Long Huyết Chiến Thần

Chương 419: Lâm Tử Thần Tử Vong




"Không hổ là thiếu niên Kiếm Hoàng. Lâm Tử Thần một chiêu này đã mạnh hơn tất cả Võ giả Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng rồi. Coi như là Kiếm Ma cũng không có năng lực chống đỡ." Long Thần bình tĩnh phán đoán.

"Đế Ma kiếm đạo, Đế Đạo Chí Tôn kiếm."

Long Thần chém ra một đạo kiếm khí đen nhánh nghênh đón Võ Đạo Chí Tôn kiếm. Uy lực và hiệu quả của hai chiều này hoàn toàn tương đồng, dưới tình huống tu vi ngang bằng rất khó phân cao thấp. Lâm Tử Thần thi triển một chiêu này mạnh đến cực hạn, còn Long Thần thi triển lại tính đến cực hạn. Trong mắt mọi người quả thật không khác gì trời sập đất sụp, uy lực mạnh đến kinh người.

Một trận sóng âm thổi quét khắp nơi, đám người quan sát trên cổng thành chịu không nổi té ngã dưới đất, không ít người há mồm hộc máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Trải qua một phen va chạm cuối cùng Long Thần dựa vào chân khí cường đại hơn chấn vỡ luồng kiếm khí Võ Đạo Chí Tôn kiếm.

"Cái gì?"

Lâm Tử Thần thất kinh hồn vía. Long Thần đã biết Vô Tung ma ảnh và Đạo Tâm chủng mà lại còn tu luyện thành công Đế Ma kiếm đạo? Hắn không nghĩ tới chính là thời điểm thi triển còn cao thâm hơn mình một bậc. Điều này cũng quá kinh khủng rồi.

"Làm sao thế được? Ngươi làm sao tu luyện chiến kỹ Thiên giai dễ dàng như vậy?"

Lâm Tử Thần tức giận quát lớn. Lúc này dư lực Đế Đạo Chí Tôn kiếm đánh tới khiến hắn sợ hãi, vội vàng thi triển Thần Hành Cửu Cung bộ né tránh.

"Long Thần, ngươi đang ép ta đó. Đừng trách ta không nương tay!"

Lâm Tử Thần đã bị ép đuối rồi, hắn lần lượt thi triển những chiêu thức cường đại nhưng đều bị đối phương chế trụ. Vì thế nội tâm hắn chịu đả kích rất lớn, đầu óc nóng bừng tưởng chừng như muốn nổi điên.

Cảm giác buồn bực và phiền não khiến cho Lâm Tử Thần tức muốn hộc máu.

Thế nhưng hắn còn chưa kịp thi triển thể công thì Long Thần đã lướt tới hóa thành một luồng tàn ảnh mơ hồ. Trong nháy mắt đó hắn nhanh chóng tiếp cận Lâm Tử Thần, ánh mắt lóe lên sát khí mãnh liệt.

“Vụt!"

Đế Ma kiếm chém thẳng xuống đầu đối phương không chút lưu tình.

"Vẫn là một chiêu kia?"

Trên cổng thành Lâm Phách Thiên hoảng sợ ngây người, lúc này Long Thần chủ động công kích đã nắm thế thượng phong. Uy lực một chiêu này quá mức kinh khủng, huống chi là đánh ra ở khoảng cách gần như thế. Bọn họ không biết Lâm Tử Thần có thể chống đỡ nổi không?

"Không tốt!"

Lâm Tử Thần chấn động, con người trợn lên thật to. Hắn kinh hoàng thi triển Thần Hành Cửu Cung bộ lên tới mức cao nhất, mãi đến khi lui về phía sau gần trăm thước mới thoát khỏi cô áp lực quỷ dị.

Sau đó hắn hét lên giận dữ:

"Không thể nào, ngay cả ta cũng không dám bảo đảm thi triển một chiêu này, tại sao người lại làm được?”

Cùng lúc đó hắn huy động Đế Hoàng kiếm tạo thành tự thế giống như Long Thần. Từ góc độ cho thấy song phương chuẩn bị sử dụng một chiều tối cường.

Đế Đạo Chí Tôn kiếm và Võ Đạo Chí Tôn kiếm chỉ là chiêu đầu tiên trong bộ chiến kỹ Thiên giai. Mà lúc này Long Thần và Lâm Tử Thần đang ngưng tụ lực lượng để thi triển ra một chiêu kinh khủng nhất, uy lực thậm chí tiếp cận Thiên giai trung đắng.

"Thời khắc cuối cùng đã tới!"

Long Thần chậm rãi nhắm mắt lại, hắn đã đợi giờ phút này quá lâu rồi.

Thời gian ba tháng tu luyện điên cuồng chính là vì giây phút này, hắn sẽ sử dụng Đế Ma kiếm tiêu diệt tất cả địch nhân của mình.

“Vù vù vù!”

Hai chiều tối cường khuấy động phong vẫn biến sắc, cuồng phong gào thét bốn phương. Tất cả mọi người không nhịn được ngừng hô hấp chờ đợi thời khắc quyết định.

Không tới cuối cùng vẫn khó thể đoán ra được kết quả của trận quyết chiến. Nhưng hiện tại đã có thể khẳng định Long Thần chính là thiên tài đệ nhất Thương Ương quốc.

"Ta đã nói rồi, ngày hôm nay giữa chúng ta chỉ có một người sống sót."

Long Thần bình tâm tĩnh khí, dốc hết tinh thần ngưng tụ lực lượng.

Đây là do Triệu Thanh Vân giáo huấn hắn rất cẩn thận, bất kỳ lúc nào cũng phải giữ vững bình tĩnh, không được để cho tâm ma quấy phá.

Nội tâm hắn từ từ yên lặng, tựa như thời điểm tu luyện trên đỉnh Đế Ma sơn.

Một hồi sau Long Thần nhẹ nhàng bổ ra một kiếm.

Nhất thời thiên địa biến sắc.

Toàn bộ thế giới truyền lại thanh âm chấn động ùng ụng, Long Thần đánh ra một kiếm này biến thành lưỡi hái tử thần quét tới đối phương.

"Đế Ma kiếm đạo, Ma Đạo Chí Tôn kiếm."

Đây là một chiều cường đại nhất Đế Ma kiếm đạo, Long Thần thi triển trực tiếp cắt ngang bầu trời, không gian tựa như bị cắt làm đôi.

Không nghi ngờ chút nào, hắn đã tu luyện Ma Đạo Chí Tôn kiếm đến cảnh giới đỉnh cao. Coi như là Triệu Thanh Vân cũng chưa chắc sử dụng hoàn mỹ như hắn.

Ở phía đối diện Lâm Tử Thần cũng đã hoàn thành ngưng tụ chân khí. Chỉ tiếc rằng uy lực một chiêu này lại ảm đạm thất sắc dưới Ma Đạo Chí Tôn kiếm.

"Đi chết đi, Đế Hoàng kiếm đạo, Hoàng Đạo Chí Tôn kiếm!"

Lâm Tử Thần bộc phát toàn lực thi triển một chiều cường đại nhất. Uy lực chiêu này đã vượt ra khỏi khả năng khống chế của hắn, tất cả mọi thứ trên đường đi đều bị nó hủy diệt triệt để.

"Long Thần, để ta xem lần này người có chết hay không!"

Sau khi hoàn thành một chiêu này trong lòng Lâm Tử Thần cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Vốn là hắn không biết mình có thể thi triển được hay không, trước đó nội tâm cảm thấy rất là khẩn trương. Bởi vì hắn biết uy lực Hoàng Đạo Chí Tôn kiểm kinh khủng cỡ nào. Cho dù là cường giả Thông Thiên cảnh đối mặt cũng phải lo lắng ba phần.

Thế nhưng đám người trên cổng thành kinh hộ chuyện gì?

Lâm Tử Thần ngơ ngẩn, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm xấu. Hắn vội vàng ngẩng đầu lên nhìn tới trước, đập vào mắt hắn là Long Thần cường ngạnh phá tan Hoàng Đạo Chí Tôn kiếm. Sau đó đối phương lấy tốc độ cực nhanh lao thẳng về phía mình. Trong quá trình đó cỗ kình khí Ma Đạo Chí Tôn kiếm căn bản không hề suy giảm uy lực, khí thế toàn thịnh mười phần.

"Không!"

Lâm Tử Thần lâm vào tuyệt vọng, những người ở bên ngoài chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trên trời cao. Cả người bọn họ lập tức sợ hãi nổi da gà, da đầu tê dại trơ mắt nhìn tới Long Thần.

Tứ hoàng tử Lâm Tử Thần cuối cùng vẫn không thể đối kháng Long Thần, bọn họ đều thấy rõ luồng Kiếm quang kinh khủng kia bao phủ cả người Lâm Tử Thần. Một chiêu này triệt để hủy diệt đệ nhất thiên tài Thương Ưng quốc.

Một làn sóng xung kích khổng lồ thổi quét ra bốn phương tám hướng, đánh tan mây xanh, quét sạch đại địa.

Một chữ “không” tuyệt vọng không ngừng vang lên bên tai bọn họ, hết thảy đều đã kết thúc. Cát vàng dần dần rớt xuống, gió lớn lặng yên.

Trên chiến trường chỉ còn lại một mình Long Thần chậm rãi thu hồi Đế Ma kiếm, vẻ mặt bình thân cũng đủ hù dọa đám người trên tường thành sợ hãi đổ mồ hôi lạnh.

Tất cả mọi người chứng kiến Long Thần cầm lấy thanh chiến kiến hoàng kim, đây chính là Đế Hoàng kiếm đại biểu cho quyền lực Thương Ưng quốc.

Lâm Phách Thiên biết, tất cả mọi người đều biết...

Lâm Tử Thần xong rồi, hắn đã tiêu biến vào trong hư không theo đám tro bụi mịt mù lúc nãy.

Long Thần thi triển một chiêu kia thậm chí phá vỡ một mảng tường thành cách đó hàng trăm thước, không cần phải nói đến thân thể nhân loại nho nhỏ.

Đệ nhất thiên tài Thương Ương quốc rốt cuộc chết ở trong tay Long Thần.