[Mau xuyên công lược] Kí chủ nhà ta rất nguy hiểm

Chương 31: [Thế giới thứ nhất] Hào Môn Nghịch Tập (31)




Tô Hòa chưa từng trải nghiệm công việc này trước đó, nhưng sau một tháng ngắn ngủi cô lại có thể quản lý trên dưới công ty ổn thỏa, điều này khiến cho tất cả mọi người đều không thể tin nổi.

Tần Trăn Trăn lại trở về lần nữa, thiên hạ Tần thị đã thay đổi, có Tô Hòa nổi bật, cô ta lại trở thành cực kỳ vô dụng.

Ngày đầu tiên Tần Trăn Trăn quay lại, cũng cảm giác được công ty có gì đó không ổn.

Trước kia cô ta là Tổng giám đốc, mỗi một người nhìn thấy cô ta đều phải cung kính gọi một tiếng Tần tổng.

Bây giờ mặc dù mọi người vẫn gọi cô ta là Tần tổng, nhưng lại tăng thêm một chữ ở phía trước, tiểu Tần tổng.

Chức vị của Tần Trăn Trăn bây giờ chỉ là một trưởng phòng, mọi người đều gọi cô ta là tiểu Tần tổng, chỉ là nể mặt Tần Tranh Vanh, dù sao cũng là con gái của chủ tịch.

Nhưng bây giờ mọi người chỉ là bề ngoài cung kính với Tần Trăn Trăn, bên trong chỉ âm thầm kinh ngạc cô ta còn mặt mũi đến công ty.

Nhân viên nội bộ tám chuyện cũng hay thảo luận vấn đề này.

"Trước kia cảm thấy Tần Trăn Trăn rất đẹp, hoàn toàn là một bạch phú mỹ*, không biết tại sao lần này cô ta trở về, lại có cảm giác xấu đi một chút, là bị scandal ảnh hưởng sao?"

*Bạch phú mỹ: trắng, giàu, đẹp.

"Tôi cảm thấy không phải, dù sao cũng đã có Tần tổng quá nổi bật, bạch phú mỹ thật sự phải giống như Tần tổng vậy mới đúng! Có năng lực, có xinh đẹp, có trí tuệ, công thêm cả có quyết đoán nữa."

"Không so sánh thì không có thương tổn, so với Tần Tổng, Tần Trăn Trăn cũng như một con vịt xấu xí thôi, vị hôn phu trước đó của Tần tổng bị mù mắt hay sao?"

"Tôi bây giờ còn hoài nghi độ chân thật của video đó nữa, lọt vào mắt xanh của Tần tổng cao ngạo, thật sự còn có thể để ý người phụ nữ khác được sao?"

"Dù sao đàn ông cũng cần có mặt mũi nói chuyện, khí chất Tần tổng quá mạnh mẽ, tôi sợ ở trước mặt cô ấy không cứng rắn nổi, người như vậy nếu lấy về nhà thật có chút đáng sợ, chỉ là chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, tôi thà chết trong sợ hãi vẫn tốt hơn."

"Những điều này đều là đang YY* Tần tổng, đối với cô ấy cũng là một loại bôi nhọ đó."

*YY là một từ được cư dân mạng Trung Quốc sử dụng với một ý nghĩa đen tối và thô tục.

"Tư chất kém như vậy còn dám nghĩ tới chuyện mang Tần tổng về nhà."

"Ôi, vô số nữ nhân viên khom mình trước Tần tổng, vì phái nam mặc niệm."

Lần quay lại này của Tần Trăn Trăn, bị hơn một phần ba nhân viên công ty hung hăng cười nhạo.

Mặc dù không ai dám giễu cợt như vậy trước mặt Tần Trăn Trăn, nhưng bây giờ toàn bộ không khí trong công ty đều thay đổi, đây là điều đầu tiên Tần Trăn Trăn cảm nhận được.

Nhịn được tới trưa, đến buổi chiều Tần Trăn Trăn cần đơn thanh toán của phòng kế toán, nổi giận đùng đùng đi tìm phòng làm việc của Tô Hòa.

Lúc Tần Trăn Trăn đi vào, Tô Hòa đang họp qua điện thoại, cùng công ty quản lý chi nhánh.

Giám đốc phân phối đang báo cáo độ tiêu thụ của quý này cho cô, đột nhiên một âm thanh sắc nhọn cắt ngang lời hắn.

"Thật sự cho rằng có thể ngồi vào vị trí Tần tổng, toàn bộ Tần thị sẽ là của chị sao? Còn muốn quản trên đầu tôi?" Tần Trăn Trăn Trăn không để ý thư ký ngăn cản, xông vào liền mắng.

Nữ thư ký vẫn còn ở sau lưng Tần Trăn Trăn, mặt đầy khó xử nhìn Tô Hòa, "Tần tổng, tôi đã nói với tiểu Tần tổng là cô đang họp..." Là tiểu Tần tổng nhất quyết muốn xông vào.

Chỉ là nửa câu sau, nữ thư ký không dám nói.

Những giám đốc đang họp với Tô Hòa đều nghe thấy lời nói của nữ thư ký, trong lòng bọn họ nhất thời phức tạp.

Tần gia Nhị tiểu thư cuối cùng vẫn quay về công ty rồi, xem ra hai vị thiên kim Tần gia này muốn tranh quyền đây.

Chỉ là Tần Trăn Trăn lấy cái gì tranh với Tần Dung?

Vị Đại Tần Tổng này luôn có thủ đoạn, có đầu óc, mặc dù bọn họ không qua lại với Tô Hòa nhiều, nhưng sau mấy lần họp qua video như vậy, cách màn hình tám thước vẫn có thể cảm nhận được khí chất trên người đối phương.

Sợ nhất là không khí yên lặng khi Tần tổng không nói chuyện, tâm tình giống như hái hoa bắt bướm, có thể được cô ấy khen một câu "không tệ", đó là điều cực kỳ thụ sủng nhược kinh*.

*Thụ sủng nhược kinh: Được yêu thương mà kinh sợ.