Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung

Chương 101




Sự kiện xé mặt liên tục lên men, tuy rằng nhóm nam chủ sau khi logout việc đầu tiên đi làm là vận dụng quan hệ xóa bỏ các hình ảnh kia trên internet, nhưng dân mạng đã nhanh trí lưu lại, cho nên …… Chỉ có thể nói một câu nén bi thương.

Nhờ vào độ hot của 《Đại lục Ảo Mộng》, việc phát sóng trực tiếp giết B ngày đó lấy một tốc độ đáng sợ lan truyền khắp nơi, Vương Thư được Quân Trân Chân nhắc tới cuối cùng bị dân mạng đào bới ra sạch sẽ. Sau đó chưa tới hai ngày, Quân Tử Các bị ngừng kinh doanh điều tra, Quân Thục Tĩnh cũng bị mời tới cảnh cục. Cây đại thụ đứng phía sau là Vương Thư phía thấy chuyện ầm ĩ quá lớn, đã sớm bứt ra rời đi, vì thế Vương Thư đã từng làm mưa làm gió để lại một đống lịch sử đen tối làm bạn với Quân Thục Tĩnh.

Nhân vật chính có thể phát triển tốt đến bây giờ, toàn dựa vào cây đại thụ đứng sau Vương Thư bảo hộ cùng lượng tài phú tích lũy trong game, cộng thêm trợ giúp của nhóm nam chủ trong hiện thực. Hiện giờ Vương Thư ốc còn không mang nổi mình ốc, đại thụ đúng lúc bứt ra, sinh ý trong game đã xong đời, nhóm nam chủ lại hận cô tận xương, cô có muốn tạo ra sóng gió thì cũng không làm được.

Công thức ngự thiện của mẹ Quân Thục Tĩnh để lại bị lấy đi làm vật chứng, Diệp Chi Châu dựa vào quan hệ của Cát Luật lấy được phần công thức kia, phát hiện chỉ là cách nấu bình thường, nhưng ở trong lớp thứ hai lại là phối phương chế độc, từ tên gọi cho thấy, đây là do phi tử cổ đại muốn lung lạc tâm của đế vương cho nên cẩn thận tìm người chế tác.

Sự việc tựa như đã trần ai lạc định, lại tựa như không có.

Diệp Chi Châu mở kịch bản nhìn lại lần nữa, ẩn ẩn phát hiện nữ chủ cùng Vương Thư kỳ thật cũng chỉ là quân cờ. Bảy vị nam chủ có khả năng thiên hướng yêu thích nữ chủ, nhưng càng nhiều hơn là bị cây đại thụ sau lưng kia ảnh hưởng. Trong kịch bản, tài phú khổng lồ do nhân vật chính tích lũy do thiết bị game xuất hiện vấn đề nên mới bị hủy, còn làm ảnh hưởng đến làm quan hệ ích lợi với bảy vị nam chủ. Hiện giờ cẩn thận suy nghĩ lại, thật sự là quá mức khả nghi, tuy rằng bảy vị nam chủ trúng độc có chút não tàn, nhưng hẳn là không tàn đến mức để cho một game không hợp cách tràn vào thị trường. Hơn nữa sau khi nữ chủ được nhóm nam đưa ra nước ngoài, tựa hồ sống càng tự do hơn. Giống như cô rời đi liền không e ngại trong nước điều tra nữa, hơn nữa cô lấy đâu ra điều kiện và vốn liếng quen biết vị chính khách cùng ông trùm súng ống kia? Về sau còn dễ dàng thay đổi thân phận trốn ở nước khác? Sau khi cô chạy thoát, vậy bảy vị nam chủ sẽ ra sao? Vì sao kịch bản lại không rõ ràng như thế chứ?

Càng nghĩ càng nghi hoặc, càng nghĩ càng cảm thấy có vấn đề, cậu thà tin rằng là có còn hơn tin là không, nên liền thả tiếng gió ra là người đứng sau nhân vật chính mới là người có khả năng hãm hại bảy vị nam chủ. Nhóm nam chủ đang bận vận dụng quan hệ nhận được tin tức thì kinh hãi, nhanh chóng liên hệ với trưởng bối trong nhà. Nửa tháng sau, Diệp Chi Châu nhận được tin tức của bọn họ, cây đại thụ sau lưng kia quả thật có vấn đề, việc Quân Tử Các có thể nhanh chóng phát triển khuếch trương như vậy ẩn ẩn có bóng dáng của đối phương.

Nhóm nam chủ nói không rõ ràng, Diệp Chi Châu chết sống tìm hiểu nhưng cũng không tra được vì sao cây đại thụ kia phải thông qua nhân vật chính tiếp cận bảy vị nam chủ, cuối cùng vẫn là Cát Luật tương đối cấp lực, dứt khoát nói cho cậu chân tướng. Cây đại thụ kia kỳ thật là gián điệp, mục đích lẫn vào cao tầng chính là vì muốn phá rối nền kinh tế chính trị ổn định của quốc nội, nhân vật chính chỉ là vật thí nghiệm của hắn, người đầu tiên phát hiện nhân vật chính có trùng độc có tác dụng mê hoặc cũng là hắn.

Về phần làm sao hắn phát hiện được  …… Một trong những đối tượng yêu đương của nhân vật chính trong game có một người là con trai của cây đại thụ kia, mà nhân vật chính đã từng não tàn gửi đồ ăn có bỏ trùng độc bằng đường bưu điện tới nhà của cây đại thụ kia ……

Sau khi biết được Diệp Chi Châu trợn mắt há mồm, cho nên thế giới này chỉ tóm tắt bằng một câu là “Một hộp đồ ăn vặt khiến cho thế giới bị hủy diệt” đúng không?

Nhiệm vụ đã hoàn thành, còn chuyện gia tộc của nhóm nam chủ tìm núi dựa tìm quan hệ đấu với cây đại thụ kia không còn liên quan đến Diệp Chi Châu nữa, cậu dẫn Cát Luật đi gặp gia trưởng, sau đó lại theo Cát Luật tới gặp gia trưởng, hai bên đã gặp nhau nên họ bắt đầu quang minh chánh đại show ân ái.

Lại thêm nửa tháng, việc kinh doanh của Phù Gia Viên tăng vọt rồi dần dần ổn định, Diệp Chi Châu mời nhóm nam chủ tới ăn cơm, sau đó cho mỗi người một viên thuốc, giúp bọn họ triệt để giải độc.

Thích Hưng đi đến bên cạnh Phù Hà, dừng một chút rồi nói, “Tiểu Hà, chuyện lúc trước …… Xin lỗi.”

“Không có gì.” Phù Hà cười khách khí, nhưng trong mắt lại không còn quyến luyến vui mừng như trước, “Lúc ấy anh bị trúng độc lại bị lừa, em hiểu được, em cũng đã tha thứ cho anh, không trách anh nữa đâu.”

Thích Hưng mẫn cảm nhận ra thái độ của cô đã thay đổi, siết chặt tay, ánh mắt ảm đạm, “Xin lỗi.” Thiên ngôn vạn ngữ, cũng chỉ có thể vô lực nói ra lời này. Lúc trước đã tạo thành thương tổn, tình cảm xuất hiện vết rách, khó có thể bù lại.

Phù Hà cầm lấy chai rượu rót cho hắn một ly, sau đó cũng rót cho mình, bưng ly rượu lên chạm ly với hắn, uống một hơi cạn sạch, “Một ly xóa thù hận, một lần cuối cùng, không còn nữa.”

Một lần cuối cùng ….. Thích Hưng cầm lấy ly rượu, cũng ngửa đầu uống hết, “Chuyện giống vậy … Về sau sẽ không bao giờ có nữa.”

Phù Hà đặt ly rượu xuống cười cười, không nói nữa. Tình cảm bỏ qua chính là bỏ qua, chấp nhất như thế chỉ thêm ưu phiền, còn không bằng đem suy nghĩ lung tung hòa vào rượu uống xuống, về sau mỗi người đều sống vui vẻ.

Sau khi ăn xong, Diệp Chi Châu say rượu bị Cát Luật rắp tâm bất lương mang đi. Hai người tới chỗ của Cát Luật liền nhanh chóng hôn nhau, thân thể càng dán chặt vào nhau, quần áo càng ngày càng ít, nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao.

[Kiểm tra cho thấy linh hồn của nhân vật chính dao động, thế giới có nguy cơ sụp đổ, xin kí chủ chú ý! Xin kí chủ chú ý!]

“Ư …… Ưm?!” Diệp Chi Châu nửa hôn mê lập tức thanh tỉnh, vội dùng sức đẩy Cát Luật ra, xoay người lấy áo khoác bị vứt ở một bên.

Cát Luật đen mặt, kéo cậu trở lại rồi đè lên, ngữ khí nguy hiểm, “Không nguyện ý, hửm?”

“Đợi lát nữa rồi làm, có việc gấp!” Diệp Chi Châu đưa tay ôm mặt anh, gian nan lấy điện thoại từ trong áo khoát ra, muốn gọi cho cục cảnh sát hỏi tình huống.

“Đây mới là việc gấp.” Cát Luật đoạt lấy di động ném sang một bên, nhanh chóng  cởi sạch quần áo của hai người, hô hấp hai người giao hòa vào nhau, tay trái vuốt thắt lưng tay phải đi xuống phía dưới, một bên ngậm vành tai cậu, nhẹ nhàng cắn một cái.

Diệp Chi Châu đầu hàng, không hề phản kháng.

[Linh hồn dao động chấm dứt, đang kiểm tra độ hoàn thành của nhiệm vụ …… Kiểm tra hoàn tất, nhiệm vụ đã hoàn thành, linh hồn đưa lên thông đạo bình thường, có muốn tiến vào thế giới kế tiếp không?]

Thân thể giống như đang bay trên mây, lý trí lung lay sắp đổ, nhắc nhở này vừa xuất hiện, tinh thần của Diệp Chi Châu lập tức thả lỏng, không giãy dụa nữa, đỏ mặt căm giận vươn móng vuốt ra, “Anh cái tên khốn đầu óc đen tối này! Lần sau lúc anh mở video họp hội nghị em sẽ tới quấy rối!”

Cát Luật thở gấp một tiếng, hướng cậu hôn xuống, “Anh chờ mong.”

Ngày hôm sau Quân Trân Chân gọi điện thoại tới cho đáp án vì sao linh hồn nhân vật chính dao động.

“Không biết chị ta làm sao mà chạy thoát được cục cảnh sát, về nhà cầu ba mẹ tha thứ, còn tự mình pha trà cho mọi người.” Giọng nói Quân Trân Chân rất đạm mạc, giống như đang nói chuyện của người khác, “Tôi cẩn thận, đổi trà đó về cho chính chị ta, sau đó đổi trà của ba mẹ thành nước. Kết quả uống xong trà không bao lâu chị ta liền ngã trên mặt đất, làn da bắt đầu tái xanh, triệu chứng không khác gì lúc tôi trúng độc trước đó.”

Đối với hành vi thiểu năng trí tuệ của nhân vật chính, Diệp Chi Châu tỏ vẻ không biết nên nói cái gì mới tốt.

“Kỳ thật ba mẹ đã mềm lòng, mà ngay cả em trai đang ở trường cũng cố ý trở lại một chuyến, còn quan tâm chị ta ở cảnh cục có bị chịu tội gì không ……” Quân Trân Chân trầm mặc một hồi, đột nhiên châm chọc mỉm cười, “Ba mẹ chuẩn bị lấy toàn bộ gia sản còn lại giúp chị ta đi quan hệ giảm bớt hình phạt, kết quả chị ta lại muốn hạ độc giết chúng tôi.”

“Trân Chân, cô ……”

“Cứ như vậy đi.” Quân Trân Chân ngắt lời cậu, ngữ khí khôi phục lại vẻ đạm mạc, “Quân gia coi như chưa từng có người như vậy, cám ơn anh, chờ tôi về quê sẽ gửi ít đặc sản cho anh.”

Tút, điện thoại liền bị ngắt.

Diệp Chi Châu ngốc lăng, sau đó thở dài.

Trên người đột nhiên nặng nề, sau đó một hơi thở ấm áp phun ở sau gáy, sau đó vành tai nóng lên, bị người nhẹ nhàng ngậm cắn một cái.

Diệp Chi Châu nổi giận, muốn xoay người đánh anh, “Đi xuống! Không cho làm nữa, em muốn về nhà!”

“Em là của anh.” Cát Luật gắt gao đè cậu, ngữ khí bá đạo không nói lý, “Nơi này chính là nhà của em.”

Mẹ nó! Lời kịch quỷ quái này ở đâu ra thế! Diệp Chi Châu tức giận muốn nện đầu vào gối, lần thứ hai phản kháng nhưng không có kết quả, chỉ có thể bi phẫn tiếp tục bị đè. Cuộc sống trôi qua, rất sa đọa rất không hài hòa!

Bởi vì Phù Gia Viên có giải dược, cho nên cuối cùng độc của nữ chủ vẫn giải xong, nhưng bởi vì sự kiện này, thời hạn thi hành án của cô kéo dài hơn, đời này đã định trước là sống ở trong nhà giam.

Nửa năm sau, nhiệt độ của sự kiện ngày đó dần dần bình ổn; một năm sau, Vương Thư bị tuyên án; năm năm sau, Quân Thục Tĩnh tự sát ở trong nhà giam, nguyên nhân không rõ.

Lại thêm mấy chục năm, 《Đại lục Ảo Mộng》 đã đóng cửa ngưng vận hành, thay thế là《Đại lục Ảo Mộng 3》. Diệp Chi Châu nằm trong ngực người yêu, chậm rãi nhắm mắt lại. Cát Luật cúi đầu hôn cậu, thì thầm nhớ kỹ tên của cậu, sau đó thanh âm giảm thấp, cuối cùng trở về yên tĩnh.

Truyện được edit và post duy nhất tại:https://shiye91.wordpress.com/.

Trong thế giới bóng tối đột nhiên hiện lên một đạo quang, Diệp Chi Châu chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, ý thức đột nhiên thanh tỉnh, sau đó một thanh âm máy móc vang ở bên tai.

【Thể chất cấp B, tinh thần lực cấp A, kiểm tra hoàn tất, xin xác nhận tinh thần lực ổn định sau khi dụng cụ được giải trừ. 】 Đây là //…

Máy móc vang lên tiếng rì rầm, sau đó là một tiếng nhạc nhẹ nhàng, bóng tối rút đi, một màn hình thật lớn cách đó không xa dần dần hiện ra, phía trước màn hình có mấy bóng người.

“Pansy • Cheseldine, 19 tuổi, tinh thần lực cấp A, thể chất cấp B, giới tính Beta, chuyên ngành đăng ký ….. chế tạo cơ giáp?” Ngồi ở giữa là một vị lão giả đang lật xem tài liệu trong tay, khẽ nhíu mày, “Tính ổn định tinh thần lực của em hơi kém, theo đề nghị cá nhân của thầy em nên đổi chuyên ngành.”

Diệp Chi Châu ngơ ngẩn, đưa tay sờ soạng cởi bỏ dụng cụ trên đầu cùng dây điện nối trên người, cất bước đi xuống, quay đầu nhìn lại. Kiểm tra đo lường tư chất …… Tuy rằng có chút khác nhau với thế giới cậu lớn lên, nhưng đây đúng là cách kiểm tra đo lường tư chất không sai, cho nên thế giới này…

“Pansy?” Lão giả lại gọi một tiếng, thấy vẻ mặt cậu mờ mịt, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, “Xem ra vẫn chưa tỉnh lại từ thí nghiệm, tính ổn định tinh thần lực còn kém hơn so với tưởng tượng của thầy ….. Dẫn trò ấy nghỉ ngơi đi, gọi trò khác tiến vào.”

Nhân viên công tác canh giữ ở một bên nghe vậy tiến lên dẫn Diệp Chi Châu sang phòng nghỉ bên cạnh, sau đó tri kỷ rót cho cậu một ly nước, mở âm nhạc thư hoãn tinh thần lực, bỏ tai nghe vào tay cậu, nhẹ giọng nói, “Sau khi thấy tốt hơn thì ấn nút này gọi tôi, trong lúc đó cậu có thể suy xét về chuyện đổi chuyên ngành, đề nghị của giáo sư Marl vẫn được các học sinh xem như là mục tiêu.”

“Cám ơn.” Diệp Chi Châu rốt cục thoát khoát khỏi cảm giác quen thuộc ùn ùn kéo đến lấy lại tinh thần, cười tạm biệt với nhân viên công tác, sau đó cầm lấy tai nghe đeo lên, thoải mái tựa vào lưng ghế, sờ nhẫn không gian trên tay, ở trong lòng hỏi, “Thông Thiên, nơi này thật sự là thế giới nhiệm vụ sao? Không phải là thế giới của tao ……”

Trong tay trầm xuống, một cái gương nhỏ phong cách máy móc xuất hiện, sau đó màn ảnh hiện ra trong đầu cậu, [Có tiếp nhận tư liệu kịch bản mới không?]

Xem ra thật sự là thế giới nhiệm vụ …… Nhưng giống nhau quá, dụng cụ kiểm tra, phương thức thư hoãn tinh thần lực, thông tấn khí trên cổ tay ….. Cậu cơ hồ cho là mình đã về tới thế giới ban đầu.

Không có lập tức tiếp thu tư liệu, cậu mở mắt ra, mở công năng soi gương toàn thân nhìn dáng vẻ của mình. Tóc nâu mắt xanh, dáng người cao gầy, mắt một mí, sóng mũi cao, làn da hơi tái nhợt, màu môi cũng rất nhạt …… Không phải là thân thể của mình.

Cậu tiếc nuối tắt gương đi, lựa chọn tiếp thu tư liệu.

Thế giới này vô cùng giống thế giới của cậu, có cơ giáp có tinh thần lực có trùng tộc, chỗ khác nhau chính là thế giới này phân chia giới tính vô cùng đặc biệt, không có phân chia nam nữ, chỉ có alpa, beta cùng ega.

Alpa có tư chất tốt nhất, nhưng không thể sinh dục; beta tương đối bình thường, giống với người thường như trong nhận thức của cậu, có năng lực sinh dục, nhưng rất thấp; ega có số lượng ít nhất, thể chất yếu kém, sinh dục mạnh.

Alpa có thể đánh dấu nhiều ega, còn ngược lại thì không thể, vả lại A cũng chịu ảnh hưởng của tin tức tố, nếu ở chung quanh đều là A động dục, vậy hình ảnh kia sẽ vô cùng phấn khích. Beta thì không có chuyện phức tạp này, hành động càng thêm tự do hơn.

Nhìn xong những cái này, Diệp Chi Châu vừa mới cảm thấy tinh thần lực thư hoãn lại bắt đầu dao động, vội hỏi ở trong lòng, “Thông Thiên, thân thể của tao là giới tính gì?” Vừa nãy hình như giáo sư có đề cập tới, nhưng lúc ấy tinh thần cậu hoảng hốt, không có nghe rõ.

[Thân thể này tên là Pansy • Cheseldine, giới tính là beta.]

May quá may quá, không cần động dục.

Cậu nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục lật xem tư liệu.

Nhân vật chính của thế giới này tên là Edie • Jeeps, bên ngoài là beta nhưng bên trong là ega, 18 tuổi, là cô nhi, thi vào học viện quân sự hoàng gia cùng với Pansy, mặc dù là ega, nhưng thể chất lại vô cùng hiếm thấy, tinh thần lực cũng vậy, là một thiên tài có tư chất nghịch thiên. Vả lại hắn còn có một hệ thống chế tạo cơ giáp, là một bàn tay vàng nghịch thiên.

Khi hắn nhập học thì dựa vào tư chất để nổi bật một phen, sau đó rất cấp lực lựa chọn song tu hệ cơ giáp cùng hệ chế tạo cơ giáp, cũng lấy thành tích ưu tú thông qua hai khảo nghiệm để nhập học, kinh sợ bao ánh mắt.

Khoan đã, hệ thống chế tạo cơ giáp?

Diệp Chi Châu gõ cái gương nhỏ, ” Nhân vật chính ở thế giới này cũng có hệ thống đấy, cùng là hệ thống, người ta thì có thể tạo ra cơ giáp, còn mày chỉ có thể bán dược, haiz.”

Màn ảnh bất mãn lóe lóe.

“Nếu không thì mày cũng biến cho tao một hệ thống chế tạo cơ giáp đi? Nói thật, tao đối với chế tạo cơ giáp dốt đặc cán mai, nhìn thấy liền đau đầu, nhưng nguyên chủ cố tình lại chọn chuyên ngành này, nếu làm bừa khẳng định tao sẽ xong đời.” Đúng thế, cậu chính là không tiền đồ như thế đó! Tuy rằng ở thế giới của mình tư chất của cậu rất tốt, nhưng tất cả sách có liên quan đến cơ giáp, cậu vừa động tới liền ngủ mất, lúc trước giáo sư dạy cậu về lịch sử cơ giáp thiếu chút nữa là đánh chết cậu luôn đấy …..

Đối với hành vi ghét bỏ của cậu, cái gương nhỏ rất rất phẫn nộ, cho nên nó rung lên, biến màn ảnh thành bảy sắc cầu vồng, sau đó bay đến trước mặt cậu tận tình “giúp” cậu lóa mắt!