Linh Vực

Chương 280: Trở về




Tần Liệt mơ mơ màng màng, cảm thấy toàn thân ngâm trong nước, quần áo ướt đẫm.

Chậm rãi mở mắt, hắn phát hiện mình đang nằm trong một đầm nước không sâu, ngập đến hông hắn, nhưng bên trong đầy nước đục ngầu.

Bên cạnh đầm nước nhỏ là một đồng cỏ cao và nguồn nước. Đồng cỏ bên cạnh nguồn nước có màu lục u u, rất non, theo gió mà động.

"Ngươi đã tỉnh?" Tiếng nói êm tai ôn nhu của Tống Đình Ngọc từ phía sau truyền đến.

Tần Liệt quay đầu nhìn lại, thấy nàng dùng tay vén cây cỏ dầy đặc ra, đi tới.

Thân thể hoàn mỹ của nàng được bao bọc bởi một bộ quần áo màu hồng. Váy dài ngâm trong nước ướt đẫm, dính sát vào dáng người nóng bỏng xinh đẹp, hiển hiện ra thân thể lồi lõm dụ hoặc được che che lấp lấp bằng một ít phụ kiện. Khiến người ta nhìn vào có thể hộc máu mũi ngay lập tức.

Nhưng sắc mặt nàng không tốt lắm, lộ ra chút tái nhợt. Ngay cả đôi mắt sưu hồn đoạt phách thường ngày dường như cũng có chút ảm đạm vô quang.

Nhìn thoáng qua, Tần Liệt thấy rõ thương thế của nàng có lẽ cũng rất nặng, "Ngươi đi đâu vậy?"

"Ta tỉnh trước ngươi một lúc. Lo lắng những cường giả Giác Ma tộc kia còn đuổi giết tới, cho nên vừa tỉnh lại liền đi xem xét một vòng xung quanh." Vẻ mặt Tống Đình Ngọc có chút mỏi mệt. Cặp đùi đẹp ở trong nước chập chờn di chuyển, từ từ đến bên Tần Liệt nói: "Chúng ta tới tầng thứ tư rồi. Ngươi có cảm giác thấy hít thở có chút khác biệt không?"

Tần Liệt hít một hơi, mắt lộ ra dị sắc, thở nhẹ nói: "Trong không khí có mang theo Minh Ma khí, nhưng rất mỏng manh, khí tức ở đây... Là thiên địa linh khí trộn lẫn với Minh Ma khí ư?"

"Ừ, từ tầng này trở lên, Minh Ma khí cùng thiên địa linh khí trộn lẫn với nhau trải khắp nơi. Cũng vì vậy, Tà Tộc U Minh giới và Nhân tộc chúng ta có thể cùng tồn tại ở đây." Tống Đình Ngọc chỉ vào đồng cỏ và nguồn nước bên cạnh, "Đây là Tịnh Ma Lan Thảo. Chúng hấp thu Minh Ma khí, sau đó thả ra không khí bình thường mà chúng ta có thể hô hấp. Tác dụng của Tịnh Ma Lan Thảo này hoàn toàn trái ngược với Ma Giáp Trùng. Loài cỏ này sinh sản rất nhanh. Đầm nước chúng ta đứng chỉ cần trồng tầm mười gốc Tịnh Ma Lan Thảo lên trên. Mấy tháng về sau, đầm nước trăm mẫu sẽ phủ kín Tịnh Ma Lan Thảo."

Nghe nàng nói vậy, Tần Liệt không khỏi chăm chú dò xét đồng cỏ và nguồn nước bên cạnh. Hắn nhìn kỹ phát hiện trên lá cây loại cỏ này có rất nhiều lỗ nhỏ chi chít.

Những lỗ nhỏ kia giống như miệng và lỗ mũi con người, như không ngừng hô hấp.

Tần Liệt đưa mũi lên trước hít một hơi, con mắt có chút sáng ngời, nói ra: "Thật sự là thần kỳ."

Tịnh Ma Lan Thảo quả nhiên một mặt hấp thu Minh Ma khí mỏng manh. Mặt kia lại nhả ra linh khí tươi mát. Cũng khó trách không khí ở đầm nước này lại trong lành đến thế, chỉ ngửi một cái cũng làm cho người ta cảm thấy tự nhiên khoan khoái dễ chịu.

Lúc hắn tò mò quan sát Tịnh Ma Lan Thảo, Tống Đình Ngọc cũng lẳng lặng nhìn hắn...

Khi ở bên trong vòi rồng tầng dưới, Tống Đình Ngọc gặp phải công kích liên tục từ những tảng đá, cành cây, sắt vụn vô danh của cường giả Giác Ma tộc. Linh khí có tác dụng ẩn nấp lợi hại như Lưu Hồng Tráo thì lại chỉ có sức phòng ngự rất bình thường, lập tức bị phá vỡ. Lưng nàng cũng liên tục gặp trọng kích. Nàng vội vã không kịp chuẩn bị, lập tức trọng thương.

Linh lực toàn thân nàng đều trở nên tán loạn, đến một tia lực lượng cuối cùng không thể phát ra. Thời điểm nàng cho rằng mình phải chết không thể nghi ngờ, Tần Liệt lại ôm nàng thật chặt trong ngực, dùng chính thân thể, thay nàng thừa nhận những công kích kia...

Trong vòi rồng cuồng bạo, thời khắc toàn thân nàng bị Tần Liệt ôm lấy, gò má dán chặt lấy ngực hắn khiến nàng cảm thấy vô cùng an tâm... Nàng chưa bao giờ có loại cảm thụ này.

Nàng biết rõ có một tảng đá lớn bay tới phía ót nàng. Nàng biết rõ đó là bộ vị duy nhất không được Tần Liệt che chở.

Nàng chứng kiến người Tần Liệt cong lại, bỗng nhiên ra sức thay đổi vị trí, dùng lưng thay nàng nhận lấy một kích tất sát...

Thời khắc đó, toàn thân Tần Liệt rung mạnh, lập tức thổ huyết hôn mê. Dư chấn cuồng bạo làm thân thể nàng đang ở trong lồng ngực Tần Liệt cũng run lên bần bật.

Nhưng mà nàng biết rõ, tại một khắc này, ngoại trừ bên ngoài thân rung động, còn có một địa phương khác cũng nhẹ nhàng rung động, nhẹ nhàng nhúc nhích... lòng nàng.

"Sao vậy?" Tần Liệt kinh ngạc nhìn về phía nàng, nghi ngờ nói: "Sao ngươi không lên tiếng? Bộ dạng lại là lạ vậy? Thương thế quá nặng hả?"

"Thương thế cũng hoàn toàn không hề nhẹ, chỉ sợ không thể sử dụng lực lượng trong thời gian ngắn. Ta phải điều trị tốt Linh Hải trong đan điền mới có thể cùng người khác giao chiến." Tống Đình Ngọc phục hồi tinh thần. Đôi mắt dễ thương hiện lên vẻ ngượng ngùng, nói nhỏ: "Ngươi thì sao? Bên trong vòi rồng kia, ngươi hôn mê còn sớm hơn ta một khắc. Thương thế của ngươi hiện tại như thế nào?"

Tần Liệt khẽ giật mình, lúc này mới ngồi dậy tranh thủ xem tình huống bên trong cơ thể.

Hắn dùng tinh thần ý thức đảo qua Hồn Hồ. Biến hóa của tạng phủ, gân mạch, cốt cách dù nhỏ nhất đều được hiện ra. Hồn Hồ giống như một cái gương giúp hắn có thể chứng kiến tình huống toàn thân một cách rõ ràng.

Sau đó hắn phát hiện xương cốt phần lưng có vết rạn rõ ràng, da thịt phía sau bị nghiền nát, gân mạch toàn thân vô cùng đau đớn, mà ngay cả Linh Hải cũng kịch liệt rung chuyển...

Cười khổ một tiếng, hắn bất đắc dĩ nói: "Thương tích của ta cũng không nhẹ, dù là thân thể hay là đan điền Linh Hải đều bị đả kích mạnh. Đá lớn còn kèm theo lực lượng của tên kia. Sau khi làm trọng thương thân thể, dư lực còn truyền vào Linh Hải trong đan điền, quấy cho Linh Hải long trời lở đất. Ta cũng cần phải có thời gian điều trị mới có thể khôi phục vận chuyển Linh lực."

"Ngươi biết rõ kẻ phát động công kích chính là Lục giác chiến sĩ, hơn nữa mục tiêu của tên kia, hình như... Cũng chỉ là ta. Vì cái gì, vì cái gì ngươi lại che chở cho ta? Một kích cuối cùng kia... Phi thường đáng sợ, thậm chí có thể lấy luôn mạng ngươi? Vì cái gì ngươi lại thay ta ngăn cản chứ?" Đôi mắt sáng, thâm thúy của Tống Đình Ngọc hiện lên vẻ phức tạp không hiểu, sâu kín nhìn vào Tần Liệt hỏi.

"Vì cái gì?" Tần Liệt sửng sốt một chút, có chút mờ mịt, lắc đầu. Dưới cái nhìn chăm chú của nàng, nói ra: "Ta cũng không biết, lúc ấy không có nghĩ nhiều như vậy, mà ta cũng không kịp nghĩ, chẳng qua chỉ muốn làm vậy thôi."

Tâm hồn nàng chợt trở nên nhộn nhạo, hiện hữu một tia rung động. Trong mắt đẹp phát ra một tia quang mang kỳ lạ, thanh âm càng trở nên nhu thuận, "Ngươi nói là, ngươi căn bản không nghĩ ngợi, chỉ là bản năng muốn làm như vậy ư?"

"A, hẳn là như vậy, ta cũng không rõ lắm." Tần Liệt tùy ý đáp một câu.

Tống Đình Ngọc bỗng nhiên trầm mặc.

Nàng không nhìn Tần Liệt nữa mà hơi cúi thấp đầu. Gương mặt tuyệt mỹ hiện ra vẻ không cách nào hiểu thấu, giống như mê hoặc, giống như kinh hỉ, giống như khẩn trương, giống như kích động... Không cách nào phân biệt.

Tần Liệt thấy nàng trầm mặc không nói, cũng không nhiều lời. Hắn đứng trong đầm nước, bắt tay vào chữa trị Linh Hải, khôi phục thương thế trên người.

Đan điền Linh Hải hỗn loạn cần chậm rãi ổn định, nếu không sẽ làm cho Linh lực vận chuyển không thoải mái mang đến nhân tố không ổn định cho cơ thể, cho nên nhất định phải giải quyết đầu tiên.

Nhưng khi hắn chuẩn bị ổn định đan điền Linh Hải lại phát hiện lúc ý niệm trong đầu khẽ động máu toàn thân lại tuôn ra huyết chi Linh lực đậm đặc.

Bên trong Hồn Hồ, hắn có thể chứng kiến một tia huyết khí màu đỏ bốc lên từ máu tươi, mang theo một hương vị ngòn ngọt tiến đến vết rạn tại xương, da thịt bị nghiền phía sau, lưu chuyển khắp gân mạch toàn thân.

Từ một tia huyết khí lan tràn khuếch tán, cảm giác đau đớn trên thân thể nhanh chóng ngừng lại.

Huyết chi Linh lực như Linh Dược ôn nhuận thương thế, đi đi lại lại khắp thân thể của hắn, trợ giúp điều trị thương thế bên trong, làm cảm giác vô lực ở gân mạch dần dần biến mất...

Đan điền Linh Hải tuy còn ở trạng thái hỗn loạn, nhưng thương thế trên thân thể dưới tác dụng của huyết chi Linh lực đã nhanh chóng ổn định lại.

Một cỗ khí huyết chi lực tràn đầy phóng ra từ trên người chẳng những làm hắn âm thầm kinh hỉ, mà ngay cả Tống Đình Ngọc đều cảm thấy biến hóa trong thể nội Tần Liệt. Nàng vô thức ngẩng đầu nhìn hắn, nói ra: "Khí huyết ngươi đang nhanh chóng bổ sung. Khí huyết chính là tánh mạng chi lực, là căn bản của huyết nhục. Khí huyết là lực lượng khôi phục thương thế tốt nhất. Ngươi tu luyện Huyết Linh Quyết, thật sự là một loại pháp quyết rất thần kỳ..."

Con mắt Tần Liệt đột nhiên sáng lên, nói khẽ: "Khí huyết là tánh mạng chi lực, có thể khôi phục đại thương, có thể điều trị thân thể, ổn định thương thế. Hắc, xem ra Huyết Lệ lão nhân kia, lại không hề lừa gạt ta, Huyết Linh Quyết thật đúng là có điểm diệu dụng!"

"Ngươi có biết Bát Cực Thánh Điện cùng Huyền Thiên Minh chúng ta sở dĩ muốn tiêu diệt Khí Cụ Tông, nguyên nhân chủ yếu là vì cái gì không?" Tống Đình Ngọc mắt trắng không còn chút máu.

"Tự nhiên là bởi vì Khí Cụ Tông uy hiếp các ngươi." Tần Liệt đương nhiên nói.

"Đúng vậy, nhưng Khí Cụ Tông uy hiếp được chúng ta sao? Những Luyện Khí Sư kia nếu chỉ dụng tâm luyện khí thì làm sao uy hiếp được chúng ta?" Thần sắc Tống Đình Ngọc trở nên nghiêm túc, "Cái chúng ta chính thức sợ là Huyết Mâu, là Lang Tà! Huyết Mâu không ngừng lớn mạnh, Lang Tà không ngừng cường đại. Bọn họ có không gian phát triển trơ nên đáng sợ. Đó mới là chỗ chúng ta e ngại.

Mà hết thảy những điều này đều là do tu luyện Huyết Linh Quyết, là cái Linh quyết này sáng tạo ra Huyết Mâu, sáng tạo ra Lang Tà, khiến cho Lang Tà có tư cách uy hiếp chúng ta!"

Tần Liệt biến sắc.

"Một cái Huyết Linh Quyết, hơn nữa còn bị chỉnh sửa xuyên tạc, lại cho Hỏa Mâu biến thành Huyết Mâu, biến thành một lực lượng đáng sợ nhất. Có thể thấy được cái Linh quyết thần kỳ này đáng sợ cỡ nào. Chúng ta muốn tiêu diệt Khí Cụ Tông cũng là do muốn đạt được Huyết Linh Quyết..." Tống Đình Ngọc nhìn hắn, "Hiện tại ngươi biết chỗ lợi hại và đáng sợ của Linh quyết này rồi chứ?"

Tần Liệt nhẹ gật đầu.

"Có người tới." Lông mày Tống Đình Ngọc nhíu lại, vuốt vòng ngọc trên tay, đôi mắt nhìn về phía xa.

Sắc mặt Tần Liệt biến hóa, vô ý thức lấy ra Tịch Diệt Huyền Lôi, chuẩn bị ứng phó người tới.

"Đừng quá khẩn trương, người tới hẳn là Bát Cực Thánh Điện, hoặc là thế lực Võ Giả dưới trướng bọn hắn." Tống Đình Ngọc cảm ứng chút, lại nói: "Cảnh giới cũng không cao, chỉ là Khai Nguyên cảnh cùng Vạn Tượng cảnh thôi."

Tần Liệt buông lỏng.

"Đi thôi, chúng ta tới vị trí của bọn họ, hỏi đây là nơi nào, hỏi xem vòi rồng để đi lên ở đâu." Tống Đình Ngọc vạch ra phương hướng, sau đó nhíu mày, nhẹ giọng dặn: "Đừng có mà ngươi là Tần Liệt Khí Cụ Tông, ta cũng không phải là Tống Đình NgọcHuyền Thiên Minh. Ngươi ở Khí Cụ Tông, giết quá nhiều người của năm thế lực. Nếu để cho họ biết là ngươi, sợ là có phiền toái, mà ta cũng có thân phận đặc thù tại Huyền Thiên Minh, mấy năm nay đắc tội không ít người Bát Cực Thánh Điện, cho nên có chút phiền phức..."

"Ngươi lại sợ võ giả Khai Nguyên cảnh, Vạn Tượng cảnh?" Tần Liệt kinh ngạc.

Tống Đình Ngọc mắt trắng không còn chút máu, buồn bã nói: "Trước kia đương nhiên không sợ. Nhưng hiện tại trạng thái thân thể không tốt, nếu không có thời gian hảo hảo khôi phục, khẳng định không thể động thủ mà không cần cố kỵ. Cố gắng không xung đột thì tốt hơn."

"Nha." Tần Liệt chợt hiểu.