Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Chương 1: Giới thiệu nội dung:




Đây là một câu chuyện xưa kể về tình yêu nồng nàn của tuổi thanh xuân… Ngọt ngào, lãng mạn và một chút ưu thương.

Bước vào cánh cửa đại học, Tô Ái Ái bắt đầu một cuộc sống sinh viên hoàn toàn mới, đi nhầm vào câu lạc bộ văn nghệ, làm quen được với hai tên nam sinh nổi tiếng cả trường là phó chủ nhiệm câu lạc bộ Âu Dương và một người nữa là A Đan.

Tận sâu trong lòng Ái Ái vẫn luôn âm thầm yêu thích một nam sinh đa tài đa nghệ, điềm đạm nho nhã tên Phương Ca – anh là bạn học thuở cao trung (tương đương với cấp ba) của cô, bây giờ đã lên đại học rồi nhưng vẫn cùng trường với cô. Tuy nhiên Phương Ca đã có bạn gái từ lâu rồi, bởi vậy Ái Ái chỉ có thể thầm mến anh mà thôi.

Âu Dương phát hiện được bí mật của Ái Ái, sau đó bất giác đã yêu thương Ái Ái lúc nào không biết.

Ái Ái quyết tâm từ bỏ đoạn tình yêu đơn phương vô vọng đó, tiếp nhận Âu Dương, đúng lúc này, người bạn thân Liệt Tình của cô từ nước ngoài trở về, chuyện tình cảm của cô tan vỡ dẫn đến rất nhiều sự cố liên tiếp xảy ra sau cùng còn khiến Phương Ca tự  sát…

Mở đầu:

Bạn có còn nhớ người đầu tiên bạn thích không?

Anh ấy bây giờ vẫn sống tốt chứ?

Bạn sẽ mang dáng vẻ nào khi nhớ tới anh ấy? Mỉm cười? Hay là sẽ khóc?

Tôi nghe nói, người đầu tiên mà bạn thích, người đó sẽ sống trong lòng bạn, cả đời.

Đó là một củ hành tây, bóc đến lớp cuối cùng bạn mới biết nó có vị gì…

Lời người edit:

Tôi đến với tác phẩm này một cách khá bất ngờ. Trong lòng tôi cũng đã định sẵn là sẽ chuyển ngữ một bộ truyện có đề tài về tuổi thanh xuân, về tình yêu học trò hoặc tình yêu thầy trò, nhưng tôi đã lượn qua rất nhiều các trang diendanlequydon của Trung Quốc và mang một bụng đầy thất vọng, gu truyện của tôi không quá khó chọn nhưng có lẽ tôi không có duyên… Cả một ngày trời tôi không tìm được một bộ nào hết. Tôi một lần nữa mò vào trang web quen thuộc với suy nghĩ, nếu lần này không tìm được nữa thì tôi sẽ từ bỏ. Nhưng rất bất ngờ, tôi chọn trang thứ 85 và ngay lập tức đã bắt gặp truyện này. Tôi biết đến cái tên Điền Phản qua bộ tiểu thuyết “Em là học trò của tôi thì sao?” Tuy nhiên, tôi chưa từng đọc qua truyện đó một lần nào cả. Nhưng tôi không suy nghĩ nhiều khi chọn bộ này mặc dù độ dài của nó khiến tôi ngần ngại và rồi cuối cùng tôi cũng quyết định sẽ chọn nó. Tôi làm poster khi còn chưa nghĩ ra nên đặt tên truyện thế nào và ngay chiều nay tôi đã bắt tay dịch những dòng đầu tiên. Mong rằng tác phẩm này có thể khiến các bạn hài lòng. Yêu các bạn nhiều! ♥