Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 6: Con trai bị bắt đi




Bỗng nhiên quay đầu, chỉ thấy mộ Miêu Miêu đang giãy dụa trong ngực một tên áo đen.

"Mẹ... Cứu con." Miêu Miêu vùng vẫy.

Cô nhất thời rối loạn: "Buông nó xuống!" Một tiếng quát chói tai dọa đến bọn người áo đen chung quanh, ai cũng không tưởng được một người phụ nũe lại có khí thế cường đại như vậy!

"Chẳng qua chỉ là 1 người phụ nữ, đừng sợ, cùng tiến lên!" Một đám người áo đen cùng nhau tiến lên.

Tiêu Tiêu nhìn con trai, nhất định phải giải quyết hết những người này trước. Nghĩ như vậy, cô bất ngờ cầm lấy chai rượu trên bàn bên cạnh, Thanh âm "Ba" vang lên.

Nắm lấy chai rượu nát một bước nhảy đến trước mặt đám người áo đen."Xoát" máu tươi hiện lên trước mắt, phim pha lê trực tiếp đâm xuyên qua cổ họng người kia.

Lúc này... Tất cả những người áo đen đều mắt trợn tròn! Bọn họ không nghĩ đến người phụ nữ này tốc độ nhanh nhạy đến vậy, hơn nữa, còn xử lí đại ca của họ rồi.

Xung quanh yên tĩnh trở lại, đây chính là chiêu muốn bắt giặc phải bắt vua trước. Đúng là có tác dụng. Cô quét mắt nhìn đám người còn lại, xoay người sang chỗ khác chuẩn bị cứu con. Thế nhưng, cái người bắt con mình đã không thấy bóng dáng?! 

"Ông" Đại não Tiêu Tiêu nhất thời lâm vào trống rỗng, nhanh chóng liếc quanh, cũng không tìm được Miêu Miêu. Hỏng bét rồi! Có khi nào con trai cô bị người ta nhân lúc hỗn loạn bắt đi rồi? Nghĩ đến đây, cô rùng mình một cái, nhanh chóng đi tới trước mặt 1 ngươig áo đen, túm cổ áo hắn, "Các người đưa con trai tôi tới đâu rồi? "

Người phụ nữ trước mặt giết người không chớp mắt, đáng sợ rõ như ban ngày, người áo đen nào dám không trả lời: "Hắc... Đế Quốc Hắc Dạ tổng... Tổng bộ."

Đế Quốc Hắc Dạ tổng bộ.

"Chủ thượng, vừa mới đạt được tin tức, người phái tớ sòng bạc, toàn bộ... Toàn bộ đều bị đánh rồi ạ! "

Hiên Viên Liệt ngồi trên sô pha, một tay cầm điếu thuốc, một tay chống cằm: "Ai làm."

"Luca ngươig của chúng ta đang lùng tìm đồng bọn sát thủ ở sòng bạc, phát hiện một cặp mẹ con khả nghi! Cô ta rất lợi hại, chúng tôi chỉ bắt được con trai cô ta thôi. "

"Con traỉ? Mang vào." Hiên Viên Liệt nhắm mắt dưỡng thần, lạnh lùng nói.

"Vâng."

Rất nhanh, mộ Miêu Miêu bị người ta dẫn vào.

"Chú áo đen, chúng ta vừa thỏa thuận, chú không dùng bạo lực với tôi mà." Cậu càu nhàu.

"Xuỵt, lát gặp chủ thượng thì ngoan chút."

Từ sòng bạc đi ra, mộ Miêu Miêu đã cùng người bắt cóc thiết lập quan hệ tốt, để khoing bị mất đi cái mạng nhỏ.

"Chủ thượng!" Người áo đen vừa tiến đến liền quỳ một gối xuống. Thuận tay thả Mộ Miêu Miêu xuống đất.

Mộ Miêu Miêu chậm rãi ngẩng đầu nhỏ, ánh mắt sáng quắc dò xét người ngồi trên sô pha. Oa! Nhét! Người này còn đẹp trai hơn cậu, không thể tha thứ được!

Chú ý tới ánh mắt của đứa trẻ, Hiên Viên Liệt rũ mắt, nhìn thân ảnh bé nhỏ của cậu...

Vừa vặn ánh mắt dừng lại trên người cậu bé, Hiên Viên Liệt nhíu mày một cái, đột nhiên cúi người, xích lại gần này khuôn mặt nhỏ nhắn.

Đối diện với anh, Mộ Miêu Miêu bĩu môi, cũng dịch khuôn mặt nhỏ xa ra, chú cho rằng chú sât gần như vậy là tôi sợ chú à. Trong người tôi mang dòng máu cường hãn của mẹ đó.

Người áo đen quỳ một bên chứng kiene màn này, lập tức bị dọa đến toàn thân run lên, đứa bé này lại dám khiêu khích chủ thượng! Phải biết Đế Quốc Hắc Dạ thống trị Đạo chủ a. Ai, chết chắc, chết chắc, thần tiên có tới cũng không cứu được đứa bé này rồi.

"Mau đưa tôi quay về, không thì mẹ tôi nhất định sẽ tới phá cửa biệt thự. "Miêu Miêu thiện ý khuyên.

"Hả? Tiểu quỷ, nếu mẹ cháu tới, chú đây rất sẵn lòng thay cháu tiếp đón cô ấy." Hiên Viên Liệt con ngươi lạnh lẽo, chậm rãi ngồi thẳng người, dựa vào ghế sofa.