Liệp Bộ

Chương 45: Áp giải (3)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chiếc mô tô đỏ tươi bỗng nhiên tăng tốc, rồi sau đó đi đến bên cạnh chiếc xe tải màu đen. Lúc này xe tải màu đen đã bắt đầu rẽ vào một đường nhỏ. Bên cạnh con đường kia là một con đê bảo vệ dòng sông, đường phố vắng vẻ, không rộng, giờ phút này trên đường ngoại trừ chiếc xe tải màu đen, chiếc mô tô bên cạnh, chiếc xe ô tô và xe tải phía sau, còn có chiếc Porsche màu đen theo sau chiếc xe tải.

Con đường này là chính Akai Shuichi chọn, vì đến lúc xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình trạng giao thông. Đương nhiên nói như vậy, bọn họ cũng sẽ phải phiêu lưu nhiều hơn.

“Gin, anh cũng nên cẩn thận.” Vermouth bỗng nhiên nói vào bộ đàm.

Gin không đáp lại, chỉ là vẫn duy trì tốc độ xe, đi theo phía sau bọn họ. Hiển nhiên đối với lời cảnh cáo của Vermouth cũng không để ý chút nào, hoặc là nói giờ phút này trong mắt hắn chỉ có chiếc xe tải màu đen kia, cùng với người trên xe.

“Gin, con mụ đàn bà ghê tởm kia đến?” Từ bộ đàm truyền ra âm thanh bắn súng, cùng với lời nói chán ghét của Chianti.

“Nếu không phải quý ông kia coi trọng mụ đàn bà này, tôi đã sớm xử lý cô ả.” Korn nói ngay sau đó, tiếng súng vang ầm ầm như tiếng bom nổ ngẫu nhiên vang lên, gầm rú không ngừng từ bộ đàm truyền ra.

Rồi sau đó nghe Chianti rủa thầm một tiếng, “Căn bản không phải Vodka, chúng ta bị đùa giỡn, thật sự là khiến người ta không thoải mái a a a a!” Chianti rống vào bộ đàm, hiển nhiên đối với thành quả của bản thân cực kỳ không hài lòng.

Lại nghe tiếp mấy tiếng súng vang, có thanh âm vật nặng ngã xuống đất.

“Mẹ nó, thật sự là chướng mắt, Gin, sao lại như thế này? Vodka ở đâu?” Chianti vốn tính thô bạo có chút cuồng loạn hỏi.

Gin cầm lấy bộ đàm, thản nhiên nói: “Nhiệm vụ của các người đã hoàn thành.” Rồi sau đó cắt đứt trò chuyện.

Thời điểm Gin tắt bộ đàm, ầm một tiếng nổ, ở phía trước cách hắn không xa có một chiếc ô tô bị bắn bom làm trần xe hoàn toàn nổ tung. Thân xe sau khi va chạm kịch liệt, liền hoàn toàn mất kiểm soát, mạnh mẽ đâm vào một hàng rào bảo hộ, ma sát với hàng rào bảo hộ tạo nên tiếng vang lẹt xẹt, tia lửa bắn ra khắp nơi.

Hiển nhiên người lái xe sau khi xe nổ đã mất đi ý thức, người trong thân xe bị thương nặng biến dạng vặn vẹo, có chất lỏng liên tục từ đáy khung xe chảy ra, phía trước xe có khói đen không ngừng thoát ra, trong xe không bao lâu liền từ trần xe bị phá bốc ra lửa cháy hừng hực.

Gin nhíu mi lại nhìn chiếc xe vì không người điều khiển mà đâm vào hàng rào bảo hộ rồi lại đánh lên mặt bên của một chiếc xe khác, mắt thấy chiếc xe không được khống chế chạy về phía hắn, xăng ở bên trong bị rò rỉ khiến ngọn lửa bốc cháy.

Nói cách khác, nếu lúc này hắn bảo trì hiện trạng, như vậy cho dù chiếc xe kia tách rời với xe hắn, nhưng vẫn có khả năng bùng nổ ở rất gần với hắn!

Akai Shuichi nhìn tình huống phía sau, cũng cau mày, tay nắm chặt tay lái, một bàn tay còn lại lấy ra điện thoại di động không ngừng rung ở trong ngực.

“Anh phải cẩn thận, chúng tôi bây giờ sẽ bắt đầu yểm hộ.” Đầu điện thoại kia là giọng nói bình tĩnh của Jodie, nhưng ngữ khí hơi run cũng không che giấu được đau thương sau khi mất đi hai đồng nghiệp.

“Ừ, cô cũng cẩn thận.” Akai gác điện thoại, nói với Conan ở bên cạnh: “Bám chặt.”

Mà Vermouth bên cạnh bọn họ lúc này cũng biểu diễn kỹ năng điện ảnh đặc biệt, ả quay người cưỡi trên chiếc mô tô, trên vai khiêng một khẩu pháo không giật (1), phát đạn pháo vừa rồi tựa hồ khiến ả rất hài lòng, chỉ thấy ả tiếp tục vác ống pháo đồng kia lên vai, rồi sau đó lại xoay người, ngồi thẳng trên xe.

Từ đầu tới cuối tốc độ xe của ả đều bằng với xe tải màu đen, không chần chờ nửa điểm.

“Thế nào, khẩu pháo mới nghiên cứu chế tạo của tổ chức cũng không tệ lắm chứ?” Giọng điệu nhẹ nhàng phiêu phiêu truyền ra từ bộ đàm khiến Gin nhíu mi lại khi nhìn thấy chiếc xe bốc lửa kia tới càng gần, “Tôi đã cảnh cáo anh phải cẩn thận rồi, Gin.” Mang theo một chút tiếu ý, Vermouth ngẩng đầu tắt bộ đàm.

Mà phía sau người ả, liền nghe “rầm” một tiếng, ánh lửa chiếu sáng mô tô màu đỏ và áo da trên người ả. Nhìn vào kính chiếu hậu xe, lúc này ngoại trừ ánh lửa cùng với mấy chiếc xe phía sau cũng không nhìn thấy được thân ảnh của Gin.

Khoé miệng Vermouth cong lên, lại nghe một trận động cơ gầm rú, cùng với tiếng bánh xe áp lên kim loại tạo nên tiếng “răng rắc” đáng sợ.

Chiếc Porsche màu đen nhanh chóng chạy ra khỏi biển lửa, thân xe lưu lại vô số vết trầy, nhưng cửa kính phía trước đều khônghề vỡ vụn, điều này có thể cho thấy kỹ thuật lái xe của Gin, hoặc là nói, hắn dưới tình huống đó, thế nhưng lại tránh được thương tổn lớn nhất.

Vermouth hừ lạnh một tiếng, không biết là do tiếc nuối khi thấy Gin có thể lao ra ngoài hay vì cái khác. Nhưng mà quy định của tổ chức là không được nội đấu.

Đôi mắt xanh lục của Gin nhìn chằm chằm chiếc xe tải phía trước, tay hắn vẫn mang theo tàn thuốc, bởi vì tốc độ chuyển động tay lái vừa rồi quá nhanh, miếng lọc hoàn toàn bị bóc ra.

“Người phụ nữ kia là ai?” Conan nhìn kính chiếu hậu bên cạnh, thấy được người phụ nữ chạy mô tô.

“Vermouth, là người mà quý ông trong tổ chức cực kỳ coi trọng, nhưng mà hình như đã xảy ra chuyện gì, những người khác trong tổ chức đối với cô ta đều có vài phần địch ý.” Akai Shuichi giải thích, giờ phút này anh bỗng nhiên chuyển mạnh tay lái về phía bên phải, động tác này khiến xe nhanh chóng rẽ vào bên trái. Chiếc mô tô ở phía bên phải bọn họ phản ứng cực nhanh, khi sắp quẹt vào phía đuôi xe lại nhanh chóng giảm tốc, chật vật tránh được.

Đầu Conan bởi vì không đề phòng Akai Shuichi đột nhiên chuyển hướng như vậy, toàn bộ đánh vào cửa sổ thuỷ tinh bên trái. Có chút bất đắc dĩ trừng Akai một cái.

Người phụ nữ kia vừa rồi bắn pháo, tuy rằng đối với xe của bọn họ, cũng đã đạt được mục đích, nhưng cũng không thể phủ nhận mục đích chân chính của cô ta là muốn… thừa dịp này giết chết Gin?

Ý nghĩ như vậy khiến Conan sửng sốt, bên trong bọn chúng có xung đột?

“Cô ta với Gin vốn bất hoà, nhưng trái lại chưa từng làm ra chuyện khác người như vậy.” Như là hiểu được ý nghĩ của Conan, Akai Shuichi lại nói, chỉ là trên mặt hắn cũng không có biểu cảm gì, gắt gao nhìn chằm chằm mặt đường chuyển biến…

Đối với sự hiểu biết nội tình bên trong tổ chức của Akai, thậm chí mâu thuẫn của thành viên cũng biết rõ ràng như vậy, Conan thật sự kinh ngạc.

“Anh thật sự biết không ít.”

Akai Shuichi nghiêng đầu. “Bám chặt.” Ở gần khúc rẽ lại không lập tức phanh xe, mà dựa vào thao tác tay lái, cùng với động tác đạp nhẹ phanh xe, một đường cong quỷ dị xuất hiện trên mặt đường, xe tựa như trôi nổi trong nước, nhẹ nhàng dựa vào hàng rào bảo hộ mà uốn cong.

Cái này gọi là trôi đi?

Conan trong lòng thầm nghĩ, không thể không nói vừa rồi mắt thấy xe nghiêng gần đụng vào hàng rào bảo hộ, phía sau hàng rào là bờ đê, quả thật khiến lòng cậu bị hung hăng kéo một phen, chính là hiện tại phía sau lưng cũng phát lạnh.

“Tôi trước đây có nằm vùng trong tổ chức.” Akai Shuichi noi.

Bởi vì chưa ổn định tinh thần, Conan tưởng mình nghe lầm.

“Anh…”

Akai Shuichi nói trước cậu, “Thật đáng tiếc, trước khi một thành viên muốn dẫn tôi tiến nhập sâu vào tổ chức, thân phận của tôi bại lộ.” Bên miệng lộ ra nụ cười khổ bất đắc dĩ.

Conan nghĩ, quý ông kia, kẻ chủ mưu bí ẩn, có được nhiều sát thủ tinh anh như vậy, có thể kiểm soát được họ, tất nhiên sẽ không phải nhân vật đơn giản…

Mà trong khi hai người nói chuyện, FBI yểm hộ phía sau trong nỗi đau mất đi đồng sự đã bắt đầu phản kích.

Nhưng mà trang bị của FBI dù sao cũng bị hạn chế, huống chi là hành động bí mật, trong quá trình đều dùng súng… thân hình mô tô dù sao cũng nhỏ.

Liền chỉ nghe được tiếng đạn rơi xuống mặt đất, chiếc mô tô kia ở trong con đường không tính là rộng rãi làm một loạt động tác ưu nhã như trượt băng nghệ thuật.

Gin lấy súng lục từ trong áo ra, hắn tựa hồ cũng có chút thiếu kiên nhẫn, có lẽ là vì Vermouth khiêu khích, hoặc là bởi vì hắn đã có thời cơ để hành động rồi.

Hắn ló đầu ra khỏi ô tô, một bàn tay đặt trên tay lái, trong miệng thậm chí vẫn ngậm một điếu thuốc, liền bắn một phát vào chiếc ô tô phía trước.

Súng trên tay hắn là M92F sản xuất từ Ý, bắn cự ly xa cũng có sức bật thật lớn, huống chi đối với Gin, ngay cả con mồi cách xa hơn 700m, cũng dễ như trở bàn tay, điểm này so với tay súng bắn rất chuẩn xác của FBI Akai Shuichi, chỉ có hơn chứ không kém.

Vermouth nghe được tiếng súng vang sau lưng, khoé miệng hơi hơi nhếch lên, bắt đầu rồi?

Ả khác với Chianti, ả cũng không phải giết người thành bản tính, chỉ là lúc này đây cảm giác Gin rất để ý chiếc xe tải phía trước, cho nên ả muốn nhìn bên trong chiếc xe tải kia một chút, có người như thế nào? Đương nhiên ả bị áp lực lâu ngày trở thành khát máu, trong lúc truy đuổi mà rục rịch, cũng có nguyên nhân thật lớn…

Người trong tổ chức bản chất đều khát máu, hiếu chiến, đây là ý chí mà tổ chức muốn xây dựng ngay từ đầu, đối với tình cảm cơ hồ phải loại bỏ, không có phụ nữ, anh em, chỉ là cấp trên cấp dưới, chỉ là tổ chức, chỉ là hoàn thành nhiệm vụ. Mà đối với việc vi phạm nội quy tổ chức, như vậy cũng chỉ có một loại kết cục… Nhiều năm như vậy, cho dù ả đã chán ghét giết người, nhưng nhúng chìm hoa hồng vào trong máu, lại vẫn có thể khiến ả ta hưng phấn.

Vermouth mở lại bộ đàm, nói: “Bộ phận phía sau để tôi giải quyết ha? Mục tiêu của anh chỉ có một, không phải sao? Gin!” Thanh âm hiền lành khi đè thấp có cảm giác đáng sợ không nói nên lời, cô ả đang dụ hoặc, dụ hoặc Gin nhanh chóng ra tay.

“Hừ.” Từ bộ đàm chỉ nghe được một tiếng hừ lạnh, Gin cũng không đáp lại, nhưng chiếc Porsche vốn vẫn chạy phía sau đột nhiên tăng tốc, qua một loạt tiếng súng đã đi đến bên cạnh Vermouth, rồi sau đó vượt qua.

Vermouth dùng lưỡi liếm liếm đôi môi đỏ tươi, thân người nhanh chóng cúi thấp trên chiếc mô tô, rồi sau đó vươn tay lấy khẩu pháo không giật sau lưng. Ba chiếc xe phía sau hiển nhiên nhìn ra ý đồ của ả, lập tức tăng tốc, người ló ra khỏi cửa sổ, đương nhiên là liều chết tốc chiến tốc thắng.

Dù sao nếu bị cái đó bắn trúng, mặc kệ là xa hay gần, kết quả chỉ có đường chết!

Ngồi ở trên xe, bởi vì là phụ nữ nên được chiếu cố đặc biệt, Jodie phụ trách lái xe, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm chiếc xe tải càng lúc đi càng xa.

“Jodie, xem ra mục tiếp tiếp theo của cô ả là chúng ta, đi về hướng hàng rào bên kia, nhanh lên.” Cảnh sát ló đầu ra ngoài bỗng nhiên lên tiếng, trong lời nói lộ ra vài phần bất đắc dĩ. Tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý phải chết, nhưng ai lại nghĩ sẽ đến nhanh như vậy?

Jodie lập tức chuyển động tay lái, tiếng đạn bắn cùng với tiếng gió bên tai không ngừng.

Liền nghe “ầm” một tiếng, một viên đạn pháo lớn bắn đến từ trực diện, cô theo phản xạ muốn chuyển tay lái tránh đi, lại bị một cảnh sát khác lui đầu vào xe đẩy mạnh, bị đẩy ra khỏi cửa xe cũng không biết bị mở ra từ khi nào.

———–

Chú thích: 

(1) Pháo không giật: (SKZ) hay súng phóng bom, pháo không giật là một loại vũ khí nhẹ nhưng bắn các loại đạn hạng nặng nhưng không có độ giật cao khi mà các loại súng bình thường sẽ có độ giật mạnh nếu mang so về kích cỡ. Về kỹ thuật súng không giật chỉ có thể có nòng dài. Súng phóng tên lửa cầm tay là biến thể sau này của súng không giật.