Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Chương 15




Liễu Thanh Đường vốn không có lâm triều bỗng nhiên phát tác khiến các đại thần bị dọa không khí ngột ngạt .Ngày đó ở trong triều xử trí con của Phùng thủ phụ sau đó liền sai Ninh công công nói với hoàng đế ,về sau mỗi ngày nàng sẽ lâm triều một lần.

Ninh công công tựa hồ cũng nhận thấy nàng đối với hoàng đế không hề giống như trước dung túng thoái nhượng như vậy ,có chút chần chờ nhìn nàng một cái mới lĩnh mệnh đi xuống . Liễu Thanh Đường nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của hắn ,lão gia hỏa này đại khái thực không tin nàng đột nhiên thay đổi thái độ .

Bởi vì hắn là người của tỷ tỷ ,mà tỷ tỷ nàng thập phần hiểu biết nàng ,biết được nàng đối với người thân thập phần coi trọng .Bởi vì tỷ tỷ mất sớm nên nàng sẽ chiếu cố tiểu hoàng đế ,sẽ vì trách nhiệm bảo vệ tiểu hoàng đế mà trấn thủ giang sơn .Đúng vậy tỷ tỷ nàng không đoán sai ,nàng kiếp trước quả thật làm đúng như những gì nàng ấy tính toán .

Lại nói bên trong cung điện xa hoa giam cầm các nàng ,làm cho các nàng đều biến thành bộ dáng khác . Tỷ tỷ giống mẫu thân chiếu cố nàng , ôn nhu mỉm cười chải đầu cho nàng thay đổi ,nay nàng cũng thay đổi , về sau còn có thể sẽ thay đổi càng nhiều.

Trong điện im lặng ,Liễu Thanh Đường nhìn dung nhan trẻ trung của mình trong gương đồng có chút xuất thần .

" Thái Hậu nương nương , Thái Phi đến đây đang ở trong điện chờ ngài ."

một gã tiểu thái giám đi vào hạ thấp thân mình thấp giọng nói .

" Ân ,tiếp đón cho tốt ."

Liễu Thanh Đường thuận miệng phân phó ,ngồi ngay ngắn trước gương đồng để mama đội mũ phượng . một tay điểm thêm vào cái trang sức ,một bên tự hỏi Thái Phi tới làm cái gì.

Hậu cung phi tần của tiên đế cũng không nhiều , con cái tự nhiên cũng ít ,hơn nữa những đứa nhỏ đều sống không quá một tuổi ,đến cuối cùng chỉ còn Tiêu Hoài Húc con trai tỷ tỷ nàng cùng với Tiêu Hoài Dư con của Thái Phi là bình an được đến hiện tại.

Tuy nói là không mất mạng ,nhưng Tiêu Hoài Dư là một ngốc tử ,nghe nói mỗi ngày đều ngồi một chỗ ngẩn người ,ngay cả nói cũng sẽ không nói .Thái Phi trước kia thời điểm tiên đế còn tại thế cũng không thích tranh thủ tình cảm chỉ mang theo đứa con ngốc cùng chính mình ở một cung điện riêng ,giống như địa phương lãnh cung .

Hậu cung tiên đế ai không có con nối dòng đều phải đi thủ hoàng lăng ,tiểu hoàng đế chưa đến tuổi tuyển tú , toàn bộ hậu cung này trừ bỏ Thái Hậu nàng cũng chỉ còn Thái Phi .

Lúc trước Liễu Thanh Đường vào cung ngẫu nhiên cũng đi qua điện Thanh Hòa của Thái phi , chỉ thấy một tiểu cung nữ hầu hạ ,hoàng tử cùng Thái Phi nhóm nô tài một người cũng không thấy bóng dáng .Sau đó nàng gọi tổng quan Ninh công công đến trừng phạt đám cung nữ thái giám , nghe nói sau này cuộc sống của Thái Phi cùng si ngốc hoàng tử cũng tốt hơn chút , sau đó cũng không quá quan tâm họ , dù sao các nàng cũng không có quan hệ gì .

Kiếp trước Thái Phi có chủ động tìm nàng một lần ,hình như là khoảng một tháng sau vào yến tiệc cuối năm .Khi đó nàng tới thỉnh chỉ ,hình như bởi vì bệnh của nàng càng ngày càng yếu kém ,lo lắng sau khi mình chết không ai chiếu cố con chính mình ,nên muốn mang theo Tiêu Hoài Dư về nhà mẹ đẻ ở Dương Chậu ,để cho ca ca nàng chiếu cố Tiêu Hoài Dư.

Việc này thật ra cũng không khó ,chỉ cần đem địa phương kia cấp cho Tiêu Hoài Dư làm đất phong ,hắn đi nơi đó là hợp tình hợp lý .Cho dù là si ngốc nhi cũng là hoàng tử .Kiếp trước Liễu Thanh Đường liền đáp ứng Thái Phi để cho bọn họ đi Dương Châu .

Nhưng là thời điểm Thái Phi cùng với Tiêu Hoài Dư hồi Dương Châu lại gặp kẻ xấu , đội cung nữ hồ vệ cùng hai người bọn họ đều tử nạn .Lúc ấy Liễu Thanh Đường còn tiếc nuối một trận .

Bây giờ nhìn đến Thái Phi trước mặt ,Liễu Thanh Đường bỗng nhiên có loại cảm giác đồng bệnh tương liên .

Thời điểm Thái Phi tuổi còn trẻ cũng là đại mỹ nhân ,tuy rằng bở vì hàng năm đau ốm có vẻ tiều tụy ,nhưng vãn nhìn ra tư sắc của năm đó .Tuổi Thái Phi cơ hồ có thể làm mẫu thân nàng ngay cả ngồi trên ghế cũng chỉ dám ngồi một chút ,vừa thấy nàng xuất hiện liền đứng lên hành lễ .

Liễu Thanh Đường thấy sắc mặt nàng tái nhợt ,cùng không làm khó nàng , trực tiếp liền hỏi ý đồ của nàng khi đến đây .

" Thái Hậu nương nương , nhị hoàng tử hắn nay đã lớn tuổi ,cho dù đầu óc......có chút vấn đề ,nhưng ở lại trong cung không thích hợp , thần thiếp lần này tới là muốn cầu xin nương nương một cái ân điển ,làm cho nhị hoàng tử cùng thần thiếp hồi Dương Châu......"

Thái Phi vừa nói vừa âm thầm quan sát ,thấy sắc mặt Thái Hậu nương nương nhíu nhíu mày liền lập tức im lặng ,có chút không yên quan sát nàng .

Liễu Thanh Đường thấy chuyện này cùng quá khứ không có gì khác biệt .Nàng muốn tránh kiếp nạn này cho các nàng liền không giống kiếp trước ưng thuận mà nói .

" Nhị hoàng tử cùng Thái Phi ở lại kinh thành cũng tốt hơn ,ta sẽ xây ngoài cung cho các ngươi một tòa phủ đệ ."

Thấy thần sắc Thái Phi lo lắng ,Liễu Thanh Đường lại nói

" Cứ chăm sóc tốt thân thể chính mình đã ."

Thái Phi tựa hồ không quá nguyện ý ,nhưng lại không dám phản bác lại ý Thái Hậu nương nương ,chỉ có thể trầm mặc .Liễu Thanh Đường cùng nàng gặp qua cũng chỉ có mấy lần ,tựa hồ không có gì để nói , trầm mặc trong chốc lát liền phất tay để nàng lui xuống .

Ngồi trên ghế lo lắng trong chốc lát ,Liễu Thanh Đường quay sang mama nói .

" đi lấy bài tử của ai gia bảo Đào Hiệp đến thái y viện thỉnh Dương thái y lại đây ,liền như cũ nói ai gia đau đầu ."

Tần Thúc đi tới cửa , vừa vặn nghe được Thái Hậu nương nương nói những lời này ,cước bộ không khỏi ngừng lại .

Dương thái y này là người hắn biết đến . Dương thái y sinh ra mang đến kỳ vọng cho Dương gia ,là hậu nhân duy nhất của Dương gia .Thái Hậu nương nương còn không có chú ý thấy thời điểm hắn đến ,hắn liền đoán Thái Hậu nương nương có lẽ là .....thích người nọ .Bởi vì Dương thái y cách hai tháng sẽ trở lại Từ An Cung vì Thái Hậu nương nương bắt mạch ,có đôi khi Thái Hậu nương nương còn giống như vậy nói là đau đầu sai người đi thỉnh Dương thái y lại đây.

hắn đã gặp vị Dương thái y kia vài lần .hắn cùng Thái Hậu nương nương tuổi tác cũng không cách xa lắm ,diện mạo tuấn dật trên mặt luôn mang theo mỉm cười ấm áp ,cùng hắn Tần Thúc sắc mặt âm trầm hoàn toàn bất đồng .hắn thân hình thon dài cao ngất ,cùng với chính mình một hoạn quan bất đồng . hắn còn được sinh ra ở nơi tốt đẹp ,cùng Thái Hậu nương nương giống nhau cuộc sống cẩm y ngọc thực , còn hắn từ nhỏ đã vào cung lăn lộn qua lại bị người đánh đập khi dễ.....hắn không thể cùng vị Dương thái y kia đánh đồng .

Trước kia hắn không gặp được Thái Hậu nương nương mỗi lần Dương thái y đến Từ An Cung tiến vào nội điện ,hắn đều ghen tị phát cuồng .Nhưng như thế thì có thế nào đâu ,hắn chỉ có thể trốn tránh chỗ tối nhìn ,cái gì cũng đều không làm được .

Cho dù là hiện tại ,hắn vẫn như cũ không thể làm gì được .Đúng vậy gần đây Thái Hậu nương nương đối với hắn tốt lắm ,hắn cũng cảm giác Thái Hậu nương nương có chút để ý hắn ,nhưng là hắn không dám đánh cuộc , không dám đánh cuộc vị Dương thái y ở trong lòng Thái Hậu nương nương có vị trí gì .

hắn không thể biểu hiện ra chút gì không đúng ,không thể làm cho bất luận kẻ nào nhìn thấy hắn ghen tị không cam lòng .hắn hiện tại chỉ có thể đứng bên cạnh Thái Hậu nương nương ,cho đến khi vị Dương thái y kia đến ,sau đó giống như một nô tài bình thường lui ra lưu lại cho bọn họ một không gian ,không thể lộ ra điều gì làm Thái Hậu nương nương cảm thấy không vui vẻ .

Tuy rằng nghĩ rất nhiều ,nhưng kỳ thật động tác vào cửa của Tần Thúc chính là ngưng lại một chút , hắn giống như ngày thường tiến tới hành lễ , sau đó yên lặng đứng ở phía sau Liễu Thanh Đường .

Liễu Thanh Đường nhìn hắn một cái ,vừa định nói gì đó ,chỉ thấy Đào Hiệp cũng từ ngoài cửa đi vào đến .Liễu Thanh Đường liền trực tiếp nói với Đạo Hiệp .

" Ngươi tới đúng lúc lắm , đi gọi Dương thái y đến một chuyến ,ai gia choáng váng đầu."

Đào Hiệp ánh mắt chuyển động bỗng nhiên cười hì hì nói .

" Chủ tử lại muốn mời Dương thái y sao "

Liễu Thanh Đường còn chưa nói gì ,mama đã nhăn mày nói.

" Đào Hiệp ,những lời này có thể tổn hại thanh danh chủ tử không nên nói nữa , vạn nhất bị người khác nghe được liền nắm lấy nhược điểm của chủ tử ,ngươi như thế nào luôn không cẩn thận !"

Đào Hiệp đầu tiên là nhìn sắc mặt Liễu Thanh Đường thấy nàng không tức giận ,ngược lại buồn cười nhìn nàng ,lập tức phất tay không thèm để ý ,mới trả lời tỷ tỷ nghiêm túc nhà mình.

" Chủ tử không thích nhiều người hầu hạ , tiểu cung nữ cùng tiểu thái giám đều bị ta đuổi đi xa rồi ,không có người có thể nghe được ,tỷ tỷ ngươi cũng quá khẩn trương ,chủ tử cũng chưa giáo huấn ta đâu mà ngươi đã giáo huấn ta trước rồi."

Mama sửng sốt vội vàng hướng Liễu Thanh Đường thỉnh tội .

" Nô tỳ quá phận ,thỉnh nương nương trách phạt ."

" không sao ,đều đã nói với ngươi nhiều lần ,đừng quá câu nệ mọi chuyện như thế ,ngươi không nghe ."

Liễu Thanh Đường gõ gõ mặt bàn thúc giục .

" đi nhanh một chút ,bằng không sắc trời muộn mất ."

" Dạ ,chủ tử ,sẽ không để người sốt ruột chờ .Dương thái y nghe thấy ngài truyền vào cung sẽ lập tức chạy đến ngay ."

Đào Hiệp cười cùng mama cùng nhau đi ra ngoài ,Liễu Thanh Đường đứng lên nhìn về phía Tần Thúc .

" đi đến thư phòng trước , ta nhìn xem ngươi luyện chữ đến đâu rồi ."

" Dạ ."

Tần Thúc bình tĩnh nói ,nhưng chỉ có chính hắn mới biết hiện tại trong lòng hắn cỡ nào là dày vò . Mới vừa rồi Đào Hiệp nói những lời này ,làm cho lòng hắn xuất hiện trận rét lanh ,nhịn không được hơi run run .Thời điểm Thái Hậu nương nương nghe các nàng nói đến Dương thái y ,trên mặt vẫn có ý cười ,cũng không có một câu phản bác .

Nương nương nàng cam chịu , nàng cùng Dương thái y quả thật có quan hệ thân mật .Tần Thúc cảm thấy trong lòng rất khó chịu , rõ ràng vẫn nói với chính mình Thái Hậu nương nương tuyệt đối sẽ không thích một hoạn quan như chính mình ,nói những lời kia cũng chỉ là nhất thời thú vị thôi , hắn vẫn tin là thật sao ,hơn nữa còn đắm chìm trong mộng đẹp không chịu tỉnh lại .

Đều là hắn si tâm vọng tưởng , cho nên sự thật hiện tại hắn nên cảnh tỉnh chính mình .không nên cho bản thân hy vọng xa vời , nếu không phía trước chờ đón hắn chính là vực sâu vạn trượng .Nếu không từng được Thái Hậu nương nương tươi cười ,đụng chạm hắn làm sao lại có cảm giác muốn hủy diệt tất cả .

hắn không có lập trường để chán ghét Dương thái y , càng không có một chút ý tứ trách cứ Thái Hậu nương nương ,bởi vì là nàng ,cho nên đối với hắn bất kể chuyện gì đều không phải lỗi của nàng .

Lần đầu tiên Tần Thúc muốn cảm kích sắc mặt luôn âm trầm của mình , cho dù khó chịu thế nào , thoạt nhìn đều là bộ dáng bình thường ,không có gì khác thường ,thật tốt quá.

" Chữ viết không sai biệt lắm ,chẳng qua Tần Thúc ngươi không chuyên tâm ,suy nghĩ cái gì sao?"

" Nô tài đáng chết , nhất thời lơ là xin Thái Hậu nương nương trách phạt."

" Người cùng với mama sao lại giống nhau đến thế , chỉ cần nói một hai câu là liền sống chết nhận tội , có vẻ như tính tình ta không tốt sao. Ba người các ngươi ở trong cung này là người ta coi trọng nhất ,ngươi hiểu chưa?"

Liễu Thanh Đường không có nhìn Tần Thúc ,liền lấy bút ở trong tay hắn , chấm một chút ở nghiên mực ,viết thêm một hàng chữ bên cạnh chỗ Tần Thúc mới viết xong một lần .

Tần Thúc nhìn những kí tự như mây bay nước chảy lưu loát sinh động bên kí tự của hắn ,bỗng nhiên cảm thấy có chút vô lực .hắn mới vừa rồi trái tim còn nặng nề ,đến khi nghe được Thái Hậu nương nương nói một câu liền sống lại ,bang bang nhảy kịch liệt .Mặc kệ Thái Hậu nương nương yêu thích ai ,nàng nói coi trọng tin tưởng hắn như vậy là đủ rồi .hắn liền thoải mái ở bên Thái Hậu nương nương ,chờ nàng càng ngày càng coi trọng hắn .

Còn về ý nghĩ Thái Hậu nương nương đối với Dương thái y cười ,thậm chí động chạm vào hắn ,liền bỗng nhiên sinh ra cảm giác chua chát ,đại khái nếu quen thì tốt rồi .Tần Thúc xiết chặt bút ,buộc chính mình tĩnh tâm liền viết thêm lần nữa .

Bên này Đào Hiệp cùng mama đang trên đường đi đến thái y viện .mama thấy xung quanh khong có người mới nhỏ giọng nói với Đào Hiệp vẻ không đồng ý .

" Ngươi mới vừa rồi như thế nào có thể ở trước mặt chủ tử nói những lời đó ,chúng ta lén nói có thể ,làm sao có thể cùng chủ tử công khai vui đùa loại chuyện này?"

" không phải tỷ tỷ ngươi nói , Tần Thúc cùng chủ tử không có chút tiến triển sao , thời điểm này chúng ta nên hỗ trợ."

Đào Hiệp nhìn thoáng qua cung điện phía sau cười thập phần ý vị thâm trường.

Mama ngẫm nghĩ một lát liền hiểu được ý tứ của muội muội , nhưng nàng suy nghĩ thêm lại càng không đồng ý nói

" Tần Thúc nghe ngươi nói vậy mà lại không thấy có nét khó chịu , người này có gì đều giấu ở trong lòng ,chủ tử làm sao đoán được tâm tư của hắn ,ngươi đừng hỗ trợ kẻo không giúp được gì ngược lại thêm phiền ."

" Cũng không nhất định , chủ tử chúng ta vốn rất thông minh."

Dù sao cũng đang ở bên ngoài , hai tỷ muội chỉ nói vài câu rồi không nói thêm gì nữa .

Chờ Dương thái y đến Từ An Cung ,Liễu Thanh Đường đã kiểm tra kí tự của Tần Thúc xong ,chỉ là muốn hắn nhớ kỹ nội dung một quyển sách .

" Thái Hậu nương nương kim an ."

âm thanh mềm mại ôn hòa mang theo chút ấm áp vang lên ,Tần Thúc lập tức dừng lại không đọc sách nữa ,cúi đầu không nhìn tới nam tử đang đi vào .

" Làm sao có thể khiến ta chờ lâu như vậy ,sao lại chậm trễ vậy ."

Liễu Thanh Đường đứng lên thầm oán ,trong giọng nói không có chút ý tứ trách tội ,ngược lại có chút làm nũng .

Dương Tố Thư cười ,không nhanh không chậm đạp .

" Bởi vì Thái Hậu nương nương lần trước phân phó thần làm riêng chút dược ,nên chậm trễ một chút thời gian ."

Hai người ở chung ,tự nhiên giống như vốn nên là thế ,Tần Thúc chỉ cảm thấy khó chịu sắp không thở nổi , thừa dịp hai người hơi dừng lại liền nói .

" Nương nương , nô tài xin phép tạm lánh ra bên ngoài...."

" đi ra ngoài làm gì , cứ tiếp tục ở trong này ."

Liễu Thanh Đường ký quái nhìn hắn một cái ,cảm thấy hành động của hắn có chút không đúng ,nhưng nhất thời còn chưa nói được , liền tạm thời đặt ở một bên , bắt đầu cùng Dương Tố Thư nói lên chính sự .

" Tố Thư ,một thời gian nữa Thái Phi cùng với nhị hoàng tử Tiêu Hoài Dư chuyển ra ngoài cung ,đến lúc đó ngươi thay ta đi xem Thái Phi , đưa cho nàng chút dược bồi bổ thân thể ."

Dương Tố Thư có chút kinh ngạc

" Ngươi làm sao lại bắt đầu để ý đến hai vị kia?"

Xong nàng lắc lắc đầu nói .

" Thôi thôi , ta không hỏi , sẽ theo lời ngươi nói mà làm ,cũng không tốn nhiều thời gian .Chẳng qua ngươi gần đây có chút thay đổi , hiện tại làm cho ta thấy tốt hơn trước kia ."

" Chẳng qua ý thức được một việc thôi , ngươi đừng lo ."

Liễu Thanh Đường hiếm khi thần sắc dịu đi ,chỉ khi ở trước mặt người nàng nhận định mới có thể lộ chút bộ dáng sinh động .

Nàng cùng Dương Tố Thứ .....có lẽ hẳn là nên gọi nàng là Dương Tố Cẩm ,các nàng từ nhỏ lớn lên cùng nhau là bạn khuê phòng thân thiết ,Tố Cẩm so với nàng lớn hơn một tuổi .Vào năm nàng mười tuổi Dương Tố Thư chân chính ,cũng chính là ca ca sinh đôi của Dương Tố Cẩm tạ thế , về sau bởi vì Dương gia phụ thân nhớ thương con trai ,liền trở thành Dương Tố Thư , một vị cô nương kiều diễm biến thành một vị nam tử , thay thế này chính là đã nhiều năm .

Theo nguyện vọng của Dương gia phụ thân trước khi chết ở lại thái y viện .Mà nàng cũng không có ý nghĩ khôi phục thân phận nữ nhi ,chính là thanh thản ổn định làm Dương Tố Thư . Mỗi lần nghĩ đến bạn tốt bây giờ lời nói cử chỉ mười phần mười là bộ dáng của nam tử ,Liễu Thanh Đường liền muốn thở dài ,cố tình chính nàng thập phần thoải mái , còn nhiều lần phải an ủi chính mình .

" Tần Thúc ngươi lại đây , để Tố Thư nhìn xem bệnh một chút "

Tần Thúc đang cúi đầu vẻ mặt phức tạp nghe hai người thân mật đối thoại ,bỗng nhiên nghe thấy Thái Hậu nương nương gọi tên chính mình ,nâng khuôn mặt có chút tái nhợt theo lời đi đến trước mặt Dương Tố Thư .

Liễu Thanh Đường không chú ý thần sắc trên mặt hắn , trực tiếp hướng Dương Tố Thư nói

" Ngươi nhìn tay hắn ,năm mới không chú ý nên bị tổn thương giá rét hiện tại hàng năm đều như vậy ,thuốc mỡ lần trước ngươi đưa bôi cũng không thấy ích lợi gì ."

Dương Tố Thư mang theo ý cười chớp chớp mắt ,giật mình nói

" Nguyên lai lần trước ngươi kêu ta làm thuốc mỡ chính là vì hắn?"

Mấy ngày nay thuốc mỡ hắn dùng là Thái Hậu nương nương tự mình phân phó Dương Thái y làm ? Tần Thúc nghe thấy tin này nhất thời cảm thấy nhảy nhót không thôi ,nhưng là trong nháy mắt nghĩ đến quan hệ thân mật của Thái Hậu nương nương cùng Dương thái y liền biến thành chua sót , trong lòng chợt thật rối rắm thật phiền lòng .

Dương Tố Thư nhìn Tần Thúc trầm mặc liền kiểm tra một vài vị trong thuốc mỡ ,nghĩ biện pháp sửa chữa .Làm xong nàng lúc này mới ôn hòa nói .

" Nhìn ngươi như vậy ,ta cuối cùng cũng xem như là yên tâm."

Liễu Thanh Đường nhìn bạn tốt rõ ràng là một nữ tử lại có biểu hiện của một nam tử bộ dáng ôn nhu , cảm thấy thập phần đau đầu ,hàn huyên hai câu liền tiễn khách.

" Chỗ Thái Phi ta sẽ mau chóng an bài cho bọn họ rời cung ,đến lúc đo ngươi phải đi đến chỗ nàng xem xem . Về phần thuốc mỡ này ,ngươi cứ làm tốt đi ta sẽ bảo Tần Thúc chính mình đi lấy."

Dương Tố Thư mỉm cười gật đầu ly khai ,xem bóng dáng mảnh khảnh như một cây trúc .

Liễu Thanh Đường thu hồi ánh mắt nhìn về phía Tần Thúc

" Kế tiếp Tần Thúc ngươi nói một chút , vừa rồi đến bây giờ ngươi luôn luôn không được tự nhiên là vì cái gì?"