Ma Thiên Ký

Chương 14: Già Lam




Dịch giả: Hungprods

Quỷ Man Tông, Tông Chủ nhường Cửu Anh

Mộng Yểm Chi, Già Lam thiêu Tục Khách.

===========================

"Nếu Lâm sư đệ đã nói như vậy, Khuê mỗ nói ra cũng không sao. Ta cũng tin tưởng mấy vị sư đệ yêu tài như mạng, cũng không đi tranh đoạt con cháu thế gia với chi Cửu Anh chúng ta, nếu không chẳng phải là da mặt cực kỳ dày sao!" Nho sinh suy nghĩ một chút, sau đó dùng giọng điệu mỉa mai nói.

Lời này vừa nói ra, đám Sở sư đệ không khỏi cảm thấy xấu hổ.

Tuy rằng chi Cửu Anh xuống dốc đã lâu, nhưng đối phương nói thẳng ra như vậy, đương nhiên khiến cho bọn họ có cảm giác bị người làm mất mặt.

"Khuê sư đệ yên tâm, cho dù ngươi nói ra đệ tử mà ngươi nhìn trúng, nếu như bọn chúng tranh đoạt với người thì đã có ta làm chủ. Lần này bất luận trong đám con cháu thế gia xuất hiện nhân tài nào, đều để chi các ngươi chọn trước." Môn chủ Man Quỷ Tông tựa hồ cũng cảm thấy hơi thẹn với chi Cửu Anh, lúc này liền nghiêm nghị nói.

"Đa tạ chưởng môn sư huynh!" Nho sinh nghe vậy vui vẻ, chắp tay cảm ơn môn chủ Man Quỷ Tông.

Những người khác thấy vậy, có chút ngơ ngác nhìn nhau.

"Kỳ thật trong đám con cháu thế gia lần này, Khuê mỗ cũng là ải tử bạt tướng, chỉ là nhìn trúng vài tên đệ tử hơi có tiềm lực mà thôi, có thể thật sự vượt qua nghi thức Khai Linh hay không vẫn còn khó nói, tuyệt không thể so sánh với đệ tử Linh Mạch bổn môn mà bọn Lâm sư muội tranh đoạt. Ta và Chu sư đệ đã tiếp xúc qua với ba gã đệ tử tán tu đó, theo phán đoán ban đầu thì tên đệ tử tên gọi Cao Trùng kia có tỷ lệ không nhỏ là Cửu Linh Mạch, mà một gã đệ tử tán tu khác tên gọi Vu Thành lại có được thiên phú Linh Mục, có thể tu luyện thuật Quỷ Cưu của chi chúng ta, nếu thực như vậy thì thuật Cưu Mục của bổn môn lại có hy vọng thấy ánh mặt trời rồi. Một gã đệ tử tán tu cuối cùng, tư chất bình thường, nhưng khi hắn còn nhỏ đã từng ăn một cây Hủ Độc Linh Thảo, Nguyên lực trong cơ thể trời sinh có tính chất ăn mòn kỳ độc, nếu có thể vượt qua nghi thức Khai Linh, có lẽ sẽ có chuyện vui bất ngờ đấy. Về phần những con cháu thế gia khác, ta cũng đã gặp gỡ vài tên, nhưng cũng chỉ có một gã tên gọi Lôi Thần, con cháu Lôi gia là đáng chú ý. Tên đệ tử này cũng có tỷ lệ nhất định là Cửu Linh Mạch, chắc hẳn gã cũng được kế thừa không ít từ loại huyết mạch đặc thù kia của Lôi gia." Nho sinh nói ra từng phán đoán của mình, chắc hẳn đám Sở sư đệ cũng có chút động tâm, nhưng lời nói vừa rồi của môn chủ Man Quỷ Tông khiến bọn họ không tiện mở miệng nói gì nữa.

"Khuê sư huynh, tiểu tử Lôi Thần là cháu ruột của ta, chỉ sợ không thể làm môn hạ chi Cửu Anh rồi, đệ vốn có ý định tự mình dạy dỗ hắn." Một bóng người từ trước tới giờ không nói gì, bỗng nhiên trầm giọng nói.

"Ta cũng đoán được ngươi sẽ nói như thế, cho nên ta cũng chỉ thoáng quan sát Lôi Thần một chút, cũng không thật sự ra mặt tiếp xúc với gã." Nho sinh nghe vậy không cảm thấy kỳ quái chút nào, trái lại trên mặt còn lộ ra vẻ tiếc hận, khẽ thở dài một hơi.

"Đa tạ Khuê sư huynh thông cảm!" Loại sư đệ hơi có chút áy náy nói.

"Nói như vậy thì Khuê sư đệ định dùng ba danh ngạch quy định để chọn ba đệ tử tán tu này sao?" Tên Sở sư đệ kia lại không nhịn được ngắt lời nói. "Đúng thế. Thế nào, chẳng lẽ sư đệ muốn thay đổi ý định, muốn đổi đệ tử Linh Mạch bổn môn với ta hay sao?" Nho sinh cười nhạt một tiếng nói.

"Hặc hặc, nếu sư huynh đã chọn trúng, sư đệ ta sẽ không đi tranh đoạt đâu." Sở sư đệ ngáp một cái, vội vàng đáp lời.

Tuy ba gã đệ tử tán tu kia rất khá, nhưng so với mấy tên đệ tử bọn họ nhìn trúng thì tư chất rõ ràng còn kém hơn một bậc, sao hắn có thể chịu thiệt đi trao đổi cho được. "Tốt rồi, chỉ cần ba tên đệ tử tán tu này có thể Khai Linh thành công lập tức gia nhập chi Cửu Anh. Ta cũng hy vọng chi Cửu Anh có thể trọng chấn hùng phong, chỉ khi tám chi chúng ta đồng tâm hiệp lực mới có thể phát triển Man Quỷ Tông ngày càng mạnh mẽ hơn." Môn chủ Man Quỷ Tông thấy vậy, hơi ngừng lại một chút rồi nói.

Những người khác nghe thấy lời này, có người khẽ gật đầu, có kẻ lại thờ ơ. Trong lòng môn chủ Man Quỷ Tông hơi khó chịu, đang muốn nói thêm điều gì thì đúng lúc này, một gã đệ tử Linh Đồ cưỡi một đám mây màu xám trắng từ quảng trường bay tới, dừng lại từ xa khom người nói:

"Bẩm báo chưởng môn, đại trận Hối Linh đã được chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể khởi động."

"Nếu đã chuẩn bị thỏa đáng, vậy hãy khởi động đi." Môn chủ Man Quỷ Tông nghe vậy, không cần suy nghĩ nói.

"Vâng, chưởng môn!" Người đệ tử này khom người nhận lệnh, quay người bay trở lại.

Cùng lúc đó, Liễu Minh ở trong đám con cháu thế gia, đang không ngừng quan sát một thiếu nữ trong đám đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông phía đối diện.

Kỳ thật không phải chỉ một mình hắn, mà đã sớm có vô số ánh mắt không ngừng quét qua người thiếu nữ.

Thậm chí trong số đệ tử Man Quỷ Tông cũng có không ít người, cách một đoạn thời gian lại nhìn trộm về phía thiếu nữ.

Dung mạo thiếu nữ Man Quỷ Tông này thực sự quá mức kinh người.

Trông chỉ chừng mười ba mười bốn tuổi, lại có cái mũi vừa cao vừa thon, đôi môi đỏ mọng, da trắng như tuyết, một mái tóc đen nhánh xõa xuống hai vai, hai mắt to đen óng ánh chớp chớp, từ người thiếu nữ này tỏa ra một sức hút không thể nói ra được, nhất cử nhất động khiến cho người ta có cảm giác tim đập chân run.

Dường như thiếu nữ đã quen với việc bị người khác nhìn chăm chú, mặc cho nhiều ánh mắt tập trung trên người mình như vậy, nhưng mặt vẫn mỉm cười, không hề có biểu hiện phật lòng.

Liễu Minh nhìn thiếu nữ một lúc lâu, sau đó mới đột nhiên cắn đầu lưỡi một cái, miễn cưỡng thu lại ánh mắt khỏi gương mặt kia, đồng thời thầm kêu một tiếng: "Thật là lợi hại!"

Chẳng lẽ đây chính là Mị thể trời sinh trong truyền thuyết! Nàng này tuổi còn nhỏ như vậy đã khiến cho người ta không cách nào tự kiềm chế, nếu lớn hơn mấy tuổi nữa chẳng phải là càng thêm hại nước hại dân sao?!

Nhưng điều khiến cho hắn thầm cảm thấy quỷ dị là chắc chắn đối phương phải đi cùng đội ngũ lúc nãy, nhưng vì sao lúc trước không ai phát hiện ra nàng, lẽ nào một lúc sau mới bỗng nhiên xuất hiện một thiếu nữ cực kỳ yêu mỵ như vậy?

Điều càng làm cho hắn phát lạnh chính là không riêng gì những thiếu nam kia nhìn trộm nàng ta, thậm chí còn có một vài thiếu nữ nhìn về phía nàng này với ánh mắt đầy vẻ hâm mộ.

Nàng này thật sự rất tà môn, vẫn nên tránh xa một chút là hơn.

Trong lòng Liễu Minh nhanh chóng có quyết định.

Những người khác không có định lực tốt giống Liễu Minh, ban đầu còn có chút lén lén lút lút nhìn qua, sau khi phát hiện thiếu nữ căn bản không thèm để ý, lập tức lá gan lớn hơn, ánh mắt nhìn nàng ta ngày càng lộ liễu.

Không biết bao lâu sau, lông mày thiếu nữ rút cuộc cũng nhíu lại, đôi mắt quét về đám con cháu thế gia bên này.

Tất cả thiếu niên chạm phải ánh mắt kia, đua nhau mặt đỏ tới tận mang tai cúi đầu xuống, nhưng vẫn có vài tên thiếu niên như Lôi Thần tự kiềm chế được, trái lại còn dùng ánh mắt càng thêm nóng bỏng nghênh đón.

Khi ánh mắt thiếu nữ quét qua người Liễu Minh, phát hiện ra người kia không giống như những người khác nhìn về phía mình, mà đang nhìn về phía pháp trận trong quảng trường, ánh mắt hơi dừng lại, dường như có một chút bất ngờ, nhưng ngay sau đó lại không thèm để ý lướt đi.

"Ầm ầm", một tiếng động thật lớn vang lên!

Một cột sáng màu trắng sữa đột nhiên từ trong pháp trận màu bạc phóng lên trời, hoàn toàn không nhìn thấy phần cuối.

Toàn bộ những Tinh Thạch trong suốt được khảm nạm trong quảng trường cũng đồng loạt sáng lên ánh sáng màu trắng chói mắt, đồng thời cả pháp trận cũng bắt đầu phát ra tiếng động trầm thấp, từng đạo linh văn màu bạc chợt sáng chợt tối lấp lóe không ngừng.

Hầu như cùng một lúc, Liễu Minh bỗng nhiên cảm thấy không khí bốn phía ngưng tụ lại, dường như không khí xung quanh bỗng nhiên xuất hiện thêm một thứ gì đó.

Hắn chần chừ một chút, sau đó liền hít sâu một hơi, toàn thân lập tức cảm thấy tràn ngập một cảm giác tươi mới, khiến cho tinh thần hắn cũng bị chấn động.

Kinh biến lớn như thế cuối cùng cũng đánh thức những thiếu nam thiếu nữ đang trầm mê bởi mỵ lực của thiếu nữ Man Quỷ Tông, tất cả đều tỏ vẻ giật mình nhìn về phía pháp trận màu bạc trong quảng trường. Cùng lúc đó, trên đài cao cực lớn, môn chủ Man Quỷ Tông sau khi chứng kiến pháp trận cực lớn được khởi động, lúc này mới phân phó những người khác một tiếng.

"Lôi sư đệ, cứ dựa theo thương lượng trước kia, nghi thức do ngươi chủ trì, các sư đệ sư muội khác tiến hành phối hợp. Nghi thức Khai Linh là đại sự kế tục của bổn môn, các sư đệ sư muội ngàn vạn lần không được qua loa."

"Vâng." Đám người nho sinh nghe vậy, trong lòng đều rùng mình một cái, khom người đồng ý.

Rất nhiều thiếu nam thiếu nữ lập tức nhận ra thân phận những bóng người trên đài cao kia rõ ràng không phải chuyện đùa, đột nhiên phần lớn những bóng người đó bay lên trời, dưới chân không có gì cả, giống như đang cưỡi gió bay thẳng tới quảng trường. Đám con cháu thế gia xôn xao một trận.

Đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông phía đối diện, khi những bóng người kia bay tới gần, lại đột nhiên đồng thời nửa quỳ trên mặt đất, trăm miệng hô vang:

"Tham kiến chư vị sư thúc!"

"Các ngươi đứng lên đi. Lát nữa nghe chúng ta phân phó, tất cả mọi người chia làm từng đoàn trăm người lần lượt tiến vào trong đại trận Hối Linh. Hắc hắc, tiến vào trong đó, sinh tử tự mình quyết định. Nếu mở ra Linh Hải, như vậy Tiên Phàm hai giới! Hiện giờ ta hỏi lại một lần nữa, có người nào không muốn mạo hiểm, nguyện ý rời khỏi đây không?" Một bóng người nói ra với giọng trầm thấp, đúng là vị Lôi sư đệ lúc trước luôn trầm mặc trên đài cao.

Khi nghe xong lời này, không quản là đệ tử Man Quỷ Tông hay là những con cháu thế gia kia đều không mở miệng.

Đã đến bước này, đương nhiên không có kẻ nào ngu xuẩn đến mức rút lui.

"Tốt, rất tốt!" Lôi sư đệ ở trên không trung nói liên tục hai câu tốt, sau đó liền ngẩng đầu không nói gì nữa.

Liễu Minh trong đám người phía dưới, dùng ánh mắt hiếu kỳ đánh giá mấy người trên bầu trời. Hiện tại mặc dù hắn đã dùng toàn lực nhưng cũng căn bản không cách nào thấy rõ hình dáng được bao bọc trong quầng sáng của những người này, trong lòng không khỏi có chút chán nản.

Nhưng khi hắn vô thức nhìn về phía đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông, không ngờ lại không thấy thiếu nữ yêu mị kia đâu cả, thậm chí ngay cả vị trí trước kia của nàng ta cũng không nhớ rõ nữa.

Liễu Minh cũng xem như là kẻ to gan lớn mật, thấy một màn như vậy cũng không khỏi phát lạnh sau lưng, có cảm giác như ban ngày gặp ma.

Trong đám con cháu thế gia bên này dường như cũng có người phát hiện ra chuyện thiếu nữ yêu mị không thấy đâu nữa, lập tức lại xôn xao một trận, trên mặt không ít người lộ vẻ không thể tin được. Trên đài cao, chưởng môn Man Quỷ Tông thấy vậy, ánh mắt quét qua khuôn mặt một thiếu nữ có chút thanh tú trong đám đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông, sau đó bỗng nhiên cười cười nói với vị Lâm sư muội ở lại bên cạnh mà không ra chủ trì pháp trận:

"Mộng Yểm Thể của Già Lam quả nhiên kinh người, chưa mở ra Linh Hải đã có khả năng như vậy, say này khi trở thành Linh Đồ, không biết sẽ phát ra uy lực đến mức nào nữa."

"Hừ, nếu không phải như thế, ta sao lại đi tranh giành đứa nhỏ này với Sở sư huynh. Tiếc thật, linh thể này mặc dù hiếm có, nhưng cũng làm cho chủ nhân linh thể tu luyện cực kỳ khó khăn. Mà Mộng Yểm Thể khi đối mặt với đối thủ có tu vi cảnh giới áp chế bản thân, lại không có quá nhiều ưu thế." Lâm sư muội hừ một tiếng, sau đó có chút không cam lòng nói.