Linh Sát

Chương 33: Khảo Thí Nhập Học






Cái nam nhân tuấn mỹ kia chính là Đại hoàng tử của Thiên Kỳ Quốc?
Nghe được đối thoại của người bên ngoài, Sở Lạc Lạc theo bản năng nhìn về phía Sở Hiên. Chỉ thấy Sở Hiên lúc này mang vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt màu xanh ngọc nhìn chằm chằm Đại hoàng tử kia.
Sở Lạc Lạc đại khái biết ý tưởng trong lòng Sở Hiên, nếu như có thể có được sự giúp đỡ của Đại hoàng tử Thiên Kì Quốc nhất định sẽ có tác dụng ngang với có được thế lực của Lãnh Tiêu Nhiên. Chỉ là, Sở Lạc Lạc nhìn thấy nam tử đứng phía sau Đại hoàng tử, ánh mắt của nàng hiện lên một tia hàn ý.
Người nọ chính là nam tử trẻ tuổi mặc áo lam hôm qua đã gặp trong cửa hàng ma pháp! Trong lòng Sở Lạc Lạc không khỏi cười lạnh, xem ra Đại hoàng tử này cũng chỉ là người tốt mã dẻ cùi. Nếu như thực sự là một công tử tao nhã, ôn nhuận như ngọc thì hắn làm sao có thể để ột người như vậy ở bên mình. (Tốt mã dẻ cùi: Chỉ người bên ngoài đẹp đẽ mà bên trong chẳng ra gì)
Nói đến công tử tao nhã, trong đầu Sở Lạc Lạc không khỏi xuất hiện một người khác, người kia chính là vị quý công tử đã gặp ở Lại Hiền trấn. Tuy rằng tùy tùng bên người hắn cũng đối xử vô cùng lạnh nhạt với mình nhưng không phải là vì khinh thường lính đánh thuê mà chỉ đơn giản là bất mãn thái độ của chủ nhân hắn đối với nàng có chút đặc biệt thôi. Nếu đem ra so sánh, cái nam tử mặc áo lam hôm qua mới chân chính là người khinh bỉ người dân bình thường.

Mọi người rất nhanh đã tảm đi, tranh chấp trên quảng trường giống như chỉ là một khúc nhạc đệm ngắn ngủi. Sở Hiên mang vẻ mặt trầm tư, đi thẳng đến cổng chính của Thánh Vân học viện. Sở Lạc Lạc cũng mang tâm tư trong lòng, rốt cuộc, nàng vẫn trở lại đây.
Thánh Vân học viện, nơi này có lịch sử giáo dục hàng trăm năm, trang nghiêm, sừng sững đứng vững dưới ánh mặt trời, ngoài cửa sắp xếp hai hàng người thật dài, xem ra đều là người đến đăng ký học.
Sở Hiên đương nhiên đi về phía đội ngũ chiêu mộ vũ kỹ mà lúc này, Sở Lạc Lạc ở bên cạnh bỗng nhiên ở miệng nói: “Ca ca… Ta muốn học ma pháp!”
Sở Hiên ngốc lăng một chút, nhìn đôi mắt của muội muội, trong đầu bỗng nhiên hiên ra đôi mắt màu hổ phách của người mặc áo đen, trong lòng hắn bỗng nhiên “Lộp bộp” nhảy dựng lên. Sau đó, hắn cũng không nói gì, chỉ là mỉm cười gật đầu, chính mình thật là đa nghi, than thể muội muội vốn không tốt, học ma pháp vốn là càng thích hợp hơn, chỉ là…
“Lạc Lạc, ngươi nếu như muốn học ma pháp vậy cuộc khảo thí nhập học…” Nghĩ đến điểm này, Sở Hiên nhíu nhíu mày.
Sở Lạc Lạc đảo mắt nói: “Ca ca, ta quên không nói cho ngươi biết, ngày đó người mặc áo đen kia nói ta có thiên phú học ma pháp, nếu như không phải hắn đã nhận được một người đệ tử tâm đắc thì còn muốn thu ta làm đệ tử đó!”
Đối với lời nói của muội muội, Sở Hiên không hề hoài nghi, hơn nữa sau khi nghe được người mặc áo đen nói Lạc Lạc có thiên phú ma pháp hắn lại vô cùng vui sướng.
Tuy rằng hàng người rất dài nhưng tốc độ khảo thí cũng rất nhanh, không bao lâu Sở Hiên đã đi vòa trước, một lát sau, người xếp hàng phía trước Sở Lạc Lạc ủ rũ đi ra.
Đối với khảo thí nhập học Sở Lạc Lạc cũng chưa có kinh nghiêm bởi vì lần trước của nàng là nhờ ‘đi cửa sau’. Đợi nàng bước vào trường thi chỉ thấy bên trong có hai giám khảo mặc pháp bào, trên bàn chính giữa đạt một quả cầu thủy tinh.
Thì ra là thế, tâm niệm Sở Lạc Lạc xoay chuyển, đã có đối sách.
Khi Sở Lạc Lạc bước vào, hai vị giám khảo chỉ là thản nhiên nhìn thoáng qua bởi vì thật sự là hôm nay bọn họ đã gặp vô số thí sinh tốt mã dẻ cùi.
Sở Lạc Lạc khẽ nhếch môi, đặt một bàn tay lên trên quả cầu thủy tinh, trong phút chốc từ đáy quả cầu thủy tinh hiện ra chất lỏng màu xanh. Theo phong nguyên tố rót vào ngày càng nhiều, màu sắc của chất lỏng ngày càng đậm rất nhanh, chất lỏng mày xanh dần chiếm một nửa thể tích quả cầu.

Lúc này hai vị giám khảo lười biếng mới giật mình, không nghĩ tới giá trị ma lực của thí sinh nhỏ tuổi này lại hiện ra theo phương thức này. Là thuộc tính phong! Dựa vào màu sắc của chất lỏng và thể tích, thiên phú cực cao.
Sở Lạc Lạc mỉm cười, chỉ thấy môt chất lỏng mày sắc khác, đỏ rực giống như lửa xuất hiện ở đỉnh quả cầu thủy tinh, rất nhanh liền lấp đầy một nửa thể tích còn lại. Lúc này, xanh và đỏ mỗi thứ chiếm một nửa thể tích lại vặn vẹo hòa hợp với nhau hình thành nên một lốc xoáy hai màu sắc nhanh chóng chuyển động bên trong quả cầu thủy tĩnh.
“Trời ạ! Là phong hỏa song thuộc tính!” Một giám khảo kinh ngạc nói
“Thiên tài! Tuyệt đối là thiên tài!” Một giám khảo còn lại kích động hô.
Kì thật thí sinh có song thuộc tính bọn họ đã nhìn thấy không ít nhưng là người bình thường đều đem một loại nguyên tố hiện ra xong sau đó mới thể hiện ra loại nguyên tố khác, hơn nữa hai loại nguyên tố mạnh yếu khác biệt.
Không nghĩ tới cô gái thoạt nhìn nhỏ tuổi nũng nịu này lại có thể là cho hai loại nguyên tố khác biệt đồng thời xuất hiện càng thần kì là hai loại nguyên tố này không có chút nào lẫn lộn với nhau, sau đó lại có thể hình thành một lốc xoáy , thực sự là làm cho bọn họ đại khai nhãn giới.
Cô gái này không những có tương tác cực cao đối với hai loại nguyên tố phong hỏa hơn nữa dường như trời sinh đã có năng lực thao túng cực mạnh, đây mới chính là nguyên nhân khiến cho bọn họ kinh ngạc.
“Có thể sao?” Bộ dáng Sở Lạc Lạc thoạt nhìn có chút mệt mỏi, nàng chớp đôi mắt hổ phách nhìn hai vị giám khảo vốn đang ngồi lúc này đã muốn vây quanh nàng.
Lúc này, giám khảo mới hoàn hồn, nói: “Chúc mừng ngươi! Ngươi đã trúng tuyển!”
Kết quả căn bản là nằm trong dự liệu của nàng, hơn nữa nàng còn sử dụng gian kế. Sở Lạc Lạc vận dung năng lực khống chế nguyên tố ma pháp cao siêu đem phong nguyên tố và hỏa nguyên tố trong cơ thể rót vào bên trong quả cầu thủy tinh, như vậy là có thể che dấu sự thật nàng là toàn hệ ma pháp sư, hơn nữa nhìn bề ngoài nhỏ bé nhu nhược của nàng, không ai nghĩ được nàng còn che dấu đại bộ phận sức mạnh.
“Xin hỏi, phương diện học phí…” Sở Lạc Lạc do dự nói, vẻ mặt ngượng ngùng “Nghe nói học phí của học viện thật đắt đỏ. Ta có thể không đáp ứng được…”
“Vị thí sinh này, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng.” Nghe vậy, vị giám khảo có vẻ lớn tuổi nói “Học viện chúng ta có đãi ngộ đặc biệt đối với thiên tài, lấy tư chất của ngươi, chỉ cần viết một cái đơn xin là có thể miễn toàn bộ học phí.”

Hắc hắc! Trong lòng Sở Lạc Lạc sớm biết, đây là lí do vì sao nàng vẫn muốn ẩn dấu thực lực lại đi rêu rao mình chính là thiên tài song hệ . Quả nhiên, đãi ngộ đặc biệt của Thánh Vân học viện vẫn không hủy bỏ.
Khi Sở Lạc Lạc cảm thấy mĩ mãn bước ra khỏi trường thi, nhìn thấy Sở Hiên đứng bên ngoài chờ nàng, chỉ là bộ dạng của hắn có chút mất mát.
“Lạc Lạc… Khảo như thế nào?” Trong nụ cười của Sở Hiên có chút chua xót, hắn nói “Ca ca thông qua khảo thí, nhưng là học phí cần 500 phỉ ngân, cho nên ta không đáp ứng nhập học, ta tính nghĩ biện pháp trước…”
Sở Lạc Lạc nghe vậy trong lòng không rõ là tư vị gì, không nghĩ tới Sở Hiên sẽ vì nàng mà buông tha cơ hội nhập học lần này. Kỳ thật, ở chung hai năm, Sở Hiên đã chiếm một vị trí trọng yếu trong lòng nàng, có thể nói là địa vị rất gần với ma pháp mà nàng yêu nhất. Nay nàng hoàn toàn có thể tu luyện dựa vào năng lực của chính mình, sở dĩ nàng muốn tiến vào Thánh Vân học viện thứ nhất chính là vì Tàng Thư Các ở bên trong, mà quan trọng hơn chính là nàng muốn bảo vệ thiếu niên này.
“Ca ca, ngươi nhanh đi làm thủ tục nhập học đi! Không cần lo lắng về học phí của ta.” Sở Lạc Lạc cười nói với Sở Hiên “Lời nói của người mặc áo đen kia là thật, muội muội ngươi là một thiên tài ma pháp, có thể được hưởng đãi ngộ đặc biệt, miễn phí trúng tuyển!”
“Thật sự?!” Sở Hiên nhất thời mừng rỡ như điên.
Khi Sở Hiên xác định truyện này là thật xong, hắn rốt cục yên lòng đi làm thủ tục nhập học.
Nhìn bóng dáng của Sở Hiên, Sở Lạc Lạc thầm nghĩ, nàng biết rất rõ sự tiến bộ của ca ca, nếu như Sở Hiên có thể được danh sư chỉ dạy từ nhỏ thì thành tựu ngày nay tuyệt đối không chỉ là một cái Sơ Cấp Kiếm Sư nho nhỏ. Nàng tin tưởng dưới sự giáo dục của Thánh Vân học viện, không tới một năm, tiến bộ của Sở Hiên sẽ tạo ra một phen oanh động.
Lúc này, trường thi khảo thí ma lực phát ra tiếng vang thật lớn, như là thanh âm thứ gì đó vỡ tan. Sau đó nàng nghe được thanh âm hò hét mứng như điên của một giám khảo.
A… Xem ra bên trong lại xuất hiện một thiên tà ma pháp