Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1229: 1229: Chương 1230






Ä đàn bà Trầm Giai Kỳ kia, cầm đi mắy trăm vạn tiền lì xì rồi rời khỏi, đáy lòng cô ta có nội bực tức mà không biết xả ở chỗ nào.

Gia đình nhà họ Có đúng là chẳng giộng ai, đặc biệt là bà lão kia, xem Trâm Giai Kỳ như báu vật không băng.

“Mẹ em hôm nay cho người phụ nữ kia gân chín trăm vạn làm tiên lì xì, loại phụ nữ đó cũng dễ dàng có thể vơ được nhiều tiền như vậy, mà em, ở nhà họ Cố nhiều năm nhự vậy còn chưa từng nhận được số tiền lÌ xì lớn đến thế.”
Cố An An lòng đầy căm phẫn, nghĩ lại đến chuyện này., lửa giận trong lòng cô ta liền không thể khống chế.

“AI Thì ra là vì những chuyện này hả.”
Lục Hạo Khải có chút không thèm để ý, “An An, em làm gì phải đề ý đến mây trăm vạn đó, sau này em chiêm được nhà họ Cô kia, thì chính là tài sản cả mây trăm triệu, So với mắt trăm vạn nhỏ nhoi có là gì, em hãy nghĩ thoáng chút đi.”
Cố An An vừa nghe lời này, lập tức chuyên tử sâu muộn sang vui mừng, nhìn vào ánh mắt Lục Hạo Khải nửa giận nửa vui mừng.

“Lục Hạo Khải, anh thật sự không biệt đi an ủi người khác, nhưng mà anh nói đúng, chuyện sau này mới là quan trọng I nhất, chờ sau này, em sẽ đòi lại cả gôc lẫn lãi, Bùi Dao Tinh đã bắt đầu mua cổ phiếu tập đoàn Có Thị, anh hãy chuẩn bị tiên sẵn sàng, đến lúc đó đem toàn bộ số cô phiêu này chuyển dưới danh nghĩa của em, tập.


đoàn Cô Thị sẽ trở thành của chúng ta.”
Đáy mắt Cô An An tràn ngập: tính kê, dù sao hiện tại trên người cô ta cũng không có nhiêu tiên, chỉ có môi Lục Hạo Khải có năng lực trợ giúp cô ta chưa được.”
Hắn cũng rất buồn bực, Lục Hạo Thành rốt cuộc đã đưa cha giâu đi nơi nào 2 Tìm lâu như vậy vẫn không có một chút tin tức.

Lòng Cô An An có chút không yên “Tiêu Khải, bỏ thêm một chút tiên, tìm thêm mấy cơ sở ngầm, phải nhanh chân một chút tìm được Lục chủ tịch mới được, nêu ông ây còn sông, chúng ta liền xong rồi.”
Cô ta vẫn luôn lo lắng chuyện này, Lục Hạo Thành từ nhỏ đã vô cùng ca giác, hơn nữa tới nhanh như, bọn họ ngay cả chút chuẩn bị ci không có.

Ánh mắt Lục Hạo Khải sâu thẳm, thay đổi liên tục, “Yên tâm đi, không có chuyện như vậy xảy ra được đâu.”
Nhà cũ nhà họ Lục.

Mãi vẫn không đợi được tin tức về Lục Dật Kha Trân Ninh Trăn, cả ngày đều đứng ngôi không yên.


Tình hình của Lục Tư Ân hoàn toàn không ồn định, bà ta cũng luôn cố găng ở lại trong, nhà không dám đi ra ngoài, chỉ sợ này cô con gái đang kinh sợ này xảy ra chuyện gì ngoài ý muôn.

Bà ta vẫn luôn chờ điện thoại của Giang An Yến.

Tuy nhiên, vẫn không hề có động tính gì, theo Sự suy đoán của bà ta, nêu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, hôm nay Lục Hạo Thành sẽ đi thăm Lục Dật Kha.

“Mẹ.”
Lục Tư Ân mặc bộ đồ ngủ màu hồng, chậm rãi đi xuông tầng, sắc mặt tái nhợt như tờ giây, vẻ mặt đại ra.

Tân Ninh Trăn mang vẻ mặt kinh ngạc, từ sau khi Mộc Tử Hoành gặp chuyện không may, con gái mà ta vân luôn tránh ở trong phòng không chịu ra ngoài, bà ta đau lòng nhìn qua con gái, “Ân Ấn, con đã nghĩ thông suốt rôi sao?”
Giọng nói của bà ta không thể kìm được sự kích động.

Lục Tư Ân thản nhiên gật gật đầu, “Mẹ, con đã nghĩ thông, anh Tử Hoành trở thành dáng vẻ như hiện tại đều là lỗi của con, con muốn đến xin lỗi anh ấy, rồi sẽ chăm sóc anh ây cả đời.”
Tần Ninh Trăn vừa nghe, sắc mặt lập tức khó coi tới cực điệm, đây là cái con bé này gọi là nghĩ thông suốt sao?
“Ân Ấn, con điên rồi, Mộc Tử Hoành hiện tại đã bị tàn phế _, nó hiện tại đã là một tên tàn phê, con còn đề ý đến nó làm gì?”
Bà ta biết Mộc Tử Hoành từng là người đàn ông phong độ, cử chỉ hiên ngang, tuy nhiên Mộc Tử Hoành của hiện tại chỉ là một tên phế vật mà thôi..