Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3559: Chiêu cũ cách dùng mới 2




Hô.

Cấm chế mở ra, Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, ánh mắt mắt nhìn thẳng vào Ma Linh Yêu Nữ, trong mắt mang theo thần sắc ngưng trọng.

- Giao ra đây, dám gạt ta, ta sẽ không khách khí.

Ma Linh Yêu Nữ nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, chủy thủ trong tay lại đặt lên cổ Kim Viên cảnh cáo Lục Thiếu Du, nhìn Lục Thiếu Du kinh ngạc trung thực trước mặt mình, lập tức cảm thấy đắc ý, so với đạt được một kiện bảo vật còn làm nàng cao hứng hơn.

- Biết rõ vì cái gì vừa rồi ta không giết ngươi hay không, còn muốn lấy nhẫn trữ vật của ngươi nữa?

Lục Thiếu Du nhìn thẳng vào Ma Linh Yêu Nữ, hắn đổi chủ đề, ánh mắt ngưng trọng.

- Bản tính các ngươi chưa tính là quá xấu, vừa rồi không có động sát ý, bằng không các ngươi hiện tại nhất định rất thảm, cũng không phải chỉ bị cấm chế đơn giản như vậy.

Ma Linh Yêu Nữ nói với Lục Thiếu Du, ánh mắt trừng hắn:

- Ngươi muốn nhẫn trữ vật của ta, vậy càng đơn giản, chỉ là thừa cơ phát tài mà thôi, ngay cả đồ của ta cũng dám mơ tưởng, thật sự to gan mà.

- Ngươi sai rồi, ta lấy nhẫn trữ vật của ngươi, chỉ muốn xem trong nhẫn trữ vật của ngươi có đan dược chữa thương hay không, ta nghĩ ngươi thương thế quá nặng, mà trên người ta quá nghèo, thật sự không có đan dược có thể giúp ngươi, ngươi hiểu lầm ta.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du nói rất chân thành.

- Miệng đầy gian dối, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao, đừng lẫn lộn chủ đề, nhanh giao Tử Linh Thánh Dịch và Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ra đây.

Ma Linh Yêu Nữ khinh thường Lục Thiếu Du, nàng không ngu ngốc, nếu ngu ngốc cũng không có danh tiếng Ma Linh Yêu Nữ, loại chuyện ma quỷ gạt người này nàng không tin, nàng cũng không phải đứa bé ba tuổi.

- Mặc kệ ngươi tin hay không, ta vẫn muốn nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chân thành:

- Kỳ thật Tử Linh Thánh Dịch và Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư đang ở trên người của ta.

- Ta biết ngay, ngươi cũng không thể lừa ta được.

Ánh mắt Ma Linh Yêu Nữ nhảy lên, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nàng bố trí thủ đoạn lên Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, hiện tại Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư tuy bị cấm chế, nhưng nàng cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư một cách đại khái.

- Trên người ta mang theo Tử Linh Thánh Dịch và Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, vì sao ngươi biết ta không sớm rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, rời khỏi ngươi càng xa càng tốt?

Lục Thiếu Du nhìn thẳng Ma Linh Yêu Nữ, ánh mắt dần dần biến thành trong suốt.

Đương nhiên, loại tình huống này Lục Thiếu Du tự nhiên sẽ không nói với Ma Linh Yêu Nữ, bởi vì hắn là thái điểu, căn bản không biết cách rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới cũng không có địa phương đi, huống chi trong khoảng thời gian này hắn đang chạy trốn khỏi chết.

- Cái này...

Ma Linh Yêu Nữ tự nhiên không quá hiểu tình huống của Lục Thiếu Du, trong thế giới nhận thức của nàng, nếu Lục Thiếu Du muốn rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, tự nhiên rất dễ dàng, bởi vậy vấn đề này làm nàng cảm thấy không có đáp án, cũng không suy ra được.

Nhìn thần sắc Ma Linh Yêu Nữ, ánh mắt Lục Thiếu Du mang theo một tia tà dị đắc ý, rốt cục cũng hấp dẫn Ma Linh Yêu Nữ thay đổi chủ đề khác, yêu nữ này thật sự khó đối phó, lập tức thay đổi cảm xúc, trên mặt mang theo thần sắc ảm đạm, tăng thêm vài phần nhu tình, cảm giác này làm cho Ma Linh Yêu Nữ cảm thấy ngạc nhiên.

- Ngươi ba lần bốn lượt tìm ta muốn Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch, ta không giao cho ngươi, kỳ thật không phải bổn ý của ta, ta không phải sợ sau khi ta giao cho ngươi, ngươi sẽ giết ta diệt khẩu, mà là sợ giao cho ngươi rồi sẽ không còn cơ hội gặp ngươi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du chân thành, thần sắc ảm đạm, ngẩng đầu nhìn Ma Linh Yêu Nữ:

- Ta không rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, cũng bởi vì ngươi, cho dù toàn bộ Thải Hồng Cốc truy nã ta, ta cũng không bỏ được mà rời khỏi Vạn Cổ Thế Giới, chính vì sợ ngươi không tìm thấy ta.

- Đây là vì cái gì?

Dường như nội tâm Ma Linh Yêu Nữ trong lúc mơ hồ cảm giác được chuyện gì đó, ánh mắt mang theo một ít chấn động, nàng cắn bờ môi đỏ mọng.

- Ngươi vẫn không rõ sao, bởi vì ta thích ngươi, nhưng ta biết ngươi là cường giả, ta chỉ là một tiểu Phá Giới Cảnh, ta căn bản không xứng với ngươi, từ lần đầu tiên gặp được ngươi, ta đã thích ngươi, cho dù là ngươi đâm ta một đao, đặt Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vào trong người ta, ta cũng không trách ngươi, bởi vì ta nguyện ý vì ngươi làm bất cứ chuyện gì, ta cố ý không trả Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch cho ngươi, đó là vì ta thích ngươi.

Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt đầy tình cảm nhìn vào mắt Ma Linh Yêu Nữ, mặt không đỏ tim không nhảy, đến thời điểm này Lục Thiếu Du cũng chỉ đánh cược một keo, nữ nhân, dường như có đặc tính này, lúc trước Tiểu Linh cũng là thế.

- Ngươi...

Ma Linh Yêu Nữ nghe Lục Thiếu Du nói thế, thân thể mềm mại run lên, đầu óc trống rỗng, còn chưa từng có người nào trực tiếp nói lời này với nàng, ngay cả lời nói cũng khó nói hơn trước, nhìn Lục Thiếu Du, nói:

- Ngươi người này... Cũng quá to gan lớn mật, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không, dám đùa giỡn ra, ta giết ngươi...

Vừa dứt lời, ánh mắt Ma Linh Yêu Nữ chớp động, nàng đã phát hiện tim mình đập nhanh hơn, trong lòng rung động khó hiểu.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, đột nhiên ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào Ma Linh Yêu Nữ, nói:

- Chết trong tay ngươi, tốt hơn chết trong tay Thải Hồng Cốc rất nhiều, tốt, giao đồ vật cho ngươi, ngươi giết ta đi, nhưng mà hy vọng ngươi giết ta là được rồi, thả huynh đệ của ta, hắn không đắc tội với ngươi.

Lục Thiếu Du nói xong, hắn cầm nhẫn trữ vật trong tay, nhẫn trữ vật này là nhẫn trữ vật lão nhân gia lưu cho hắn.

Cầm nhẫn trữ vật trong tay, ánh mắt Lục Thiếu Du dấu diếm một ít ánh sáng chớp động, mình bây giờ chỉ nghĩ ra ba lựa chọn, thứ nhất, chính là thực ngoan ngoãn giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ra, nhưng Tử Linh Thánh Dịch không giao được, cuối cùng cũng không biết Ma Linh Yêu Nữ có thật giết mình hay không.

Lựa chọn thứ hai, đưa nhẫn trữ vật mà Kỳ lão cho hắn, nói là thời khắc nguy cấp nên ném ra ngoài là có thể cứu chính mình một mạng, nhưng Kim Viên còn nằm trong tay yêu nữ, cho nên Lục Thiếu Du cũng không dám lựa chọn.

Cuối cùng Lục Thiếu Du chỉ có thể lựa chọn phương pháp thứ ba, Lão Ảnh đã từng nói qua, lão nhân gia lưu lại nhẫn trữ vật, người khác muốn nhìn trộm là tự tìm khổ, muốn chết.

- Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch đều trong này, ta giao cho ngươi, hy vọng ngươi có thể thả Kim Viên huynh đệ ra.

Lục Thiếu Du do dự, khẽ cắn môi, cầm nhẫn trữ vật ném cho Ma Linh Yêu Nữ.

Xùy.

Ma Linh Yêu Nữ vươn tay cầm nhẫn trữ vật vào tay, ánh mắt nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, trên mặt mang theo một ít ửng đỏ, nói:

- Kỳ thật ta vốn không nghĩ sẽ giết các ngươi, ta chỉ muốn tìm đồ của ta mà thôi, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư quá trọng yếu với ta, Tử Linh Thánh Dịch nếu ngươi thật uống cũng không sao, về sau có thể nghĩ biện pháp khác tìm Tử Linh Thánh Dịch cho nhị ca là được.