Lôi Quân

Chương 23: 23: Chạy Trốn






Nội vụ đường.
Một cái xa hoa gian phòng, lúc này đang có ba người ở tại bên trong.
Ngồi tại chính giữa là một vị lớn tuổi lão ông, người này không phải ai khác chính là Chương Chính, đứng bên trái, bên phải hắn phân biệt là hai người Đường Bạch cùng Hàn Diệp Y.
Lúc này thời gian đã sắp quá trưa, vẫn không thấy Dương Tuấn bóng dáng Chương Chính đã có chút mất kiên nhẫn.
Con mắt híp lại nhìn về một bên dưỡng thần Bạch Phong, ngữ khí chậm rãi nói: -" Làm sao vẫn chưa thấy người đến? "
Bạch Phong trong lòng cũng là có chút nghi hoặc, buổi trưa đều nhanh qua vậy mà đối phương cái bóng cũng thấy.
Ban đầu lúc đi qua hắn cũng không có tiết lộ sư phụ mục đích, chẳng lẽ đối phương thật có tật giật mình đã chạy trốn.
-" Đệ tử cũng không rõ ràng, nhưng là sư phụ yên tâm, ta đã cho người theo dõi, nếu đối phương có cái gì bất thường động tĩnh sẽ lập tức báo đi lên.

"
Đối với vị này đại đệ tử, Chương Chính đặc biệt coi trọng, không chỉ là thiên phú xuất sắc, làm việc phương diện vẫn luôn cực kỳ cẩn trọng.
Đã hắn đảm bảo, Chương Chính cũng yên tâm một phần.
Rất nhanh, lại mười lăm phút trôi qua, người vậy vẫn như cũ chưa đến, Chương chính sắc mặt cũng càng lúc càng trở nên âm trầm.
Hắn đường đường là Trúc Cơ cường giả, là Xích Nhật Môn trưởng lão, lời nói không biết từ lúc nào đã mất đi trọng lượng, ngay cả một cái tiểu đệ tử cũng không mời nổi, thực sự là quá mất mặt.
Bịch Bịch Bịch!
Đang lúc này, bên ngoài phòng đột nhiên vang lên dồn dập tiếng bước chân, nhịp độ cực kỳ gấp gáp, rất nhanh Chương Chính ba người gian phòng cửa bị phá ra.
Một cái ăn mặc ngoại môn để tử y phục nam tử đột ngột xông vào.
Gặp được Đường Bạch, tên đệ tử này vội vàng mở miệng: -" Đường sư huynh sự tình không tốt, Dương Tuấn tên kia bỏ trốn.

"
-" Cái gì! "
Đường Bạch nghe vậy giật mình, thân ảnh chớp mắt đã tới tên này đệ tử trước mặt, hai tay nắm lấy đối phương cổ áo hỏi: -" Bỏ trốn? hắn là vào lúc nào bỏ trốn?"
-" Chính… chính là vừa mới không lâu! " Bị Bạch Phong nắm lấy cổ áo, tên này đệ tử sắc mặt đỏ lên, giọng nói ấp úng: -" Ta phát hiện ra sau đó liền vội vã chạy về thông báo sư huynh, còn lại các huynh đệ khác đang tại đuổi theo cản người.


"
-" Mẹ nó… "
Buông bỏ đối phương cổ áo, Đường Bạch quay đầu nhìn về phía chủ vị Chương Chính, ánh mắt có chút e ngại.
Chỉ thấy sắc mặt âm trầm Chương Chính lúc đã sớm biến đổi, khóe miệng nhếch lên nói:
-" Tốt một cái Dương Tuấn! "
Ban đầu hắn vẫn chưa xác định được Dương Tuấn có phải hay không hung thủ, mặc dù có Hàn Diệp Y làm chứng nhưng đấy chỉ là lời nói một phía, gọi đối phương đến đây ý định chỉ là đối chứng, dù sao mười cái thi đấu xuất sắc đệ tử một trong, coi như lấy hắn thân phận tự ý sát hại nhưng cũng không tốt thu xếp.
Không nghĩ đến đối phương lại đúng thật có tật giật mình bỏ trốn, như vậy hắn có đem chém giết, tông chủ cùng các vị trưởng lão khác cũng không có lý do ngăn cản.
-"Hừ! Được lắm, hôm nay bản trưởng lão tự mình ra mặt, để xem cái này Dương Tuấn có phải hay không thật ba đầu sáu tay! "
— QUẢNG CÁO —
Event

.

.
Cách Xích Nhật Môn ba mươi dặm, tồn tại một mảnh rừng rậm gọi là Bách Thú Sơn Lâm
Nơi này hoàn cảnh lâu đời, các loại cổ thụ chọc trời xen kẽ chống lên, bên trong yêu thú bá đạo hoành hành, nghe đồn có cả trúc cơ yêu thú xuất hiện, độ nguy hiểm có thể nói là cực cao.
Ngay cả quanh đây cường đại nhất Xích Nhật Môn, bình thường cũng là ít khi xâm nhập Bách Thú Sơn Lâm chỗ sâu.
Dù sao mỗi một cái đệ tử đối với tông môn đại phái mà nói đều là vô cùng chân quý, chết một cái chính là tổn thất rất lớn, ngoài trừ bất đắc dĩ bên ngoài, tông môn cũng không muốn tự mình cầm dao cắt thịt mình.
Bách Thú Sơn Lâm mặc dù là nguy hiểm như vậy, nhưng cũng là một cái cực lớn cơ duyên.
Tông môn đối với đệ tử tiến vào Bách Thú Sơn Lâm cũng không có ngăn cấm, tuy nhiên cũng không khuyến khích xâm nhập vào chỗ sâu, nơi đó nguy hiểm không phải là bọn hắn mấy cái luyện khí kỳ có thể ứng phó.
Bách Thú Sơn Lâm bên ngoài, lúc này đột nhiên xuất hiện một đạo lôi ảnh.
Nó tốc độ cực nhanh, mỗi lần lóe lên liền đã lướt xa mấy trăm mét, chỉ mấy cái hô hấp đã thành công đi tới Bách Thú Sơn Lâm bên ngoài.

Bất quá đến đây đạo màu lôi ảnh cũng không có ngừng lại, nó tốc độ vẫn như cũ cực nhanh, nháy mắt đã xuyên vào rừng rậm bên trong.
Một mực xâm nhập, khi sắp đến Bách Thú Sơn Lâm trung tâm lúc, lôi ảnh lúc này mới ngừng lại.
Đợi lôi điện tán đi, Dương Tuấn thân ảnh lúc này mới lộ ra!
Sau khi chạy ra Xích Nhật Môn, hắn một đường không ngừng nghỉ chạy tới đây, lôi lực không tiếc sử dụng, cơ hồ đã gần như cạn kiệt mới miễn cưỡng đem đằng sau đám người vung đi.
-" Đợi ta trúc cơ, mối nhục này nhất định phải đòi về! " Bình tĩnh thở một hơi thở dốc, Dương Tuấn cắn răng nói.
Nhận được Bạch Phong lời mời, Dương Tuấn ban đầu cũng có ý định tới gặp Chương Chính, thế nhưng suy đi nghĩ lại, cảm thấy đây là một cái không khôn ngoan lựa chọn.
Bởi nếu hắn tới đó, rất có thể sẽ lạc vào thiên la địa võng.
Như vậy chẳng khác nào cá xa lưới chặt, mọc cánh cũng khó thoát.
Với lại hắn cùng vị này Chương trưởng lão cũng không quen biết, làm sao vừa trở về liền gọi tới gặp mặt, chẳng lẽ là muốn cùng hắn kéo gần quan hệ, đây là không có khả năng.
Vậy cho nên cái này rất có thể là liên quan đến Chương Hoắc tên kia sự tình.
Lại còn đích thân chỉ mặt, điểm tên, khẳng định đã nắm được bằng chứng trong tay.
Nhưng để Dương Tuấn khó hiểu là, đối phương như thế nào có thể phát hiện ra hắn là thủ phạm, khi đó duy nhất nhân chứng cái kia thiếu nữ đều đã bị hắn cho diệt khẩu.
Không lẽ đối phương hóa thành oan hồn trở về báo mộng không bằng!
Suy đi nghĩ lại, hắn đột nhiên cười một tiếng tự giễu: -" Hắc! Là ta sơ xuất, đây chính là tu tiên thế giới, các loại thần kỳ thủ đoạn vậy không thiếu a! "
Theo hắn suy đoán, khả năng chính là lúc đó hắn lưu lại thi thể nguyên nhân nên mới bị truy tra đến, nếu là hủy thi diệt tích mà nói, tin tưởng, cho dù là Kim Đan cường giả đến cũng khó mà phát hiện.
Bất quá chuyện này cũng không thể trách Dương Tuấn bản thân bất cẩn.
Bởi vì lúc đó chiến đấu động tĩnh quá lớn, cơ hồ đã dẫn đến tuần tra Xích Nhật Môn đệ tử phát hiện, nếu lúc đó hắn chậm một bước sợ rằng đã bị phát hiện.
— QUẢNG CÁO —
Event
-" Coi như là một bài học xương máu đi, lần sau nếu là ra tay giết người, vậy nhất định phải thủ đoạn nhanh gọn, sớm hủy thi diệt tích, cặn bã cũng không được lưu lại.

"

Dương Tuấn vẫn luôn là người cẩn trọng, lần này sơ xuất lớn như vậy chính là hắn thất trách, nhưng một cái hố không ai sẽ ngã lại hai lần, chuyện như vậy nhất định sẽ không có lần sau.
-" Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, trước hồi phục linh lực rồi tính! "
Một đường chạy không ngừng nghỉ, Dương Tuấn linh lực chịu cực độ tiêu hao, lúc này nếu không kịp thời khôi phục, gặp phải nguy hiểm liền khó mà tự vệ.
Nắm giữ thần cấp pháp quyết, Dương Tuấn linh lực không chỉ hùng hậu mà sức khôi phục cực kỳ nhanh.
Chỉ dùng chưa đến nửa giờ, tiêu hao linh lực cơ hồ đã được bổ xung!
Chít! Chít! Chít!
Đã ổn định Dương Tuấn, lúc này vốn chuẩn bị rời đi, đột nhiên xung quanh vang lên tiếng chim kêu cực kỳ quái dị.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy cành cây cách đó không xa đứng đấy một một đầu chim nhỏ, nó toàn thân lông xanh, mỏ đỏ như lửa, đỉnh đầu còn có ba sợi trắng muốt lông dựng lên.
Dương Tuấn nhìn nó, nó cũng tại nhìn lấy Dương Tuấn, khác biệt chính là trong miệng không ngừng kêu lên quái dị âm thanh.
-" Xong! "
Nhìn thấy chim nhỏ một khắc, Dương Tuấn tâm đều lạnh, con mắt trừng lớn, hắn nhận ra chim nhỏ lai lịch.
Bạch Tam Điểu!
Lấy mười năm lăn lộn kinh nghiệm, Bạch Tam Điểu loại này dị thú Dương Tuấn cũng tiếp xúc qua, mặc dù bản thân không phải yêu thú nhưng Bạch Tam Điểu lại có giá trị cực cao.
Đây phải kể đến bọn nó năng lực, chính là có thể trăm dặm truy tung, chỉ cần ngửi qua khí tức liền có thể trăm dặm bên trong lần theo tìm đến khí tức chủ nhân.
Tại các thế gia, tông môn thế lực lớn cũng có nuôi dưỡng không ít
Bạch Tam Điểu xuất hiện ở đây, không thể nào là tự nhiên sinh tồn, tám chín phần mười có người sử dụng truy tung, mà mục tiêu không cần đoán cũng biết chính là Dương Tuấn.
Chạy!
Ý nghĩ nảy lên, Dương Tuấn lập tức mở ra bộ pháp chạy trốn.
-" Hiện tại muốn chạy, đã muộn! "
Không đợi Dương Tuấn rời đi, một đạo lưu quang bổ tới, tốc độ cực nhanh, chỉ chớp mắt đã đuổi tới đỉnh đẩu.
Sớm đã đã cảnh giác xung quanh Dương Tuấn, gặp lưu quang đánh tới lập tức làm ra phản ứng, hắn thân thể khẽ nghiêng, hai chân đạp mạnh vào cành cây, mượn lực lướt ra một đoạn, thành công tránh đi lưu quang.
Bành!
Dương Tuấn mặc dù thành công tránh thoát nhưng là hắn dưới chân đại thụ không có may mắn như vậy, bốn, năm người ôm không hết đại thụ chớp mắt bị chém làm đôi.
Đứng trên một cành khác đại thụ, Dương Tuấn lúc này ngẩng đầu nhìn lên không trung, một bóng người chân đạp phi kiếm lẳng lặng đứng đó.
-" Chương trưởng lão! "
— QUẢNG CÁO —
Event

Dương Tuấn trong lòng căng thẳng, hắn không nghĩ đến vị này Chương trưởng lão lại đích thân đuổi đến, hơn nữa bộ dáng còn hung thần ác sát như vậy, hiển nhiên là tìm hắn không để uống rượu tâm sự chuyện tốt.
-" Tiểu tử ngươi cũng thật sự là lớn mật, nhận bản trưởng lời mời vậy mà không đến, lại trốn tránh chạy đến nơi này, có phải hay không là có tật giật mình? "
Đứng trên phi kiếm, Chương Chính sắc mặt tiếu dung, hai tay chắp ra sau lưng, con mắt thâm thúy đưa xuống nhìn lấy Dương Tuấn nói.
Nghe những lời này, Dương Tuấn trong lòng có chút hoảng hốt, thế nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra vô cùng chấn định đáp:
-" Ở đây hẳn là có gì đó hiểu nhầm, trưởng lão lời mời đệ tử nào dám thất kính, chẳng qua nửa đường có việc đột xuất, làm sao không dứt ra được, mong Chương trưởng lão thông cảm một hai! "
-" Hahaha! " Nghe xong những lời này chỉ thấy Chương chính đột nhiên cười lớn, khuôn mặt dữ tợn gằn giọng nói: -" Tiểu tử, bớt buông lời ngụy biện, dám giết ta Chương Chính chái trai, hôm nay bản trưởng lão sẽ tiễn ngươi xuống dưới cùng nó làm bạn.

"
Tại Chương Chính trong mắt, Dương Tuấn cơ bản đã là ba ba trong chậu, sống hay chết chỉ cần hắn một ý niệm mà thôi, huống chí thực lực cách biệt còn đó, hắn cũng không tin trước mặt tiểu tử này còn có thể lật nổi sóng.
Chẳng lẽ châu chấu còn có thể đá đổ xe hay sao!
-" Giết thằng nhỏ lại tới thằng lớn, hừ hừ… đã ngươi tự tìm chết, Dương Tuấn sẽ thành toàn ngươi.

" Gặp đối phương da mặt đều xé, Dương Tuấn cũng không muốn nhiều lời.
Bởi mặc cho hắn nói gì, đối phương hiển nhiên cũng sẽ không tin tưởng, ngược lại chỉ tổn phí miệng lưỡi mà thôi.
Đã vậy hắn đương nhiên sẽ không khách khí.
Đinh!
Đang lúc này, hệ thống thông báo đột nhiên hiện lên.
< Đứng trước trúc cơ cường giả uy hiếp, ký chủ có hai sự lựa chọn >
< Một, lựa chọn nhẫn nhịn, tránh giao phong, quyết tâm trốn chạy, thu hoạch được Trúc cơ đan một viên.

>
< Hai, ở lại huyết chiến, trảm trúc cơ, thu hoạch được bàn quay rút thưởng ×1 lượt, cực phẩm tụ khí đan ×1 bình >
-" Lại một đợt phát tài! "
Hệ thống đột nhiên ban bố nhiệm vụ làm Dương Tuấn cực kỳ kinh hỉ, hắn không chút do dự lập tức chọn nhiệm vụ hai.
Dù sao đối phương tốc độ không những nhanh mà còn có Bạch Tam Điểu loại này truy tung dị thú, hắn muốn chạy gần như là không có khả năng, chỉ có thể ở lại huyết chiến.
Trúc cơ cường giả, hắn đã muốn thử sức từ lâu!