa.

Ngồi cạnh Lunar, tôi quyết định bắn tỉa đằng xa.

- HỪm... CHẾT NÀY!

"ĐOÀNG", đạn trúng một tên lính. Được!

Với đội quân thây ma, quân lực của tên Volkath suy giảm nhanh chóng, đến mức chỉ còn hai ba tên. Bị dồn vào bước đường cùng khi toàn bộ đội hình tôi ép hắn, tên Volkath điên tiết:

- HỪ... Marja, lên lưng ta.

- Được.

Tên Volkath cõng Marja, hắn lên ngựa một cách đầy bất ngờ chém văng tất cả những kẻ ngáng đường. Lumica bị chém trúng và văng ra một bên.

- LUNAR! TA SẼ GIẾT NGƯƠI NHƯ BAN ĐẦU!

Lumica vội đứng dậy:

- NGUY HIỂM! Lùi về mau! Hắn đang bắt Lunar đấy.

- Chết tiệt, chúng ta quá mải tấn công quên mất cô ấy. - Tel"Annas cuốc bộ về.

Toàn đội nhanh chóng lùi về. Medusa chỉ đạo:

- Những ai là zombie bình thường, đột phá tốc độ đến bọn chúng.

- RÕ! - Chúng tăng tốc đến cản Volkath, chúng nhảy lên cắn nhưng Marja bất ngờ tung cước đá văng bọn chúng.

Heio bảo:

- Zip, hút!

- OK! - Zip hút toàn đội Team Flash rồi dùng Lăn lông lốc tiến tới chỗ Lunar. Tốc độ là rất nhanh. Tiến tới chỗ Volkath, Zip hét lớn - TÊN KIA DỪNG TAY!

Toàn đội Team Flash nhảy ra bám chặt vào ngựa của hắn. Con ngựa hí lên rồi đá văng Heio và Conan ra. Cả đội ở phía trước cố chống chân:

- NGƯƠI KHÔNG ĐƯỢC ĐI! Hùng, mau đưa huấn luyện viên chạy đi, bọn này không sao đâu!

- Được! - Tôi cõng Lunar rồi chạy lên cầu.

Marja hóa vào không trung chạy đến chỗ tôi. Xeniel dùng Sứ mệnh cứu thế bay đến chỗ tôi chặn đòn:

- Chạy nhanh lên, ngoài kia tuy là sông nhưng có một khoảng bờ vừa đủ để nhóc chạy đấy.

- Được.

- HÂY! - Volkath xuống ngựa hất tung cả đội Team Flash ra ngoài, hắn tung bá vương trảo.

Hải đặt hai ngón trỏ vừa giữa lên trán:

- Ngưng đọng thời gian!

Mọi thứ đều đứng lại. Hải chạy lên cầu:

- Nhanh lên, phải nhanh nữa! Chỉ có 10 giây thôi.

Nhưng nó không kịp đến chỗ tôi mà lãnh trọn đòn bá vương trảo, Volkath dịch chuyến đến chỗ Hải rồi chém nó một phát.

"XOẸT", người Hải hóa thành nước rồi liền lại nắm chặt lấy chân tên Volkath:

- HÙNG, NHANH LÊN!

- Giỡn mặt! - Volkath đá bay tên Hải rơi xuống khỏi cầu rồi tiếp tục xông lên chỗ tôi.

Tôi quay ra phía sau thì hoảng hốt khi thấy hắn đã đuổi sát đít:

- THÔI CHẾT!

- NHÓC! - Lumica đang bay ở trên cao sà xuống.

Tôi xoay người lại lấy hết dũng khí hét to:

- ĐÂM TA ĐI NÀY!

Bất chợt tôi bị một ai đó đẩy ngã xuống. Ngay sau đó là tiếng "PHẬP" - tiếng kiếm đâm xuyên qua cơ thể. Tôi bất giác nhìn lên:

- LUNAR! EM! - Tôi hét toáng lên.

- Cô... - Hải bất giác kêu lên.

Lumica hoảng hốt:

- Chị ơi!

Tên Volkath cười khẩy:

- Thành công.

Lưỡi kiếm của tên Volkath đâm xuyên qua tim của Lunar, cô ấy hộc máu từ miệng:

- KHụ...

- Em... em ơi... - Tôi bàng hoàng nằm dưới đất - Tại sao em lại...

Tất cả mọi người bên dưới bàng hoàng khi Lunar bị đâm trúng. Các cầu thủ của Team Flash chạy vội lên chỗ Lunar:

- Huấn luyện viên!

- Mấy đứa...

Heio gào lên:

- Sao người lại phải làm thế chứ?

Tên Volkath rút kiếm ra khỏi người Lunar, một dòng máu lớn bắn thẳng xuống đất văng vào người tôi đỏ cả chiếc áo. Cô lấy tay bịt vết thương lại và nói, giọng đầy khó khăn:

- Như... như tôi đã nói rồi... sớm muộn... hộc hộc... tôi cũng chết... Hộc hộc...

- EM LÀ ĐỒ NGỐC MÀ! - Trái tim tôi như bị bóp nghẹn lại, nước mắt trào ra - EM LÀM THẾ THÌ CÔNG SỨC MỌI NGƯỜI BỎ RA ĐỂ LÀM GÌ?

Lunar thở hồng hộc, đôi mắt đờ đẫn, cô nói những lời cuối cùng:

- E..em làm thế trước hết vì... anh... Anh không thể chết... vì... anh còn những người quan trọng... em không thể để họ... chịu nỗi đau lớn... Ư... - Máu vẫn bắn ra chảy xuống cầu.

- Nhưng em là...

- Em biết... em cảm ơn anh đã liều mình để cứu em... Và giờ... hộc hộc... em...

Lumica gào lên:

- CHỊ~

- Chị biết mà... chị biết... lúc còn sống... chị không làm được gì cho anh ấy...

Tôi gào lên:

- ĐỒ NGỐC!

- Nhưng giờ... anh này... em đã cứu anh, em đã thực hiện được nguyện ước... chết vì anh...

Mọi người ở bên dưới cầu điếng người khi nghe những gì Lunar nói, có những người không kiềm được nước mắt. Tel"Annas đấm tay xuống đất tự trách mình đã chỉ huy cả đội dâng lên bỏ Lunar ở tuyến sau.

- Nữ vương...

- ĐÁNG GHÉT! TA CÓ LỖI VỚI HÙNG!

Lunar dùng hết sức lực rút cây trâm cài tóc của mình và đưa tôi:

- Anh này...

Cô ấy không nói gì, nhưng dường như qua ánh mắt, tôi đã hiểu ra cô ấy muốn nói những gì. Tôi trả lời, câu trả lời mà có vẻ như đó sẽ là câu trả lời cuối cùng của tôi với Lunar:

- Anh sẽ giữ nó thật kĩ càng.

- Em... em yêu anh... - Nói rồi cô ấy nhắm mắt lại và mỉm cười ngã xuống cạnh tôi, hai cánh tay cố quàng qua tôi mà ôm.

Tôi bật khóc và hét lên:

- LUNARRRR...

Lúc này trời bắt đầu mưa, ông trời như cũng tiếc thương cho cô ấy mà bật khóc...