Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 5: Đến thời gian đăng nhập?




Diệp Từ cầm miếng thịt nướng, chim Robin Redbreast chạy nhảy rồi há mồm ngoạm lấy miếng thịt.

Diệp Từ cứ như vậy đưa thịt ra không ngừng.

Robin Redbreast thỏa mãn oa oa kêu, thả xuống vài sợi lông chim.

Bây giờ cô mới dám chắc chắn BUG này có thực.

BUG xuất hiện chỉ duy nhất một chỗ, dù bạn đem mười khối thịt cho Robin Redbreast ăn thì nó vẫn không nhớ được đã ăn qua lần nào. Chỉ cần lặp đi lặp lại mười lần đã có thể thu thập đủ lông vũ.

Nướng tới nướng lui vài lần, Diệp Từ đem miếng thịt cuối cùng cho chim Robin Redbreast. Đợi nó ăn xong, cô vỗ vỗ bàn tay, thu thập hết toàn bộ nhánh lông. Đứng lên, dùng chân đá tan đống lửa, xoay người chạy về thôn.

Vừa mới vào thôn liền thấy từng đợt ánh sáng lóe lên liên miên không dứt.

Nhìn thời gian, 14: 02: 03.

Thì ra đã đến giờ đăng nhập.

“Wow, cứ nghĩ mình là người đến sớm nhất, không ngờ còn có người sớm hơn!” Một người con trai trong giống Tinh Linh Chiến Sĩ vừa thấy Diệp Từ liền kêu to.

Diệp Từ gật gật đầu, xem như chào hỏi, sau đó liền đi về phía Lamy.

Giao ra da lợn rừng, Lamy an bài Diệp Từ đến chỗ cần buộc định lông vũ, người dẫn đường là một tên ăn mày. . . Bất cứ trò chơi nào cũng không thoát khỏi việc chạy việc vặt.

Diệp Từ cầm ba lô kiểm tra đồ vật, nhân tiện xem người mới đang đi dạo vòng vòng trong thôn, thấy càng ngày càng đông cô có cảm giác như dòng người có thể kéo dài đến tận cuối chân trời.

Vất vả lắm cô mới tới gần Raimi được.

Diệp Từ thở dài một hơi, đi lại ở một khu vực đông đúc người chơi như thế này cũng là một loại nguy hiểm.

“Raimi, thôn trường nói hình như bạn đang cần một vài vật phẩm?”

Raimi là một đứa trẻ khoảng bốn hoặc năm tuổi, cô bé ngẩng đầu nhìn Diệp Từ, đôi mắt to chớp chớp ánh lên sự nghi ngờ: “Thợ Săn, bạn có thể giúp tôi sao?”

“Tất nhiên.”

Raimi giơ tay bỏ vào trong chiếc tạp dề cũ nát: “Váy mẹ tôi bị hư, tôi muốn thêu lên một vài hoạt tiết thật xinh đẹp, chỉ là còn thiếu vài nhánh lông vũ của chim cổ đỏ, bạn có thể kiếm về cho tôi chứ?”

“Thứ bạn muốn là cái này?” Diệp Từ lập tức đưa lông chim chuẩn bị từ trước ra.

Raimi kinh ngạc hoan hô: “Wow! Thợ Săn, bạn làm việc thật nhanh nhẹn!”

“Hoàn thành nhiệm vụ ‘Raimi váy 1′, nhận được Tiền đồng 1, kinh nghiệm 100.”

“Thợ săn, vẫn còn thiếu một chút, bạn có thể cho tôi thêm vài nhánh lông vũ nữa?” Raimi đặt nhánh lông trên váy sau đó khoa chân múa tay đưa ra yêu cầu.

Diệp Từ vội vàng đưa thêm.

Cô nghe tiếng Hệ thống thông báo: “Hoàn thành nhiệm vụ ‘Váy của Raimi 2’, đạt được Tiền đồng 50, kinh nghiệm 500.”

Nghe thông báo vang lên khiến Diệp Từ giật mình, cô vốn nghĩ phần thưởng của nhiệm vụ hẳn là giống nhau, nhưng hình như chúng vẫn còn đang tăng. . .

Nhận thêm một yêu cầu của Raimi, Diệp Từ hoàn thành từng chút một, đến lúc đạt chín lần, bởi vì kinh nghiệm nhận được cứ tăng đều Diệp Từ cũng lên tới cấp 4!

Sau khi nhận nhiệm vụ tìm cho Raimi nhánh lông vũ thứ 10, Diệp Từ giao nhánh lông vũ còn lại. Raimi vui sướng vỗ tay: “Thật tốt quá! Thợ Săn! Bởi vì có bạn giúp đỡ váy của mẹ tôi đã khôi phục! Bạn là người kiên nhẫn nhất, tốt nhất và nhanh nhẹn nhất mà tôi tần gặp!”

Vừa nói Raimi vừa cúi đầu lấy ra một quyển sách đưa cho Diệp Từ: “Tôi không có đồ vật gì để cảm ơn bạn, vậy bạn lấy quyển sách này đi! Chị Horner nói, quyển sách này có thể học, nhưng tôi không biết chữ hy vọng nó có thể có lợi cho bạn!”

“Chúc mừng bạn trở thành người thứ nhất hoàn thành Nhiêm vụ tuần hoàn ‘Váy của Raimi’. Bạn muốn bảo mật ID không?”

Cái này cũng muốn công bố?

Người sợ nổi danh heo sợ to, đương nhiên phải bảo mật ID.

“Chúc mừng ngoạn gia *** hoàn thành nhiệm vụ tuần hoàn ‘Váy của Raimi’, thưởng 5 kim tệ, danh vọng 5000.”

“Chúc mừng ngoạn gia *** hoàn thành nhiệm vụ tuần hoàn ‘Váy của Raimi’, thưởng 5 kim tệ, danh vọng 5000.”

. . .

Hệ thống thông báo vài lần, Diệp Từ xem như may mắn không nghe được những người chơi khác bàn luận về cô.

Là hâm mộ cũng tốt, mắng cũng vậy, Diệp Từ mắt điếc tai ngơ, cúi đầu nhìn quyển sách kỹ năng nhờ hoàn thành nhiệm vụ mà có được trong tay.

Kỳ thật Diệp Từ sợ nhất là hai chữ ngẫu nhiên, từ nhỏ đến lớn cô vốn không có khái niệm vận khí tốt. Rút thăm phần thưởng vô số lần, chẳng bao giờ trúng qua, (1)sờ thi thể vô số lần, trang bị cực phẩm lại càng không xuất hiện.

Về phần ngẫu nhiên. . . Cô vốn không trong mong phần thưởng có thể vượt qua những thứ gọi là rác rưởi.

Hít sâu một hơi, Diệp Từ mở ra sách kỹ năng, suy nghĩ của cô bỗng dưng đình chỉ.

Tích Trữ Thực Lực: Thợ Săn bị động kỹ năng. Đem 10% giá trị thương tổn chuyển hóa thành MP. Học tập cấp bậc: 1.

Diệp Từ trừng mắt, sau đó ngẩng đầu nhìn không trung xa xa, hôm nay mặt trời mọc từ phía Tây đi?

Mặt trời tròn quay đang đắc ý tích cực chiếu sáng trên bầu trời, nhìn qua là mọc từ hướng Đông.

Chẳng lẽ, chẳng lẽ mệnh cô thay đổi?

Tích Trữ Thực Lực. . . Sách kỹ năng nghịch thiên như thế này cũng có thể ngẫu nhiên tìm đến? Không thể nào! ! Phải biết quyển sách này tồn tại cũng là một loại BUG, thương tổn giá trị 10% hóa thành MP. . . Đây là khái niệm gì!!!!

Đến sau này, thợ săn đánh ra một kỹ năng tiêu hao MP cao nhất là 500. Vậy thương tổn bao nhiêu? Ít nhất cũng khoảng 8000——20000, tổng cộng cả hai có kỹ năng này thì không cần dùng (2)Lam nữa?

Phải biết rằng MP nhiều ít trực tiếp quyết định năng lượng tiêu hao nhiều ít. Thợ săn là chức nghiệp chuyên gia hành động, thiếu lam là điều thống khổ nhất của chức nghiệp này, vô luận uống Lam nhiều như thế nào cũng chỉ đủ chống đỡ chừng 30 kỹ năng. Hiện tại nhờ có sách kỹ năng chẳng phải cô có thể dùng kỹ năng mãi mãi hay sao! !

Diệp Từ nhu nhu mi tâm, cô không dám tin tưởng bàn tay đen đủi của mình có thể mò ra vật phẩm trân quý như vậy.

Tầm nhìn mơ hồ trở nên rõ ràng, mà bản kỹ năng 《 Tồn Trữ Thực Lực 》 cũng thành thật ở trên tay chình mình, cảm xúc thô ráp càng khẳng định nó là thật.

Tay Diệp Từ run run, cô không còn do dự, lập tức mở sách ra. Nhất thời 《Tồn Trữ Thực Lực 》 hóa thành một đạo ánh sáng bay vào cơ thể cô rồi biến mất. Dù vậy, Diệp Từ cảm giác chân thật vẫn không nhiều hơn, mở bảng kỹ năng, cô thấy kỹ năng bị động xuất hiện cuối cùng, thế mới tin chắc chắn.

Thật tốt quá!

Diệp Từ vui đến nhảy dựng lên, khiến những người đang giao nhiệm vụ xung quanh phải liếc nhìn, cô có chút ngượng ngùng, vội vàng chuyển hướng về phía Raimi, nở nụ cười tươi: “Cám ơn bạn! Raimi!”

Đôi tai Raiki giật giật, cô bé cũng cười: “Hì hì, Thợ Săn, nhìn bạn thật vui vẻ!”

“Đương nhiên! Đâu chỉ vui vẻ!”

“Vậy bạn có thể giúp tôi thêm một nhiệm vụ nữa không?”

Diệp Từ vội vàng gật đầu, nếu nhớ không lầm thì bây giờ Raimi sẽ giới thiệu cô đi nhận thầy giáo kỹ năng của chính mình.

“Mẹ của tôi đang làm búp bê vải, mấy ngày trước vô tình bị cướp, bạn có thể tìm về giúp tôi sao?”

Đây là nhiệm vụ gì?

Diệp Từ ngây ngẩn cả người, cô tự xưng mình là từ điển Bách Khoa của Vận Mệnh, nhưng từ trước đến giờ chưa hề nghe qua nhiệm vụ này. . .

Chẳng lẽ. . . Lòng đột nhiên động, vội vàng mở ra thuộc tính nhân vật của Raimi, quả nhiên như cô nghĩ, tình cảm giữa cô và Raimi đã đạt đến độ thân mật.

Trách không được, trách không được, cô được nhận Ẩn tàng nhiệm vụ. Nguyên lai là do hoàn thành nhiệm vụ nhanh chóng, do quá mức chú ý bản kỹ năng thư, nên không để ý đến độ tình cảm của cô và Raimi, mới mở ra Ẩn tàng nhiệm vụ.

“Đương nhiên!” Tiếp nhận Ẩn tàng nhiệm vụ, cô dựa theo quy trình, đi tìm Thầy giáo kỹ năng thợ săn sơ cấp Zora. Vừa đi, trong lòng Diệp Từ tính toán làm thế nào để đi đến khu rừng đá.

Rứng đá là một trong mười bản sao dự bị có độ khó khăn cao, cấp bậc vào được là từ 8 đến 20. Trọng yếu là … một mình cô solo không được, suy nghĩ một hồi, cô quyết định đợi lên cấp 8 học kỹ năng Huấn luyện sủng vật xong rồi gọi Lưu Sướng xem thử.

Cầm thư giới thiệu của Raimi trong tay, Diệp Từ đánh xe thuần thục chạy vào Thân Thủ Thôn vòng ra sau khu Chức nghiệp.

Bởi vì mới Open service người chơi bây giờ vẫn đang đánh quái luyện level, nên chưa có ai đạt đến cấp 5 để đi học kĩ năng. Nhìn hai phía trước sau của thôn, nơi này có chút hoang vắng. Ngoại trừ có vài người chơi ngẫu nhiên đi lạc vào, tới đây học tập kỹ năng chỉ mỗi mình Diệp Từ.

Sau khi xác định đó là Thầy giáo kỹ năng thợ săn sơ cấp Zora, đầu tiên Diệp Từ cung kính hành lễ, tiếp theo mới nói rõ mục đích đến thăm.

Zora không động, ngay cả đầu cũng không quay, im lặng ngồi dưới ánh mặt trời mặt, dùng một cái đao nhỏ sắc bén vót thân mũi tên từng chút từng chút, tiếp theo lại cắm mũi tên vào.

Động tác của ông thong thả mà cẩn thận, giống như làm một vật được cho đẹp đệ nhất thiên hạ.

Diệp Từ cũng yên lặng đứng bên người ông, không vội cũng không nóng nảy. Mỗi một NPC đều có tính cách riêng, có sáng sủa, có nội hướng, có hàm súc, có dối trá. Và bây giờ trước mặt Diệp Từ ,tính cách của Zora là. . . Buồn.

Tuy rằng bây giờ không đi làm nhiệm vụ của mình mà lại đứng chờ NPC là một việc rất lãng phí thời gian. Chẳng qua làm việc gì mà không phải trả giá, vì đi Hang Động Băng Giá, hiện tại tốn chút thời gian cũng chẳng sao.

Zora có làn da tái nhợt kết hợp với mái tóc màu tuyết, điều này chứng tỏ tuổi của ông rất lớn. Dung mạo Tinh Linh không già đi theo thời gian, nhưng tóc và làn da tùy theo tuổi mà càng ngày càng trắng.

Tôn trọng người già và yêu trẻ em là đạo đức tốt, nên đối với một vị thầy giáo kỹ năng lớn tuổi có tính cách như vậy, Diệp Từ rất kiến nhẫn.

Không biết qua bao lâu, Zora rốt cục buông xuống đồ vật trong tay, ngẩng đầu dùng cặp mắt xanh biếc nhìn vị Tinh Linh trẻ tuổi trước mặt, thản nhiên mở miệng: “Thợ Săn không có cung tên sao có thể được gọi là thợ săn?”

===================

1. Sờ thi thể: Trong game mỗi lần đánh chết Boss, người chơi có thể kiếm trang bị tốt, sách kỹ năng hay những vật phẩm khan hiếm nhờ việc sờ thi thể chúng.

2. Lam: Một loại nước thuốc hoặc thuốc thường có màu xanh da trời, bổ sung cho nội lực.