Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 34: Tớ yêu cậu




Đã gần 1 tháng kể từ khi Hạo Minh chuyển về sống cùng cố, Nhã Phương ngày nào cũng chơi cùng Hạo Minh. Nhìn hai người chơi với nhau mà cô thấy Gato quá. Mà kể từ lúc cô đưa Hạo Minh đi thì hắn cũng không làm phiền nữa thực khiến cô vui vẻ rất nhiều. Tới công ty hắn cũng hỏi 2, 3 câu về Hạo Minh. Cô cũng vui vẻ trả lời mà chả ngại gì

Hôm nay là chủ nhật, cô nướng nguyên cả buổi sáng ở trong phòng . Sáng sớm nay, Hạo Minh cùng Nhã Phương đi chơi sớm, tới chiều mới về, ở nhà 1 mình chả có gì làm, cô đánh ngủ nướng cho đã rồi mới nghĩ tới chuyện khác.

"King Kong King Kong "

Tiếng chuông cửa vang lên

Cô lười nhác đứng lên, lết cái thân ra mở cửa, đập vào mắt cô là khuôn mặt cau có của Kiều My à không phải gọi là Nhã Hân mới đúng. Bụng nghĩ hôm nay trời trắc là mưa cho nên cô ta mới đến gặp cô

- Cô không định mời tôi vào nhà ? - Nhã Hân hỏi cô

- Mời - cô chỉ tay vào bộ sofa rồi tránh đường cho Nhã Hân vào

Nhã Hân đi vào, cô ta ngó xung quanh rồi tự tiện ngồi xuống như ở nhà, cô đi tới bộ sofa, ngồi đối diện với Nhã Hân rồi rót ít trà đưa tới trước mặt Nhã Hân

- Tôi chỉ uống trà thượng hạng không cần loại trà rẻ tiền này - Nhã Hân nói, giọng kiêu căng vô cùng

- Xin lỗi , nhà tôi chỉ có loại trà này - cô nói xong mặt bình thản nhìn Nhã Hân

- Vậy không cần nữa, vào luôn chủ đề chính vậy - Nhã Hân nói rồi lấy trong túi ra 1 tờ giấy siêu âm

Nhìn qua một lượt, cô cũng biết Nhã Hân định nói gì và làm gì, trong lòng đã dự đoán được chuyện sắp xảy đến, trong lòng cô không khỏi chua xót, cảm giác này là gì đây, cô thấy khó chịu khi người ta có thai với chồn cũ của mình ư, giờ cô lấy lý do gì để nói là người ta không có quyền mang thai đây, chẳng còn gì hết, giữa cô và hắn giờ chỉ giằng buộc nhà Hạo Minh mà thôi, nếu không có Hạo Minh chắc giờ này ngày này, hắn đã có 1 người vợ khác ở bên cạnh, có 1 đứa con nữa cũng nên

- Đứa trẻ này đã được 2 tuần rồi - Nhã Hân nói

- Tôi biết cô định nói gì - cô nói với ả

- Vậy à, tôi thấy cô là 1 con người khá thông minh đấy - Nhã Hân nói

- Vậy tôi mong cô tránh xa anh ấy ra, mấy hôm trước anh ấy đã nói với tôi là, đợi khi hợp đồng quan trọng của công ty hoàn thành, anh ấy sẽ cầu hôn tôi - Nhã Hân tiếp tục nói

Cô cố gắng giương ra khuôn mặt bình thản, thờ ơ để che giấu sự yếu đuối của mình, gật đầu đồng ý, có lẽ cô cũng nên tìm cho mình 1 người để nương tựa thì hơn. Nhã Hân đứng lên, cô ta ra về, còn cô ngồi thẫn thờ nhìn cánh cửa từ từ khép lại. Lấy máy điện thoại gọi cho Vũ Trung

- Alo - Vũ Trung trả lời với giọng ấm áp

- Cậu có kế hoạch gì cho lát nữa chưa ? - cô hỏi Vũ Trugn

- Không có, có chuyện gì à ? - Vũ Trung hỏi

- Ừ mình muốn đi đâu đó chơi - cô nói với Vũ Trung

- Nếu cậu...

- Không tớ rảnh rất rảnh - Vũ Trung chen lời cô

- Vậy tớ tới đón cậu luôn nhá - Vũ Trung nói

- Ừ - cô cười rồi cúp máy

Chạy vào tủ quần áo, cô tìm 1 cái vày màu đen làm tôn lên làn da trắng như tuyết của cô, cô lấy đại 1 thỏi san trên bàn trang điểm, bôi qua loa cũng đủ làm đôi môi của cô đỏ mọng như những trái sơ ri. Đi đôi giày thể thao màu đen để dễ dàng đi lại. Cô đeo thêm 1 cái túi đen nữa, đội cái mũ phớt Fedora trắng của Hàn nhìn trông khá cá tính

Ra ngoài cửa đã thấy Vũ Trung đứng ở trước ô tô đợi, anh đi đôi giày thể thao đen, quần âu áo sơ mi trắng trông khá lịch lãm và sang trọng, đi tới gần chỗ anh, anh rất ga lăng, mở cửa xe ô tô cho cô. Ngồi vào ghế lái phụ, Vũ Trung nhanh chóng ngồi vào ghế lái nhấn ga cho xe chạy.

Lái xe một lúc, Vũ Trung dừng ở 1 nhà hàng ăn kiểu Pháp, trông khá là đắt tiền, thấy thế cô nói

- Không cần tới nơi quá xa xỉ như này đâu, bọn mình tới quán bình dân là được rồi - cô nói với anh

- Sao được , tớ đường đường là 1 tổng giám đốc của tập đoàn thời trang nổi tiếng ở bên Pháp mà lại không mời cậu nổi 1 bữa cơm ư - Anh nói, giọng có vẻ không vừa ý

- Cậu là tổng giám đốc ư ? - Cô kinh ngạc nhìn anh như không giám tin

- Ừ - anh trả lời rồi nhéo má cô

Xoa xoa cái má bị nhéo cô nói

- Vậy thì chạy sang đây làm gì, làm tổng giám đốc chác bận bịu lắm, cậu còn có thời gian cho tớ thế này - cô đặt câu hỏi cho anh

- Công ty mới mở chị nhánh ở đây cho nên tớ được phân phó sang đây điều hành, đừng lo chưa tới mùa thu nên các mẫu thời trang vẫn chưa có nộp, yên tâm - anh nói rồi dắ tay cô vào bên trong

- Nhưng tớ không trả nổi tiền đâu - cô bèn nói tiếp

- Ai cho cậu chả - anh tiếp tục nói rồi nhéo mũi cô

- Au ui cậu quá tay rồi đó - cô xoa xoa mũi

Tại hôm qua trượt chân trong phòng tắm nên bị vập mũi vào sàn nhà, chảy bao nhiêu là máu, hôm nay bị anh nhéo có chút đau

Thấy cô mi mắt đã thắm nước anh vội vàng hỏi

- Đau năm hả, có cần tới bác sĩ khám không ? - Anh lo lắng thổi thổi cho cô

- Đùa thôi bình thường à - cô giả vờ bình thường trêu anh

- Cậu...hứ không thèm nói chuyện với cậu nữa - anh quay mặt đi làm bộ giận dỗi với cô

Nhìn vẻ mặt giận dỗi của anh chàng, cô cười thầm rồi mới dỗ dành

- Xin lỗi mà....xin lỗi nha - cô kéo kéo áo anh làm nũng

- Tha cậu đó - nhìn thấy vẻ làm nũng đáng yêu của cô anh không nhìn được ôm cô 1 cái

Anh và cô đi vào phòng đặt trước, nhẹ nhàng ngồi vào ghế nhìn nhắm phong cảnh bên ngoài, người phục vụ tới , anh gọi mấy món xong quay ra nhìn chằm chằm cô

- Mặt tớ dính gì sao - bị người khác nhìn chằm chằm cô thấy không được tự nhiên

- Tớ Yêu Cậu - Anh nói