Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 661: - 670




Chương 661: Sắp xếp nhiệm vụ

Edit: Trang Nguyễn

Ba Cương thoáng ngừng lời, ánh mắt từ từ đảo qua toàn bộ phòng họp, hễ người nào đối mặt cùng hắn đều không tự chủ cúi đầu, cũng có không ít người đầu không ngẩng lên... biểu hiệu kháng cự rõ ràng.

Bên người Mạo Đan Uy có một con cá sấu biến dị, hơn nữa chỉ là nghe nói, thậm chí không có người nhìn thấy, lần hành động trước người trốn thoát được chỉ nhìn thấy con cá sấu kia thống lĩnh những con cá sấu khác. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Nghe nói có ba bốn mươi con, một nửa sống trong sông bên ngoài căn cứ, còn một nửa nuôi dưỡng bên trong căn cứ.

Tuy những con cá sấu kia không có dị năng công kích, nhưng cả một đám da dày thịt béo, thậm chí đao thương bất nhập, cộng thêm hình thể đa phần dài sáu bảy mét, tính tình hung ác, hợp lực cắn người rất kinh người, lúc ấy không ít người bỏ mạng trong bụng cá sấu.

Mà lần hành động này không thể tránh né việc chống lại đối diện với bọn chúng, thậm chí cần có người đi ngăn cản bọn chúng, không ai hy vọng đội ngũ của mình được sắp xếp nhiệm vụ này.

Ánh mắt Ba Cương dừng trên người Kiều Khải Nhạc một hồi, hắn hơi do dự, không biết có nên đem nhiệm vụ này sắp xếp cho bọn họ hay không. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Tuy người Hoa Quốc chỉ có mười người, nhưng vừa nhìn đã biết tuyệt đối không phải hạng người bình thường, hơn nữa trước kia hắn đã nhiều lần giao tiếp với người Hoa quốc, ấn tượng đối với quân nhân Hoa quốc không tệ cho lắm, đã phái người đến, cũng không phải chỉ qua loa cho xong.

Đáy lòng Ba Cương cảm thấy bọn họ là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu đối phương cho rằng mình nhắm vào bọn họ thì làm sao đây?

Thời điểm do dự không quyết định được, chỉ nghe một giọng nữ vang lên: "Để chúng tôi."

Ba Cương cả kinh, mở to mắt nhìn lên người Ôn Dao ngồi bên cạnh Kiều Khải Nhạc, nhưng đối phương vẫn cúi đầu như trước, dường như câu nói kia không phải Ôn Dao nói.

Trong khoảng thời gian ngắn Ba Cương có chút ngỡ ngàng, hoài nghi có phải mình nghe nhầm hay không.

Mà Kiều Khải Nhạc bên cạnh Ôn Dao cũng sửng sốt, nhưng hắn rất nhanh phản ứng kịp, lập tức nói với Ba Cương: "Đúng vậy, đại tướng, giao nhiệm vụ này cho chúng tôi là được rồi."

Tuy hắn không biết vì sao Ôn Dao nói như thế, nhưng trước khi đến đây đoàn trưởng đã thông báo rồi, Dao Dao nói như thế nào liền làm như thế đó!

Chẳng phải chỉ là một đám cá sấu thôi sao, chút lòng thành!

Ba Cương không khỏi kinh ngạc, lúc đầu hắn còn tưởng cô bé này không biết rõ tình huống tùy ý mở miệng, không nghĩ đến quân nhân họ Kiều bên cạnh cũng nói như vậy, bọn họ thực sự hiểu rõ tình huống sao? truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Nghĩ vậy, hắn không khỏi giới thiệu kỹ càng tình huống đám cá sấu biến dị kia cho Kiều Khải Nhạc: "Đây không phải là đàn cá sấu bình thường, toàn bộ đều là cá sấu biến dị, cả đàn đều dài sáu bảy mét! Tính tình hung ác, nghe nói Mạo Đan Uy đem những người phản kháng không nghe lời hắn băm cho cá sấu ăn đấy, đám cá sấu kia ăn nhiều thịt người, vừa nhìn thấy người đã muốn xông lên cắn một ngụm! Còn có..."

Kiều Khải Nhạc yên tĩnh nghe xong Ba Cương nói, thấy khuôn mặt Ôn Dao nhàn nhạt không có biểu tình gì, vì vậy nghiêm túc nói ra: "Đại tướng yên tâm, chúng tôi đã nói như vậy, tự nhiên là không sợ, các người yên tâm đi."

"Được rồi, thiếu tá Kiều đã nói như vậy, nhiệm vụ lần này liền giao cho các người." trong lòng Ba Cương cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu bọn họ đã chủ động nói ra, thế mình cũng sẽ không phản đối, mà những người khác cũng bắt đầu nhao nhao tâng bốc Kiều Khải Nhạc.

"Không hổ là Hoa Quốc, quả nhiên có phong phạm một nước lớn!"

"Đúng vậy, tôi cảm thấy nhiệm vụ lần này trừ bọn họ ra không ai có thể đảm nhiệm được! Thiếu tá Kiều vừa nhìn đã biết là cao thủ, cấp dưới đều là cường tướng không phải nhược binh, tôi cảm thấy lần hành động này có các người tham dự nhất định sẽ thành công đấy!"

"Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng cho rằng như vậy."

Kiều Khải Nhạc nghe xong cảm thấy có chút buồn cười, cường tướng đúng là cường tướng, nhưng đáng tiếc không phải hắn, mà là cô bé ngồi ở bên cạnh hắn nhìn có vẻ không đếm xỉa gì chung quanh đây này. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Bởi vì có Ôn Dao ở đây, thật sự hắn không lo lắng chút nào về nhiệm vụ lần này, đây là kinh nghiệm vô số lần nói cho hắn biết đấy, có Dao Dao không gì là không thể!

Chính là tự tin như vậy đấy!

Lúc này có giọng nói nhỏ nói lên một câu: "Đúng rồi, ngoại trừ bên ngoài, bên trong căn cứ Ba Tắc cũng có cá sấu."

Ba Cương trừng mắt liếc nhìn người nọ, nói lời này có ý gì? Chẳng lẽ muốn để bọn họ đến đối phó tất cả cá sấu biến dị sao?

Kiều Khải Nhạc liếc nhìn qua Ôn Dao, sau đó nhàn nhạt nói với người vừa nói kia: "Yên tâm, bên trong cũng giao cho chúng tôi."

Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc, có phải khoác lác hay không đấy!

Chẳng lẽ bọn họ cho rằng bọn họ rất nhanh có thể tiêu diệt hết đàn cá sấu bên ngoài, sau đó còn có thời gian tiến vào căn cứ đối phó bên trong sao?

Nói chuyện cần phải chừa chút chỗ trống chứ!

Đừng để đến lúc đó lại bị vả mặt nha!

Kiều Khải Nhạc nhìn lướt qua tất cả mọi người, đoán được bọn họ suy nghĩ gì, nhưng hắn cũng không giải thích, mắt thấy mới là sự thật, dù sao đến lúc đó bị vả mặt cũng chính là bọn hắn.

Tuy Ba Cương cũng giật mình, nhưng hắn chú ý đến một chi tiết, vị thiếu tá Kiều kia mỗi lần mở miệng đều nhìn qua cô bé bên cạnh, hoàn toàn đang nghe theo mệnh lệnh của cô bé ấy, xem ra Hoa quốc nói người phụ trách hành động này là cô bé ấy cũng không phải đang nói đùa.

Tuy Ba Cương cũng có chút hoài nghi đối phương có phải nói quá lên hay không, nhưng hắn cũng không đặt nghi vấn trước mặt mọi người, mà là đồng ý, chỉ nghĩ đến lúc đó chính mình sắp xếp thêm nhiều người một chút.

Toàn bộ kế hoạch hành động lần này đã sắp xếp cụ thể xong, thế lực khác phái bộ đội ra cũng không ở trong căn cứ của Ba Cương, chỉ phái đại biểu đến. Những bộ đội kia từng người đều ở trong căn cứ, đến lúc đó xuất phát cùng một lúc, sau đ1o thống nhất hành động, tấn công từ các hướng khác nhau.

Ba Cương phái người đưa Ôn Dao và Kiều Khải Nhạc trở về nơi ở tạm thời nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai xuất phát.

"Dao Dao, em nhìn ra ngay từ đầu đối phương đã muốn chúng ta nhận nhiệm vụ này rồi à?"

Thật ra lúc ấy Kiều Khải Nhạc đã nhìn ra cách nghĩ của Ba Cương, nhưng vì người phụ trách lần này là Ôn Dao, cho nên hắn cũng không chủ động mở miệng, không nghĩ đến Ôn Dao sẽ mở miệng trước.

Chủ động nhận lời đối với bọn họ mà nói mới có lợi đấy, không chỉ dựng lên hình tượng tốt, không thấy đại tướng quân như Ba Cương dường như có chút áy náy với bọn họ sao, cảm thấy bọn họ chịu thiệt thòi lớn rồi.

"Vâng."

Ôn Dao gật gật đầu, tuy Ôn Dao không có thuật đọc tâm, nhưng vừa rồi chấn động tinh thần lực mãnh liệt của Ba Cương không lừa được người khác, còn một nguyên nhân khác...

"Muốn nếm thử thịt cá sấu."

Còn da những con cá sấu kia, nói nghe lợi hại như vậy, có thể mang về chế tạo áo giáp, anh trai nhất định sẽ rất vui đấy.

Kiều Khải Nhạc: ...

Nhưng hắn cũng chưa ăn qua, đây là thịt cá sấu biến dị đấy, vừa nói như vậy hắn cũng có chút thèm ăn rồi. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Về phần những người khác, đối với nhiệm vụ lần này bọn họ cũng không có ý kiến gì, dù sao cũng nghe theo lệnh Ôn Dao đấy, đánh cá sấu liền đánh cá sấu.

Buổi tối bọn hắn mở một cuộc họp nhỏ, Ôn Dao lấy vật tư trong không gian phát ra, đặc biệt là những loại thuốc kia, nhất định phải cất kỹ.

Hiện tại quần áo tác chiến của chiến sĩ dị năng Hoa quốc đều sẽ có đai lưng đặc chế, trên đai lưng có rất nhiều túi nhỏ có thể đặt được lọ thuốc, thuận tiện cho bọn họ có thể lấy thuốc ra dùng bất cứ lúc nào.

Sau đó Ôn Dao còn phân chia cho bọn họ mỗi người một hộp kim loại hình vuông be bé, có thể sắp xếp trên đai lưng.

Đó là vòng phòng hộ trước đó Ôn Dao đã dùng qua, tuy vẫn còn một đống lớn khuyết điểm, nhưng bây giờ đã có một số bản dùng thử rồi, mà Ôn Minh đã để người cung cấp hạng mục kỹ thuật này, tự nhiên đây là số hàng đầu tiên lấy được đấy.

Chương 662: Mạo Đan Uy

Edit: Trang Nguyễn

Đặc khu kinh tế Tam Giác Vàng.

Nơi đây đã từng là nơi phồn hoa nhất của khu Tam Giác Vàng, trước tận thế nơi này bị ba quốc gia liên hợp quản lý, tội phạm thuốc phiện giảm dần theo từng năm, gieo trồng cây thuốc phiện dần dần bị cây công nghiệp khác thay thế, mắt thấy nền kinh tế phát triển càng ngày càng tốt, tận thế đến phá vỡ tất cả.

Mấy trùm ma túy lớn cùng thế lực vũ trang đã trải qua hơn một năm tranh đoạt, cuối cùng nơi này đã bị Mạo Đan Uy chiếm lĩnh, hắn chiếm đoạt mấy thế lực khác, đã bắt đầu chế độ thống trị độc tài của chính mình.

Bên trong một nhà xưởng lớn nhất, Mạo Đan Uy đang kiểm tra thuốc phiện mới nhất mới chế tạo ra.

Mạo Đan Uy cũng không cho rằng đây là thuốc phiện, cây thuốc phiện sau biến dị chắt lọc chất lỏng cộng thêm một vài dị thực hỗn hợp khác chế tạo thành, nguyên liệu khác nhau hiệu quả cũng khác nhau, nhưng thứ này đều có tác dụng cho thân thể và dị năng, hắn cho rằng đây là "Thuốc tiên"

Lúc này, một thuộc hạ của hắn đi đến bên cạnh, nói cho hắn biết có việc cần bẩm báo.

"Lại xảy ra chuyện gì?" Vẻ mặt Mạo Đan Uy nhàn nhạt, không quan tâm lắm hỏi thăm.

"Thủ lĩnh, người căn cứ bên kia đưa đến tin tức, bọn hắn lại muốn tiến hành vây quét chúng ta lần thứ hai."

"A, đây là đã quên giáo huấn lần trước? Còn dám tới nữa?" truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Trong lòng Mạo Đan Uy không vui, hơn nữa trước đó kế hoạch mình lợi dụng thuốc phiện kiểu mới xâm nhập các căn cứ khác bị phát hiện, hao tổn không ít nhân thủ, công tác chuẩn bị giai đoạn trước lâu như vậy cũng bị hủy mất, mà bọn hắn lại còn dám đến gây phiền toái cho mình?!

Mạo Đan Uy cũng không để những người kia vào mắt, đến cứ đến, vừa vặn đưa khẩu phần lương thực cho tiểu bảo bối của hắn, thịt dị năng giả tốt hơn người bình thường nhiều.

Tên cấp dưới cúi đầu cẩn thận nhìn hắn một cái, nhỏ giọng nói: "Theo tin tức đáng tin cậy, lần này bọn hắn nhờ Hoa quốc phái viện binh đến."

Nghe được xin viện binh từ Hoa quốc, Mạo Đan Uy nhíu mày, sắc mặt âm trầm: "Cứ thích xen vào chuyện của người khác!"

Mạo Đan Uy vô cùng chán ghét Hoa quốc, trước tận thế Hoa quốc đả kích thuốc phiện vô cùng lớn, khiến cho hắn mất không ít khách hàng.

Nhân khẩu Hoa quốc nhiều như vậy, vốn là một khối thịt béo, đáng tiếc thấy được nhưng ăn không được, quả thật làm cho người ta rất tiếc, cộng thêm lão đại trước kia của mình từng té ngã ở Hoa quốc, tự nhiên hắn chán ghét Hoa quốc đến cực điểm.

"A, đều đã đến lúc này rồi, cho dù có đến trợ giúp cũng không có bao nhiêu người, nếu đã đến, vậy thì cứ ở lại cùng với tiểu bảo bối của tao."

Nghe thủ lĩnh nhà mình mở miệng kêu một tiếng "Tiểu bảo bối", tên cấp dưới chỉ cảm thấy da đầu run lên một trận, thân thể cũng không nhịn được kéo căng lên.

Chỉ có những kẻ bên cạnh hắn như bọn hắn mới biết được, "Tiểu bảo bối" kia hung tàn đến cỡ nào, bao nhiêu người không nghe lời hoặc làm sai chuyện đều bị đưa vào trong miệng nó.

Mạo Đan Uy dặn dò người phụ trách nhà xưởng vài câu, sau đó mang theo vài tên cấp dưới sau lưng đi ra ngoài, lúc đi ra cổng, hắn quan sát mọi nơi, vẫy vẫy tay về một chỗ: "Bảo bối, đến đây."

Nghe nói như thế, bọn cấp dưới phía sau hắn đều lặng lẽ lui về phía sau mấy bước nhỏ, nhưng cũng không dám lui quá nhiều, sợ chọc giận Mạo Đan Uy.

Dưới ánh mắt của mọi người, một con cá sấu biến dị dài mấy chục mét từ nơi không xa chậm rãi bò đến gần.

Phần lưng của nó phủ kín lân giáp màu nâu xám, có chín dãy gai nổi lên rất rõ ràng, những dãy gai này kéo dài từ phần cổ cá sấu kéo dài xuống đến phần đuôi, cuối cùng hợp lại thành hai hàng gai nhọn sắc bén, càng có vẻ dự tợn đáng sợ. truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Theo nó tới gần, vài tên cấp dưới sau lưng Mạo Đan Uy lại lùi bước về phía sau vài bước nữa.

Mạo Đan Uy nghe rõ ràng tiếng bước chân nhỏ vụn sau lưng, nhưng hắn không để ý, chỉ có sợ hãi chính thức, mới có thể ngoan ngoãn nghe lời.

Đợi đến lúc cá sấu bò đến trước mặt Mạo Đan Uy, một mùi máu tươi nồng đậm từ trên người nó truyền đến, mà bên trên hàm răng nhọn khép kín của nó dính đấy máu đỏ tươi và thịt nát.

Bộ dạng vừa ăn uống xong này càng khiến yết hầu bọn thuộc hạ sau lưng phát khô, bọn hắn quăng ánh mắt nhìn về cách đó không xa, chỗ đó có vài bãi máu sền sệt, còn có một chút vải rách cùng khối thịt.

Đối với Mạo Đan Uy mà nói, trong căn cứ này mọi người đều là nô lệ của hắn, cho dù là những dị năng giả làm việc giúp hắn tất nhiên địa vị cũng chỉ cao hơn một chút nhưng cũng chỉ là người làm mà thôi, kẻ không nghe lời dám phản kháng hắn đều bị hắn cho cá sấu ăn, đa phần người bình thường đều tiến vào trong hồ nuôi nhốt cá sấu biến dị, còn dị năng giả thì với tư cách khẩu phần lương thực của "Tiểu bảo bối" của hắn.

Mà Vua cá sấu biến dị ăn nhiều dị năng giả thực lực cũng càng ngày càng mạnh, trước đó dị năng giả cấp cao muốn ám sát, nhưng cuối cùng đều bị bỏ mạng trong miệng của vua cá sấu biến dị cả.

Nhìn thấy cá sấu lại ăn thịt người, Mạo Đan Uy nhíu mày, hắn cũng không phải tức giận "Tiểu bảo bối" của mình ăn thịt người, chẳng qua chỉ là một đám người bình thường như con sâu con kiến mà thôi, muốn ăn cứ ăn, nhưng người sống bên này đa phần đều là người gieo trồng cây thuốc phiện và chế tạo thuốc phiện, hắn cần bọn hắn làm việc, ăn một người liền ít đi một người rồi.

Vìa gần đây không có phạm nhân, nên có chút đói bụng đến nó rồi.

Mạo Đan Uy ngồi xổm người xuống sờ lên đầu cá sấu, dịu dàng nói: "Bảo bối, cưng chờ một chút, qua một hai ngày sẽ có người đưa đồ ăn ngon đến cho cưng rồi, đến lúc đó nhất định sẽ cho cưng ăn một bữa no nê."

Đám người kia đến cũng thực đúng lúc, vừa vặn đưa khẩu phần lương thực cho bảo bối của hắn nha...

Mạo Đan Uy đứng dậy vừa dần theo cá sấu đi ra ngoài vừa nói với đám thuốc hạ vẫn duy trì một khoảng cách: "Phái người đến từng giao lộ nhìn chằm chằm cho tao, cần phải để những kẻ kia có đến mà không có về!" truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301

Bên kia, Ba Cương đã mang theo một đội người chạy trên con đường thông đến Tam Giác Vàng.

Tuy lần này dẫn theo tinh anh trong rất nhiều căn cứ, nhưng Ba Cương cũng giữ lại không ít người trong căn cứ, dù sao hắn không hy vọng lần hành động này thành công, lúc quay đầu trở lại phát hiện căn cứ mình bị Zombie công phá hoặc bị những kẻ khác chiếm mất.

Nhân số quá nhiều, cộng thêm có không ít đường núi, bởi vậy tốc độ tiến lên của bọn hắn cũng không