Long Vương Trở Lại

Chương 432




Chương 432

Đường Sở Sở bắt đầu lúng túng, suy nghĩ một chút, cô nói: “Chắc cũng tính là có tìm, có điều người đó mang mặt nạ quỷ, tớ cũng không biết nữa. Hôm nay tớ đến tập đoàn Giang Long cũng chính vì gặp người đó nói vài việc.”

“Là vậy sao?”

“Đúng rồi, bạn trai cậu mười năm trước là người nhà họ Giang sao? Sao tớ lại không biết nhỉ?”

Nghe đến đây, Hứa Tinh lại không khỏi thở dài: “Cũng quen nhau được mấy tháng đâu, bọn tớ định tốt nghiệp trung học rồi mới công khai. Không ngờ chưa kịp đợi đến ngày tốt nghiệp thì nhà họ Giang lại xảy ra chuyện, haiz…”

Đường Sở Sở cũng tò mỏ: “Người đó tên gì vậy?”

“Giang Thần.”

“Hả?”

Đường Sở Sở ngây ngẩn cả người.

“À, tớ nhớ rồi.” Hứa Tinh chợt nói: “Lúc về nước tớ có nghe nói nhà họ Đường có chọn cho cậu một người con rể, hình như cũng tên Giang Thần, không ngờ lại trùng hợp như vậy.”

“Đúng vậy, quá sức trùng hợp rồi.” Lúc này Đường Sở Sở mới kịp hoàn hồn.

Họ Giang cũng là một họ phổ biến, nhiều người như vậy trùng tên trùng họ cũng không có gì lạ.

Hai người ở trong gian cà phê trò chuyện thêm một lúc, nói về chuyện mình đã gặp trong những năm vừa qua.

“Phải rồi…”

Đường Sở Sở nhìn Hứa Tinh ngồi đối diện, cô đang đắn đo, muốn nói rồi lại thôi. Ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn mở lời: “Hôm qua có một cậu Giang bí ẩn đưa sính lễ đến nhà họ Đường, bảo là đưa cho tớ. Hôm nay tớ đến là để tìm cậu Giang thần bí đó, bảo rằng tớ đã có chồng, mong anh ta thu lại sính lễ.”

“Ồ?”

Hứa Tinh đầy hứng thú, cô ta cười hỏi thêm: “Đây chắc là người mười năm trước cậu đã cứu nhỉ, anh ta không nói mình tên gì à?”

Đường Sở Sở lắc đầu nói: “Không, tớ chỉ biết anh ta họ Giang, là chủ tịch tập đoàn Giang Long.”

Hứa Tinh cười: “Cũng đúng, mười năm trước cậu cứu anh ta, giờ anh ta gửi sính lễ đến nhà họ Đường, rõ ràng là anh ta muốn kết hôn với cậu rồi.”

“Nhưng tớ có chồng rồi mà, anh ấy tốt với tớ lắm, tớ cũng không định ly dị đâu.” Đường Sở Sở khẽ lắc đầu.

“Cũng không biết người mà cậu cứu là ai nhỉ, hy vọng là Giang Thần.”

Hứa Tinh lại than thở.

Giang Thần mà mối tình đầu của cô ta.

Đã qua rất nhiều năm, cô ta vẫn một mực không yêu đương với ai.

Cũng không cách nào quên đi đoạn tình cảm thời thanh xuân này.

Nói đến Giang Thần, Hứa Tình chợt có một linh cảm, cô ta nhìn Đường Sở Sở: “Sở Sở này, có khi nào người năm ấy cậu cứu chính là Giang Thần, chồng của cậu có khi nào lại là người nhà họ Giang?”

“Sao có thể chứ?”

Đường Sở Sở lắc đầu nguầy nguậy.

Chồng mình là người như thế nào mình hiểu rất rõ, anh sao có thể là cậu Giang được.