Linh Vực

Chương 245: Không thấy




Giữa những cây Lôi Cức Mộc, lôi điện từ trường tạo thành một loại lực hút cực mạnh, hút hết tia chớp Lôi Đình đầy trời vào.

Tần Liệt tu luyện ngay trong Lôi Điện tràng.

"Xuy xuy xùy!"

Điện quang rậm rạp quấn chạy khắp quanh người hắn, lực lôi đình không ngừng tuôn chạy vào các huyệt khiếu.

Tinh thần ý thức nhìn vào huyệt khiếu, hắn có thể nhìn thấy những tia chớp như rồng, mạnh mẽ đâm vào các huyệt khiếu.

"Thiên Lôi Thánh Thể giai đoạn thứ hai!" Tần Liệt hét to trong lòng.

Theo lời Tần Sơn, tu luyện Thiên Lôi Thánh Thể, phân thành mấy giai đoạn, phải lần lượt rèn luyện, vô số lần đánh bóng tăng cường, mới phát huy được lợi hại của Thiên Lôi Thánh Thể.

Thiên Lôi Thánh Thể giai đoạn sơ kỳ, dùng Lôi Điện rèn luyện huyết nhục, tạng phủ, gân cốt, làm cho thân thể thích ứng Lôi Điện quấn thân.

Giai đoạn này, hài cốt, gân mạch, trong ngũ tạng lục phủ đều ẩn chứa Lôi Điện chi lực, khi giao phong với người khác, trong lực lượng thân thể có chứa lực Lôi Điện, mỗi lần giơ tay nhấc chân đều đưa lực Lôi Điện nhập vào Linh lực, mỗi lần vận chuyển Linh quyết, đều mang theo tia chớp Lôi Đình cuồng bạo.

Giai đoạn sơ kỳ Thiên Lôi Thánh Thể, đến khi Lôi Điện hòa nhập vào ngũ tạng lục phủ là Đại viên mãn, giai đoạn này, thân thể trở nên cường hãn, cường độ thân thể tăng mạnh.

Thiên Lôi Thánh Thể giai đoạn thứ hai, dùng Lôi Điện mở huyệt khiếu, cải tạo huyệt khiếu.

Con người có bảy trăm hai mươi huyệt khiếu, mỗi huyệt khiếu xem là một Tiểu Thiên, dùng Tia chớp lôi đình chi lực, luyện hóa huyệt khiếu từng chút một, giống như luyện một Nguyên phủ nhỏ, khi luyện thành mỗi huyệt khiếu có thể độc lập thu nạp Lôi Điện, cất giữ Lôi Điện Lôi Trì, là bước sang Thiên Lôi Thánh Thể giai đoạn thứ hai.

Tu luyện giai đoạn này, cần một thời gian rất dài, cần khắc khổ tu luyện, cần thiên thời địa lợi nhân hoà phối hợp.

Hôm nay, Tần Liệt xem như chính thức bước vào giai đoạn này, phải dùng Tia chớp lôi đình mở ra tích huyệt khiếu.

Bầu trời trên Độc Vụ Trạch thay đổi liên tục, sấm sét vang dội, sắc trời không im lặng lâu, phía chân trời sẽ nhanh chóng có Lôi Đình nổ vang truyền đến.

Khi Tia chớp lôi đình chấm dứt, Lôi Điện tràng mãnh liệt chấn động, từ từ trở lại bình thường.

Tần Liệt ngồi ngay chính giữa, đợi một lúc, cảm thấy không thể nhờ Lôi Điện tràng tu luyện thêm nữa, thì mở mắt.

Ngay lúc hắn mở mắt, hình xăm mãng xà trên cổ, kỳ diệu biến mất.

Giống như nước, thấm vào trong da, thoáng một cái đã không thấy tăm hơi.

"Lôi Cức Mộc, Lôi Cức Mộc..."

Đứng nhìn gốc cây Cổ Mộc trụi lủi, Tần Liệt thầm thì, nhanh chóng ra quyết định —— không động tới mấy cây Lôi Cức Mộc này.

Hắn muốn biến nơi này thành nơi tu luyện riêng cho mình, gốc Lôi Cức Mộc này tạo thành Lôi Điện tràng, so với kỳ trận gia gia xây trong Dược sơn, tuy cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Lôi Cức Mộc hình thành Lôi Điện tràng, dẫn dắt Lôi Điện, lôi kéo... Lôi Đình Chi Lực trợ giúp hắn tu luyện Thiên Lôi cức.

Bởi vậy, hắn không có ý định chặt cây Lôi Cức Mộc, dùng nó để tăng cường uy lực Tịch Diệt Huyền Lôi.

Ngắm nhìn bốn phía, hắn ghi nhớ chỗ này vào trong lòng, cảm giác chung quanh, cảm thấy không có gì dị thường, mới đi về phía Khí Cụ Tông.

Một lúc lâu sau, ở gần một đầm lầy màu tím sậm, hắn gặp Đường Tư Kỳ và Liên Nhu.

"Tần Liệt, ngươi không sao chứ? Đại cung phụng lo ngươi có chuyện, bảo chúng ta đi tìm ngươi." Đường Tư Kỳ duyên dáng nói.

"Ngươi phải cẩn thận một chút, Độc Vụ Trạch càng vào trong càng có nhiều độc trùng, ngay cả Thông U cảnh Võ Giả cũng phải chết bất đắc kỳ tử. Nếu ngươi vận khí không tốt, đụng phải mấy loại độc trùng hiếm thấy, thì dù ngươi có võ đạo thiên phú xuất chúng, cũng không sống nổi." Liên Nhu không chút khách khí, "Bây giờ ngươi là chí bảo của tông môn, là niềm hi vọng của mọi người, nếu ngươi có sơ xuất gì, mấy lão đầu tử chắc chắn sẽ khóc lóc vô cùng thảm thiết."

"Đúng đó." Đường Tư Kỳ dịu dàng cười, "Nghe nói ngươi một mình đi vào Độc Vụ Trạch tu luyện, mấy lão gia hỏa mặt đều sợ trắng mặt, sợ ngươi gặp chuyện."

"Ta không sao, hơn nữa sẽ còn thường xuyên một mình vào trong đó tu luyện, mấy lão đầu sẽ từ từ quen thôi." Tần Liệt cười đi tới, cùng họ sóng vai trở về.

"Liên Nhu sư tỷ, Dĩ Uyên... sao lại thả cho ngươi trở về?" Tần Liệt đột nhiên hỏi.

Liên Nhu rõ ràng đã bị Dĩ Uyên mang đi, không hiểu sao lại một mình trở về tông môn, Tần Liệt nghĩ mà không hiểu.

Hắn biết Dĩ Uyên si mê Liên Nhu đến mức nào.

Vì Liên Nhu, Dĩ Uyên không tiếc phản bội sư môn, dẫn hắn, Lang Tà, Phùng Dung vào trong vòng vây của thế lực ngũ phương ——dùng mạng của ba người họ đổi mạng Liên Nhu.

Đủ thấy độ điên cuồng của Dĩ Uyên đối với Liên Nhu.

Nhắc tới Dĩ Uyên, vẻ mặt Liên Nhu ảm đạm hẳn đi, "Hắn biết tông môn sắp có biến cố, hắn cảm giác được khí tức của Huyết Lệ tiền bối, nghĩ nếu ta hồi tông sẽ tốt hơn, nên để ta trở về. Người này, ai..."

Liên Nhu quay sang nhìn Tần Liệt, "Sao tự nhiên nhắc tới Dĩ Uyên? Tần Liệt, ngươi rất hận Dĩ Uyên, không giết hắn không được đúng không? Tần Liệt, ta, ta có thể nhờ ngươi một việc, chuyện Dĩ Uyên..."

"Sư tỷ, ngươi không muốn Dĩ Uyên xảy ra chuyện?" Tần Liệt nhìn Liên Nhu.

"Ta, quả thực ta không muốn hắn có chuyện, tuy, tuy hắn rất rất đáng ghét, nhưng ta không muốn hắn chết." Liên Nhu cười gượng gạo.

"Món nợ giữa ta với Dĩ Uyên, sớm muộn gì cũng phải tính toán!" Sắc mặt Tần Liệt lạnh lẽo, trước khi Liên Nhu lại lên tiếng năn nỉ, hắn nói thêm: "Tính sổ là tính sổ, nhưng ta sẽ không lấy mạng của hắn, không đuổi tận giết tuyệt."

Liên Nhu và Đường Tư Kỳ đều giật mình, nhìn hắn.

"Nói thực lòng, trong cả Khí Cụ Tông này ta chỉ có ba người bằng hữu, hai người các ngươi, và Dĩ Uyên." Tần Liệt than, "Nếu không vì ngươi, ta biết Dĩ Uyên sẽ không phản bội sư môn, không dụ ta ra ngoài. Người này, tuy cách làm của hắn ta không thích, nhưng dù sao vì ngươi, hắn… cũng chỉ vì yêu. Bây giờ nghĩ lại, ta rất bội phục hắn, bội phục hắn dám liều vì người mình yêu, từ bỏ địa vị bất phàm của mình ở Tử Vụ Hải, cam tâm làm một đệ tử ngoại tông, hầu hạ ngươi."

"Vì Lăng Ngữ Thi, chẳng phải lúc đó ngươi cũng không tiếc bạo lộ thân phận, ra mặt đối lập với tông môn, liều mạng bảo vệ hai tỉ muội họ hay sao." Đường Tư Kỳ nặng nề: "Về mặt này, ngươi với Dĩ Uyên căn bản là cùng một loại người, nên ngươi mới không hận Dĩ Uyên."

Tần Liệt nhướng mày, im lặng, cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy Đường Tư Kỳ nói có lý.

"Ngươi giết sư phụ của hai chị em họ, giết nhiều người của Âm Sát cốc và Thất Sát cốc như vậy, thì họ..." Đường Tư Kỳ ngập ngừng.

Mày Tần Liệt nhíu lại càng sâu.

Lúc Lăng Ngữ Thi và Lăng Huyên Huyên rời khỏi Diễm Hỏa Sơn, hắn cũng nhìn thấy, thấy hai chị em nhập chung vào đoàn người Âm Sát cốc.

Lúc đó, hắn đã hơi thất vọng.

Nếu hai tỉ muội muốn đi theo Âm Sát cốc, hắn sẽ không cản.

Lăng Ngữ Thi và Lăng Huyên Huyên, có thể ở lại Khí Cụ Tông, thậm chí đưa cả tộc nhân tới, hắn cũng có thể che chở cho họ.

Nhưng mà, Lăng Ngữ Thi và Lăng Huyên Huyên vẫn bỏ đi, cùng với người của Thất Sát cốc, mà không hề nói với hắn một câu, vô thanh vô tức bỏ đi.

Hắn đã giết Cưu Lưu Du, giết rất nhiều người Âm Sát cốc, những người có lẽ có quan hệ rất tốt với hai chị em...

"Không trách họ được, Cưu Lưu Du là sư phụ của họ, là ân nhân đưa họ rời khỏi Lăng Gia trấn, lại còn vô cùng thương yêu họ. Hôm nay Cưu Lưu Du vì ngươi mà chết, họ không thể vượt qua tâm lý này là chuyện rất bình thường, đợi họ nghĩ thông suốt, có lẽ sẽ đến Khí Cụ Tông tìm ngươi..." Không để ý Liên Nhu trợn mắt nhìn mình, Đường Tư Kỳ ôn nhu trấn an, "Nên ngươi không cần đau lòng, cái gì của ngươi, trước sau vẫn sẽ thuộc về ngươi."

"Ôi!!!!" Liên Nhu âm dương quái khí khẽ kêu lên.

"Đa tạ Đường sư tỷ khuyên bảo." Tần Liệt mỉm cười.

Đường Tư Kỳ cười cười, nụ cười đắng chát.

Một canh giờ sau, ba người trở lại chỗ tụ tập của Khí Cụ Tông, thấy Đồng Tể Hoa nghiêm túc tới gần, khẽ nói: "Tần tông chủ, Huyền Thiên Minh Tống Đình Ngọc tiểu thư, đợi ngươi đã lâu."

"Tống Đình Ngọc? Là ai? Tìm ta làm gì?" Tần Liệt nhíu mày.

"Vì Tịch Diệt Huyền Lôi mà tới." Đồng Tể Hoa hạ giọng, đơn giản thuật lại điều kiện của Huyền Thiên Minh, "Huyền Thiên Minh nguyện ý đền bù tổn thất một vạn Địa cấp Nhất phẩm Linh Thạch, còn chủ động thả tất cả đệ tử Khí Cụ Các, dùng giá rất cao thu mua Tịch Diệt Huyền Lôi để đối phó U Minh giới Tà Tộc..."

"Tông môn có thiếu tiền không?" Tần Liệt hỏi.

"Tạm thời không thiếu." Đồng Tể Hoa kinh ngạc đáp.

"Có thiếu gì không?" Tần Liệt lại hỏi.

"Thiếu Như Ý cảnh cường giả, thiếu thực lực, thiếu..." mắt Đồng Tể Hoa lóe lên, đã dần hiểu ý Tần Liệt.

"Trước khi trở thành thế lực cấp Xích Đồng, tông môn không thiếu Linh Thạch, hơn nữa, Khí Cụ Tông vẫn là một trong các thế lực cấp Hắc Thiết giàu có nhất. Chúng ta chỉ thiếu sức mạnh, thiếu một sức mạnh đủ làm cho Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện phải sợ hãi, Tịch Diệt Huyền Lôi, chính là một thứ sức mạnh làm cho cả hai phe phải kiêng kị!" Tần Liệt cau mày, "Loại sức mạnh chỉ duy nhất thuộc về Khí Cụ Tông này, sao lại phải bán cho Huyền Thiên Minh? Đối phó U Minh giới Tà Tộc, Khí Cụ Tông chúng ta bụng làm dạ chịu, tự chúng ta sẽ dùng Tịch Diệt Huyền Lôi diệt sát Tà Tộc, không cần nhờ Huyền Thiên Minh làm thay!"

Đồng Tể Hoa nhàng gật đầu, "Tông chủ nói rất đúng. Nhưng nếu không bán Tịch Diệt Huyền Lôi cho Huyền Thiên Minh, ta sợ..."

"Chỉ cần nói với họ, trong trận chiến này, Khí Cụ Tông chúng ta sẽ xuất toàn lực, dùng Tịch Diệt Huyền Lôi oanh kích U Minh giới Tà Tộc, bọn họ chắc không đòi hỏi thêm gì đâu." Tần Liệt nói.

"Vậy còn, Tống Đình Ngọc, có gặp không?" Đồng Tể Hoa quay đầu lại nhìn căn nhà gỗ đơn sơ sau lưng, "Cô ta đang ở trong đó."

"Không cần gặp, bảo ta tu luyện gặp phải rủi ro, cần phải lập tức điều dưỡng khôi phục. Khí Cụ Tông ta nhất định phối hợp với Huyền Thiên Minh đối phó U Minh giới Tà Tộc, sẽ dùng Tịch Diệt Huyền Lôi, không cần Huyền Thiên Minh phải tốn kém." Tần Liệt nghĩ nghĩ, mới hạ giọng dặn dò Đồng Tể Hoa.

Đồng Tể Hoa cười, "Ta hiểu."

Trong căn nhà gỗ nhỏ, Tống Đình Ngọc, đang nghiêng người dựa vào tường gỗ đọc sách.

Đột nhiên nàng khép quyển sách cổ trong tay, tròng mắt dễ thương lưu chuyển, dụng dùng tâm lắng nghe.

Một lát sau, khóe miệng nhếch lên nụ cười mê người, gật gù, lẩm bẩm: "Tên Tần Liệt này, không phải dễ dàng đối phó nha, a, tiểu tử thú vị."