Ma Thiên Ký

Chương 135: Mị ảnh




Dịch giả: Clarkdale

Biên: hungprods

Một tiếng "Oanh" vang lên.

Quả cầu lửa lập tức nổ tung ở chỗ sâu trong hang động, ngọn lửa lúc này cuồn cuộn bùng cháy chiếu sáng hết thảy cảnh vật xung quanh.

Đây rõ ràng là một hang động to lớn khúc khuỷu, bốn vách tường đều là bùn đất, nối thẳng vào sâu trong lòng đất.

Nam tử Hải tộc nhún người một cái liền nhảy vào trong đó.

Nữ tử nhỏ nhắn hơi do dự một chút, sau đó cũng nhảy theo xuống dưới.

Nam tử Hải tộc vừa mới chạm chân xuống bùn đất dưới nền thông đạo đã lấy từ trong lòng ra một viên châu trắng mờ to cỡ quả trứng gà rồi ném lên không trung, sau đó nó lập tức hóa thành một đoàn ánh sáng lơ lửng trên đỉnh đầu, chiếu sáng khắp mọi ngõ ngách xung quanh.

Thông đạo này có hình tròn, tràn ngập mùi bùn đất ẩm ướt nồng nặc.

Nam tử Hải tộc sau khi hít sâu một hơi, một tay cầm chặt con dao, cẩn thận đi dọc theo địa đạo xuống phía dưới. Màn hào quang màu lam trên người gã từ đầu tới giờ chưa hề thu lại, rõ ràng là gã cũng sợ bị thứ gì đó tập kích bất ngờ.

Hai người đi dọc theo con đường uốn khúc, sau khi đi xuống khoảng chừng vài chục trượng thì bỗng nhiên nam tử Hải tộc phía trước dừng bước, tinh quang trong mắt chớp động, nhìn chằm chằm vào một vệt máu đọng hơi ngả sang màu đen nằm trên đống bùn một bên.

“Đây là …” Nữ tử nhỏ nhắn không kìm được mà thốt lên một tiếng.

Nam tử Hải tộc không trả lời ngay, cánh tay khẽ chuyển động, bốc lên nắm bùn đất có chứa máu đen rồi đặt dưới mũi khẽ ngửi.

“Đúng vậy, là do đầu Xích Giao kia lưu lại.” Sau một khắc, nam tử Hải tộc vui mừng nói.

Nữ tử nhỏ nhắn gật gật đầu, không nói gì thêm.

Huynh trưởng của nàng lại cực kỳ hưng phấn vứt nắm bùn đất trong tay đi, bước chân nhanh hơn tiếp tục đi xuống phía dưới.

Sau một lát, một cái hang động cực lớn đã xuất hiện ở đầu thông đạo phía trước.

Sắc mặt huynh muội Lam thị ngưng trọng, cực kỳ cẩn thận bước tới.

Nhưng khi nam tử Hải tộc vừa mới bước vào trong động, sau khi ánh mắt gã quét qua phía trên cao, lập tức đã bị dọa cho hồn phi phách tán.

Chỉ thấy trên không trung có một đầu Giao Long màu đỏ dài hơn mười trượng, đang cuộn thân lại thành hình tròn, cái đầu to lớn cực kỳ dữ tợn thò ra, hai mắt trợn trừng hung dữ nhìn về phía hai người bọn họ.

“Không xong rồi, tiểu muội mau lùi lại!”

Nam tử Hải tộc gần như không cần suy nghĩ, cổ tay run lên, lưỡi dao lấp lánh trong tay nhoáng lên một cái đã hóa thành một thanh trường đao óng ánh dài vài thước. Gã hét lớn một tiếng, đang định lập tức phát động công kích về phía Xích Giao trên không trung.

“Khoan hãy ra tay, trông nó giống như là một vật chết!” Mặt mày nữ tử nhỏ nhắn trong nháy mắt khi nhìn thấy Giao Long màu đỏ cũng trắng bệch ra, nhưng khi cẩn thận nhìn kỹ thì lập tức nhận ra chỗ kỳ lạ.

“Vật chết!” Nam tử Hải tộc nghe vậy khẽ giật mình, lúc này mới phát hiện Giao Long trên không từ đầu đến cuối vẫn không hề nhúc nhích, thậm chí cả hai mắt đang trợn trừng cũng không chớp lấy một cái.

“Chẳng lẽ thương thế con Xích Giao này phát tác nên nó đã mất mạng rồi sao! Để ta đến xem thử một phen!” Trong lòng nam tử Hải tộc lập tức vui vẻ, sau một thoáng do dự, trường đao trong tay run lên, một đạo hàn quang đã lao thẳng về phía Giao Long.

“Phanh” một tiếng!

Đạo hàn quang chém lên trên thân thể khổng lồ của Giao Long rồi bật ngược ra mà tan biến, còn đầu Giao Long kia thì bị chấn động bay lùi lại phía sau mấy trượng.

“Không đúng, sao có thể nhẹ nhàng như vậy? Thứ kia trông không giống như thi thể của Xích Giao!” Nữ tử nhỏ nhắn vừa nhìn thấy cảnh này, thần sắc khẽ đổi, nói.

Nam tử Hải tộc hiển nhiên cũng phát hiện ra điểm kỳ lạ, không nói tiếng nào đã bay lên trên không, bay thẳng tới chỗ gần Xích Giao. Sau khi gã cẩn thận tra xét mấy lần, mới nghẹn ngào thốt lên:

“Đây chỉ là lớp da rỗng bị lột ra mà thôi. Xích Giao thực sự không có ở đây!”

Nữ tử nhỏ nhắn nghe nói vậy, trong lòng hơi xao động, thân hình cũng uốn éo phóng lên trời, đi tới phía trên Xích Giao cẩn thận xem xét. Sau một hồi, quả nhiên nàng đã phát hiện ra phía sau lưng Giao Long rõ ràng có một khe hẹp thật dài.

Nữ tử nhỏ nhắn lại dùng mũi bàn chân chạm nhẹ vào Xích Giao, khiến cho nó lung lay mấy cái, quả nhiên thứ này rất nhẹ, gần như không có trọng lượng, chỉ là một tầng da rỗng không có chút máu thịt nào mà thôi.

“Sao có thể như vậy được? Bản thể của con Xích Giao kia đã chạy đi đâu, vì sao bí thuật của ta lại không cảm ứng được?” Nam tử Hải tộc nhìn chằm chằm vào cái xác rỗng của Giao Long trước mắt, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Chỉ có hai tình huống mới xuất hiện việc Giao Long lột da, một là tu vi tăng nhiều, thân hình lớn vọt lên, không thể không lột bỏ lớp da ngoài đã cũ, sinh ra lớp da mới để có thể chứa được thân thể to lớn hơn. Một tình huống khác chính là thần thông ‘Hồi Chân’ mà chỉ có một số rất ít Giao Long có huyết thống cực kỳ thuần khiết trong truyền thuyết mới có thể nắm giữ. Phàm là những Giao Long có được loại thiên phú thần thông này, nghe nói lúc sinh mệnh ở ranh giới tử vong cuối cùng, có thể trả giá bằng tu vi cảnh giới để lột bỏ đi xác Giao Long ban đầu, trọng tổ lại máu thịt toàn thân, tương đương với việc có một cơ hội trùng sinh.” Nữ tử nhỏ nhắn chậm rãi nói.

“Trong tình huống con Giao này thân bị trọng thương, đương nhiên không thể là loại thứ nhất. Nói như vậy, con Yêu Giao này đúng là Giao Long có huyết thống cực kỳ thuần khiết hiếm thấy rồi, vừa rồi nó đã dùng thần thông ‘Hồi Chân’ để lột bỏ lớp da này đi. Chẳng lẽ hôm nay nó đã khôi phục hoàn toàn thương thế hay sao? Vậy hiện tại nó còn có thể giữ được cảnh giới tu vi ở trình độ nào? Vì sao ta không thể nào cảm ứng được vị trí của nó?” Sắc mặt của nam tử Hải tộc lập tức thay đổi, sau đó hít sâu một hơi nói.

“Thần thông ‘Hồi Chân’ là một trong những Đại thần thông của Giao Long, vốn rất hiếm khi xuất hiện, lại càng hiếm người có thể hiểu rõ. Điều duy nhất mà muội biết là, nếu như con Giao Long này thật sự thi triển thần thông đó, hiện tại khẳng định không có tu vi Hóa Tinh Kỳ. Không, nói không chừng ngay cả cảnh giới Ngưng Dịch Kỳ còn chưa tới. Hơn nữa nó còn đang ở giai đoạn vô cùng suy yếu, nếu không đã sớm hiện thân giết sạch cả đám chúng ta rồi. Về phần vì sao huynh không thể cảm ứng được sự tồn tại của nó thì muội không rõ lắm. Có thể là hiệu quả bổ sung của thần thông ‘Hồi Chân’ kia, hoặc là do thuật ẩn thân hiện tại của con Yêu Giao này có thể ngăn chặn được cảm ứng của huynh.” Nữ tử nhỏ nhắn hơi chần chừ nói.

“Nói như vậy, lúc nào con Xích Giao này cũng có thể khôi phục được một bộ phận thực lực, sau đó sẽ xuất hiện giết hết tất cả chúng ta sao?” Nam tử Hải tộc sắc mặt đại biến, hỏi dồn.

“Khả năng này hoàn toàn có thể xảy ra, vì để đảm bảo đạt được mục đích, tốt nhất chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi đây. Nơi đây đã lưu lại lớp da bên ngoài của Giao Long, nói không chừng nó còn có thể trở về kiểm tra lại một chút đấy.” Nữ tử nhỏ nhắn cũng nghiêm túc đề nghị.

“Được, chờ huynh thu lại tấm da Giao Long này rồi chúng ta sẽ lập tức rời khỏi đây. Mặc dù không tìm được bản thể của Xích Giao kia, nhưng một tấm da Giao lớn thế này cũng đủ bù đắp tổn thất cho việc ta dùng bình tinh huyết Hải Giao kia rồi. Nhưng mà thể tích tấm da Giao này cũng quá lớn, trước tiên phải thu nhỏ lại một chút mới được. Nếu là Xích Giao thuộc tính Hỏa, có lẽ gặp lửa sẽ nhỏ lại.” Nam tử Hải tộc sau một phen suy tính đã lập tức có quyết định.

Sau đó một tay gã bấm niệm pháp quyết, mấy quả cầu lửa bay thật nhanh ra, tất cả đều nện ầm ầm vào cái vỏ rỗng của Giao Long, hóa thành một biển lửa hừng hực thiêu đốt.

Một cảnh kinh người xuất hiện.

Tấm da Giao cực lớn vừa bị biển lửa bao phủ, bỗng nhiên bên ngoài ánh lên ánh sáng màu đỏ rồi bắt đầu thu nhỏ lại.

Chỉ trong chốc lát, nó đã thu gọn lại chỉ còn khoảng ba thước.

“Như vậy có lẽ cũng vừa rồi.” Nam tử Hải tộc thì thào tự nhủ, hàn quang chợt lóe từ trường đao óng ánh trong tay, chợt cắt một vết nhỏ trên cổ tay. Sau khi bị Pháp lực trong thể nội ép lại, chỗ đó đã rơi ra một vỏ ốc biển nho nhỏ cỡ hạt đậu.

Vỏ ốc biển này nhìn nhỏ nhắn tinh xảo, toàn thân tản ra hào quang trắng mờ.

Một tay nam tử Hải tộc bắt lấy vỏ ốc biển, sau đó thoáng dùng lực tác động, chỉ trong khoảnh khắc nó đã to bằng quả trứng gà, đồng thời mặt ngoài còn hiển lên chi chít chằng chịt phù văn màu bạc.

“Thật may là lúc rời khỏi tộc, ta và muội đã được ban thưởng một cái Tu Di Loa, nếu không thì đúng là không có cách nào giấu giếm được mấy lão quỷ Nhân tộc bên ngoài kia.” Nam tử Hải tộc giơ giơ vỏ ốc biển trong tay, bỗng nhiên cười nói.

“Tu Di Loa là kỳ vật không gian trời sinh dưới biển sâu, thực sự không phải là thứ có thể luyện chế ra được, cho dù Hải tộc chúng ta sở hữu cũng cực kỳ ít. Nếu không phải lần này chúng ta gánh vác trách nhiệm nặng nề, các Trưởng lão trong tộc cũng sẽ không phá lệ ban cho huynh muội chúng ta một kiện thế này đâu. Thần thông của những tên Nhân tộc Hóa Tinh Kỳ cũng coi như không tầm thường, vậy mà cũng không thể nào phát hiện ra sự tồn tại của nó. Nhưng đáng tiếc là không gian bên trong quá nhỏ, bỏ tấm da Giao Long vô cũng không còn thừa lại bao nhiêu chỗ trống.” Nữ tử nhỏ nhắn cũng tươi cười trả lời.

Đúng lúc này, trên vỏ ốc biển kia bắn ra một cỗ hào quang màu trắng bao trùm lên tấm da Giao Long đã được thu nhỏ, sau đó khiến nó mơ hồ rồi biến mất không còn bóng dáng.

“Tốt rồi, đi thôi!” Nam tử Hải tộc ước lượng vỏ ốc biển trên tay, lộ vẻ hài lòng nói.

Nữ tử nhỏ nhắn mỉm cười, đang muốn nhắc nhở huynh trưởng của nàng cái gì đó, nhưng chỉ trong tích tắc sắc mặt nàng đại biến, lập tức xoay người quát to:

“Là ai trốn ở đó, mau lăn ra đây cho ta!”

Vừa dứt lời, nàng này lập tức giơ lên một cánh tay. Hơn mười tia sáng màu trắng đồng thời bắn ra, rõ ràng là Thủy Tiễn Thuật đã tu luyện tới cảnh giới Đại viên mãn.

Âm thanh “Phốc” “Phốc” vang lớn, tất cả các tia sáng màu trắng đều lóe lên rồi chui vào trong lối vào thông đạo, nhưng sau đó lại im phăng phắc, không xuất hiện bất cứ điều gì khác lạ.

“Tiểu muội, xảy ra chuyện gì thế!”

Nam tử Hải tộc biến sắc, vội vã cầm vỏ ốc biển trong tay nhét vào trong tay áo, sau đó vội vàng bay đến bên cạnh muội muội của mình, nắm chặt thanh trường đao óng ánh trong tay, nhìn về phía lối vào.

“Vừa rồi muội cảm ứng được đằng kia hình như có người, nhưng khi xoay lại thì không thấy ai cả.” Mặt mày nữ tử nhỏ nhắn tràn đầy vẻ ngưng trọng đáp.

“Có chuyện như vậy sao … Không xong, hắn ở đây!” Nam tử Hải tộc nhướng mày, nhưng sau khi ánh mắt vô thức tùy ý quét qua các chỗ khác trong động, hai mắt thoáng cái đã trợn lên.

Nữ tử nhỏ nhắn giật mình, sau đó nhìn theo phía ánh mắt của nam tử, quả nhiên thấy một cái bóng đen đang yên lặng đứng trong góc hang động.

Nhưng bởi vì ánh sáng không đủ, trong lúc nhất thời hai người không tài nào thấy rõ khuôn mặt của đối phương.

“Các hạ là ai, vào đây từ lúc nào, có nghe được hai huynh muội ta vừa rồi nói chuyện không?” Nam tử Hải tộc rất nhanh đã khôi phục vẻ trấn định lúc trước, nhìn qua cái bóng mờ mờ, trên mặt hiện lên một tia sát khí hỏi.

Nhưng bóng người màu đen vẫn lẳng lặng đứng yên tại chỗ, không hề có ý đáp lại.

Nữ tử nhỏ nhắn đứng bên cạnh thấy vậy, hai hàng lông mày đen khẽ nhíu một cái, bỗng nhiên tay áo nàng run lên. Mấy viên châu óng ánh lập tức bay ra, sau khi quay một vòng trên không trung gần đó nó liền thả ra ánh sáng màu trắng chói mắt.

Chỉ trong chốc lát, vốn dĩ trong động tối mờ mờ bỗng chốc sáng như ban ngày, khuôn mặt của bóng đen cũng từng chút hiện ra rõ ràng trong mắt huynh muội Lam thị.

“Là ngươi!”

Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của bóng đen, khuôn mặt nam tử Hải tộc lập tức tràn đầy vẻ ngạc nhiên, gã nghẹn ngào thốt lên.

Mà bóng đen khẽ ngẩng mặt lên, lộ ra một gương mặt thanh niên trắng bệch lạ thường, sau đó hắn bỗng nhiên mỉm cười với huynh muội Hải tộc trên không trung.