Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 48: Lấy cắp




Sau buổi tối hôm đó, ở công ty cũng như lúc ở nhà hắn và cô không còn khoảng cách như trước nói chuyện với nhau rất thân mật và hoà nhã, giống như là mọi hiểu lầm đã được giải quyết hết vậy, nhưng đâu ai ngờ được, đây chỉ là bình yên trước sóng gió mà thôi hoặc cũng có thể là cái kết vẹn toàn cho cả hai.

" King...Kong...King...Kong "

Tiếng chuông cửa vang lên, Hạo Minh chạy ra đầy tiền, đẩy cái ghế rồi chèo lên ấn nút mở cửa.

Từ trong phòng ngủ đi ra là cái dáng vẻ luộm thuộm vào buổi sáng của bao phụ nữ hiện nay, áo dây quần đùi thoải mái, đầu tóc bù xù. Nhưng chung quy lại thì nhìn cô vẫn rất đẹp

- Sáng sớm mà ai tới vậy - hắn từ trong phòng ngủ đi ra hỏi ( tác giả : O_o hai anh chị ngủ chung phòng à )

- Không biết, Hạo Minh mở cửa mà - cô nói, lấy ít trứng và rau ra

Sau đó bỏ ổ bánh mì vào lo nướng, đổ mỡ lên chảo rán chứng, trong lúc đợi mở già thì làm món xa lát rau quả, hắn chạy vào phòng bếp gián trứng giúp cô

- Anh uống sữa hay nước cam - cô hỏi hắn

- Cafe - hắn trả lời, tiếp tục chú ý món trứng rán

- Hại sức khoẻ lắm - cô càu nhàu

- Vậy nước cam đi - hắn nói rồi tắt bếp, bỏ trứng ra đĩa

Hai người khéo léo làm việc giống như vợ chồng mới cưới vậy, rất hợp ý nhau. Một màn vừa rồi làm cho mắt ai đó ngứa ngáy

- Ba, mẹ cô này tới tìm ba - Hạo Minh đừng một bên cười trộm rồi lên tiếng nói chạy vào ôm chân trắng nõn của cô

Cùng lúc quay mặt ra, người ngoài hành tinh mà cô và hắn thấy là Kiều My, nhìn Kiều My bây giờ trông rất kinh khủng, nước da đen như người châu phi, mà cũng chưa tới mức đó, chắc là cô ấy nghĩ mình có thể giống với mấy siêu mẫu châu phi...

- Anh Duy sao anh bỏ em đi với con đàn bà này - Kiều My hét lên

- Em ăn nói cho cẩn thận - Hắn khẽ quát

- Hừ, tôi chẳng phải đã cảnh cáo cô không được tới gần anh Duy rồi sao - Kiều My tức tối nói

- Tôi...- nhất thời không tìm được lý do gì, cô đành ấp úng chả biết nói gì

- Ý em là sao cảnh cáo ? - hắn lườm Kiều My nói

- Không phải...ý em...em muốn nói là....em bảo cô ấy tránh xa anh...không...là đừng ở gần anh - Kiều My ấp úng nói

- Sao ? - hắn quát to

- Không có gì, tôi chỉ là nói chuyện với cô ấy một chút, cô ấy hỏi thăm tình hình của tôi thôi - cô lên tiếng giải thích

Không gian lại trở về một màn yên tĩnh sau lời nói của cô, hắn không để ý tới lời nói của co trực tiếp lườm Kiều My như kiểu đó chính là kẻ thù giết cha vậy, rất căm phẫn và phẫn nộ

- Em nói thật chứ - hắn quay ra quan tâm cô

- Ừ không sao -cô cười nói rồi bưng mấy món vừa làm ra bàn ăn

- Em không muốn nhìn thấy mặt anh nữa, rõ ràn em kém cô ta ở điểm nào mà anh yêu cô ta, rõ ràng em cũng là nhà thiết kế cơ mà tại sao anh lại ưu tiên cô ta hơn em - Kiều My kêu lên rồi oà khóc chạy ra

Nhất thời cô không nói lên được lời nào, chỉ biết thở dài mà thôi, tình huống này có lẽ rất khó để nói , cô không biết nên cư xử ra sao, có lẽ hắn là người có thể giải quyết được việc này, đây là chuyện của hắn tốt nhất cô không nên xen vào

Còn hắn thì chỉ tức giận tức giận và tức giận, tại sao bữa sáng lãng mạng mà hắn muốn có lại bị phá huỷ thành như thế này chứ, rõ ràng là đang yên lành được ít lâu thì lại thành ra thế này, vốn muốn cô vui vẻ sau đó một thời gian hắn sẽ ngỏ lời hẹn hò , sau đó họ sẽ tiến tới hôn nhâu và sau đó nữa sẽ sinh một đứa con và hạnh phúc, vốn kế hoạch của hắn là như thế , hắn đã làm ra một kế hoặc khá chi tiết vậy mà bị phá huỷ như này, thật đúng là tức chét mấy, vậy là công sức từ lúc làm hoà tới giờ coi như mất trắng.

Cứ như thế cả hai ăn sáng trong yên lặng, sau đó cô đưa Hạo Minh đi học rồi tới công ty.

Còn Kiều My, cô ả, tức tối lắm, đi một mạch tới công ty, trong lúc tức giận, cô ta liền nghĩ ra quỷ kế, nếu muốn hắn yêu ả đầu tiên phải cho hắn thấy được ả giỏi hơn hẳn cô, nghĩ rồi làm, ả lén vào phòng kế hoạch, chụp tất cả mẫu thiết kế của cô trong mùa thu, chỉ cần ả tung ra thiết kế trước cô một thời gian thì sau đó cô ta tung các mẫu thiết kế thì sẽ bị coi là đạo mẫu thiết kế, coi như hình tượng của cô ta bị huỷ hoại hahaha

Chụp được mấy tấm thì đột nhiên

- Ơ Kiều My, sao cô ở đây - một anh chàng làm trong tổ kế hoạch nói

- À....chuyện này...tôi chỉ đi ngang qua thì thấy cửa phòng không khoá, mà tôi lại thấy tói om liền đi vào xem có ai bên trong, ai ngờ vừa vào định bật điện thì anh vào - Kiều My nói dối không chớp mắt

- Ừ, tôi hiểu rồi, tôi là Hiểu, trưởng phòng tổ kế hoạch - Hiếu đưa tay ra bắt

- Rất vui được làm quen - Kiều My cũng đưa tay ra bắt 1 cách xã giao.

Sau đó, cô ta về phòng làm việc của mình, sau đó tiến hành làm việc đưa ra các mẫu thiết kế cho bộ phận khách làm ra sản phẩm rồi có mặt tại các cửa hàng. Chỉ vài ngày sau, tất cả các mẫu áo mà ả lấy trộm của cô được bay bán và được ưa chuộng, tuy nhiên vẫn chưa tới mua nên rất ít người mua.