Long Vương Trở Lại

Chương 749




Chương 749

Cô ta đính chính: “À thì ý tớ là Hắc Long Giang Thần, chứ không phải ông chồng Giang Thần cùi bắp của cậu.”

Đường Sở Sở cười, cô cũng không để trong lòng, cô hỏi: “Đúng rồi, có thể dẫn người nhà theo không?”

“Chuyện này thì…?” Hứa Tinh hơi nhíu mày.

Trên lý thuyết mà nói, buổi họp lớp này có thể dẫn theo người nhà. Nhưng cô ta lại không muốn Đường Sở Sở dẫn Giang Thần đi cùng.

Bởi vì cô ta đã xem xét chọn cho Đường Sở Sở một anh bạn trai trong số bạn học, tuy kém hơn Ngụy Tri, nhưng so với tên rác rưởi Giang Thần thì cũng hơn gấp vạn lần.

Sau một lúc suy nghĩ, cô ta nói: “Cậu muốn dẫn ai thì cứ dẫn.”

“Ok, cảm ơn cậu” Đường Sở Sở mỉm cười.

Sau khi cô và Hứa Tinh hẹn thời gian gặp nhau xong thì trở về nhà.

Khi về đến nhà, Giang Thần đã trở về.

“Ông xã, để em kể anh nghe một chuyện.”

“Ừ, em nói đi”

Đường Sở Sở nói: “Hứa Tinh tổ chức một buổi họp lớp với mấy đứa bạn cấp ba, em định đi.”

“Ừm, đi thì đi”

“Còn…”

“Có cái gì thì em cứ nói đi, ấp a ấp úng làm gì”

Đường Sở Sở nói: “Bọn em sẽ ở lại làng Long Tuyền một đêm, sáng hôm sau sẽ ra ngoại ô thành phố lập cho Hắc Long một tấm bia, coi như là tiễn Hắc Long đoạn đường cuối cùng”

“Phụt!”

Giang Thần đang uống nước.

Nghe vậy, anh cười sặc cả ra.

“Lập bia cho Hắc Long? Đứa âm binh nào hày ra trò này vậy?”

“Là, là Hứa Tinh.” Đường Sở Sở có chút ngượng ngùng, cô sợ Giang Thần tức giận nên vội vàng nói: “Vì, vì mười năm trước Hắc Long là bạn trai của Hứa Tinh”

Giang Thần vuốt cằm.

Lập bia cho anh?

Anh còn chưa chết kia mà?

Anh cũng không tiếp tục truy hỏi.

“Ừ, vậy em đi đi”

“Em định dẫn anh đi cùng.”

“Cũng được” Giang Thần gật đầu, Đường Sở Sở rất đẹp, một mình ra ngoài không an toàn, anh lo lắng, vậy nên phải đi theo mới có thể yên tâm.

Hai người ở nhà, ăn cơm trưa, sau khi nghỉ ngơi một lúc thì rời đi.

Giang Thần lái chiếc xe Volkswagen trị giá hai trăm triệu nhân dân tệ mà Đường Tùng sở hữu trước đó đi, bởi vì chiếc Maserati, và chiếc Ferrari phiên bản giới hạn trong nhà đều đã bị tòa án tịch thu, chuẩn bị đấu giá.

Sau khi lên đường, Sở Sở gọi cho Hứa Tinh báo rằng mình đã xuất phát.

Hứa Tinh là người khởi xướng buổi họp lớp này, nên lúc trưa sau khi cô ta tạm biệt Đường Sở Sở, thì đã bắt đầu đến làng Long Tuyền.

Trên đường đi, Đường Sở Sở kể: “Lần này, ngoại trừ bạn học chung lớp của em thì còn có một vài bạn học của Giang Thần, mười năm trước em họp lớp B, còn Giang Thần học lớp A.”

Khi nhắc đến chuyện của mười năm trước thì Đường Sở Sở bỗng trở nên thao thao bất tuyệt.

“Mười năm trước, Hứa Tinh được mệnh danh là hoa khôi học đường, còn Giang Thần thì là… Anh cười cái gì, ai nói anh đâu, ý em là Giang Thần của tập đoàn Giang Long, Hắc Long Giang Thần.”

“Không, anh đâu có cười gì đâu, em nói tiếp đi”

Giang Thần nhịn cười.

Đường Sở Sở nói tiếp: “Con bé Hứa Tinh này quen với Giang Thần cũng không thèm kể em nghe một tiếng, nếu không phải lần này cô ấy quay về thì em cũng không biết, hơn nữa em cũng không ngờ bạn trai của Hứa Tinh lại là Hắc Long, chính là người luôn luôn âm thầm giúp em suốt thời gian qua.” Nói xong, cô nhìn Giang Thần.

“Anh cũng biết Hắc Long luôn âm thầm giúp em mà nhỉ?”

Giang Thần sờ sờ mũi, cũng không phủ nhận.

“Trước đây, sau khi em bị Tiêu Chiến bắt, Hắc Long đã cứu em, là anh ấy báo cho anh biết đúng không?”