Linh Vực

Chương 1972: Tập trung vị trí




“Mười ba cái xác tiểu tộc vực ngoại này, trong cơ thể có khí tức Âm Ảnh sinh mệnh, loại khí tức đó có thể hình thành một loại tọa tiêu định vị riêng.” Ám Hạo của gia tộc Hắc Ám khẽ thở dài, nói: “Nếu ta không đoán sai mà nói, hẳn là có Âm Ảnh sinh mệnh theo dõi Bạc La giới. Hắn chưa chắc đến đây lúc này, nhưng chỉ cần để hắn biết vị trí nơi đây, hắn sớm muộn gì cũng sẽ tới. Hơn nữa, có thể là cùng rất nhiều Âm Ảnh sinh mệnh cùng nhau tới.”

Sắc mặt Tần Liệt thâm trầm, “Không thể ngăn cản hắn tới đây sao”.

Ám Hạo lắc đầu. “Khó.”

“Ầm ầm”.

Ở lúc này, mười ba cái xác tộc nhân U Nguyệt tộc kia sau khi cháy hết, từ trong cái xác hóa thành tro tàn, giống như bay ra ấn kí màu nâu xám.

Những ấn kí đó chỉ thoáng hiện, hoàn toàn biến mất vào thiên địa, trở nên không có dấu vết có thể tìm.

Mặc dù là Tần Liệt, Viêm đế, Ám Hạo loại nhân vật cấp bậc này, cũng không biết những ấn kí đó đã đi đâu.

“Đây cũng là một loại phương thức định vị tọa tiêu.” Ám Hạo nói.

Tộc nhân Thần tộc, Hàn Triệt và Liệt Diễm Chiêu, tựa như đối với Âm Ảnh sinh mệnh biết không nhiều, chưa phát ra ý kiến gì.

Bọn họ cũng lắng nghe Ám Hạo giải thích.

“Ngươi ở Bạc La giới chưa có phát hiện gì” Ám Hạo dò hỏi.

“Chưa, ta thử lấy bí thuật tìm kiếm của Hồn tộc, đem Bạc La giới cẩn thận thăm dò một lần, chưa có thu hoạch gì.” Tần Liệt lắc đầu, “Một số cường giả huyết mạch cấp mười nơi đó cũng đã thử tìm, cũng chưa phát hiện gì.”

“Linh hồn dao động của Âm Ảnh sinh mệnh, hoàn toàn khác với sinh mệnh chủng tộc chúng ta biết, lấy phương thức thường quy điều tra bọn chúng, chỉ sợ không tạo ra tác dụng gì.” Ám Hạo nói.

“Vậy phải làm sao bây giờ” Tần Liệt nhíu mày.

“Theo ta biết, linh hồn Âm Ảnh sinh mệnh, có chút tương tự với Hồn tộc. Chỉ là, bọn chúng khác Hồn tộc hình thái thuần linh hồn, bọn chúng có cơ thể.” Ám Hạo nghĩ một hồi, nói: “Nhưng cơ thể bọn chúng, thật sự là vô cùng đặc thù, như là cái bóng, nhìn là tồn tại, nhưng lúc đi chạm đến, có thể sẽ phát hiện xét cho cùng là hư vô. Giống như, cơ thể bọn chúng, có thể tự do chuyển hóa ở giữa thật thái cùng hư thái.”

Lời vừa nói ra, Tần Liệt đột ngột chấn động, đột nhiên nhớ tới Hư Hồn Chi Linh.

Cơ thể Hư Hồn Chi Linh cũng thần kỳ như vậy, có thể biến ảo ở giữa hư thể cùng thực thể.

Hơn nữa, căn cứ hắn tìm hiểu đối với Hư Hồn Chi Linh, tựa như Hư Hồn Chi Linh cực kì khát vọng hướng tới Tận Diệt Chi Hải của Âm Ảnh Ám giới.

Ám Hạo vừa nói ra như thế, Tần Liệt mơ hồ cảm giác, Hư Hồn Chi Linh và Âm Ảnh sinh mệnh tựa như rất là tương tự, trong đó có lẽ có liên hệ nào đó cũng nói không chừng.

Nghĩ thế, hắn âm thầm hạ quyết tâm, chờ bản thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc của Thâm Uyên Luyện Ngục, chờ Thâm Uyên Luyện Ngục ổn định, gọi sáu đại Hư Hồn Chi Linh tới đây xem tình huống.

“Tần Hạo không phải từng đi Âm Ảnh Ám giới sao?” Băng đế đột nhiên nói.

“Đúng, hắn là một người duy nhất Linh Vực chúng ta bên này có thể từ Âm Ảnh Ám giới sống sót quay về, nên hỏi ý kiến hắn một chút.” Viêm đế cũng nói.

“Tần Hạo từng đi Âm Ảnh Ám giới, còn sống trở về?” Liệt Diễm Chiêu cả kinh.

Ám Hạo và Hàn Triệt nghe phen lời này của Băng đế cùng Viêm đế, cũng đều đột nhiên chấn động.

Mặc dù là tồn tại cường đại như bọn họ, tựa như đối với chuyện Tần Hạo ra khỏi Âm Ảnh Ám giới, cũng cảm thấy cực kì không thể tưởng tượng.

“Sao, loại chuyện này ở sâu trong tinh hà cũng hiếm thấy?” Băng đế kinh ngạc.

Ám Hạo hít sâu một hơi, cười khổ nói: “Chúng ta chưa từng tiếp xúc với Tần Hạo, thực không ngờ hắn lợi hại như thế.”

Lúc trước, Thần tộc bước vào Linh Vực, Tần Hạo đang đối phó hai Thâm Uyên đại ác ma của Hỗn Loạn Thâm Uyên.

Sau này, Thần tộc cùng nhau bước vào là Hoàng Tuyền Luyện Ngục, mà Tần Hạo thì là ở Cửu U.

Điều này khiến bọn họ và Tần Hạo vẫn chưa gặp nhau.

Cũng bởi vậy, bọn họ chưa kiến thức được Tần Hạo lợi hại, không biết Tần Hạo rốt cuộc cường đại bao nhiêu.

Nhưng, Viêm đế, Băng đế vừa nói ra thế, sau khi biết Tần Hạo thành công từ Âm Ảnh Ám giới đi ra, bọn họ đều đột nhiên khẳng định thực lực của Tần Hạo.

Ở trong lòng bọn họ, mỗi một sinh linh có thể từ Âm Ảnh Ám giới đi ra, tựa như đều đáng giá bọn họ tôn kính.

“Hắn nay hẳn ở Quỷ Tế Luyện Ngục, trong thời gian ngắn sẽ không về Linh Vực.” Tần Sơn bất đắc dĩ nói.

“Vậy thật sự quá đáng tiếc, nếu có hắn, có lẽ có thể xác định Bạc La giới bên kia, rốt cuộc có Âm Ảnh sinh mệnh lẻn vào hay không.” Ám Hạo cũng có chút tiếc nuối.

Cùng thời gian.

Quỷ Tế Luyện Ngục, bên cạnh Minh hà cuồn cuộn.

Tần Hạo như một khối bàn thạch vạn năm không nhúc nhích, im lặng ngồi ở bên cạnh Minh hà, như đang im lặng chờ.

Chỉ cần hắn cảm giác được, một khối phân thân kia của Tạp Tư Thác Nhĩ muốn lấy lực lượng Minh hà ngưng kết linh hồn thức tỉnh, hắn sẽ lập tức động thủ.

Hắn đã ngồi yên một đoạn thời gian rồi.

“Rắc rắc rắc rắc rắc”.

Đột nhiên, bầu trời trên đầu Tần Hạo, như tấm gương hiển hiện ra vết nứt rậm rạp.

“Oành”.

Bầu trời nổ tung, từng chùm Tận Diệt Chi Quang từ trong khe nứt đó bắn tung tóe ra.

Tần Hạo bỗng nhiên ngẩng đầu.

Chỉ thấy những Tận Diệt Chi Quang đó nhanh chóng tụ tập, không ngừng biến ảo.

“Tần Hạo, chúng ta đã tìm được Linh Vực, đã tìm được quê hương ngươi”.

Một tiếng rít chói tai, từ trong Tận Diệt Chi Quang không ngừng biến ảo kia truyền tới, mang theo oán hận thấu xương.

***

Vực ngoại tinh không.

Một mảng cấm khu sinh mệnh gần Mộc tộc, phân tán rất nhiều hành tinh tĩnh mịch, ở trong những hành tinh đó có một chỗ không gian dao động hỗn loạn.

Nơi đây, chính là cánh cửa cường giả Dạ Quỷ bước vào Linh Vực.

“Hô hô hô!”

Trần Lâm, Mâu Di Tư, phân biệt cưỡi bảy tầng hồn đàn, giống như cá bơi tinh hà, hướng nơi đây di động.

Phân thân Ám Hồn Thú của Tần Liệt, sau khi rời khỏi Kình Thiên thành, cũng theo Trần Lâm, Mâu Di Tư chạy hướng nơi đây.

Bọn họ là vì phong bế cửa không gian này.

“Ngay tại chỗ này.” Tần Liệt đột nhiên nói.

Trần Lâm và Mâu Di Tư khống chế bảy tầng hồn đàn, lập tức dừng lại.

Ở phía trước bọn họ, chính là một nơi giống nội địa trung ương Tam Lăng đại lục của Bạo Loạn Chi Địa, không gian lực lượng cực kì vặn loạn vặn vẹo.

“Xẹt xẹt!”

Từng khe hở không gian to lớn, như lưỡi đao ánh sáng sáng ngời, ở khu vực đó đan xen rậm rạp ở cùng nơi.

“Là ở đây sao?” Mâu Di Tư kinh ngạc nói.

Nàng phóng thích linh hồn ý thức, thấm vào khe hở không gian đan xen kia, trên khuôn mặt lành lạnh lóe lên vẻ mặt ngưng trọng.

“Những khe hở không gian đó, có nhiều tới mấy trăm cái, mỗi một khe hở không gian có thể đều thông hướng thiên địa khác nhau.” Nàng quay đầu nhìn Tần Liệt một cái, “Mười ba tộc nhân U Nguyệt tộc kia, có thể từ bất cứ một khe hở không gian nào chui tới, chúng ta không thể xác định... Bọn họ rốt cuộc là từ một khe hở nào mà đến.”