Linh Chu

Chương 1951: Phật thủ ấn trong miếu (2)




Dù Phong Phi Vân không lấy cổ đao Thần Khiếu thì Thiên Đô Thượng Nhân tuyệt đối không tha cho hắn. Đầu tiên, Phong Phi Vân là người của di châu hỗn nguyên đại thế giới. Thứ hai, rất có thể Phong Phi Vân liên quan với cường giả trong miếu thờ, nên Thiên Đô Thượng Nhân muốn bắt hắn.

Người ta muốn chiến thì Phong Phi Vân không sợ, lúc chưa là thánh linh hắn còn dám đấu với thánh linh.

Hiện giờ bước vào cảnh giới thánh linh, Phong Phi Vân không sợ ai. Thái cổ cự hung như Hoàng Xà còn phải đền tội trong tay Phong Phi Vân, Thiên Đô Thượng Nhân không hù được hắn.

Tay Phong Phi Vân cầm cổ đao Thần Khiếu huơ đao chém ra một con thần long.

Thần long dài vạn dặm, gầm rống dữ tợn, giương nanh múa vuốt, đáng sợ còn hơn cả chân long.

Một chiêu long hoàng nhất đao sát đơn giản, nhưng sau khi đến cảnh giới thánh linh Phong Phi Vân thi triển ra chiêu này biến mcụ nát thành thần kỳ, uy lực chém thánh.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Đao quang chớp lóe, cắt nát tất cả.

Hễ bị dính vào đao quang dù là một ngôi sao cũng sẽ bị chém thành hai nửa.

Hoa Sinh đạo trưởng liên tục chém ra ngàn đao, san bằng một góc Ma sơn. Nghĩa địa vô biên bị đánh nát bấy, quét hết chướng ngại vật.

Phong Phi Vân cũng chẻm ra ngàn đao, mỗi đao quang là một thần long. Cuối cùng hiện kỳ tượng thiên long tụ tập bao vây Thiên Đô Thượng Nhân. Các thần long liên tục đụng vào Thiên Đô Thượng Nhân.

Phập! Phập!

Thiên Đô Thượng Nhân chém hết ngàn thần long, cầm đao đứng thẳng.

Thiên Đô Thượng Nhân nói:

- Không ngờ tuổi còn trẻ mà tu vi mạnh như vậy, di châu hỗn nguyên đại thế giới quả nhiên là anh kiệt lớp lớp. Tiếc rằng ngươi quá trẻ tuổi, tu vi tiểu chân thánh cảnh chưa đủ cho ngươi hoành hành ngang ngược. Hôm nay là điểm cuối sinh mệnh của ngươi!

Hai tay Thiên Đô Thượng Nhân cầm đao, thân đao biến thành hình người, như cổ nhân nằm ngang bị gã nắm trong tay.

- Tổ thánh chi đao!

Thiên Đô Thượng Nhân cầm pháp tướng tổ thánh, hợp nhất với thánh linh dụng cụ.

Thiên Đô Thượng Nhân vung đao như tổ thánh vung thánh linh dụng cụ, đông không gian và thời gian lại. Đao phong chém xuống một ly là không gian vỡ một tấc, khí khái đao chém bát phương hằng vô địch.

Các đại nhân vật vực ngoại Côn Luân giáo chủ, Tối Thế ma vương thụt lùi, biến sắc mặt. Thiên Đô Thượng Nhân phát ra lực lượng rất kinh khủng, có ha ha ha, giết chân thánh.

Một thánh linh vực ngoại biến sắc mặt nói:

- Uy lực đao kia sánh bằng một phần lực lượng tổ thánh, không trốn được. Chỉ có đẳng cấp thánh vương mới đỡ nổi.

Nếu đổi lại là gã sẽ bị nhát đao chém ra bã.

- Tu vi đến cảnh giới thánh linh ai không có một, hai vũ khí bí mật? Ngươi nhìn xem, Côn Luân giáo chủ, Tối Thế ma vương vẫn rất bình tĩnh chứng minh bọn họ cũng có lá bài tẩy, đủ để đối kháng với Thiên Đô Thượng Nhân.

Phong Phi Vân chịu áp lực rất lớn, lớn đến nổi không thể miêu tả. Như một thế giới đè xuống, làm người ta ngộp thở, ngón tay không nhúc nhích được.

Phong Phi Vân hét to một tiếng:

- Grao!

Làn da Phong Phi Vân mọc vảy rồng, đầu mọc sừng rồng, cơ thể biến to gấp vạn lần thành tổ long có đôi cánh phượng hoàng.

Móng vuốt công kích Thiên Đô Thượng Nhân.

Móng vuốt nâng Vũ Hóa đài biến thành thánh bia cao chín mươi chín trượng đè xuống.

Bùm!

Tổ thánh chi đao và Vũ Hóa đài va chạm phát ra lực lượng khủng bố như vũ trụ nổ tung.

Cánh tay Thiên Đô Thượng Nhân bị xung lực xé rách, máu thánh rơi ra, trượt dài ra sau.

Vuốt rồng của Phong Phi Vân cũng bị đao khí cắt nát, vảy rồng rơi từng mảng ra, máu thịt rơi một đống.

Thiên Đô Thượng Nhân nhìn thánh bia trong tay Phong Phi Vân, con ngươi co rút:

- Vũ Hóa đài, đây là Vũ Hóa đài!

Côn Luân giáo chủ, Tối Thế ma vương cũng nhìn thánh bia trong tay Phong Phi Vân, mắt lóe tia sáng.

- Quả nhiên là Vũ Hóa đài. Đồn rằng ngày xưa Vũ Hóa thiên tôn nhờ vào thần vật này góp nhặt linh hồn mười tám sinh linh tà đạo tuyệt vời để trùng kích Vũ Hóa đệ thập trọng, cuối cùng độ qua sinh kiếp, đến vô lượng chân thánh cảnh Sinh Lin hđệ ngũ trọng.

- Chắc chắn Vũ Hóa thiên tôn chưa hoàn toàn thức tỉnh, Vũ Hóa đài là chìa khóa để Vũ Hóa thiên tôn thức tỉnh. Ai có Vũ Hóa đài sẽ là người đầu tiên tìm được bản thể của Vũ Hóa thiên tôn!

Thánh linh vực ngoại áp sát Phong Phi Vân.

Chỉ có bảy thánh linh, người phát ra hà quang sáng rực, như một đám chân thần. Tu vi thánh linh vực ngoại cực kỳ cường đại, phong tỏa hư không.

Phong Phi Vân đứng đó, không chút sợ hãi.

Phong Phi Vân cười nói:

- Mao Thành Thật, có sợ không?

Mao Thành Thật ngoan ngoãn đáp:

- Hơi . . . Hơi hơi.

Phong Phi Vân nhoẻn miệng cười, triệu hoán hết chiến binh trong cơ thể. Tám tam vị chân hỏa lô, cổ đao Thần Khiếu, Yêu Hoàng kiếm, Vũ Hóa đài, Thanh Đồng cổ thuyền quanh quanh người Phong Phi Vân.

- Chưa từng chém thánh linh vực ngoại, hôm nay thử xem máu thánh linh có mùi vị gì. Giết!

Phong Phi Vân chủ động tấn cộng, hắn đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền bay ra ngoài, đụng bay một thánh linh.

Thánh linh kia miệng hộc máu, lực lượng Thanh Đồng cổ thuyền một chiêu trọng thương thánh linh, máu thánh nhuộm đỏ bầu trời.

Ầm!

Phong Phi Vân chém một nhát đao lướt qua đầu thánh linh kia, cắt nửa sọ não. Vết cắt bóng loáng như gương, từng lũ hà quang bắn ra.

Lại một đống máu thánh linh phun ra, mỗi giọt máu sánh bằng linh dược tuyệt thế.

- Trốn!

Thánh linh hãi hùng chỉ nát hư không, định bỏ trốn.

Mao Thành Thật bay đến trên vai thánh linh kia từ bao giờ, tay trắng mềm vỗ nhẹ:

- Ngủ đi, ngủ đi.

Thánh linh mắt tối sầm, đầu tóc tối tăm, cơ thể không kiềm được rớt xuống dưới.

Phong Phi Vân lấy ra một tam vị chân hỏa lô thu thánh linh hôn mê vào lò, trấn áp.

Tất cả xảy ra trong chớp mắt, khi đợt công kích của đám thánh linh vực ngoại ập đến thì thánh linh hôn mê đã bị trấn trong tam vị chân hỏa lô.

- Cánh cửa hư không!

Mao Thành Thật mở cánh cửa hư không ra.

Phong Phi Vân và Mao Thành Thật bay vào trong cánh cửa hư không, phối hợp kín không kẽ hở.

Cánh cửa hư không đóng lại ngay.

Ầm!

công kích của đám thánh linh vực ngoại đập vào cánh cửa hư không, đánh nát cánh cửa hư không nhưng không tổn thương được Phong Phi Vân.

- Đáng ghét!

Các thánh linh vực ngoại đánh hụt.

Vù vù vù vù vù!

Cánh cửa hư không hiện ra từ hướng khác.

Phong Phi Vân hành động siêu mau, một đao chém vào cổ Nhạc Tước Linh.

Đinh!

Nhưng Nhạc Tước Linh mặc áo giáp đẳng cấp thánh linh dụng cụ, cổ đao Thần Khiếu phát ra tiếng leng keng đinh tai. Cổ đao Thần Khiếu không chém đứt cổ Nhạc Tước Linh, chấn động chỉ đủ làm nàng choáng váng.

Mao Thành Thật thừa dịp này vỗ mạnh đầu Nhạc Tước Linh.

- Ngủ đi, ngủ đi.

Mao Thành Thật phong lại trí tuệ thánh linh của Nhạc Tước Linh.

Phong Phi Vân lấy tam vị chân hỏa lô thứ hai ra, thu Nhạc Tước Linh vào lò.

Đám thánh linh vực ngoại tức hộc máu. Đặc biệt là Côn Luân giáo chủ, Tối Thế ma vương, Thiên Đô Thượng Nhân. Bọn họ là ba thủ lĩnh nhưng bị Phong Phi Vân dắt mũi lòng vòng, ba người giận thật.