Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 816: Diệu chiêu




"Ồ, đây là...."
Dưới sự hộ vệ của mười hai Tổ Vu, Dương Lăng thả lỏng tâm tình, thỏa sức tìm hiểu tình huống của Vong linh vị diện, cẩn thận tìm hiểu phong ấn mà Chúa Tể lưu lại. Vong linh vị diện, tiến vào không dễ, mà đi ra ngoài càng khó hơn, không còn cách nào khác nên không thể làm gì khác hơn là nghĩ biện pháp phá giải phong ấn mà Chúa Tể lưu lại, rồi dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Vô tận Hải dương. Không ngờ rằng, khi cẩn thận quan sát lại thấy một điều cổ quái.
Khác với phong ấn thương thấy ở các Đại Vị Diện, phong ấn mà Chúa Tể lưu lại không giống Ma pháp trận, không có hình dạng cố định, giống như một đám mây trắng không ngừng biến đổi, không lúc nào không biến hóa. Hắn quan sát rất lâu cũng không tìm được quy luật của làn bụi vụ, nên trong thời gian ngắn không biết nên ra tay như thế nào.
Chúa Tể đúng là Chúa Tể, thủ đoạn quả nhiên không tầm thường.
Cho dù lập trường khác nhau, nhưng khi cẩn thận cảm giác một chút biến hóa trong không trung, Dương Lăng vẫn không thể không bội phục. Nói một cách nào đó, thủ đoạn phong ấn Vong linh vị diện của Chúa Tể đã nằm ngoài phạm trù phong ấn thường thấy của Ma pháp trận, đương tự như Cấm chế huyền ảo, biến hóa khó lường. Xem ra, Chúa Tểcó thể chỉ huy trăm ngàn vạn Trọng Tài Giả, sở dĩ có thể khống chế hoàn toàn Không gian này, cũng không phải chuyện ngẫu nhiên.
Thi triển Đô Thiên Thần Sát đại trận, mạnh mẽ phá trận?
Nhìn làn bụi vụ không ngừng biến ảo, Dương Lăng nhíu mày. Sau khi hút lấy Năng lượng ngưng tụ trăm ngàn vạn năm qua của Thông Thiên Tháp, lĩnh ngộ truyền thừa mà Thượng cổ Vu sư lưu lại, hắn không chỉ hiểu ra tuyệt kỹ Đại Vu uy năng, đột phá đến Vu Thần đỉnh cao, chỉ còn một bước nữa là đột phá đến Vu Tôn trong truyền thuyết. Điệp gia lực lượng của mười hai Tổ Vu, không phải không thể phá giải phong ấn mà Chúa Tể lưu lại. Nhưng nếu như làm như vậy, tuyệt đối sẽ sinh ra một trận Năng lượng ba động kịch liệt, thậm chí có thể trực tiếp xé rách cả Vong linh vị diện. Còn muốn dấu Chúa Tể đang bế quan tĩnh tu, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Lúc bế quan tĩnh tu, thường sẽ nghiêm cấm kẻ bên ngoài quấy rầy. Chúa Tể có lẽ vì vậy mà không nhận được bẩm báo kịp thời của Trọng Tài Giả, nên cho đến bây giờ còn không biết được sự biến đổi lớn ở các Đại Vị Diện, khiến Liên minh và Ma Thần Thú Hệ tận dụng được cơ hội. Nhưng nếu mạnh mẽ phá giải phong ấn mà Chúa Tể lưu lại, có lẽ làm cho Chúa Tể cảm ứng được, qua đó khiến cho cục diện trận chiến ở Lưu Tinh toà thành sẽ có sự thay đổi.
Trầm ngâm một lát, Dương Lăng dứt khoát mở một Vị Diện thông đạo từ Vong linh vị diện đi thông với Không gian Vu tháp. Triệu tập đám người Thi vu vương, Áo Phỉ Lệ Á và Ngả Lỵ Ti bàn bạc biện pháp giải quyết. Ba người cùng bàn còn hơn một mình Gia Cát Lượng tính kế, có lẽ đám người Thi vu vương có cách gì cũng không biết chừng. thực lực tăng mạnh, nên mở ra một Vị Diện thông đạo đối với hắn mà nói rất dễ dàng. Thi triển Đại Vu thiên địa trói buộc Năng lượng ba động của Vị Diện thông đạo vừa được tạo ra, sẽ không sợ Chúa Tể phát hiện được.
"Đại nhân, có thể thông qua Linh hồn truyền âm liên lạc với Lôi Mông Đại nhân đang chờ ở bên ngoài, để hắn dựng một tòa Vu thuật rồi Thuấn di ra ngoài hay không?" Áo Phỉ Lệ Á đưa ra biện pháp mà mọi người thấy khả thi nhất.
"Nếu ở các Vị Diện khác việc này sẽ không có vấn đề gì. Nhưng phong ấn mà Chúa Tể lưu lại quá lợi hại, Linh hồn truyền âm không thể nào phát ra ngoài, chứ đứng nói trực tiếp Thuấn di ra ngoài" Dương Lăng lắc đầu, nhanh chóng từ chối đề nghị của Áo Phỉ Lệ Á, nếu chuyện đơn giản như vậy, hắn đã sớm Thuấn di ra ngoài rồi.
"Đại nhân, cái này cũng không có gì khó, cùng lắm thì thông qua Vị Diện thông đạo trở lại Vân Trung thành, sau đó lại đi tới Vô tận Hải dương" Cự Viên vương lắc lắc đầu, nói ra suy nghĩ của hắn.
"Ngu ngốc, sao không đi qua Thái Luân đại lục một chuyến, uống vài chén Lục mang tinh ở Duy Sâm Trấn nữa?" Dương Lăng còn chưa nói gì, Kim bằng đã tức giận lắc đầu, nói tiếp: "Nếu làm như ngươi, thì đợi đến được Vô tận Hải dương, vậy chỉ còn mỗi việc là đi nhặt xác cho đám người Liên Minh kia"
"Đúng thế, bây giờ cần phải ra khỏi đây một cách an toàn, không để Chúa Tể chú ý"
Mọi người bàn luận rất sôi nổi, nhưng nói đi nói lại cũng không tìm được biện pháp gì, muốn không một tiếng động phá vỡ phong ấn mà Chúa Tể lưu lại thật đúng là không dễ dàng chút nào.
"La Đức Lý Cách Tư, đây là địa bàn của ngươi, ngươi có biện pháp gì không?" Dương Lăng hỏi Thi vu vương đang ngồi bên cạnh. So sánh với đám người Kim bằng và Áo Phỉ Lệ Á; Thi vu vương là Minh Vương có ưu thế trời cho; trở lại Vong linh vị diện càng như cá gặp nước, cho nên lúc trước hắn mới một kích mở ra được một lỗ hổng để tiến vào trong Vong linh vị diện.
"Ngoại trừ mạnh mẽ phá giải, thì không còn biện pháp gì hay hơn" Thi vu vương lắc đầu cười hổ, không biết làm sao. Mặc dù trở lại Vong linh vị diện khiến cho thực lực của hắn tăng mạnh. Lúc nào cũng có thể hấp thu được rất nhiều Năng lượng tinh thuần, nhưng nếu muốn phá vỡ phong ấn mà Chúa Tể lưu lại mà không gây ra chút động tĩnh gì, thật đúng là hắn không biết làm sao.
"Chẳng lẽ chỉ có cách này sao"
Hay là vạn dặm bôn ba như Cự Viên vương nói? Dương Lăng lắc đầu bất đắc dĩ, khẽ thở dài một hơi, vì nhanh chóng công phá Lưu Tinh toà thành, hắn thật sự không muốn làm cho Chúa Tể đang bế quan bị kinh động.
"Đại nhân, ta có một biện pháp" Ngay khi Dương Lăng giơ tay lên, chuẩn bị để mọi người lui ra, không thể không chỉ huy mười hai Tổ Vu mạnh mẽ phá trận. Thì Ngả Luân đại sư đứng dậy nói: "phong ấn mà Chúa Tể lưu lại tồn tại dựa vào làn bụi vụ trong không trung. Nếu như dựng lên thật nhiều Tụ linh trận, nhanh chóng hấp thu hết Năng lượng bản nguyên trong làn bụi vụ, vậy chẳng phải sẽ có thể phá vỡ phong ấn sao?"
Kể từ khi tiến vào Không gian Vu tháp, Ngả Luân đại sư dốc hết tâm sức vào trong Ma thú Binh công tràng, điên cuồng tu luyện Vu thuật, hiểu được cách bố trí các loại Cấm chế, nghiên cứu việc luyện chế các loại Vu Khí, không ngừng cải thiện Liệp ma tạp phiến. bình thường có khi giống người điên mấy ngày mấy đêm đều không ăn cơm; thi thoảng bệnh cũ lại tái phát, quấy rối đám thị nữ bên người.
"không thể nào, tuyệt đối không thể, Vong linh vị diện lớn như vậy, phải dựng lên bao nhiêu tòa Tụ linh trận mới có thể hút hết Năng lượng trong làn bụi vụ này, lấy đâu ra nhiều tinh thạch như vậy, lại còn cần bao nhiêu thời gian chứ?" Hắc Long vương lắc đầu, lớn tiếng phản đối ý tưởng gần như hoang đường của Ngả Luân đại sư.
"Hắc hắc, người khác đương nhiên không có khả năng, nhưng đừng quên La Đức Lý Cách Tư Đại nhân của chúng ta có thể ra lệnh cho tất cả Vong linh của Vong linh vị diện này. Chỉ một tiếng ra lệnh cho vô số Vong linh cao cấp hành động, hơn nữa còn có Vong linh cấp thấp, số lượng càng không đếm nổi, chỉ trong mấy canh giờ ngắn ngủi là có thể dựng lên tất cả các Tụ linh trận cần thiết"
Dừng lại một chút, Ngả Luân đại sư nói tiếp: "Còn về tinh thạch, vậy dễ dàng hơn nhiều. Vong linh vị diện có không ít nơi sản xuất ra rất nhiều tinh thạch cao cấp, hầu hết đều nằm trong tay các Vong linh cao cấp. Hơn nữa Ma Thần Thú Hệ chúng ta những năm qua cũng tích lũy được rất nhiều tinh thạch. Nếu còn không đủ, cùng lắm lấy tạm tinh thạch ở trong Huyết Hải mà sử dụng."
"không sai, Đại nhân, đề nghị của Ngả Luân đại sư rất được, có thể lập tức thử một lần. Có lẽ không cần hút toàn bộ, chỉ cần hút được một phần bụi vụ là có thể phá vỡ phong ấn mà Chúa Tể lưu lại" Người khác thì lắc đầu, bàn bạc sôi nổi, trong thời gian ngắn không chắc chắn lắm vào đề nghị của Ngả Luân đại sư. Nhưng Thi vu vương lại lên tiếng đồng ý với kế hoạch này. Nguồn truyện: Truyện FULL
Vấn đề nhân lực, không có một Vong linh nào dám kháng lại mệnh lệnh của Minh Vương – Thi vu vương, cần bao nhiêu có bấy nhiêu. Hơn nữa, còn có thể thông qua Vị Diện thông đạo điều động người từ Không gian Vu tháp sang đây. Còn vấn đề tinh thạch thì như lời Ngả Luân đại sư nói, cùng lắm thì lấy tạm tinh thạch trong Huyết Hải sử dụng, vấn đề thời gian cũng không lớn lắm, có thể nhanh chóng bố trí Môn phái Truyền Tống Trận ở các nơi trong Vong linh vị diện, nhanh chóng truyền tinh thạch đi.
"Được, La Đức Lý Cách Tư, chuyện này giao cho ngươi, có vấn đề gì hãy thương lượng với Ngả Luân đại sư. Nhưng thời gian của chúng ta không có nhiều, phải hoàn thành trong vòng một ngày" Trầm ngâm một lát, Dương Lăng gật đầu, ra lệnh cho Thi vu vương hành động, cùng lắm nếu như thất bại, sẽ cùng với mười hai Tổ Vu mạnh mẽ phá trận xông ra.
Không trung sở dĩ ngưng tụ nhiều bụi vụ đến như thế, là do phong ấn trói buộc, nên trăm ngàn vạn năm qua không thể tiêu tan đi đâu được.
Xây dựng rất nhiều Tụ linh trận, không chỉ có thể hấp thu được Năng lượng, có lẽ còn có thể không một tiếng động phá giải phong ấn do Chúa Tể bày ra. Bởi vì sự tồn tại của phong ấn, mà bên ngoài Vong linh vị diện khó có thể hấp thu làn bụi vụ dày đặc; nhưng bên trong Vong linh vị diện lại khác, sợ là Chúa Tể năm đó nằm mơ cũng không nghĩ ra rằng còn có người có thể đột phá phong ấn từ bên trong.
"Nhanh, nhanh nhanh, lập tức hành động, cứ cách một ngàn dặm liền bố trí một tòa Môn phái Truyền Tống Trận, xây dựng một Tụ linh trận khổng lồ, nhanh"
"Thu thập tất cả tinh thạch có thể sử dụng, nhanh"
Dưới sự chỉ huy của Thi vu vương, mọi người nhanh chóng hành động, đám Khô lâu, Cương thi, và Vong hồn kỵ sĩ có ở khắp nơi trên Vong linh vị diện cũng được điều động. Đối mặt với uy áp vô thượng của Minh Vương - Thi vu vương, bọn chúng không dám có bất cứ sự chống cự nào, đều biết điều giao tinh thạch trong tay ra, nhanh chóng dựng lên một tòa Tụ linh trận khổng lồ. Ngả Luân đại sư cũng rất bận rộn, chỉ huy Ma thú Binh công tràng vận chuyển ra bên ngoài, thi thoảng còn bẩm báo cho Dương Lăng biết tình huống mới nhất.
Người khác thấy mười hai Tổ Vu thì tránh càng xa càng tốt, hắn lại coi như không thấy, lúc báo cáo tình huống cho Dương Lăng liền nhân cơ hội quan sát mười hai Tổ Vu ở khoảng cách gần. Thậm chí còn lấy danh nghĩa của Dương Lăng nhờ Tổ Vu Đế Giang giúp đỡ, luôn mồm khen ngợi tốc độ của Đế Giang.