Ma Quân Không Đứng Đắn!

Chương 11: Từ Phủ - Chúng Quỷ Tụ Tập






Đêm khuya.

Tinh Hà đoán không sai, khi màn đêm buông xuống Bạch Hành quả thật mang theo mình trốn trên nóc nhà Từ phủ.

Tuy rằng đang làm sự tình lén lút, nhưng Tinh Hà liếc mắt đánh giá Bạch Hành bên cạnh vẫn như cũ vân đạm phong khinh.

Vì sao người thoạt nhìn đang lén lút chỉ có mỗi mình y......!
Tinh Hà vươn tay nhẹ nhàng chọc chọc Bạch Hành một chút, thấp giọng hỏi nói: "Bạch Hành, chúng ta tới đây làm gì?"
"Trộm đồ."
Tinh Hà: "???"
Trộm đồ?
Tinh Hà mặt lộ ra vẻ khó hiểu, Bạch Hành người này thật sự không giống như sẽ đến trộm đồ của người khác, rốt cuộc là thứ gì? "Vì sao muốn trộm? Chúng ta trực tiếp đi đoạt không được sao?"
Bạch Hành: "......"
Bạch Hành không nghĩ đáp lại Tinh Hà, chuyên tâm dùng pháp lực tìm kỹ vị trí Quỷ Linh thảo, lần trước hắn ở Từ phủ cảm nhận được khí tức của Quỷ Linh thảo, hiện giờ tới gần, loại cảm giác này liền càng ngày càng cường đại.

Quỷ Linh thảo là vật của Ma tộc, khí tức của nó lộ ra ngoài thật sự không phải chuyện tốt, chỉ biết đưa tới mầm tai hoạ.

Tinh Hà một bên rảnh rỗi không có chuyện gì làm, nhàm chán mà đông nhìn một chút tây ngó một chút, kết quả không nghĩ tới đột nhiên lòng bàn chân trượt một cái, cả người liền từ trên nóc nhà ngã xuống, y dùng khí âm khẩn trương nói: "Bạch Hành cứu mạng!"
Bạch Hành giật mình, chạy nhanh phi thân lên, ở giữa không trung gắt gao ôm lấy Tinh Hà, sau đó vững vàng dừng lại ở trong viện của Từ gia.


Người Từ gia nghe thấy tiếng đã chạy tới: "???"
Bạch Hành ôm ngang Tinh Hà đứng ở giữa sân: "......"
Tinh Hà gây đại họa mà cảm thấy thập phần xấu hổ: "......"
Nháy mắt, toàn bộ Từ gia yên lặng như chết.

Tinh Hà cảm thấy với tình huống hiện tại, mình có cần phải mở miệng giải thích một chút, y chỉ đi ngang qua sau đó không cẩn thận ngã xuống......!mà thôi không?
Còn không chờ Tinh Hà mở miệng, chúng gia đinh của Từ gia đột nhiên rối loạn, chạy khắp nơi, kêu to: "A a a a a a a quỷ a, phù của ta đâu? Đao của ta đâu? Rìu của ta đâu? Cứu mạng a --!"
Tinh Hà: "......"
Các ngươi chẳng lẽ đã gặp qua con quỷ nào đẹp giống ta hay sao mà các ngươi gào loạn!!
Chẳng qua thật nhanh Tinh Hà đã phát hiện, thật sự có quỷ tới.

Từ gia hầu như bị các loại quỷ hồn vây quanh, có đầu hoặc không có đầu, có cánh tay hoặc không có cánh tay, có chân hoặc không có chân, thấp mập ốm già trẻ đều có.

Không nghĩ tới Từ gia này lại là một cái quỷ trận lớn nha.

Tinh Hà không chút do dự ôm sát cổ Bạch Hành, vùi đầu vào trong lòng ngực hắn, thập phần mảnh mai mà nói: "A, có quỷ! Ta sợ sợ."
Bạch Hành: "......"
Chúng gia đinh Từ gia: "???"
Bạch Hành cau mày nhìn tà vật xung quanh, hắn lường trước được hẳn là chúng bị Quỷ Linh thảo hấp dẫn lại đây, nhưng ôm Tinh Hà như vậy, hắn gần như không tiện đối phó với những quỷ hồn này.

Tinh Hà cũng đột nhiên nghĩ tới điểm này, liền từ trong ngực Bạch Hành nhảy xuống, sau đó lại nhào vào trong ngực Bạch Hành, vươn tay gắt gao ôm lấy eo Bạch Hành, lại lần nữa vùi đầu vào ngực hắn.

Vốn dĩ Tinh Hà còn tưởng rằng Bạch Hành sẽ đẩy mình ra, lại chưa từng nghĩ đến hắn thế mà còn dùng một bàn tay gắt gao ôm bả vai mình, chặt chẽ bảo hộ ở trong ngực, trong lòng có chút kinh ngạc.

Mà thời điểm Bạch Hành lấy ra Đoạn Hồn kiếm, suy nghĩ của Tinh Hà lập tức bị chặt đứt, thân mình nhịn không được mà run rẩy, như thế nào cũng không khống chế nổi.

Đoạn Hồn kiếm cách mình thật sự quá gần, ký ức kiếp trước khi bị thanh kiếm này từng nhát từng nhát một chén qua rất thống khổ lại hiện lên.

Đoạn Hồn, không chỉ mang đến cho thân thể đau đớn không ngừng, mà còn khiến linh hồn bị xé rách, năm đó đau đến tận cùng, Tinh Hà thậm chí còn cảm giác thân thể này không còn là của mình nữa, cả người đều đau nhức, ý thức không ngừng thanh tỉnh lại mơ hồ.

Cố tình mình lại không làm được bất cứ phản ứng gì, chỉ có thể mặc cho kiếm kia ở trên người chén qua bốn mươi chín đao.

Một đao lại một đao cắt trên thân thể, cắt trên linh hồn, càng là cắt vào trong lòng.


Trong lòng Tinh Hà vô cùng đau đớn, giống như lại trải qua một lần nữa khổ hình kiếp trước, cái loại này cảm giác đau đến muốn chết ấy.

Nhưng Tinh Hà không nghĩ ảnh hưởng đến Bạch Hành, y gắt gao cắn môi dưới, hai tay nắm chặt thành quyền, khớp xương bởi vì dùng sức quá mức mà trở nên trắng bạch.

Bạch Hành cảm giác được Tinh Hà khác thường, cúi đầu nhìn thoáng qua trong tay trường kiếm, liền không chút do dự thu lại kiến, ngược lại trực tiếp dùng pháp lực đánh tan quỷ hồn tụ ở xung quanh chúng gia đinh Từ gia.

Thấy Đoạn Hồn bị thu hồi, Tinh Hà sửng sốt chớp mắt một cái, lại cũng chưa nói gì, trong đầu y hiện tại còn có chút say, một hồi nữa nếu Bạch Hành hỏi, không biết phải trả lời như thế nào cho tốt, chính Tinh Hà cũng không nghĩ tới Đoạn Hồn lại có ảnh hưởng sâu sắc với mình như vậy, cho dù không phải đối với mình, cũng sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi.

Sau khi thở dài nhẹ nhõm một hơi, Tinh Hà ôm lấy cánh tay Bạch Hành lại khẩn trương vài phần, giống như ôm hắn thế này mới khiến trong lòng có cảm giác an toàn.

Chờ hơi thích ứng một chút, Tinh Hà mới từ trong lòng ngực Bạch Hành lén lút lộ ra cái đầu nhỏ, y nhìn thoáng qua quỷ hồn xung quanh, quỷ tộc từ trước đến nay cũng thuộc quản lý của Ma tộc, chỉ là quỷ tộc cấp thấp thường xuyên sẽ trộm chạy tới nhân gian quấy phá thôi, quỷ tộc pháp lực hơi cao chỉ cần ở nhân gian hại người, sẽ lập tức bị bắt trở về giam giữ.

Quỷ tộc cấp thấp lực sát thương không lớn, ngoại trừ ngẫu nhiên thích làm một ít trò đùa dai đối với con người, bản lĩnh gì cũng không có, được gọi là tàn hồn.

Nhưng giống hiện tại tụ tập quy mô lớn như vậy ở xung quanh Từ gia, thật sự là không bình thường.

Trừ phi, có thứ gì đó ở đây đang hấp dẫn bọn chúng.

Tinh Hà vừa định duỗi tay điều tra một chút rốt cuộc có thứ gì ở Từ gia hấp dẫn bọn chúng, rồi lại đột nhiên từ bỏ.

Thầm nghĩ mình hiện tại đang rất yếu, nếu mạnh mẽ sử dụng pháp lực điều tra, không nói đến sẽ bị Bạch Hành phát hiện ra chỗ không đúng, không chừng còn muốn trọng thương thổ huyết.

Thật sự không đáng thật sự không đáng.


Tinh Hà sau khi nghĩ thông suốt cũng không quản nữa, chỉ yên tâm thoải mái mà oa oa ở trong ngực Bạch Hành, để hắn che chở mình.

Nhưng không quá một lúc sau, khí tức kia thật sự quá nồng đậm, trực tiếp bay vào mũi Tinh Hà.

Là Quỷ Linh thảo?
Trách không được quỷ hồn lại tụ tập ở Từ phủ, Bạch Hành hắn tới đây cũng là vì Quỷ Linh thảo sao?
Bên kia Từ gia, mỗi người đang ngốc lăng cầm vũ khí nhìn hai vị nam tử một giây trước còn bị bọn họ gọi là quỷ, lúc này lại dư dả đối phó với những quỷ hồn kia, đặc biệt là vị công tử mặc y phục xanh nhạt, cho dù trong ngực đang ôm một người kí sinh, lại có thể không chút nào hoảng loạn.

Đây không phải là người, chỉ sợ là thần tiên đi!!!
Chờ Bạch Hành giải quyết xong quỷ hồn, hai người cùng người của Từ gia lại mắt to trừng mắt nhỏ, trong khoảng thời gian ngắn không biết ai nên mở miệng trước hoặc là nên nói cái gì cho tốt.

Nếu Tinh Hà không mở miệng giải thích, Bạch Hành tuyệt đối sẽ không mở miệng.

Vì thế Tinh Hà buông cánh tay đang ôm Bạch Hành ra, nhìn trên dưới người của Từ phủ ngượng ngùng nói: "Ách......!Cái kia, các ngươi không sao chứ, thật ra chúng ta chính là cảm thấy phủ đệ này của các ngươi quỷ khí quá nặng, nên mới lại đây nhìn một chút, không nghĩ tới ta lại từ trên nóc nhà té xuống ha ha ha......"
Tinh Hà mặt tái nhợt vô lực giải thích......!
Tác giả có lời muốn nói:
Tinh Hà: Ta rõ ràng là Ma tộc cao quý đấy!.