Mệnh Kỵ Sĩ

Quyển 2 - Chương 9: Nhiệm vụ mỗi ngày của Sun knight # 9: Truyền đạt giáo lý đúng đắn của thần Ánh Sáng




Vào ngày ba người quyết đấu, cả tòa Thánh Điện gần như không có một bóng người, mọi người đều đã sớm chạy đi tới trường quyết đấu chiếm vị trí tốt rồi.

“Thật là, ngay cả kỵ sĩ tuần tra cũng chạy mất tăm rồi, đúng là quá không có lòng cảnh giác, mặc dù là thời đại hòa bình, nhưng tốt xấu gì cũng có một đối thủ cạnh tranh là Chiến Thần Điện đang ở trên địa bàn chúng ta, cả Thánh Điện không có lấy một thủ vệ thì cũng hơi quá khoa trương rồi.”

“Đã như vậy, các ngươi cứ ở chỗ này thủ vệ đi!”

Ta đem tiểu đội Sun của mình từ phòng giam thả ra, và phân phó với bọn chúng như vậy.

Bọn họ lộ ra biểu 200% không tình nguyện.

“Sao lại như vậy… vốn định lén đi ra từ cửa ngầm nhìn lén trận đấu, đội trưởng~~”

Hai mươi bốn Thánh kỵ sĩ mặc khôi giáp dùng ánh mắt long lanh nhìn ta, trong miệng còn bạt mạng kêu đội trưởng, cái chữ “trưởng” này còn kéo âm đuôi siêu dài, thật sự là làm cho ta cảm thấy…

“Mắc ói muốn chết, cút!”

Ta nổi giận đùng đùng rống xong, xoay người một cái, nhưng lại thấy phó đội trưởng Adair tinh thần đầy sa sút đứng trước mặt ta.

Hắn kéo ra một nụ cười cay đắng, thành khẩn nói: “Đội trưởng, tôi sẽ dẫn dắt tiểu đội Sun thủ vệ tốt Thánh Điện, mặc dù không thể thấy tư thế chiến đấu oai hùng của ngài là tiếc nuối cả đời của Adair, nhưng Adair tuyệt đối sẽ tuân theo mỗi một mệnh lệnh của ngài, chỉ là vẫn không khỏi cảm thấy tiếc nuối… ôi!”

“Nếu tiếc nuối như thế, vậy ngươi sau khi sắp xếp xong vị trí thủ vệ của bọn chúng, cứ qua xem trận đấu đi.”

“Vâng!” Adair trong nháy mắt hồi phục tinh thần.

Sau khi nói xong, ta thấy sắc trời bên ngoài đã sáng hẳn rồi, mà ta còn phải đi đón một người, nếu còn không lên đường, chỉ sợ ta sẽ bị muộn.

Mặc dù loại chuyện đến muộn này, ta cũng không ít làm qua, nhưng khi người chờ bạn bao gồm quốc vương một quốc, công chúa một quốc, Giáo Hoàng của tôn giáo mình, đầu lĩnh của một tôn giáo khác vân vân, như vậy thì không tốt lắm.

Sau khi ta đi xa một chút, phía sau liền truyền đến một đống tiếng la hét: “Adair! Ngươi thật hèn hạ”, “vô sỉ”, “phản bội~~”.

Một đường ra khỏi Thánh Điện, ta ở cửa chính nhìn xung quanh một chút, lập tức đã tìm được người ta cần, cậu ta đứng ngay ở trong góc, ta gật đầu với cậu ta, sau đó tiếp tục tiến về phía trường quyết đấu, ta biết cậu ta sẽ đi theo ở phía sau.

◊◊◊◊

Ta một đường tiến vào trường quyết đấu, hoàng gia kỵ sĩ còn gật đầu chào hỏi ta, nhưng bọn họ vừa ngẩng đầu, lại căng thẳng ngăn cản người phía sau ta.

“Đứng lại!”

Sự căng thẳng của bọn họ cũng lây tới quần chúng trong trường quyết đấu, nhao nhao nhìn về hướng cửa, nơi có một người mặc trang phục kỳ lạ đang đứng.

Cậu ta mặc một bộ trang phục đen bó sát người, chỉ ở phần mặt dưới, ngực, chỗ hiểm với bắp chân bao trùm giáp bạc vẩy cá, mặc dù trang phục này hoàn toàn là trang phục thích khách, chẳng qua bên hông cậu ta lại đeo một thanh trường kiếm, mà không phải đao ngắn hay chủy thủ thích khách ưa chuộng.

Ta hô lớn với thủ vệ cửa: “Cậu ta không phải người khả nghi, là người của Thánh Điện, xin để cậu ta đi vào.”

Mọi người đều tò mò, nhưng phản ứng của Mười Hai Thánh kỵ sĩ còn lớn hơn, có người thậm chí không ngừng nhìn qua nhìn lại giữa ta và cậu ta một cách hoài nghi.

Ta mỉm cười giải thích với mọi người: “Vị này chính là Hell knight trưởng, gần đây mới hoàn thành nhiệm vụ bí mật, cuối cùng cũng trở về đội.”

Blaze là người thứ nhất la hoảng lên: “Cái gì! Hắn không phải là Sun…Không! Là Supreme Dragon sao?”

Ta gật đầu nói: “Oh! Không sai, Hell ủknight trưởng tên đầy đủ là Supreme Dragon Hell, cậu gọi cậu ấy là Supreme Dragon cũng không sai, chỉ là trước mặt người ngoài, Blaze knight trưởng, cậu tốt hơn xưng hô cậu ta là Hell knight trưởng, như vậy sẽ không làm người bên ngoài hiểu lầm thân phận của cậu ta.”

Blaze trợn mắt há hốc mồm, miệng há ra nhưng lại không biết nói cái gì, không chỉ mình cậu ta kinh ngạc, Mười Hai Thánh kỵ sĩ mỗi một người không phải kinh ngạc, thì cũng là đầy mặt hoài nghi, còn không nữa là dáng vẻ căn bản không tin.

Thừa dịp lúc mọi người thảo luận sôi nổi, ta liếc nhìn tình huống hiện trường, hiện trường có hàng rào phân chia rõ ràng, chia chỗ người xem thành các khu hoàng gia kỵ sĩ, khu của Chiến Thần Điện và khu của Thánh kỵ sĩ.

Hoàng gia kỵ sĩ ngồi ở gần bên cạnh khán đài của quốc vương, hàng ngũ của Chiến Thần Điện ngay đối diện, Thánh kỵ sĩ thì là chia làm hai bên, mỗi bên kẹp ở giữa song phương, tiện thể làm khu vực hòa hoãn xung đột, dù sao, hoàng gia kỵ sĩ với Chiến Thần Điện đều cho nhau ánh mắt trợn trừng hung dữ đến khiến người hoài nghi rằng một lát nữa đây thật ra ra là muốn tiến hành quần thể ẩu đả, mà không phải là ba người quyết đấu rồi.

Chiến Thần Chi Tử an vị ở bên võ đài, chỗ ngồi khán giả phía sau hắn đương nhiên là ngồi đầy chiến sĩ của Chiến Thần Điện.

Một người tham gia thi đấu khác đại biểu cho hoàng gia kỵ sĩ, Elliot, thì ngồi ở ngay đối diện Chiến Thần Chi Tử, chỉ cách nhau bởi võ đài, lúc này, hắn đang nhìn chằm chằm “Supreme Dragon Hell”, sắc mặt rất là cứng ngắc.

Công chúa điện hạ không theo quốc vương đợi ở trên khán đài, cô nàng ở ngay chỗ phía sau Elliot khu vực chuyên dành cho hỗ trợ, dáng vẻ hoàn toàn ủng hộ người trong lòng, chẳng hề nể mặt Chiến Thần Chi Tử và ta một chút nào, đối với việc này, sắc mặt của Chiến Thần Chi Tử vẫn luôn âm trầm, ta đương nhiên vẫn là tiếp tục bảo trì tươi cười.

Công chúa điện hạ có chút hoài nghi nhìn Supreme Dragon Hell, sau đó cho ta một cái ánh mắt cảnh cáo, muốn ta đừng giở trò quỷ.

Kế hoạch ta lúc đầu nói cho công chúa cũng không nhiều, cũng chỉ nói tới việc tiến hành ba người quyết đấu, khi đó ta tự nhiên sẽ giúp người trong lòng của cô nàng chiến thắng, những chuyện khác trái lại hết thảy đều không đề cập, đồng thời cũng không thể đề cập, trừ phi ta muốn cùng với cọc thiêu sống thân mật tiếp xúc.

Lúc này, quốc vương bệ hạ chậm rãi mở miệng nói: “Nghe lên, Mười Hai Thánh kỵ sĩ hình như không nhận ra đồng bạn của chính mình.”

Sau khi ta ưu nhã hành lễ với quốc vương, giải thích: “Đúng vậy, quốc vương bệ hạ, ngoại trừ Sun, những người khác đích xác không biết vị đồng bạn này.”

“Oh? Nói rõ hơn đi.” Quốc thoạt nhìn cảm thấy hứng thú.

Ta gật đầu giải thích: “Trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ, Hell knight trưởng là tồn tại rất đặc biệt, tùy theo thời đại khác nhau, nhiệm vụ Hell knight phụ trách chấp hành cũng khác nhau, bình thường đều là một số nhiệm vụ khá bí mật, chẳng hạn, nếu như Hell knight trưởng trong thời đại chiến tranh, có thể sẽ phụ trách thăm dò tình báo quân sự.”

“Nói như thế, Hell knight chẳng phải là tồn tại như gián điệp hoặc thích khách sao?”

Kỵ sĩ tâm phúc bên cạnh quốc vương, là vị còn trẻ kia, có chút cổ quái cười nói: “Thì ra Mười Hai Thánh kỵ sĩ cũng làm loại chuyện xấu xa này sao?”

Elliot bên cạnh hơi hơi cúi đầu.

“Cũng không phải như thế.” Ta nghiêm túc phủ nhận.

Ngừng một chút, mới tiếp tục giải thích: “Dưới sự dẫn dắt của thần Ánh Sáng, những Thánh kỵ sĩ giữ vững chính nghĩa chân chính của tâm linh, mà không phải chính nghĩa mù quáng, ở trong chiến tranh, nắm giữ tình báo chính xác là tuyệt đối cần thiết, tình báo chính xác có thể giảm thấp hy sinh của anh em Thánh kỵ sĩ, càng có thể rút ngắn lịch trình của chiến tranh, không để cho con dân của thần Ánh Sáng bị ngọn lửa chiến tranh nung nấu. Nhưng những tình báo cũng sẽ không tự động đưa đến cửa, càng không phải dò hỏi là có, để giành được tình báo quý giá, tất phải có người hy sinh quyền lợi đứng ở dưới Ánh Sáng, ẩn náu vào trong bóng tối, để giảm bớt đau khổ của con dân thần Ánh Sáng chịu đựng, cũng vì bảo vệ những anh em Thánh kỵ sĩ của chính mình, càng vì chấp hành chính nghĩa của thần Ánh Sáng.”

Ta nhìn Elliot một chút, thần sắc của hắn đã bắt đầu phấn chấn lại, ta nhẹ nhàng mở miệng nói: “Xin tin tưởng, những Thánh kỵ sĩ dù là lưng đối vào ánh sáng, mặt đối vào bóng tối, nhưng bọn họ vẫn đi ở dưới ánh sáng, mà không phải trong bóng tối.”

Sau khi ta nói xong, mọi người lộ ra thần sắc trầm tư, công chúa thậm chí còn mỉm cười với ta, đại khái là vì những lời này của ta có thể khích lệ người yêu của cô nàng đi.

Chằng qua, thật ra lời này của ta cũng không chỉ áp dụng cho Hell knight, mà còn phù hợp với hoàn cảnh của tất cả Thánh kỵ sĩ trưởng của nhóm tàn khốc lạn lùng, nhất là Judge knight thân là nhóm trưởng.

Quốc vương nhẹ nhàng gật đầu nói: “Sun knight, ngươi khiến ta đối với Thánh kỵ sĩ càng thêm hiểu rõ.”

“Có thể làm cho quốc vương hiểu rõ như thế, là vinh hạnh của Sun, cũng là ý chỉ của thần Ánh Sáng.”

“Sun knight trưởng, lời của ngươi nói xong rồi chứ?” Chiến Thần Chi Tử cố gắng muốn bảo trì phong độ, nhưng giọng nói vẫn lộ ra chút thiếu kiên nhẫn: “Nói xong thì bắt đầu quyết đấu đi!”

“Vô cùng xin lỗi để ngài đợi lâu, bây giờ hãy để cho chúng ta dưới sự chứng kiến rực rỡ của Thần Ánh Sáng, bắt đầu một trận đấu thân thiện.”

Ta cao giọng nói xong, lập tức cất bước đi tới võ đài… một bóng dáng màu đen mang theo màu bạc lại ngăn ở trước mặt ta.

Ta do dự dừng bước chân, nghi hoặc hỏi: “Người anh em Hell, cậu có chuyện gì sao?”

Hell knight đơn giản rõ ràng nói: “Tranh đấu không phải là chuyện Sun knight nên làm, xin để tôi kẻ thế thân này thay thế ngài thượng trận chiến đấu.”

Nghe thấy lời này, ta khẽ a lên một tiếng, quốc vương lại phản ứng linh mẫn hỏi: “Thế thân?”

Ta có chút khó xử nhìn quốc vương bệ hạ ấp a ấp úng nói: “Cái, cái này…”

Quốc vương liếc kỵ sĩ tâm phúc trẻ tuổi một cái, người sau lập tức bực mình cao giọng hô: “Chẳng lẽ Sun knight luôn luôn quang minh lỗi lạc, trong lòng lại che giấu cái chuyện gì không thể nói ra sao?”

Ta cố ý quay đầu lại nhìn Judge knight, cậu ta là gã duy nhất có thể dưới tình huống không biết gì cả nhưng vẫn có biện pháp phối hợp với ta.

Judge knight mặc dù không rõ tình hình, nhưng cậu ta vẫn mang theo chút giận dữ nói: “Nếu ngươi vẫn cứ muốn nói, mọi chuyện sẽ do ngươi chịu trách nhiệm.”

Ta lộ ra vẻ do dự, sau đó thở dài bắt đầu giải thích: “Là như thế này, quốc vương bệ hạ, Hell knight từng bị cho là thân phận ngầm của Sun knight, mà không phải một kỵ sĩ thực sự tồn tại, nhưng dù cho chân tướng trước kia như thế nào, Hell knight hiện tại xác thực là người thật sự tồn tại, nhưng đồng thời, bọn họ cũng được giao cho nhiệm vụ trong thân phận Sun knight.”

Sau khi giải thích xong với quốc vương, ta quay đầu hết lời khuyên nhủ Hell knight: “Hell knight trưởng, xin cậu hãy tránh ra, trận tranh đấu này phải do chính ta thượng trận mới được.”

“Không!”

Hell có chút tức giận gầm lên: “Nếu ngài tự mình thượng trận tranh đấu, không muốn để cho tôi cái thế thân này thay thế, đó chính là hủy diệt ý nghĩa tồn tại của tôi, ngài chỉ có một kiếm giết tôi rồi giẫm qua thi thể tôi mà thượng đài.”

Ta á khẩu không trả lời được, mà hiện trường thì là một mảnh xôn xao, mọi người hiếm khi nghe thấy Thánh kỵ sĩ những người có sự tự kỷ luật rất cao lại nói ra lời mất khống chế như vậy.

“Hell knight trưởng, ta không thể để cho cậu thay thế ta thượng trận.” Ta khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói: “Bằng không nếu cậu đánh thắng, thì lại làm sao có thể coi là thắng lợi của ta đây?”

Hell knight lạnh lùng nói: “Vậy xin hãy giẫm qua thi thể tôi thượng đài đi!”

“Đây là chuyện không thể… xin tránh ra, Hell knight trưởng.” Ta cũng có chút tức giận rồi.

“Không!” Hell knight chỉ phun ra một chữ, nhưng cái chữ này cũng đã đủ mãnh liệt.

Chúng ta lâm vào trạng thái giằng co, Hell nhìn ta, ánh mắt rất kiên định… Hoặc là hẳn nên nói, cố gắng mà bảo trì kiên định, ta tin cái này đối với cậu ta cũng không khó, cậu ta vốn đã là một người từ đầu tới chân đều rất kiên định.

“Vậy thì để cho Hell knight trưởng thượng trận thay thế ngươi đi.”

Người đánh vỡ cục diện bế tắc lại là công chúa điện hạ.

Cô nàng dùng giọng dịu dàng nói: “Nếu là người nguyện ý lấy tính mạng đi theo Sun knight trưởng, vậy thì so với Sun knight tự mình thượng trận cũng không có gì khác biệt.”

Ta lắc đầu, thở dài nói: “Nhưng công chúa điện hạ, hai vị tham gia thi đấu còn lại có lẽ không muốn cách sắp xếp này.”

Elliot trầm tư một chút trả lời: “Nếu công chúa không phản đối cách sắp xếp này, vậy tôi cũng chấp nhận.”

Chiến Thần Chi Tử lại nhíu mày, chậm chạm không biểu hiện đồng ý, điều này bản thân ta có thể lý giải, mặc dù hắn không rõ thực lực của Hell knight, chẳng qua, dù nói làm sao cũng không thể yếu kém hơn ta trong tin đồn.

Ta vội vàng thêm dầu vào lửa nói: “Chiến Thần Chi Tử điện hạ không chịu cũng là bình thường, bởi vì nếu Hell knight đánh thắng rồi, vậy đối với ngài cũng không công bằng.”

Nghe vậy, Chiến Thần Chi Tử trầm mặt xuống, hừ lạnh một tiếng rồi gào lên: “Ai nói ta không đồng ý? Người nào thượng trận cũng không có gì khác, trận đấu này sẽ là do ta giành được thắng lợi.”

Đối với việc này, quốc vương gật đầu.

Nếu người có tư cách nói chuyện đều đồng ý, chuyện cũng cứ như thế mà đốc định, ba chàng trai tranh đoạt công chúa đã đứng trên võ đài, sắp bắt đầu một trận quyết đấu.

Thân là một trong ba chàng trai tranh đoạt công chúa, ta thì trở về trong hàng ngũ của Mười Hai Thánh kỵ sĩ, đứng ngay bên cạnh Judge.

Khóe miệng Judge hơi hơi nhếch lên, nhỏ giọng nói: “Thì ra cậu căn bản đã không có ý thượng đài.”

“Đương nhiên, tôi không thích bị đánh thành đầu heo trước mặt công chúng một tí nào.”

Sau khi ta như chuyện đương nhiên mà nói xong, vừa lại liếc Judge một cái, hoài nghi nói: “Dựa vào năng lực suy luận của Judge cậu, khi nhìn thấy tôi cầm cuốn sách chọn vật may mắn gì đó của Cloud, đã nên biết mới đúng, chẳng lẽ cậu cho rằng tôi là người dựa vào vật may mắn để thúc đẩy mưu kế sao? Nếu như không có nắm chắc 200%, vậy ít nhất cũng phải nắm chắc 100%, tôi mới có thể “lớn mật” đi làm.”

“A… đúng thế! Tôi đúng là hồ đồ rồi.”

Judge lắc đầu, có chút ảo não nói: “Không cần nói nhìn thấy quyển sách đó, tôi từ lúc cậu đáp ứng một trận quyết đấu, đã nên biết cậu tuyệt đối không phải tự mình muốn lên đài đánh nhau mới đúng.”

Ta lườm một cái, nói gì vậy hả! Tốt xấu gì ta cũng từng đối phó qua sinh vật undead… những sinh vật undead Pink phái tới đó thỉnh thoảng cũng có tên mạnh!

Một người hầu đột nhiên đi tới cung kính nói với ta: “Sun knight, quốc vương mời ngài qua một lát.”

Ta gật đầu, đi theo hắn qua, sau đó không chút sợ hãi mỉm cười nhìn quốc vương, cho dù quốc vương biết hết thảy cái này đều là trò quỷ của ta, nhưng ông ta chung quy cũng không thể trước mặt công chúng mà xơi tái ta chứ?

Quốc vương phất tay với hai kỵ sĩ tâm phúc bên cạnh, hai người lập tức hiểu mà cất bước đứng xa một chút.

Sau đó ông ta lại vẫy vẫy tay với ta, ta đi lên bậc thang, một đường đi đến bên cạnh quốc vương, sau đó cúi đầu lắng nghe, lúc này, ông ta mới nghiến răng nghiến lợi thấp giọng với ta: “Nếu như không phải xác định em gái ta đúng là thích Elliot, ta sẽ không để ngươi tùy ý làm bậy.”

“Mặc dù Sun không biết làm bậy quốc vương bệ hạ nói là chỉ chuyện gì, nhưng Sun đối với hành động yêu quí ruột thịt của ngài cảm thấy khâm phục.” Ta lần này là từ đáy lòng nói như vậy.

Dù sao nếu quốc vương kiên quyết muốn đem em gái gả cho Chiến Thần Chi Tử, vậy ít nhất có mười loại phương pháp có thể phá hỏng mưu kế của ta, sau đó theo kế hoạch ban đầu đem công chúa gả đến Chiến Thần Điện, thế nhưng ông ta lại không có áp dụng bất kỳ loại nào, thậm chí khoanh tay đứng nhìn, mặc kệ cho chuyện cứ thế phát triển.

“Hừ! Nếu là ngươi gây ra một đống chuyện này, lại không thể để cho em gái ta toại nguyện lấy người trong lòng, còn lưu lại hậu quả nghiêm trọng, thì ngươi sẽ có chuyện đấy.”

Quốc vương tựa như một người anh trai nóng lòng vì hạnh phúc em gái, sau khi hung tợn trừng ta cái nữa, liền cau mày quay đầu nhìn tình huống trên võ đài.

Quốc vương cau mày không phải không có nguyên nhân, mặc dù tiếp thụ qua huấn luyện của Judge, nhưng cơ suất Elliot có thể thắng Chiến Thần Chi Tử vẫn không cao hơn việc ta đánh thắng Judge bao nhiêu.

Chuyện này, ta biết, Judge biết, Chiến Thần Điện biết, hoàng gia kỵ sĩ biết, quốc vương tự nhiên cũng biết.

Nhưng bọn họ không biết chính là, thắng có rất nhiều loại định nghĩa, nhất là khi tranh phụ nữ.

◊◊◊◊

Khi ta rời khỏi bên cạnh quốc vương, trở về hàng ngũ Mười Hai Thánh kỵ sĩ, trên đài đã không thể đợi được mà bắt đầu đánh rồi, ra tay đầu tiên chính là Chiến Thần Chi Tử, chiến sĩ trước giờ chính là chủ động công kích, kỵ sĩ thì coi trọng phòng ngự hơn công kích, hiếm khi chủ động ra tay.

“Kiếm thuật tốt!”

Judge nhỏ giọng hô một tiếng, ánh mắt tràn ngập nóng lòng muốn thử.

Lời này đương nhiên không phải khen ngợi Elliot, kiếm thuật của Elliot tuy không tệ, chẳng qua tuyệt đối không đủ làm cho Judge kinh diễm, cậu ta chỉ chính là Ro… là Hell knight trên đài, và Chiến Thần Chi Tử.

Ngay từ đầu trận đấu, Chiến Thần Chi Tử đã nhanh chóng biết rõ đối thủ chân chính là ai rồi, mặc dù biểu hiện bên ngoài là ba người triền đấu, nhưng thật ra phần lớn đều là Chiến Thần Chi Tử cùng Hell knight đối chiến trực diện.

Chiến Thần Chi Tử cũng từng muốn giải quyết Elliot trước, rồi chuyên tâm đối phó Hell knight, chẳng qua bộ pháp của người trước quá mức quỷ dị, kiếm thuật cũng không tệ, dù là hắn cũng không thể trong thời gian ngắn đánh bại Elliot, càng huống chi còn có một Hell knight nhìn chòng chọc ở bên cạnh.

Coi như là Chiến Thần Chi Tử, nếu như không chuyên tâm cùng Hell knight đối chiến, cũng rất có khả năng thua.

Trên đây, đều là Judge knight một mình giải thích.

Trên thực tế ta chỉ nhìn thấy một đống bóng đao ảnh kiếm, ảnh ba người hiện qua hiện lại, ta nhìn đến hoa hết cả mắt, sau đó là một loạt tiếng vũ khí leng keng va chạm… May là mình không thượng trận, nếu không chỉ là tiếng vũ khí va chạm vang lên đã đủ làm mình đau lòng đến chết rồi.

Cậu nếu như thượng trận thật, cũng sẽ không xuất hiện tiếng vũ khí va chạm, bởi vì cậu sẽ thua trong nháy mắt. Sau khi Judge nghe xong lời cảm thán may mắn của ta, cậu ta nói như vậy.

Nhưng đừng lo, sở trường của cậu là sinh vật undead, nếu như là đối phó sinh vật undead, cậu so với ba người trên đài đều mạnh hơn. Tiếp theo cậu ta an ủi ta.

Chẳng qua, nếu như đối phó với vật sống, năng lực chiến đấu của cậu còn không mạnh bằng một phần mười của Elliot, sau khi cậu ta an ủi ta, lại bồi thêm một câu đả kích người.

Ta khó chịu khiêu khích cậu ta: “Vậy cậu với Hell knight, ai mạnh hơn đây?”

Judge sau khi liếc mắt ta một cái, chậm rãi nói: “Cái này rất khó nói, mà cậu nên biết ý tứ của tôi.”

Ta lập tức ngoan ngoãn ngậm lại miệng, nhớ tới Supreme dragon Hell không chỉ có loại năng lực “cầm kiếm đánh nhau” này, trên thực tế, “cầm kiếm đánh nhau” có thể vẫn là năng lực không có tính uy hiếp nhất của cậu ta rồi.

Chẳng qua nói trở về, nếu như là muốn đối phó “Supreme dragon Hell”, như vậy thân là một Thánh kỵ sĩ, Judge knight cũng không chỉ có loại thủ đoạn “cầm kiếm chém người” này.

Cho nên nói, thắng thua giữa hai người rất khó định luận, duy nhất có thể xác định chính là, Judge quả nhiên đã biết danh tính thật của “Supreme dragon Hell” rồi.

Mặc dù ta cũng không có ý định giấu diếm Judge, chẳng qua, luôn cảm thấy sợ hãi đối với lực thấu suốt của cậu ta, một ngày nào đó nếu ta thật sự có chuyện muốn giấu cậu ta, sợ rằng sẽ rất khó khăn.

“Cậu là làm sao biết cậu ta là ai?” Ta không nhịn được nhỏ giọng hỏi.

“Kiếm thuật mạnh như thế vốn rất dễ nhận ra.”

Thì ra là thế, cao thủ dùng kiếm đúng là đáng ghét!

“Biểu tình của cậu như đang nói cao thủ kiếm thuật đều đáng chết.” Judge liếc mắt ta một cái.”

“Cậu mà còn tiếp tục đoán trúng nữa, tôi sẽ cho rằng cậu thật ra không phải là Judge knight, mà là con giun trong bụng tôi rồi.”

Judge thu hồi ánh mắt, nhưng khóe miệng lại nhếch lên, ta có chút không cam lòng hỏi: “Bây giờ đánh thế nào rồi?”

“Chiến Thần Chi Tử quả nhiên không hổ là thủ lĩnh chiến sĩ, thực lực không hề thấp, nếu như Supreme dragon Hell không sử dụng lực lượng nào ngoài kiếm, vậy hắn cuối cùng sẽ thua.”

“Cho dù dưới sự vây đánh của Elliot và Supreme dragon Hell, Chiến Thần Chi Tử vẫn sẽ thắng?” Ta cẩn thận hỏi.

“Phải.”

“Không hổ là Chiến Thần Chi Tử, thật mạnh mẽ!” ta không khỏi tán thán.

“Biểu tình của cậu như đang nói, may là mình vốn không định tự mình thượng trận.”

“Câm miệng, con giun!”

Trong mắt của Judge tràn đầy ý cười.

May là mọi người đều đang nhìn đánh đấu trên đài, không ai chú ý tới mắt cậu ta, nếu không chuyện Judge knight tàn khốc vô tình lại có thể mang ý cười, sợ rằng sẽ hù chết một đống người.

Ta thấy thời gian cũng gần như tới lúc rồi, thấp giọng nói với Judge: “Lát nữa mặc kệ xảy ra chuyện gì, cậu cũng đừng ra tay.”

Judge gật đầu, quyết đoán nói: “Như vậy tôi sẽ đi trước, để tránh khiến cho người khác nghi ngờ chuyện tôi không có ra tay.”

Ta gật đầu, không hổ là Judge, suy nghĩ quả nhiên chu đáo.

“Như thế, tôi cũng có thể tránh biết được cậu rốt cuộc đã làm cái gì.”

…Cũng tốt, tránh cho ta không cẩn thận mà chạm đến giới hạn nhẫn nhịn của Judge về sự làm ẩu của ta, bị cậu ta đập cho một trận sau đó lại còn phải xin lỗi.

Sau khi Judge đi ra khỏi trường quyết đấu, ta nhìn võ đài một chút, trên võ đài tiếng vũ khí leng keng không ngừng, luồng đấu khí lớn đến mức khiến tóc ta bị thổi tung, nền võ đài cũng bị nứt ra vài khe, những khối đá vụn bị đấu khí cuốn bay tán loạn.

Chung quanh dù là kỵ sĩ hay chiến sĩ tất cả đều dán chặt mắt vào võ đài, chỉ sợ nhìn sót màn nào đó, thường thường còn phát ra những tiếng kinh ngạc cùng tiếng hoan hô.

Ta nghĩ hẳn là cũng đến lúc rồi, cứ đánh tiếp, nếu Elliot chống giữ không nổi bị thua trước, vậy phí công nhọc sức thì cũng coi như thôi, quan trọng là, ta còn không biết nên kết thúc như thế nào.

Nếu Elliot thua, vừa lại tuyệt đối không thể để cho Chiến Thần Chi Tử lấy công chúa, vậy chẳng lẽ là ta thực sự phải tự mình lấy công chúa hả? Vậy phỏng chừng khi đêm tân hôn, ta phải mặc khôi giáp toàn thân ngủ, tránh cho vợ mình phạm tội danh mưu sát chồng.

Ta thò tay vào trong túi, bóp nát một cái trái tim thủy tinh.