Ma Thần Thiên Quân

Chương 339: Ca ca đâu?




“Viu...”. Hai đạo quang huy một đen một trắng đột nhiên lướt qua thiên không Toái hư hải, những tu giả mới rồi còn cảm nhận được kinh thiên uy áp cùng va chạm thì lúc này lại càng thêm tò mò, Thiên Quân xuất hiện bên ngoài Bát hoang đồ, vốn tưởng rằng sẽ đánh nhau kich liệt ai ngờ lại rất nhanh liền chấm dứt, Thiên Quân sau đó lại bị Vũ Thế Nguyệt từ trong đó thoát ra một đường “truy sát”. Trắng là Thiên Quân, đen là Vũ thế Nguyệt.

Nếu có đại năng ánh mắt có thể nhìn thấy hai đạo quang huy trắng đen kia tình hình cụ thể, Vũ Thế Nguyệt tay phải hóa kiếm chỉ đâm sát vào mi tâm Thiên Quân, khoảng cách liền chưa đến nửa thước sẽ chạm đến, Thiên Quân nhưng lại không chút mảy may sợ hãi, hai tay chắp phía sau lưng không ngừng lùi lại, hai con ngươi như đen lại thâm thúy, khóe miệng khẽ nhếch lên, chỉ là mày lại nhíu sâu có chút không hợp với biểu cảm khuôn mặt của hắn lúc này.

“Cô cô lại có khí tức của Lê huynh...”. Thiên Quân mày nhíu sâu thầm nghĩ. Bất quá hắn lại cũng có hút vui vẻ, cô cô Vũ Thế Nguyệt của hắn giống như vận may đến nhà, không hiểu nhận được tạo hóa từ Cường, tu vi không những tiến mạnh là tiềm lực cũng đề thăng chóng mặt, Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi lúc này chính là nói lên hết thảy. Chỉ là tình huống của Vũ Thế Nguyệt lúc này có chút không được lạc quan cho lắm, có lúc nửa tỉnh nửa mê, lúc bình thường, lúc lại điên loạn, dĩ nhiên chính là dấu hiệu của tẩu hỏa nhập ma, chỉ khác đó là nàng ta có một mục tiêu muốn chém giết Thiên Quân.

Vũ Thế Nguyệt tình cảnh khiến Thiên Quân có chút bó tay bó chân, đánh không đánh được mà nếu để yên chỉ e càng thêm bết bát, không trách Cường lại lựa chọn phong ấn nàng một chỗ, biện pháp kia xem như là tốt nhất rồi, dù sao khi đó Cường cũng không có nhiều thời gian. Đương nhiên, Thiên Quân lúc này liền dễ hơn nhiều, hắn thời gian tạm có chút dư thừa, lúc này dĩ nhiên đã tìm ra cách hợp lý.

“Trước không chế tâm trí của nàng...”. Theo như hắn nghe nói thì Cô cô lâm vào tình trạng này tám thành là do có cường giả âm thầm động tay chân nhằm khống chế nàng, nếu nói giữa Thần tộc thiên kiêu cùng Tà Thần kia thì Thiên Quân đoán khả năng cao chính là do Thần tộc thiên kiêu kia, dù sao thì trước đó Vũ Thế Nguyệt cũng từng một lần tao ngộ bị Thần tộc thiên kiêu hạ xuống Thần nguyên ấn ký, lúc này nếu lại bị một lần nữa, Thiên Quân đoán khả năng cao sẽ là do Thần tộc thiên kiêu kia làm, chuyện này nếu là bắt đầu từ đây dĩ nhiên cũng nên từ đó mà kết thúc mới được. Đã quyết định Thiên Quân liền không chần chừ nữa, khuôn mặt chợt trầm xuống, tay trái hóa kiếm chỉ đâm về phía cổ tay Vũ Thế Nguyệt.

“Hư...”. Vũ Thế Nguyệt tâm trí không đươc tỉnh táo nhưng dù sao thế nào thì nàng lúc này cũng là hàng thật giá thật Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đại năng, ứng đối dĩ nhiên cũng là không chậm, tay phải kiếm chỉ vốn hướng đến mi tâm Thiên Quân chợt hạ xuống trực diện đâm vào kiếm chỉ của Thiên Quân, tay trái cũng hóa kiếm đâm về phía ngực Thiên Quân, cống kích vô cùng ác liệt.

“Huh, không chậm...”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc, chỉ là cũng chỉ dừng lại ở kinh ngạc mà thôi, tay trái tốc độ không giảm cùng Vũ Thế Nguyệt đối kiếm, lực lượng bá đạo lập tức đẩy bật tay phải của nàng liên đới tay trái kiêm chỉ đâm lệch khỏi quỹ tích ban đầu, chếch sang trái lách qua Thiên Quân vai trái,

“Ah...”. Vũ Thế Nguyệt giống như chịu chút thương thế không nhỏ khẽ hô một tiếng, mày cũng hơi nhíu lại đau đớn, bất quá Thiên Quân cũng không có ý định dừng lại, một chiêu đẩy lùi Vũ Thế Nguyệt thì tay trái cũng liền hóa chảo chụp lên đỉnh đầu nàng, lực lượng vô cùng vô tận lập tức truyền vào Vũ Thế Nguyệt thể nội, chớp mắt liền khiến nàng không thể nhúc nhích, Thiên Quân ý niệm cũng liền truyền vào Vũ Thế Nguyệt thức hải, hắn muốn tìm đến nguyên nhân khiến Cô cô hắn tâm trí mất kiểm soát này.

Thiên Quân linh thức như hải truyền vào thức hải Vũ Thế Nguyệt thì dưới chân hắn Vô cực thiên đồ cũng hiện ra bao quanh hắn cùng Vũ Thế Nguyệt, lúc này nếu có kẻ đánh lén hắn thì đúng là khóc không ra nước mắt, làm trước đề phòng vẫn hơn ah.

“...”. Vũ Thế Nguyệt thức hải đột nhiên nhiều thêm một cái Thiên Quân bóng mờ, đây chính là một tia ý niệm của hắn hiển hóa linh thể, vừa vào đến hắn liền lập tức đánh giá xung quanh.

“Ồ...”. Linh thức tiến vào Vũ Thế Nguyệt thức hải, Thiên Quân liền kinh ngạc một tiếng, bên trong lực lượng khắp nơi hỗn loạn nhưng bị lực lượng càng thêm bá đạo khác bao khỏa không cho ảnh hưởng đến bên ngoài, lực lượng này vừa quen thuộc, vừa xa lạ, dĩ nhiên chính là sức mạnh của Cường, cùng sức mạnh mà quanh ảnh cự nhân vừa rồi có được.

“Xem ra Lê huynh cũng là có chuẩn bị kỹ lưỡng...”. Thầm nghĩ một chút, linh thức lại tiếp tục tìm tòi, hắn cần tìm đến Vũ Thế Nguyệt linh hồn, nếu là bị hạ xuống cái nào đó ấn ký thì chỉ có thể tại đó giải trừ mời được.

Càng tìm tòi Thiên Quân càng thấy kinh ngạc, Cường lực lượng đang tại khắp nơi tìm kiếm cùng cuốn động bên trong thức hải của Vũ Thế Nguyệt giống như đang tìm kiếm gì đó, lực lượng kia cho dù ẩn chưa vô cùng đáng sợ uy năng nhưng lại vô cùng uyển chuyển lan tràn không chút nào gây hại cho thức hải của Vũ Thế Nguyệt, nó giống như đang bài trừ đi dị vật từ bên ngoài tồn tại bên trong này, thế nhưng làm Thiên Quân kinh ngạc đó là Linh thức của hắn đến đâu thì lực lượng kia cũng là tránh đi, không lẽ tên kia biết hắn sớm muộn cũng sẽ tìm đến đây? Đi vào thức hải của Vũ Thế Nguyệt?

“Hử?”. Đang tìm tòi đột nhiên Thiên Quân tâm thần khẽ động, linh thức liền lao về một phía, sát khí như có như không ẩn hiện. Tại một chỗ hắn nhìn thấy một đạo ấn ký mà trắng sữa, ấn ký lơ lửng phía trên thức hải không ngừng phát ra những rung động cổ quái, bất quá những rung động này không ảnh hưởng chút nào đến bên ngoài, chính xác hơn mà nói thì nó đang bị lực lượng của Cường bao khỏa, cho dù chấn động như thế nào cũng không ảnh hưởng được đến phía ngoài.

“Thần nguyên ấn ký...”. Thiên Quân băng lãnh lẩm bẩm, ấn ký trắng sữa kia đương nhiên chính là Thần tộc độc môn ấn ký, Thần nguyên ấn ký, ấn ký này bá đạo cũng có danh tiếng không nhỏ, có thể nói là lưu danh sử sách! Thế nhưng ấn ký này lúc này bị cấm cố tại một chỗ không thể nhúc nhích, lực lượng của Cường tùy thời có thể tiêu diệt ấn ký kia nhưng lại không lập tức bóp chết, không biết là có mục đích gì.

“Không phải tại nó...”. Thiên Quân kinh ngạc qua đi liền thầm nghĩ, Thần nguyên ấn ký đã bị Cường tìm thấy cùng cố định một chỗ, do đó Vũ Thế Nguyệt tâm trí có chút rối loạn không phải là do cái này ấn ký. “Là do Tà Thần kia?”. Hắn lập tức nhớ đến, Cường nhưng là đè đánh Thần tộc thiên kiêu cũng Tà Thần ah. “Hừ, các ngươi quả nhiên rất tốt!”. Thiên Quân khóe miệng khẽ câu lên hừ lạnh một tiếng rồi tiếp tục tìm tòi, chỉ có tìm đến Vũ Thế Nguyệt chủ hồn mới có thể chắc chắn được, hắn linh thức chạy nhanh về phía Thức hải trung tâm.

“Chỗ này...”. Rất nhanh Thiên Quân liền bắt được linh hồn dao động, tại một chỗ xa xa như có như không truyền đến ba động hồn lực không yếu, không sai biệt lắm chính là chỗ cô cô hắn chủ hồn rồi.

“Huh...”. Lần theo đến chỗ phát ra linh hồn dao động, Thiên Quân ánh mắt liền như điện nhìn xuống, tại đó có một cự đại thanh liên chiếm đóng phạm vi mấy trượng, trên đó ngồi một tôn nữ nhân hư ảnh giống Vũ Thế Nguyệt như đúc, không sai biệt lắm chính là Vũ Thế Nguyệt chủ hồn, về phần thanh liên kia, chính là trước đó hư không sinh hoa cùng Thiên Quân hoa sánh vai, Thương thiên hoa! Khí tức này hắn còn khá quen thuộc, cùng cự nhân kia lại kỳ lạ y hệt.

Có lẽ sẽ không có chuyện gì nếu trên đỉnh đầu Vũ Thế Nguyệt lúc này đang có một cái tiểu đầu lâu màu tím tỏa ra tà dị khí tức đang cùng Thương thiên hoa lực lượng tranh đấu cố gắng xâm nhập vào chủ hồn của nàng!

“Là vật này...”. Thiên Quân một tia ý niệm liền như kinh hồng tức giận, đầu lâu màu tím kia không biết chính xác là vật gì nhưng đương nhiên không phải vật tốt, không chỉ như thế nó còn là một vật cường đại không kém, so với Thần nguyên ấn ký còn muốn cường đại hơn chút ít. Vật này chính là đang dây dưa với Thương thiên hoa lực lượng, có thể chống lại Thương thiên hoa đáng sợ uy năng thì đầu lâu màu tím này lai lịch chỉ sợ không nhỏ, chỉ là Thiên Quân lại không nhận ra nó lai lịch.

“Tà Thần...”. Thiên Quân đáy mắt tí ti sát khí lập lòe, Cường có lẽ cũng đã nhận ra Thần nguyên ấn ký cùng đầu lâu màu tím này nên mới để lại lực lượng phong ấn Vũ Thế Nguyệt đồng thời tìm tòi phá hủy hai loại quỷ dị thủ đoạn này cứu tỉnh Vũ Thế Nguyệt. Lại thêm Cường hành vi thì có thể khẳng định đầu lâu màu tím này chín thành là do Tà Thần tạo nên hòng làm Cường phân tâm, đánh lén hắn.

“Hừ, nếu ta đã đến đây dĩ nhiên sẽ không để hai vật này tồn tại bên trong thức hải của ngài...”. Lặng nhìn Vũ Thế Nguyệt chủ hồn đang cố gắng đẩy đầu lâu mà tím kia ra khỏi bản thân thì Thiên Quân lạnh lùng nói. Thần nguyên ấn ký tuy rằng đã bị Cường khóa lại một chỗ nhưng thủy chung vẫn là một cái tai họa ngầm, Thiên Quân đương nhiên sẽ không để Vũ Thế Nguyệt một lần nữa bị ngộ hại, nguy cơ nên bóp chết từ trong trứng nước vẫn hơn. Nói đoạn thì từ bên trong ý niệm linh thể của hắn trần ra một đạo trắng sữa hảo diễm tỏa ra kinh thiên khí tức, hỏa diễm nội liễm không chút tiết lộ ra ngoài sau đó liền tách ra thành hai đạo hỏa tuyến như hai dòng suối nhỏ, một hướng về phía Thần nguyên ấn ký, một hướng về cái kia đầu lâu màu tím.

“...”. Hỏa tuyến như xà quấn lấy Thần nguyên ấn ký điên cuồng đốt cháy, mắt thường có thể thấy Thần nguyên ấn ký dần tan rã, đã đến Hư vô cảnh Thiên Quân thi triển ra Thái sơ chân hỏa đã đạt tình trạng vô cùng khủng bố ah.

“Rít...”. Đầu lâu màu tím giống như cũng cảm nhận được Thái sơ chân hỏa đang lao về phía nó khủng bố liền rít lên một tiếng, lực lượng chợt gia tăng đánh lên Vũ Thế Nguyệt chủ hồn, bất quá Thương thiên hoa lực lượng thủy chung cản lại nó khiến nó không thể tiến thêm một bước, hai loại lực lượng này tạm coi như cân bằng.

“Xuy...”. “Xuy...”. Đầu lâu màu tím tỏa ra tà dị khí tức không thể công phá Thương thiên hoa lực lượng thì hỏa xà cũng quấn lên nó đem nó bao khỏa, hỏa diễm bá đạo vô cùng nhưng dưới sự khống chế của Thiên Quân lại không chút nào ảnh hưởng đến Vũ Thế Nguyệt, thậm chí lực lượng của Cường cũng không có ảnh hưởng bao nhiêu, làm đến đây Thiên Quân ý niệm liền như thủy triều rút đi thoát khỏi Vũ Thế Nguyệt thức hải, rất nhanh nàng sẽ tỉnh lại.

“Các ngươi rất tốt...”. Thiên Quân bản thể vốn đang nhắm nghiền hai mắt đột nhiên như điện mở ra lạnh băng nói, tay trái cũng là thu lại. Thần tộc thiên kiêu kia cùng Tà Thần tốt nhất không nên bị hắn bắt gặp, bằng không hôm nay hắn liền cho hai tên kia biết đến hậu quả chọc vào tộc nhân của hắn. “Còn có Lão ngũ, ngươi làm ta thật thất vọng!”. Hắn giọng nói có chút chán nản, Vũ Thiên Dương không có lý nào không biết đến chuyện này, hắn lại để Tà Thần kia ngộ hại cô cô, chuyện này bất kể vô ý hay cố ý Thiên Quân đều sẽ không tha thứ.

Thiên Quân trầm mặc một chút thì Vũ Thế Nguyệt hai con ngươi nhắm nghiền cũng mở ra, cuồng loạn khí tức biến mất vô tùng vô ảnh, thay vào đó chỉ có âm lãnh khí tức, hai con ngươi lạnh lùng mở ra nhưng trong đó Thiên Quân có thể nhìn ra mờ mịt.

“Ngài đã tỉnh, Cô cô!”. Thiên Quân nhìn thấy vậy thì khuôn mặt băng lãnh cũng nhất thời dịu lại cười khẽ nói. Bất quá Vũ Thế Nguyệt câu nói tiếp theo khiến hắn đầu một mộng.

“Ca ca đâu?”. Đánh giá xung quanh một chút. Vũ Thế Nguyệt đôi mắt dần thanh tịnh, mắt phượng liếc nhìn xung quanh một hồi rồi lại mờ mịt hỏi.

“Ca ca...”. Thiên Quân kinh ngạc. Phụ thân hắn Vũ Thế Thần đã đến Hư thiên bí cảnh? Không phải ah?

*******

Bố vợ tương lai ốm phải nằm viện, ta từ mùng ba tết đã mất tết, chặng đường từ nhà lên viện ta đi mòn rồi, thời gian không có nhiều a, thông cảm dùm ta...