Luân Hồi

Chương 45: Quân khuyển (hạ)




Có lẽ cảm giác được Trương Lam cũng không hề có ác ý, chứng kiến Trương Lam, con chó bên trong nhà cũng không sủa lên, chỉ thật tò mò xuyên qua khe cửa đánh giá Trương Lam đang ngã ngồi dưới đất, Trương Lam ngạc nhiên phát hiện, xuyên thấu qua khe cửa chính hắn nhìn thấy được vẻ sủng nịch của một vị lão nhân khi đối diện với một đứa trẻ nít!

Nhất định là do mình bị xuất hiện ảo giác đi, Trương Lam cười khổ lắc lắc đầu, không khỏi tự trào phúng: Chẳng lẽ mình còn chưa già mà đã bị hoa mắt sao? Nếu không mình làm sao thấy được trong ánh mắt của một con chó lại bao hàm nhiều ý nghĩa đến như vậy!

- Thế nào?

Vương doanh trưởng ở một bên cười híp mắt hỏi, hiển nhiên đối với hiệu quả do mình tạo thành phi thường đắc ý.

- Thượng hạng!

Trương Lam phun ra hai chữ.

- Đó là đương nhiên, đây chính do bác bỏ ra thật lớn khí lực nhờ chiến hữu mới lấy được đến, không có cửa thì cho dù cháu có tiền cũng không có được. Dù cháu có phương pháp nhưng không tiền cũng phải chết tâm tư kia.

Vương doanh trưởng thập phần tự hào nói.

Đến nỗi vậy sao? Chính hắn tìm đến được một con chó tốt lại đi tìm mình khoe khoang? Như thế nào không đi khoe khoang với bạn bè của ông đi? Có vẻ như mình vẫn chỉ là một đứa bé đi? Loại khoe khoang kiểu này lại có ý gì, cũng không phải cho người ta, đắc ý gì chứ? Chờ ngày nào đó lão tử đi tìm một con chó ngao Tây Tạng trở về, hâm mộ chết ông luôn! Trương Lam oán thầm, toàn thân đều thấy ê ẩm, toàn thân dấy lên vị chua nồng đậm, hắn rõ ràng cho rằng mình thấy nho mà ăn không được nên chê nho xanh đi. Ánh mắt hắn lại không tự chủ được nhìn vào con chó bên trong phòng.

- Hài lòng không?

Vương doanh trưởng đối với hậu quả mà mình tạo thành cũng không có cảm giác, vẫn đang dương dương tự đắc đứng nơi đó treo khẩu vị người khác, hôn nhiên không chú ý tới trước mặt mình toát ra đôi mắt thật ghen tỵ tới mức toát ra ánh lửa, trên thực tế hắn muốn chú ý cũng thật sự khó khăn, ai bảo chiều cao giữa hai bên chênh lệch thật sự là quá lớn.

- Vừa lòng, vô cùng hài lòng!

Trương Lam cắn răng, hung hăng từ trong kẽ răng bài trừ ra mấy chữ này. Đáng thương cho tên tiểu tử, ánh mắt đỏ cực độ. Ở trước mặt một người có sở thích đặc biệt với loài chó lại đi khoe khoang, hiệu quả không phải là tát muối lên vết thương của người ta sao? Nếu như mục đích của ngươi là muốn đả kích ta, như vậy chúc mừng ngươi, ngươi thành công rồi!

Trương Lam thích chó nhưng cho tới nay vẫn không có nuôi chó, nguyên nhân là ánh mắt hắn quá cao, trong mắt chỉ nhìn chằm chằm tới loài chó đỉnh cấp, chướng mắt những loài chó nho nhỏ khác, đời này mục tiêu của Trương Lam chính là từ chỗ thần ngao hộ viện cung điện Potala lấy được một con tiểu ngao – thần ngao thì hắn không dám suy nghĩ, hắn vẫn còn có tự mình hiểu lấy.

Nguyên nhân thứ hai là vì kiếp trước trong nhà của Trương Lam cũng từng có một con chó, là một con chó đất thật bình thường, sau khi thành niên chỉ nặng chừng hơn mười ký, trong nhà nuôi dưỡng con chó cũng hơn mười năm. Con chó kia rất hiểu chuyện, thật linh tính, chưa bao giờ ăn vụng cũng không cắn người, nuôi nhiều năm người trong nhà cũng đã sớm đối đãi nó như một thành viên trong gia đình. Không nghĩ tới cuối cùng lại bị đám trộm chó chết tiệt bắt đi, vì chuyện này mà gia đình thương tâm cũng thật lâu.

Trương Lam nuôi chó cũng không bao giờ thích thay đổi, cũng chưa từng xích lại, hắn cảm giác xích động vật là một hành vi không nhân tính.

Trước đó hắn có ủy thác Vương doanh trưởng hỗ trợ tìm một con chó tốt, không nghĩ tới người này lại hạ vốn gốc tìm ra một con bảo bối như vậy, thật làm Trương Lam vui sướng đến ngây ngất.

Phỏng chừng người này cũng vận dụng quan hệ thật cứng rắn đi? Để cho hắn lấy được con chó này đem về xem ra cũng là ngưu nhân không tầm thường! Trương Lam suy nghĩ trong lòng.

- Con chó này xem như từ tiền tuyến lui ra, linh tính vô cùng, ngoại trừ không thể nói chuyện như con người thì cơ hồ không có gì khác biệt với nhân loại. Thế nào? Không tệ chứ?

Vương doanh trưởng nhẹ nhàng híp mắt, vẻ mặt kiêu ngạo:

- Cháu không phải luôn nói muốn bác cho cháu một con chó sao, con chó này thế nào?

Đây không ngờ là một con quân khuyển được huấn luyện nghiêm chỉnh hơn nữa còn trải qua chiến tranh tẩy lễ sao? Giống như có một đống tiền từ trên trời giáng xuống trúng đầu, Trương Lam thình lình bị niềm hạnh phúc lớn lao đả kích muốn té xỉu! Hạnh phúc làm cho hắn cảm giác mọi thứ trước mắt đều không hề thực tế.

Người không yêu chó vĩnh viễn cũng không hiểu được có được một con quân khuyển được nghiêm chỉnh huấn luyện khó khăn đến cỡ nào! Thứ này không phải chó nghiệp vụ, chó nghiệp vụ chỉ cần có tiền sau đó nhờ người nhờ quan hệ là có thể lấy tới.

Quân khuyển hoàn toàn khác hẳn chó nghiệp vụ, vừa bị quản lý nghiêm khắc khiến người khác giận sôi, quân khuyển còn trong thời hạn nghĩa vụ thì nghĩ cũng không cần nghĩ, căn bản không có bất cứ cơ hội nào, bởi vì quân khuyển còn trong thời hạn nghĩa vụ quân sự đều có quân hàm, cho dù là quân khuyển xuất ngũ cũng nhận được sự chiếu cố cẩn thận của bộ đội, có thể thanh thản ở trong quân đội an dưỡng hưu trí. Muốn có được một quân khuyển xuất ngũ, đầu tiên ngươi phải có quan hệ thật tốt đẹp với quân đội, tiếp theo quân đội sẽ cho rằng đem quân khuyển giao tới tay ngươi cũng sẽ nhận được chiếu cố không khác gì khi ở trong quân đội, như vậy mới có thể yên tâm đem quân khuyển giao cho ngươi, về phần đám nhà giàu mới nổi nghĩ có tiền có được tất cả sao, vĩnh viễn nghĩ cũng đừng hòng nghĩ.

Muốn có một con chó nghiệp vụ xuất ngũ đã muôn vàn khó khăn, nếu muốn có được một quân khuyển xuất ngũ khó càng thêm khó! Đây đều là những vị công thần từ trong chiến trường giết ra tới, từng lập được công lao hãn mã, đãi ngộ còn cao hơn binh lính bình thường rất nhiều!

Cho dù ngươi có tốn sức chín trâu hai hổ có được một quân khuyển, 90% là loại quân khuyển chưa từng ra chiến trường, cho dù là như vậy, cũng đủ làm cho những kẻ có được quân khuyển như thế dương dương tự đắc mà khoe khoang, cũng sẽ được mọi người nịnh nọt khen tặng mà lâng lâng không thôi. Nếu như ngươi muốn có được một quân khuyển từ chiến trường ra tới, hơn nữa còn là một quân khuyển hoàn hảo không chút tổn hao gì, như vậy chúc mừng ngươi, từ nay về sau ngươi sẽ sống trong ánh mắt của những kẻ luôn ghen tỵ ngươi tới phát điên, khi ngươi đi đường đều có thể ngẩng cao mũi nhìn trời mà đắc ý.

- Thật sự cảm ơn bác Vương!

Trương Lam không kiềm nén được nỗi hưng phấn trong lòng, hỏi:

- Từ tiền tuyến Lão Sơn lui ra tới? Hẳn là Côn Minh lang khuyển đi?

- A, không ngờ cháu cũng hiểu biết nhiều về việc này sao?

Vương doanh trưởng có chút ngạc nhiên:

- Biết quân khuyển của Lão Sơn tiền tuyến là Côn Minh lang khuyển cũng không bao nhiêu người!

- Vừa khéo có nghe nói qua!

Trương Lam cười cười cũng không tiếp tục dây dưa trong vấn đề này.

Côn Minh lang khuyển là một loại khuyển loại độc đáo mới phát hiện trong nước, trình độ hung mãnh chỉ sau chó ngao Tây Tạng, mặc dù đem ra so sánh ngoài thế giới, cũng có thể đứng hàng ưu tiên trong đại đa số khuyển loại. Hình thể của nó so với Hắc Bối cùng Mục Dương của nước Đức lớn hơn một chút, nhưng thể trọng lại nhẹ hơn, đặc tính hung mãnh cũng cường hãn hơn nhiều.

Côn Minh lang khuyển vốn có đặc tính tự kỷ độc hữu, so với đa số chủng loại khuyển chủng mãnh liệt khác yêu cầu thấp hơn nhiều, đặc thù điển hình của nó chính là quá trình hưng phấn cùng ức chế mạnh mẽ mà cân đối, thời gian hưng phấn kéo dài liên tục lại củng cố, khứu giác mẫn tuệ, đối với năng lực phân biệt mùi vị mạnh mẽ, tiếp nhận hoàn cảnh nhanh chóng, sức chịu đựng kéo dài, hành động cực nhanh, lực chiến đấu cố chấp, khả năng huấn luyện thật cao. Tính năng thích ứng hoàn cảnh tốt phi thường, có thể chịu đựng được độ cao hơn 5000 thước so với mặt biển, lại có năng lực thích ứng cả độ thấp sâu bên dưới, có khả năng sinh sản bên trong tây bắc khô hạn như sa mạc, cũng có thể hoạt động tại duyên hải, có thể thích ứng được thành thị ồn ào lẫn núi rừng hoang vắng không bóng người, lại có khả năng làm nhiệm vụ trong hoàn cảnh hòa bình hoặc ra trận đuổi bắt địch nhân suốt mấy ngày liền, ngoài ra đáng quý chính là tính thích ứng siêu cường của Côn Minh lang khuyển đối với nơi phát ra thực vật, nó có thể thích ứng được với phương pháp chăn nuôi bình thường, hoàn cảnh sơ sài gian khổ nơi biên cương, vẫn tiếp nhận được chỉ tiêu dinh dưỡng cao kể cả ăn lương khô gian khổ qua ngày.

Tố chất cường hãn của Côn Minh lang khuyển mạnh mẽ như vậy nên được vinh dự đặt danh xưng “vua quân khuyển” cũng không có gì kỳ lạ.

Ở kiếp trước Trương Lam từng xem qua tin tức, vào năm 57 tới năm 58 tại Vân Nam Tứ Xuyên tiêu diệt phản loạn, có hai phần ba sức chiến đấu là do quân khuyển truy tung tìm tòi lẫn cung cấp phương hướng tiêu diệt kẻ địch. Vào năm 58 quân khuyển từng bắt sống một gã đại đội trưởng trinh sát của Tưởng quân, quân khuyển còn bắt sống trùm thổ phỉ Dư Trung Nam, lấy được huy hiệu hoàng kim, đầu lĩnh giặc cướp Đại Lương sơn cũng bị quân khuyển đuổi bắt mà quy hàng. Trong cuộc chiến đấu tác dụng của quân khuyển thật trọng đại, liên tục lập được chiến công.

Ngoài ra Côn Minh lang khuyển còn viên mãn hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ an toàn của Chu thủ tướng cùng mục tiêu quân sự trọng yếu vùng biên cương tây nam và căn cứ bom nguyên tử vùng đại tây bắc, trở thành trợ thủ đắc lực cho chiến sĩ biên phòng.

Trong ngành cảnh sát, quân khuyển trực tiếp phá tổng công 36 vụ hung sát án, 42 vụ án cưỡng gian cướp đoạt trọng hình, nhiều lần bắt được tội phạm bị truy nã buôn lâu thuốc phiện, được xưng hô là “thần khuyển”, trở thành thủ đoạn dự phòng cùng đả kích tội phạm đặc biệt.

Những tin tức này đều chứng minh tố chất của Côn Minh lang khuyển vượt xa những chủng loại khác, chỉ là số lượng của chúng thật thưa thớt, từ năm 1953, trong suốt 38 năm gây giống tổng cộng có 7200 con, trong đó đủ tư cách trở thành quân khuyển chỉ có 4900 con, miễn cưỡng đủ sử dụng, thậm chí quân khuyển xuất ngũ cũng rất ít ra ngoài mà được đưa trở về căn cứ dùng gây giống đời sau.

- Thật sự cho cháu sao?

Trương Lam vẫn không thể tin được, một quân khuyển đưa cho hắn sao? Quân khuyển nga, ngẫm lại cũng cảm thấy không sao tưởng tượng nổi.

- Nếu cháu không muốn thì có thể lưu cho bác, bác không có ý kiến!

Vương doanh trưởng nói đùa:

- Tin tưởng rất nhiều người sau khi biết nhất định sẽ khóc hô tranh giành đến vỡ đầu!

- Hắc hắc…

Trương Lam cười toe toét miệng đầy hạnh phúc, nước bọt chảy cả ra ngoài.

Vương doanh trưởng tiến lên mở cửa, một đầu lang khuyển cường tráng cao tới hơn 80cm đứng nơi đó, thể trọng chừng 50 ký, chỉ đứng cũng đã muốn cao hơn Trương Lam, nếu như ngồi xuống khẳng định thật đồ sộ. Nó bị một sợi dây xích thật lớn buột lại, ánh mắt hẹp dài thật thông minh quan sát ba người trước mặt, phun ra đầu lưỡi đỏ tươi. Màu sắc bộ lông của nó tương tự như cỏ khô màu vàng mùa thu, hai lỗ tai dựng thẳng cảnh giác, thỉnh thoảng chuyển động, đuôi xõa tung cũng không hề lắc lư như loài chó bình thường khi nhìn thấy người, chỉ nhẹ nhàng buông xuôi phía sau, tứ chi tráng kiện hơi trầm xuống, móng vuốt bám nhẹ trên mặt đất, giống như sẽ tùy thời chuẩn bị phóng ra.

Chứng kiến cửa mở, lang khuyển thật kỳ lạ không nhìn Vương doanh trưởng đã nuôi dưỡng nó một thời gian, ngược lại nghiêng nghiêng đầu, đôi mắt to sáng ngời đầy trí tuệ nhìn thẳng Trương Lam, tựa hồ thật có hứng thú đối với hắn, cảm giác thật kỳ quái, giống như nó đã biết tương lai mình sẽ cùng tên tiểu tử kia sinh hoạt chung một chỗ.

Quả nhiên là gần giống, gần thành, gần bằng cẩu tinh! Trương Lam đối với quân khuyển đầy linh tính này vô cùng tán thưởng, có câu nói hình dung người, “già mà không chết đã thành tinh”, hiện tại xem ra con chó này cách cảnh giới kia cũng kém không bao xa.

Tráng lá gan, Trương Lam tiến lên ba bước lại lui bước do do dự dự chậm rãi tiến tới gần con quân khuyển, đưa tay muốn sờ sờ đầu nó, ở trong mắt loài chó loại hành động này là tràn ngập thiện ý. Thật thần kỳ chính là con quân khuyển lại há miệng nhưng không hề cắn Trương Lam, chỉ vươn đầu lưỡi hung hăng liếm lên mặt hắn, phi thường nhiệt tình miễn phí rửa sạch mặt Trương Lam một phen.

Vương doanh trưởng vô cùng ghen tỵ, bắt đầu dùng lời nói đầy ác ý tàn nhẫn giống như nguyền rủa Trương Lam:

- Con chó này đúng là xem người thấp nha, mỗi ngày bác đều đến cho nó ăn, cũng không thấy nó liếm bác lần nào, sao vừa nhìn thấy cháu thì nó lại hôn hít thân thiết tới như vậy đây?

Thân thiết với nó sao? Nhất thời trên trán Trương Lam tràn đầy mồ hôi: bác à, thân thuộc thì nói thân thuộc đi, bác nói chuyện kiểu như vậy rất dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm đi?

Rốt cục thả lỏng được chút tâm tư, lá gan Trương Lam cũng phóng lớn hơn một chút, hắn cắn răng từ từ nhắm hai mắt mò mẫm lên đầu con quân khuyển. Con chó nhẹ nhàng cúi đầu hơi hơi lắc lư, đôi mắt híp lại, nhìn vẻ mặt tựa hồ như thật có chút hưởng thụ cảm giác có thể từ trên cao nhìn xuống nhân loại nhỏ xíu ngay trước mắt mình.

Trương Lam khóc không ra nước mắt…

- Thế nào?

Vương doanh trưởng đắc ý hỏi Trương Lam, giống như một đứa trẻ đang hi vọng được nghe người lớn khen ngợi, không hề ý thức được ai lớn ai nhỏ.

- Có phải bác rất giỏi hay không?

- Người anh em, bác thật sự rất giỏi!

Trương Lam liên tục tung ra mấy chiêu vỗ mông ngựa như không cần tiền, liên tục khen ngợi như nước thủy triều.

Hắn rất muốn tiến lên vỗ vỗ bả vai người kia, cẩn thận khen ngợi một chút, nhưng thật bất đắc dĩ chiều cao đôi bên chênh lệch quá nhiều, vừa nhấc tay cuối cùng đành phải buông tha bỏ qua.

- Ha ha…

Vương doanh trưởng híp mắt, thích ý vuốt ve cằm, có chút tự đắc nghe Trương Lam khen tặng, lại căn bản không hề ý thức được mình trong bất tri bất giác đã bị thằng nhóc hạ thấp thành đồng lứa, còn đối với thành quả mà mình lấy được vô cùng vừa lòng, thật không dễ dàng, không ngại bỏ ra chút máu để nghe được lời vỗ mông ngựa từ miệng tên tiểu tử này, khó khăn thật chẳng khác gì muốn để gà trống đẻ trứng.

- Đúng rồi, gia hỏa này có tên không?

Bỗng nhiên nhớ tới vấn đề này, Trương Lam hỏi.

- Đương nhiên là có, nguyên lai ở bộ đội gia hỏa này được gọi…gọi gì ta?

Vương doanh trưởng thoáng ngượng ngùng gãi đầu, cẩn thận ngẫm nghĩ:

- Hình như được gọi là “Đông Bắc Hổ”, nhũ danh là “Hổ Tử”!

- Đông Bắc Hổ? Còn có nhũ danh?