Ma Thần Thiên Quân

Chương 16: Độ kiếp rời đi - Tiểu Thanh (1)




Nguyên mộc tinh lâm bên trong, hắc vân cuồn cuộn, Vũ Thiên Quân cũng đã độ kiếp đến giai đoạn mấu chốt.

Lôi vũ lúc này đã có hơn mười cái dung nhập vào cơ thể hắn làm cho vốn đang không ổn định vì vận dụng cả hai mạch lại càng thêm hỏng bét, hắn một bên người gần như sụp đổ, cho dù lấy Ma mạch cường đại cũng không kịp khép lại, cánh tay máu chảy ra không ngừng, thế nhưng lúc này dị biến nổi lên, hắn ma mạch cùng thần mạch vốn là song song lúc này quỷ dị mà quấn lấy nhau, hắn thể nội vùng ngực vậy mà hình thành thái cực đồ án, một đen, một tím, đồng thời tỏa ra một loại đạo vận hư ảo ẩn ẩn chống lại loại đạo vận đang kiềm giữ không cho hắn động đậy, không những thế đồ án vậy mà hấp thu lực lượng của lôi vũ làm cho nó dần thêm rõ ràng. Ban đầu nó hấp thu rất chậm rồi sau đó chuyển động nhanh dần rồi xoay tròn liên tục không ngừng hấp thu lôi vũ, hắn bên ngoài như hình thành một vòng xoáy khổng lồ hút lấy lôi vũ cũng như nguyên lực xung quanh không ngừng tẩm bổ hắn thân thể.

Lôi vũ cùng loại kia đạo vận cùng phá hủy lực lượng bị đồ án thái cực phân giải cung cấp cho Vũ Thiên Quân hai mạch, thức hải cùng với Tiểu ma giới mới hình thành, hắn Thần mạch tu vi rất nhanh đạt tới Thông thần cực hạn!

Gần một canh giờ qua đi, Lôi vũ bị Vũ Thiên Quân hấp thu không biết bao nhiêu, lực lượng phân giải ra chủ yếu bị Tiểu Ma giới cùng Nguyên hồn hấp thu đi còn loại kia đạo vận bị đồ án thái cực đồng hóa trực tiếp chuyển tới linh hồn của hắn. Vũ Thiên Quân linh hồn lúc này ngồi phía trên Thái cực đồ án, đạo vận bí ẩn tràn ngập như một tôn thần nhân đang ngôi đó ngộ đạo, sau khi loại đạo vận kia bị hấp thu, Vũ Thiên Quân đã có thể cử động, hắn mở mắt nhìn bầu trời.

“Hắc hắc! Ngươi đã không làm gì được ta ah! Lôi kiếp dịch ta đến rồi”. Vũ Thiên Quân như điên nhảy vào kiếp vân mà không biết hành động này của hắn làm cho mấy tên cường giả quan sát gần như phát điên.

“Hắn vậy mà không chết... Còn nhảy vào kiếp vân...”. Một vị Thần cấp tam trọng cường giả run sợ nói.

“Không sai! Hắn đã nhảy vào kiếp vân!”. Một vị Thần cấp ngũ trọng run giọng nói ra. Dù là hắn cũng không dám tin tưởng vượt qua loại kia Lôi vũ, người này đã không phải hắn có thể hình dung ah.

“Lại một vị Tinh không yêu nghiệt sao?”. Một vị Thông thần cường giả run giọng nói. Lấy hắn tu vi gặp loại này yêu nghiệt chỉ có thể nhìn lần mà ngưỡng vọng mà thôi.

“Tinh không yêu nghiệt... Ta nghĩ vị này đã vượt qua cấp độ đó rồi...”. Một vị cường giả run giọng nói ra. Tinh không yêu nghiệt đã là đỉnh cấp cự đầu yêu nghiệt, bọn hắn đa số đều là Thánh tử, Thánh nữ của các Thánh địa hoặc Truyền nhân của các siêu cấp ẩn thế Thế gia ah. Bọn hắn đều là những yêu nghiệt vượt cấp khiêu chiến rất đáng sợ.

“Vị này thật không biết đạt đến cấp độ nào, e rằng có thể sánh ngang Siêu cấp ma nhân Vũ Thiên Quân tám năm trước ah”. Vị này Thần cấp ngũ trọng thiên nói ra, ngữ khí kinh người, Vũ Thiên Quân mà biết không biết có hay không lao vào đánh hắn một trận hay không, Vũ Thiên Quân ta ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái ah, khi nào là mà nhân...

“Ngươi kia đã chết...”. Có một vị Thần cảnh nói ra.

“Nghe nói năm đó nội tình rất khó nói, hắn là bị ép mà nhập ma, cứu đi tộc nhân ah...”. Một vị khác thở dài nói.

“Đúng vậy, hắn năm đó chỉ là mượn Ma khí đề thăng tu vi tạm thời thôi cũng không phải là hắn bản thân...”. Lại có một vị có vẻ hiểu biết nói.

“Huh! Bọn hắn loại này yêu nghiệt không phải là chúng ta có thể lý giải, nhanh đi thôi, không cần để tên kia hiểu nhầm”. Vị kia Thần cảnh ngũ trọng thiên nói ra. Bọn hắn tuy rằng muốn biết người độ kiếp là ai thế nhưng hắn vừa xong độ kiếp, có thể bị thương, bọn hắn lúc này tiến đến rất dễ hiểu nhầm, loại này yêu nghiệt thủ đoạn rất nhiều, bọn hắn vẫn là không nên dây vào.

Vũ Thiên Quân lao vào lôi vân, quả nhiên lấy Lôi vũ lôi kiếp cường độ sinh ra rất nhiều lôi kiếp dịch, hắn nhìn xung quanh thấy đầy lôi kiếp dịch, có lẽ cũng phải hơn năm vạn giọt, nhiêu đo đủ cho hắn dùng một thời gian dài ah. Hắn nhanh chóng thu đi lôi kiếp dịch, đồng thời chuẩn bị lợi dụng Ma anh điều khiển cơ thể rời đi, nơi này có người đã nhìn thấy hắn thiên kiếp, không cần ở lại lâu.

Lôi vân tản đi, Vũ Thiên Quân thân hìn cũng biến mất, hắn lúc này đang chạy vào trong Nguyên mộc tinh lâm tìm tiểu Thanh xà kia ah. Gần ba canh giờ sau hắn cuối cùng đã cảm ứng thấy tiểu Thanh xa kia khí tức, hắn trước đó dùng Ma khí bao khỏa tiểu Thanh xà cũng là để đánh dấu ah. Lúc này tiểu Thanh Xà tình huống không ổn lắm, nói đang bị một con Tử dực ưng nhìn chằm chằm. Con tử dực ưng này cảnh giới chỉ có Tụ Nguyên cảnh mà thôi, thế nhưng như vậy cũng là đủ để uy hiếp đến tính mạng của tiểu xà rồi ah.

“R réc...”. Tử dực ưng kêu lên sau đó từ trên trời lao xuống nhắm thằng tiểu Thanh xà thế nhưng tiểu Thanh xà lúc này được Ma khí mà Vũ Thiên Quân cho bảo vệ, Tử dực ưng tạm thời không làm gì được nó nhưng có lẽ không lâu sau khi Ma khí tản đi, tiểu xa chắc chắn phải chết.

“Uy! Dám khi dễ tiểu xà của ta? Ngươi là muốn chết!”. Một trận gió thổi qua, Vũ Thiên Quân đứng trước mặt tiểu xà nhìn nó thú vị, một tay vung lên Tử dực ưng cổ đã bị hắn nắm trong tay. Tử dực ưng tuy rằng chỉ có Tụ Nguyên cảnh thế nhưng nó là yêu thú ah, hình thể to lớn, dài cũng gần một trượng, sải cánh cũng hơn ba trượng, bị một tên thiếu niên mười hai mười ba tuổi thân hình nhỏ bé nắm trong tay có vẻ hơi không hợp cảnh cho lắm.

“Ha ha! Có chim nướng ăn ah”. Vũ Thiên Quân vận lực, Tử dực ưng lập túc mất mạng sau đó hắn nhìn tiểu xa. “Ha ha, chúng ta cũng thật có duyên ah”. Vũ Thiên Quân vô sỉ nói.

Tiểu xa nghe không hiểu nhưng bản năng cho nó thấy tên này không muốn giết nó ah.

Nói rồi Vũ Thiên Quân không để ý đến tiểu xà mà cầm theo Tử dực ưng đi tới thác nước nơi xa xa.

“Không biết ta đã bao nhiêu tuổi rồi ah? Mọi người không biết thế nào rồi, vẫn khỏe đi?”. Vũ Thiên Quân vừa đi ra thác nước vừa nghĩ nói. “Aiii...trước lo bản thân ah, sau đó lại tìm cách tìm bọn hắn”. Vũ Thiên Quân hình tượng lúc này có thể nói là tiểu ăn mày ah, quần áo từ tám năm trước lúc hắn mới năm tuổi còn chưa đổi đây, rách đi không ít chỗ, máu cũng dính trên đó không ít, mặt mũi còn dính chút bùn đất... ah, tóc hắn còn xõa đến gần đất đây. “Haizzz... ta sắp thành dã nhân rồi ah”. Nhìn mình từ mặt nước hắn cười khổ nói. Sau đó hắn để nguyên quần áo nhảy xuống nước.

“A... cuối cùng cũng có cảm giác còn sống ah”. Sau khi nhảy xuống hồ nước, hắn vùng vẫy một hồi sau đó để cho thân thể tự nhiên nổi lên mặt nước, nhìn lên bầu trời suy nghĩ xuất thần. Hắn phải tìm Cửu thải thánh liên cứu mẫu thân, tìm tộc nhân, còn phải báo thù! Đúng! Hắn phải báo thù, hắn phải để cho ngày đó những kẻ tấn công Vũ gia phải trả giá gấp vạn lần Vũ gia phải gánh chịu.

Chỉnh sửa một chút y phục, mà cũng không phải chỉnh sửa, hắn quần áo đã quá ngắn, hắn quyết định làm thành một cái khố che đi chỗ yếu hại mà thôi, nửa trên cởi trần, tóc được buộc lại hơi có vẻ lộn xộn, hắn còn chưa bao giờ buốc tóc đây. Sau đó hắn đem Tử dực ưng làm sạch theo cách mà hắn nghĩ, chỉ còn lại hai cái đùi và phần thân mà thôi, còn lại bị hắn vứt bỏ, là kinh nghiệm không có ah!

Sau đó không lâu, thịt có lẽ đã chín, có mùi thơm bốc lên, Vũ Thiên Quân bỏ lên miệng nếm thử.

“Phi! Sao lại không có chút vị nào vậy? Không phải ta đã làm đúng cách ah”. Hắn không biết cần phải cho chút gia vị ah. “Haizzz...Biết thế này trước đây ta đã học chút nấu nướng ah! Ăn tạm vậy đi”. Vũ Thiên Quân bất đắc dĩ ngồi ăn lấy thịt của Tử dực ưng, tuy rằng thơm nhưng gần như không cảm thấy vị gì.

“Tiêu tử ngươi lén lút cái gì?”. Vũ Thiên Quân đang nhăn nhó ăn thịt thì bất ngờ hướng về bụi cây phía xa phất tay một cái, tiểu Thanh xà bị hắn nắm trong tay làm cho nó giật mình hoảng sợ giãy dụa không thôi.

“Còn chưa khai chút linh trí nào...”. Nguyên hồn từ Thức hải nói ra

“Nó có một tia Huyết mạch là Thái cổ thời đại, hình như cũng gần Ma tộc, cho hắn chút Ma khí của ta xem ah”. Ma anh ngồi ở Đan điền cũng nói.

“Huh! Ma anh nói đúng, lấy Thái cổ Ma mạch sinh ra Ma khí có lẽ nó có cơ hội thức tỉnh huyết mạch ah”. Nguyên hồn cũng đồng ý nói.

“Ha ha, tiểu tử, phải xem ngươi ah!”. Vũ Thiên Quân cười nói theo đó Ma anh ném ra một đạo Ma khí truyền vào tiểu Thanh xà thể nội, sau đó nó điên cuồng hét lên, thân thể trướng lên đông thời ở trên mặt đất lăn lộn không thôi.

“Chuyện gì xảy ra?”. Vũ Thiên Quân không đoán được chuyện gì xảy ra

“Đây là đang thức tỉnh huyết mạch, phải xem nó ah, thành công kích phát huyết mạch thì nó có cơ may sống sót bằng không chắc chắn phải chết! Đợi đi”. Nguyên hồn lạnh nhạt nói.

“Ồ! Là vậy ah, dù sao cũng chưa có chuyện, đợi nó một lát vậy”. Vũ Thiên Quân nhàm chán nói. Hắn cảm thấy thú vị mà thôi, sống hay chết hắn không quá coi trọng, ít nhất lúc này còn không phải.

Gần một ngày trôi qua, tiểu Thanh xà mới ngưng lăn lộn, hắn ngày hôm nay thân thể nổ ra mấy lần sau đó lại tái tạo lại, lúc này suy yếu không động đậy tuy nhiên có thể cảm nhận được nó cường đại hơn nhiều so với trước, thân thể dài gần một trượng, vảy màu xanh lúc này vậy mà có chút hắc khí tản ra, đang nhìn Vũ Thiên Quân ánh mắt đầy cảm kích sau đó truyền ra chút truyền âm ngắt quãng.

“Cho....ta...”. Thanh âm non nớt truyền vào tai Vũ Thiên Quân

“Cho ngươi? Ma khí ah!”. Vũ Thiên Quân lúc này thu lại vẻ nhàm chán nói sau đó vung tay lên, một đạo Ma khí gấp đôi lúc trước theo đó đánh vào Tiểu Thanh Xà thể nội. Lần này tiểu Thanh xà không không đau đớn lăn lộn như trước mà lặng im luyện hóa Ma khí, khí tức không ngừng tăng lên, Vũ Thiên Quân theo đó cảm nhận thấy tiểu xà như đánh vỡ xiềng xích bản thân, Khai mạch cảnh đã đến mười hai mạch, theo đó nó không ngừng khai mạch, rất nhanh đã đến ba mươi sáu mạch, thế nhưng Ma khí cũng nhanh hao hết.

“Ồ! Tiểu từ này cũng không đơn giản ah! Hắc hắc! Thành toàn cho ngươi ah”. Vũ Thiên Quân lại cười quái dị nói. Thử nghĩ ngày sau đứng trên lưng một tên Khai mạch tám mốt mạch mà ngao du thiên địa thì có bao nhiêu tiêu sái ah. Nói rồi hắn vung tay lên ném ra một đạo Ma khí bao lấy tiểu Thanh Xà trợ nó khai mạch.