Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 33: Chân tướng, đến cùng là cái gì




"Đừng nghĩ lung tung, tôi thế nhưng là nam tử hán trăm phần trăm." Dùng sức ngồi lên.

"Biết rồi..." Lam Đình Ngạn vô lực lắc lắc tay, trong đầu lại nghĩ tới dáng vẻ vừa mới cô ngã trong lồng ngực của mình lúc trở tay không kịp. Ai... Đáng tiếc là đàn ông.

Trong trạch viện Hiên Viên Liệt.

Lam Đình Ngạn đã nói lại chuyện trong tiệm vuc khí trong lòng đất Thành Nam cho Hiên Viên Liệt, nói cái đề tài này, bầu không khí đều rất nặng nề, ai nấy đều thấy được, tình thế nghiêm trọng đến mức nào.

"Liệt, tháng này, sát thủ đến đã là lần thứ ba, mà lại một lần so một lần hung mãnh, rất rõ ràng ba lần đều là cùng một người phái tới. Thực lực người sau lưng không đồng dạng! Tôi nghĩ, sẽ không phải là hướng về phía gia tộc qua?" Lam Đình Ngạn đột nhiên nói ra.

Tiêu Tiêu chỉ là đứng ở một bên nghe, duỗi lưng một cái, bọn họ nói chuyện cũng không có tin tức liên quan tới Miêu Miêu, ai... Nhàm chán.

"Hướng về phía ta gia tộc tới? A... Nếu quả như thật là như thế này, đối phương thật đúng là không đơn giản." Hiên Viên Liệt nói qua, hé mắt, mắt đen phát ra nguy cơ.

A? Thì ra Hiên Viên Liệt còn có gia tộc? Nói cho tới bây giờ chưa nghe nói qua cha mẹ Hiên Viên Liệt làm gì. Gia tộc thủ lĩnh Đế Quốc Hắc Dạ, đến cùng là cái dạng gì đây? Nghe Hiên Viên Liệt, giống như không đồng dạng.

Lam Đình Ngạn thở dài một hơi: "Tôi cảm thấy lần này chúng ta, thật đề phòng một chút, cậu cũng thông báo cha mẹ, nhiều phòng bị. Dù sao, 8 năm trước còn phát sinh chuyện như vậy!"

"Cậu nói, chuyện nhà Mộ Dung?" Mắt đen Hiên Viên Liệt lóe lên.

Lam Đình Ngạn gật đầu, vẻ mặt trở nên khó coi: "Đúng, không ai từng nghĩ tới, nhà Mộ Dung một trong Ngũ Đại Gia Tộc một đêm trực tiếp bị diệt. Chuyện này, đã từng là chấn kinh toàn bộ hắc đạo."

Khi anh dứt lời, cả người Mộ Tiêu Tiêu đều cứng ngắc, não còn bồi hồi lời Lam Đình Ngạn vừa nói, mắt phượng mê mang bên trên một tầng hơi nước thật mỏng.

Tại bên trong thế giới hắc đạo, đã từng có năm gia tộc Chí Tôn, địa vị bọn họ bên trên hắc đạo không có thể lay động, đều là Thái Sơn Bắc Đấu (ngọn núi vững chắc) bên trên hắc đạo! Tuy nhiên đi qua tuế nguyệt lắng đọng, Ngũ Đại Gia Tộc đều tồn tại rồi. Có thể địa vị vẫn không có cải biến! Nghe nói, muốn thống trị thế giới, đầu tiên chính là muốn, nuốt hết Ngũ Đại Gia Tộc!

Nhưng cũng tám năm trước, nhà Mộ Dung một trong Ngũ Đại Gia Tộc, đột nhiên, một đêm bị diệt sạch sẽ.

A... Không nghĩ tới, cô lại có thể ở chỗ này nghe được chuyện của gia tộc mình. Năm đó16 tuổi, cha mẹ, anh trai, tất cả người thân đều bỏ cô mà đi. Mà cô lại bởi vì một ít nguyên nhân trốn qua một kiếp. Đã từng cô nghĩ tới tự sát, thế nhưng là, không thể, cô làm sao có thể để người gia tộc đều chết không rõ ràng! Cho nên, cô nỗ lực, rất nỗ lực sống tiếp. Bỏ một chữ Dung trong Mộ Dung Tiêu Tiêu đi, đổi gọi Mộ Tiêu Tiêu, trở thành sát thủ, du tẩu bên trong hắc đạo! Vì ở bên trong thế giới hắc đạo đạt được càng nhiều tình báo, tìm ra hung thủ lúc trước hại chết toàn tộc. Cô nhất định phải bắt được người kia, chém tất cả bọn họ đều thành muôn mảnh!

Muốn đến nơi này, Tiêu Tiêu lại không khỏi nghĩ đến Dì út, Dì út là em gái mẹ, yêu thích du lịch đánh bạc khắp nơi, cho nên lúc ban đầu mới trốn qua một kiếp. Có thể không biết vì cái gì, sáu năm trước dì út sẽ phản bội cô, cho cô mị dược đưa cho người đàn ông lạ lẫm.

"Ôi chao, ai, ôi, Tiêu Mộ, ánh mắt làm sao đỏ rồi." Lam Đình Ngạn đột nhiên chú ý tới Tiêu Tiêu.

Hiên Viên Liệt cũng nhìn lại.

Tiêu Tiêu lập tức kéo suy nghĩ lại: "Không có gì, tối hôm qua không ngủ, cho nên... Có chút mệt mỏi mà thôi."

"A..." Lam Đình Ngạn nhìn Hiên Viên Liệt, vỗ bờ vai của anh: "Huynh đệ, tóm lại tôi cảm thấy chủ mưu phía sau những sát thủ mười phần không đơn giản. Tuy nhiên bây giờ cách chuyện nhà Mộ Dung bị diệt, đã tám năm rồi. Nhưng tôi luôn cảm thấy rất không ổn."

"Ừm, tôi biết rồi. Chuyện này, xác thực đáng điều tra." Hiên Viên Liệt lãnh đạm nói qua, mắt đen vẫn bình tĩnh như cũ.

Lúc này, tinh thần Tiêu Tiêu đều đứng lên. Ý tứ Hiên Viên Liệt cùng Lam Đình Ngạn, chẳng lẽ là nói chủ mưu phía sau nhóm này sát thủ, khả năng cùng lúc trước giết chết người gia tộc cô, là cùng một người sao?!

Nói như vậy... Nếu quả là như thế này, cô có có thể thông qua Hiên Viên Liệt hay không, tìm tới hung thủ lúc trước hại gia tộc cô, cừu hận tám năm qua, tám năm ẩn nhẫn, có thể đạt được giải thoát hay không!

Tiêu Tiêu đã kích động run rẩy.

"Tiêu Mộ, cậu thật không có chuyện gì sao? Làm sao toàn thân phát run?" Lam Đình Ngạn lại chú ý tới Tiêu Tiêu, không biết lúc nào, anh sẽ quen nhìn cái tiểu tử này.

"Không, không có." Tiêu Tiêu cắn răng nói qua, thanh âm cũng dừng không được run rẩy, trong lòng đau đớn, vết sẹo bị xốc lên đồng thời lại thấy được một tia rạng đông, sao có thể không kích động! Cừu hận Gia tộc, tất cả đều ký thác vào trên thân cô.

Lam Đình Ngạn nghi ngờ, bộ dáng này thật giống không có chuyện gì sao? Chính muốn nói cái gì.

"Ngạn, cậu đi về trước đi. Điều tra một chút, nhìn xem có đầu mối mới hay không." Hiên Viên Liệt mở miệng nói.

"A... Tốt." Rời đi, anh vẫn là không nhịn được nhìn Tiêu Tiêu.

Sau khi Lam Đình Ngạn rời đi, Hiên Viên Liệt hướng Tiêu Tiêu đi tới: "Cậu làm sao rồi." Thanh âm của anh cùng biểu lộ một dạng băng lãnh.

Tiêu Tiêu cầm thật chặt quyền, khắc chế tâm tình của mình: "Không có gì."

"Bộ dạng này, nói cho tôi biết không có gì? Cậu cảm thấy tôi sẽ tin sao?" Hai con ngươi anh lạnh lẽo.

"Cảm ơn chủ thượng quan tâm." Cô cũng không trả lời, chỉ là cúi đầu xuống.

Mắt đen Hiên Viên Liệt nhíu lại, cô đang cố ý giấu diếm cái gì? Xem ra, trên người phụ nữ này có rất nhiều bí mật: "Đã không có ngủ đủ, đi về nghỉ." Hiên Viên Liệt quay người đi ra ngoài cửa.

"Chủ thượng, ngài muốn đi đâu?"

"Nhà tù lòng đất." Nghiêng mắt, ánh mắt lườm cô.

Nhà tù lòng đất? Nhớ kỹ hôm qua Hiên Viên Liệt gọi người làm nữ đưa bảy sát thủ chưa có chết đi nhà tù lòng đất. Vừa nghĩ tới người sau lưng những sát thủ kia khả năng cùng người diệt gia tộc mình có quan hệ, Tiêu Tiêu lập tức đuổi theo: "Tôi không mệt, tôi cùng ngài qua."

Hiên Viên Liệt không nói gì, chỉ là nhìn cô, đi xuống lầu.

Lầu một, ngoại trừ đại sảnh, nhà bếp, còn có rất nhiều gian phòng lớn nhỏ, đi theo đằng sau Hiên Viên Liệt đi thẳng, đi vào lầu một ngõ ngách hẻo lánh nhất. Hiên Viên Liệt lấy ra một cái chìa khóa. Mở cửa.

Ngạch? Chẳng lẽ cái gọi là nhà tù lòng đất cũng là trong phòng này?

Bên trong chỉ là một gian phòng rất phổ thông, lúc này, chỉ gặp Hiên Viên Liệt đè lên cái nút cùng loại chốt mở bóng đèn.

Trong phòng ở giữa vài miếng đất bắt đầu chậm rãi nâng lên. Phía dưới bày biện ra một đầu thang lầu thật dài. Quả nhiên là tối. Bất quá cái này cũng thiết kế quá xảo diệu đi, người bình thường chỉ sẽ cho rằng là chốt mở bóng đèn.